George. Lennon. Stahl là một toà soạn ở Manchester, ông chủ của toà soạn Stahl mới thành lập chưa được ba năm này là một người đàn ông da trắng đã 45 tuổi. Một cơ hội ngẫu nhiên, từ những người cùng ngành ông ta được biết có một phụ nữ trẻ tên Joanie Rowling đã viết tiểu thuyết ma thuật hoang tưởng cho trẻ con hiện đang tìm nhà xuất bản.Nhưng do từ trước đến nay cô chưa có bài viết nào vì vậy mà những nhà xuất bản mà cô gửi bản thảo đều không để ý đến những bản thảo của cô. Có người thậm chí con trực tiếp vứt sang một bên.
Stahl đã nhờ người photo cho một bản về xem một lượt từ đầu đến cuối, tuy Joanie mới chỉ gửi đi hai chương đầu, nhưng Stahl vẫn cảm thấy quyển sách này vẫn có sức hút nhất định đối với trẻ em.
Từ khi thành lập đến nay tuy rằng công trạng của nhà xuất bản Stahl cũng tạm được, mỗi năm sau khi nộp thuế lợi nhuận vẫn miễn cưỡng đạt được mức bình quân của ngành xuất bản Anh quốc, nhưng Stahl thành lập toà soạn này không phải là để sống qua ngày, với công trạng như thế này tất nhiên ông ta sẽ không hài lòng. Nhưng nhà xuất bản Stahl đối với người Anh mà nói không thể bằng những toà soạn lớn có lịch sử lâu năm mọi người đều biết được, muốn tiếp tục nâng cao thành tích của toà soạn là không dễ.
Hoa Hạ có câu nói như thế này —— Cùng tất biến, biến tất thông, thông tất cửu. Có nghĩa là khi sự vật phát triển đến cực điểm, sẽ nghĩ đến việc tiếp tục thay đổi, cầu tinh thông. Sau này thường dùng để chỉ con người khi gặp khó khăn sẽ tìm cách thay đổi để cầu phát triển.
Tuy rằng Stahl không hiểu tiếng Trung, nhưng đạo lý trong thiên hạ là như nhau. Stahl hiểu rằng nếu muốn làm cho thành tích của toà soạn tăng lên rõ rệt thì bắt buộc phải có đột phá! Mà điều mà ông ta đang cần bây giờ là có được quyền xuất bản của một quyển sách ăn khách.
Bởi thế, Stahl quyết định thử một lần!
Đúng lúc mấy ngày này Stahl phải đi dự hội nghị của ngành xuất bản nước Anh ở Glasgow, vậy là ông tìm đến nhà Diana theo địa chỉ và số điện thoại mà Joanie để lại khi gửi bản thảo đến.
Tất nhiên là Diana mừng vui ra mặt, sau khi nói vài câu với Stahl liền gọi chồng về để chồng tiếp chuyện Stahl còn mình thì vội vã đi tìm Joanie. Khi cửa phòng được mở ra thông qua lời kể của chồng Diana Stahl đã khá hiểu về tình hình hiện giờ của Joanie. Là một người đã phiêu bạt trong xã hộ nhiều năm, việc này đối với ông ta không có gì là khó khăn cả.
Stahl khá hài lòng với kết quả này. Tình hình tài chính của Joanie Lorine không tốt điều này chứng tỏ cô cần một khoản thu nhập ổn định, cho dù khoản thu nhập này không mấy hậu hĩnh. Hơn nữa việc trước đây Joanie Rowling chưa từng có tác phẩm văn học nào đối với ngành sáng tác này đây là một món ăn chưa có giảm giá. Không có gì nghi ngờ về việc cô sẽ bị ép giá.
Nói thật, Stahl cho rằng tương lai tác phẩm của Lorine sẽ có tiềm lực nhất định, điều này có thể nhìn ra được điểm thứ hai thứ ba từ bộ tiểu thuyết Harry Potter và hòn đá phù thuỷ, nếu có thể đưa cô ra nhập vào công ty cho dù bộ tiểu thuyết này chỉ thu về một chút lợi nhuận thôi cũng đáng! Huống hồ trở thành tác giả nổi tiếng thế giới có được mấy người? Đa số vẫn phải tích luỹ thời gian và kinh nghiệm!
