Sau khi Hoa Hạ cải cách mở cửa, một thời gian rất dài đều thực hiện các tư tưởng của chính phủ về chính sách thay đổi kỹ thuật với thị trường không tồi. Hiệu quả đầu tiên xem ra cũng khá rõ rệt, nhưng hiệu quả cuối cùng của chính sách lần này lại có thể nói là tạm được. Bởi vì nguyên nhân người trong nước không biết, thị phần của Hoa Hạ, bị một số doanh nghiệp nước ngoài nuốt trôi, phần tinh hoa nhất, đều bị doanh nghiệp nước ngoài lấy đi không hề nể tình, chỉ giữ lại một số cơm thừa canh cặn cho các doanh nghiệp Hoa Hạ.
“Thị trường thay đổi kỹ thuật”
Chính sách này, ở kiếp trước của Phương Minh Viễn cũng đã từng dẫn ra tranh luận rất lớn, có người nói đúng là bởi vì chính sách“Thị trường thay đổi kỹ thuật”, các doanh nghiệp của Hoa Hạ trong nhiều các lĩnh vực mới có tư cách cạnh tranh với các doanh nghiệp cùng loại trên thế giới, nếu nói tất cả địa bàn dựa vào tự mình khai thác, thì lại cho Hoa Hạ mấy mươi năm, cũng không thể trở thành công xưởng của thế giớiđược; cũng có người nói chính sách “Thị trường thay đổi kỹ thuật”, trên thực tế mà nói, đã thất bại. Các doanh nghiệp nước ngoài đưa đến Hoa Hạ, toàn bộ đều là kỹ thuật hạng hai, thậm chí còn là kỹ thuật sắp bị đào thải. nhưng chính “Mượn dùng” như vậy các loại chính sách ưu đãi của chính phủ Hoa Hạ, cùng giá bán rẻ về nguồn nhân lực, còn sự bất lực đối với việc bảo vệ môi trường, các loại ưu đãi, những công ty đó đều thu được lợi nhuận dày cộm vượt qua cả những gì bọn họ dự đoán.
Đối với Phương Minh Viễn chính sách “Thị trường đổi kỹ thuật” này bản chất là tốt, chỉ có điều trong quá trình chấp hành, bị những người cấp dưới hiểu lầm thành thành tích thu hút vốn đầu tư, lại bỏ qua chuyện sau khi thu hút vào kỹ thuật, kỹ thuật này về cơ bản không được tiếp tục nghiên cứu phát triển! Tuy nhiên Phương Minh Viễn cũng có thể hiểu, lúc đó doanh nghiệp có thể góp vốn, trên 90% đều là doanh nghiệp nhà nước, mà các lãnh đạo của doanh nghiệp nhà nước, cùng lúc lại có những người cấp bậc hành chính, bất cứ lúc nào cũng có khả năng chuyển vào hàng ngũ cán bộ của chính phủ.
Đầu tư nguồn vốn lớn vào ngành nghiên cứu phát triển, một là thời gian kéo dài để phát triển kỹ thuật, ba năm, năm năm mới có thể đột phá, đó là việc rất bình thường. Thậm chí còn tám mười năm đều không làm ra nổi thành tích, cũng không có gì kỳ quái, mà đến lúc đó, lãnh đạo của quyết sách vẫn ở cương vị này không, chỉ có trời biết! tiền nhân trồng cây, hậu nhân hóng gió, tuyệt đại đa số các doanh nghiệp nhà nước tuyệt đối không có suy nghĩ giác ngộ cao như thế!
Hai là, việc nghiên cứu kỹ thuật là có vốn đầu tư lớn nguy hiểm, cuối cùng lại hoàn toàn không đạt được bất cứ điều gì cả, thậm chí còn có thể ví dụ như công ty sụp đổ, trong lịch sử thương mại thế giới cũng là điều bình thường.
Các lãnh đạo của các doanh nghiệp nguy hiểm như vậy tất nhiên là tuyệt đối không muốn gánh vác.
Lại thêm các nguyên nhân khác nữa, kết quả đã dẫn đến vòng tuần hoàn của sự diệt vong từ thời đại này qua thời đại khác.
Phương Minh Viễn cho rằng, con đường đi của“thị trường đổi kỹ thuật” chính là thông qua “Thị trường và tiền vốn” dẫn vào “Kỹ thuật và quản lý..” sau đó “Tiêu hóa hấp thụ lại tạo cái mới… thực hiện tự đổi mới. Thông qua các hình thức tiến cử và quyền sở hữu trí tuệ cho phép đã thu được kỹ thuật mấu chốt hoặc việc chế tạo sản phẩm lấy sự đổi mới làm trung tâm với sự đổi mới thị trường, đổi mới phục vụ và đổi mới thiết kế, đi trên con đường “Thị trường thay đổi kỹ thuật” thực hiện sự chuyển đổi từ “Hoa Hạ chế tạo” đến “Hoa Hạ sáng tạo”.
Chỉ có điều hắn mặc dù có hiểu rõ tương lại hơn nữa cũng không thể nào cải thiện được tiến trình của lịch sử, nên đành thuận theo gió đông mà thay đổi chút ít mà thôi.
Và sự hợp chuẩn của Tập đoàn Nokia, đúng là có thể nhấc lên tác dụng này, từ lúc bắt đầu đã đầu tư kỹ thuật chế đạo di động hạng nhất, do đó sẽ làm tan biến các ý niệm của các doanh nghiệp sản xuất di động khác, lấy kỹ thuật hạng hai, sản phẩm hạng hai đến Hoa Hạ kiếm tiền!
