Những thành viên Hội đồng quản trị này, đối với kỹ thuật chế tạo điện thoại, tất nhiên là hiểu rõ mười phần. Nhất là trải qua một năm vừa rồi tập đoàn Nokia lợi nhuận tăng cao, cho dù là những người trước đây cảm thấy bất mãn với quyết định loại bỏ các lĩnh vực truyền thống của Ollila, cũng bắt đầu nhận ra ngành chế tạo điện thoại di động trong tương lai rất có triển vọng.
Điện thoại đổi vỏ, trong mắt bọn họ thấy, cũng không phải kỹ thuật gì cao minh, cho dù ý tưởng này của Phương Minh Viễn không thành công, đối với tập đoàn Nokia, cũng chẳng phải thiệt hại gì lớn, nhưng nếu thành công…
Cho dù chỉ tăng lên 1% lượng tiêu thụ hiện tại, đối với tập đoàn Nokia mà nói, đã là con số cực kỳ đáng sợ rồi! Bởi vì để làm ra một chiếc vỏ, trên cơ bản có thể nói là không tốn chút nguyên liệu và công sức nào!
- Tôi cảm thấy đề nghị này rất hay! Chúng ta có thể thử xem!
Có người mở miệng nói
- Ông Duma! Con mắt nhìn của ông luôn rất tốt!
Ollila mỉm cười gật đầu nói:
- Ở chỗ tôi còn có một số kết quả khảo sát, sau khi nghe được đề nghị này của cậu Phương, tôi đã yêu cầu tất cả nhân viên trong tập đoàn chúng ta làm một khảo sát nhỏ, kết quả khảo sát cho thấy, trong 300 người, chỉ có 38% không quan tâm tới kiểu dáng và màu sắc của điện thoại, mà đó chỉ mới là những người ở công ty mẹ! Tôi đang có ý định tiến hành điều tra toàn diện đối với nhân viên tập đoàn chúng ta ở chi nhánh các quốc gia khác! Làm vậy, chúng ta sẽ có được kết quả xác thực hơn!
38% người không quan tâm tới màu sắc của điện thoại, vậy có nghĩa là có tới 62% người quan tâm tới dáng vẻ và màu sắc bên ngoài của điện thoại! Tất cả thành viên Hội đồng quản trị không khỏi lộ ra thần sắc mừng rỡ.
Phương Minh Viễn cười mà không nói, hắn tin tưởng cho dù Ollila điều tra trên toàn thế giới, cũng sẽ nhận được kết quả như vậy! Cho dù có cái gì khác, cũng chỉ là số % khác nhau, nhưng cho dù là quốc gia nào, số người quan tâm tới vẻ ngoài của điện thoại chắc chắn lớn hơn số người không quan tâm, chiến thuật đổi vỏ trong tương lai cũng sẽ trở thành lựa chọn tất yếu của các nhãn hiệu điện thoại di động trên thế giới! Và rồi cũng sẽ xuất hiện những công ty kỳ lạ giống công ty ở Israel vậy, lấy sản xuất vỏ điện thoại làm chính, còn sản xuất điện thoại lại làm phụ.
Kỳ thật vấn đề này, ở kiếp trước của Phương Minh Viễn, đã có người thống kê qua, ở Hoa Hạ, có tới 75% số người khi chọn mua điện thoại di động, cực kì chú ý tới vẻ ngoài của điện thoại, ở Mỹ là 61%, ở Singapore là 63%.
- Tôi nghĩ, khẩu hiệu quảng cáo của chúng ta sắp tới có thể đổi thành “Nokia mang tới nhiều sự lựa chọn hơn cho bạn!”, mọi người thấy thế nào?
Fremont Rato cười to nói.
Tất cả mọi người không khỏi cười phá lên. Đề nghị này của Phương Minh Viễn, đã được tất cả mọi người đồng ý!
- Dạ, xin mọi người im lặng một chút, đề tài cần thảo luận thứ hai ngày hôm nay, cũng có chút liên quan tới cậu Phương. Cậu Phương có nói qua, điện thoại tiêu thụ ở Hoa Hạ, nhất định cần chú ý tới chức năng nhắn tin. Hơn nữa nhất định phải có hướng dẫn bằng tiếng Trung, và phải có khả năng nhập dữ liệu tiếng Trung, còn về vấn đề đưa ký tự tiếng Trung vào điện thoại, cậu Phương có thể giúp đỡ cho chúng ta!
Ollila nói tới đây, không khỏi ngừng lại một chút, sau đó ngẩng đầu lên nói:
- Cậu Phương cam đoan với chúng ta là, nếu như điện thoại của chúng ta có thể đạt yêu cầu như vậy, cậu Phương có thể trong vòng một năm khiến Nokia thay thế Motorola trở thành nhãn hiệu điện thoại di động số một trên thị trường Hoa Hạ.