Stahl không ngại đầu tư thích đáng vào Rowling, bởi vì ông ta biết rằng một khi đã đặt đúng canh bạc thì sau này nó sẽ mang đến cho ông số tài sản lớn cuộn cuộn không ngừng, Điều này thì những người cùng ngành chính là ví dụ của ông!
Nhưng phải làm thế nào để có thể ép giá đè thấp tiền nhuận bút và chói được Rowling vào chiến mã Stahl, điều này phải phụ thuộc vào tài đàm phán của Stahl rồi! Nhưng Stahl tin rằng với một người gặp khó khăn về kinh tế trong thời gian dài và cần gấp một khoản thu nhập như Rowling thì điều kiện mà ông đưa ra không có gì là hà khắc cả!
Chỉ có điều điều làm cho ông ta cảm thấy bất ngờ là tuy Lorine về cùng với em gái Diana, nhưng theo sau lại có thêm ba người da vàng một nam và hai nữ nữa.
-Ngài Stahl, rất vui được quen biết ông!
Joanie ôm con gái lộ rõ vẻ căng thẳng nói:
-Rất xin lỗi vì đã đợi ngài phải đợi lâu!
Stahl khoát tay nói:
-Chào cô Rowling, không sao, là do tôi không báo trước cho cô đã tự tiện đến, thật xin lỗi.
Rowling mời ba người Phương Minh Viễn ngồi xuống và rót tiếp trà cho mọi người, rồi mới ngồi đối diện với Stahl trên salon nói:
-Rất xin lỗi, ngài Stahl tôi không hề nhớ là đã từng gửi bản thảo đến quý công ty, mà làm sao mà ngài biết được?
Trên đườn về Joanie cứ nghĩ mãi về vấn đề này. Cái tên nhà xuất bản Stahl trước giờ cô chưa từng nghe bao giờ, tất nhiên càng không thể nghĩ đến việc sẽ nộp bản thảo tới đó!
Stahl cười nói:
-Tôi cũng tình cờ nghe được từ các bạn cùng nghề thôi, tôi cũng đã xem bản thảo của cô rồi, tuy rằng hành văn còn rất trẻ con trong tình tiết và việc khắc hoạ nhân vật còn nhiều chỗ thiếu xót, nhưng tôi cho rằng bộ tiểu thuyết này của cô có khả năng đọc nhất định, đáng để xuất bản một ít. Lần này trước khi đến đây tôi đã nghĩ…
Những lời mà Stahl nói khá có trình độ, trong bài luận dài mà ông thao thao bất tuyệt vừa khẳng định hành văn của Joanie vừa mơ hồ chỉ ra trong một số bộ phận có những điểm thiếu xót. Như vậy mới có thể Stahl mới dễ dàng trấn áp tâm lí Joanie, như vậy nhà xuất bản mới thu được nhiều lợi nhuận từ hợp đồng.
Joanie vui mừng ra mặt, hiện giờ cô ấy chỉ cần bộ tiểu thuyết này được xuất bản thôi đã cảm thấy mãn nguyện lắm rồi, giờ cô ấy sẽ không thể tưởng tượng được rằng bộ tiểu thuyết này của mình chỉ trong mười năm ngắn ngủi sẽ biến cô trở thành một phú bà với gia tài gần 5 trăm triệu Bảng Anh.
-Ý của ngài là tiểu thuyết của tôi có thể xuất bản sao?
Giọng nói của Joanie có chút run run.
-Vâng!
Stahl nặng nề gật đầu, lấy ra một bản hợp đồng từ trong túi công văn bên cạnh, đặt trước mặt Joanie
-Nếu cô hài lòng với bản hợp đồng này thì tối nay chúng ta có thể ký hợp đồng. Tất nhiên nếu cô cảm thấy không hài lòng với điều khoản nào trong đây thì tôi có thể đem ý kiến của cô về mọi người thương lượng xong sẽ trả lời cô sau.
Đôi tay Joanie run run cầm bản hợp đồng trên tay làm hiện rõ vẻ kích động của mình cản thận xem từng chi tiết.
Trịnh Gia Nghi ngồi bên cạnh tận đáy lòng cũng cảm thấy vui mừng thay cho cô, mặc dù Nhà xuất bản Stahl trong ngành xuất bản nước Anh là nhà xuất bản nhỏ chẳng có tiếng tăm gì, nhưng đây cũng là sự khẳng định đối với sự vất vả sáng tác trong mấy năm qua của Joanie! Có điều Trịnh Gia Nghi vẫn liếc nhìn Phương Minh Viễn một cái, cô cảm thấy nếu như Phương Minh Viễn đồng ý giơ tay giúp đỡ Joanie thì sẽ mang đến cho cô càng nhiều lợi nhuận hơn.
Vũ Điền Quang Ly chọc nhẹ Phương Minh Viễn một cái, dùng tiếng Nhật hạ giọng nói:
-Chẳng phải anh cũng cảm thấy bộ tiểu thuyết này của Joanie không tồi à, sao không mua lại?
Mặc dù cô chưa đọc qua Harry Potter và hòn đá phù thuỷ nhưng từ thái độ của Phương Minh Viễn cô biết hắn rất coi trọng bộ tiểu thuyết này của Joanie. Nếu không thì cho dù Joanie có là bạn tốt của Trịnh Gia Nghi đi chăng nữa thì cũng không thể làm hắn đích thân theo đến đây được.
-Không có so sánh thì làm sao biết được hay dở?
Phương Minh Viễn cười nhạt nhẽo nói. Hắn tin rằng trên thế giới này không có ai hiểu Joanie hơn hắn, hiểu giá trị bộ tiểu thuyết này của Rowling bởi thế trước khi Harry Potter và hòn đá phù thuỷ được xuất bản, căn bản sẽ không có ai dám tranh giành với quyền xuất bản và quyền biên tập phim với hắn, và cả những quyền lợi khác từ sản phẩm nữa.
Trịnh Gia Nghi cũng đã nghe được nội dung mà Phương Minh Viễn và Vũ Điền Quang Ly nói chuyện với nhau, chỉ có điều tiếng Nhật của cô chỉ ở mức bình thường thôi, lại thêm Phương Minh Viễn và Vũ Điền Quang Ly nói chuyện âm thanh không cao nên nghe không hiểu lắm.
Nhìn thấy Joanie lật đến trang thứ ba của bản hợp đồng Stahl ngầm thở phào một cái. Thực ra trong túi công văn của ông ta đã chuẩn bị sẵn hai bản hợp đồng, một bản được ngành xuất bản Anh xây dựng một mức nhuận bút bình quân cho những tác giả mới, một bản chính là bản mà Joanie đang cầm trong tay. Không những chỉ có số lượng xuất bản mà cả tiền nhuận bút cũng đã được hạ thấp đi rất nhiều, hơn nữa còn lấy cái giá rất thấp để yêu cầu có được quyền biên tập thành phim hoặc phim truyền hình của bộ tiểu thuyết, và các quyền lợi khác như quyền về hình tượng nhân vật. Hơn nữa một điều quan trọng nhất là không chỉ seri tiểu thuyết Harry Potter và hòn đá phù thuỷ bắt buộc phải xuất bản ở toà soạn Stahl mà sau này Joanie có bất cứ tác phẩm nào thì toà soạn Stahl cũng phải có quyền ưu tiên xuất bản.
Nếu như bộ tiểu thuyết thiếu nhi này không đạt được mức tiêu thụ lớn, đạt trình độ trung bình của nước Anh cũng phải để toà soạn Stahl này kiếm một khoản tiền lớn ở lần này. Nếu như có vị đạo diễn phim nào để ý đến nữa thì càng tuyệt! Tất nhiên Stahl không hi vọng vào điều này!
Tuy rằng bản hợp đồng này thực sự có chút hà khắc, quyền lợi và nghĩa vụ giữa hai bên không bình đẳng. Nhưng từ chồng của Diana ông ta đã được biết áp lực cuộc sống của Joanie hiện giờ rất lớn, trợ cấp xã hội của chính phủ và tiền làm công của cô cũng chỉ miễn cưỡng lừa được cái miệng của cô và con gái, nếu không có khoản tiếp tế của vợ chồng Diana cuộc sống của Lorine sớm đã sụp đổ rồi. Nếu như cô muốn có một cuộc sống tốt hơn nữa, nếu như cô muốn con gái có một quãng đời tuổi thơ đẹp hơn nữa, muốn cho con gái có một nền giáo dục tốt, có một tương lai tươi sáng?
Stahl tin rằng Joanie sẽ không còn sự lựa chọn nào khác!
Bởi vậy, Stahl đầy hi vọng chờ đợi cái giây phút mà Rwling cầm bút lên kí tên mình vào bản hợp đồng!