Các thành viên Hội đồng quản trị lại một lần nữa ồ lên, Hoa Hạ là một trong những thị trường tiêu thụ điện thoại di động lớn nhất trên thế giới, bởi số dân Hoa Hạ quá khổng lồ, nên cho dù chỉ có 10% dân số sử dụng điện thoại, số người này cũng có thể vượt qua bất cứ quốc gia châu Âu nào, thậm chí còn gần bằng nước Mỹ, Nhật Bản – những thị trường có lượng tiêu thụ cao nhất trên thế giới. Nếu như Nokia có thể trở thành nhãn hiệu điện thoại di động số một trên thị trường Hoa Hạ, đối với tập đoàn Nokia mà nói, không thể nghi ngờ là một thắng lợi lớn!
- Cậu Phương, cậu chắc chắn tới vậy sao?
Fremont Rato có chút chần chừ nói. Ông không thể tin được, chỉ cải tiến chức năng nhắn tin của điện thoại, cung cấp giao diện tiếng Trung và khả năng nhập ký tự tiếng Trung, lại có thể khiến Nokia đánh bại hai con quái vật khổng lồ Motorola và Ericsson trên thị trường Hoa Hạ.
Phương Minh Viễn đã dự tính trước, gật đầu. Fremont Rato không hiểu rõ Hoa Hạ, nên đương nhiên không biết, ở những năm 90 và đầu thế kỷ sau, chức năng nhắn tin của điện thoại di động đối với người Hoa Hạ là chức năng trọng yếu cỡ nào!
Ở các quốc gia Âu Mỹ, số tiền tiêu phí vào điện thoại so với tiền lương có thể coi là thấp, lấy nước Mỹ làm ví dụ, trên đường phố nước Mỹ, thường xuyên có thể thấy những người cầm điện thoại di động vừa đi vừa nói chuyện phiếm, cảm giác giống như dùng điện thoại không cần tới tiền vậy. Điều này là bởi vì cước điện thoại ở nước Mỹ rất rẻ. Hơn nữa công ty mạng điện thoại ở nước Mỹ, ở buổi chiều và lúc cuối tuần, còn miễn phí cước điện thoại cho người sử dụng. Mà ngay cả những người Mỹ có thu nhập thấp, số tiền bỏ ra cho cước điện thoại trong một tháng, cũng chỉ tương đương với tiền lương một ngày của họ mà thôi. Đối với những người này mà nói, chức năng nhắn tin, có cũng được mà không có cũng chẳng sao, vì hầu hết chẳng bao giờ dùng tới.
Còn ở Hoa Hạ, cước điện thoại lúc đó vẫn rất đắt, khiến người trong nước cho dù có mua được điện thoại tốt, cũng không đủ tiền kham nổi cước điện thoại đắt đỏ! Thu nhập không tới 1000 tệ, lại phải tốn tới hơn 100 tệ cho cước điện thoại, chuyện này có thể nói là xảy ra như cơm bữa! Cước điện thoại năm 95, Phương Minh Viễn không biết, nhưng hắn nhớ rõ thời điểm năm 2000, vẫn còn tồn tại cái kiểu thu phí cả hai bên – bên nghe và bên gọi! Cho nên, những người cần tới di động song lại không kham nổi cước điện thoại đắt đỏ, chỉ có thể phát huy tối đa tính năng nhắn tin! Thậm chí khi đó có người còn nhắn tin quen tay tới mức, có thể trong một phút soạn được 10 tin nhắn.
- Ông Fremont Rato, hay là chúng ta đánh cuộc đi, nếu như điện thoại Nokia có thể đạt tới tiêu chuẩn của tôi, mà sau một năm, Nokia vẫn không thể vượt qua Motorola trên thị trường Hoa Hạ, tôi nguyện ý trả gấp đôi số tiền quyền đại lý. Ngược lại, nếu như lời của tôi trở thành sự thật, như vậy phí đại lý trong một năm, tôi sẽ không phải trả một xu nào. Như vậy được không?
Phương Minh Viễn tự tin cười nói.
Các thành viên Hội đồng quản trị ngơ ngác nhìn nhau, chàng trai Phương Minh Viễn này quả thật là mười phần tự tin!
Fremont Ratotrao đổi ánh mắt một chút với Ollila, sau đó Fremont Rato vỗ bàn nói:
- Được, cậu Phương, như vậy chúng ta đánh cuộc. Hơn nữa tôi có thể ngay tại đây hứa với cậu, nếu như lượng tiêu thụ điện thoại Nokia vượt qua điện thoại Motorola trên thị trường Hoa Hạ, như vậy chẳng những bỏ qua phí đại lý một năm, tập đoàn còn trao thưởng cho cậu!
Có thể tại thị trường Hoa Hạ, kéo nhãn hiệu Motorola – nhãn hiệu chiếm cứ hầu hết thị trường di động Hoa Hạ ra khỏi ngai vàng, điều này đối với Nokia mà nói, không thể nghi ngờ sẽ mang lại hiệu quả chấn động lớn, đừng nói là chỉ mất một năm phí đại lý, cho dù là mất nhiều hơn nữa, Fremont Rato cũng không tiếc!
Fremont Ratođã nói như vậy, nên mọi người cũng không có ai nói gì thêm nữa.
- Rồi, giờ chúng ta còn một vấn đề, đó chính là chúng ta làm thế nào để tạ ơn cậu Phương đã cho chúng ta những ý kiến quý giá thế này!
Ollila vỗ vỗ tay, khiến ánh mắt mọi người chú ý về phía ông.