Ollila nhìn Phương Minh Viễn, trong lòng cũng không ngừng thán phục.
Nói thật, hợp tác với nhà họ Phương xây dựng nhà máy ở Hoa Hạ, có thể nói là khoản tiền đầu tư lớn nhất của Tập đoàn Nokia ở khu vự Đông Nam Á gần hai năm nay, đây cũng là điều cực kỳ hiếm thấy.
Phỏng chừng tin tức nếu truyền ra ngoài, các nhà máy di động khác trên thế giới, nhất định sẽ rất kinh ngạc.
Dự định của Phương Minh Viễn, Ban giám đốc Tập đoàn Nokia do Ollila đứng đầu có thể nói là đoán được phần nào.
Tuy nói thông qua hiệp ước này, đối với thị trường Hoa Hạ trong tương lai của Tập đoàn Nokia thu lợi, hay có ảnh hưởng không nhỏ. Bên Tập đoàn Nokia nhà máy liên doanh không có khả năng có được vị trí khống chế cổ phần, hơn nữa với sự tinh lanh và tài lực của Phương Minh Viễn, tương lai e rằng cũng sẽ không có cơ hội cầm đến tay quyền khống chế cổ phần . Mất đi vị trí khống chế cổ phần, cũng có nghĩa là nhà máy liên doanh có được cổ tức ít hơn nhà họ Phương.
Hơn nữa hàng rào kỹ thuật cũng vì vậy mà bị phá vỡ, nhà họ Phương hoàn toàn có thể thông qua quản lý sản xuất và công trình cải tạo kỹ thuật của nhà máy liên doanh có nhận thức rõ ràng với kỹ thuật sản xuất chính của Tập đoàn Nokia. Từ đó bảo đảm nhà máy tư nhân nhà họ Phương bất luận chế độ quản lý hay trình độ sản xuất đều theo sát bước tiến của Nokia, đây là điều vô cùng có lợi!
Hơn nữa Ollila cũng có thể nghĩ đến, thông qua nhà máy liên doanh của Tập đoàn Nokia ở Hoa Hạ, Phương Minh Viễn có thể nói là đã phá hỏng các nhà máy di động khác trên thế giới lấy được kỹ thuật sản xuất hạng hai để kiếm tiền ở Hoa Hạ. Dù sao việc dân chúng nước Đức dùng loại xe Santana từ lâu đã bị đào thải nhưng lại đặc biệt kiếm được tiền ở Hoa Hạ, từ lâu đã truyền đến giới buôn bán của các quốc gia mọi người đều biết. Đã có tiền lệ như vậy trước đây, thì ai không muốn sản phẩm và kỹ thuật của chính mình hết tác dụng lại bán một mức giá vàng?
Nhưng biết là biết, Ban giám đốc Tập đoàn Nokia đã thông qua nhiều lần nghiên cứu trong thời gian dài, cuối cùng vẫn quyết định, đồng ý xây dựng nhà máy liên doanh ở Hoa Hạ.
Một mặt, là bởi vì Tập đoàn Nokia hiểu, thị trường Hoa Hạ có thể nói là một thị trường khổng lồ hơn cả Châu Âu, không có bất cứ nhà máy sản xuất di động nào, có thể xem nhẹ sự tồn tại của nó. Việc tiêu thụ của điện thoại Nokia đại lý nhà họ Phương trong những ngày này ở Hoa Hạ đã tăng lên gần hai lần, tuy nói tổng sản lượng vẫn khá có hạn, nhưng tốc độ tăng trưởng, lại khiến Ban giám đốc Tập đoàn Nokia cảm thấy vô cùng bất ngờ.
Nhất là hiện tại thị trường di động của quốc gia đã phát triển đang dần bão hòa, ai có thể chiếm lĩnh thị trường Hoa Hạ, cũng có nghĩa là việc cạnh tranh trong tương lai, nằm ở vị trí đi đầu! Tuy nói, nhà máy xây dựng liên doanh, tạo nên các nhánh lợi nhuận, nhưng đã có nhà họ Phương con rắn của đất Hoa Hạ, đã có nhà họ Phương đã xây dựng mạng lưới tiêu thụ, đối với Tập đoàn Nokia chiếm trước thị phần thị trường cũng có thể nhấc lên tác dụng quan trọng không thể đo được! điều này đối với Tập đoàn Nokia và Tập đoàn Motorola cạnh tranh vị trí đầu về sản xuất di động trên thế giới, có tác dụng quan trọng!
Mặt khác, là bởi vì Phương Minh Viễn đã biểu hiện là một thế lực tài chính khổng lồ và cao nhân một cái đầu biết nhìn xa trông rộng! Trước sau đều lên tới 2 tỉ đo la Mỹ tiền đầu tư, giải quyết vòng vây khẩn cấp của tiền vốn cho Tập đoàn Nokia. Mà những kiến nghị hắn đã đề xuất, còn có những hình thiết kế các loại máy. Thông qua phản ứng của thị trường các nước trên trên thế giới chứng minh đều là rất có giá trị, chỉ một “Chiến lược đổi xác” thì khiến thị trường thế giới năm ngoái của Tập đoàn Nokia chiếm mức cao đến 30%! Hơn nữa còn khiến nhà máy sản xuất vỏ di động thực sự đều mừng rỡ!
Phương Minh Viễn có đủ ba yếu tố có tài lực, có thị trường, có tầm nhìn, ngay cả Tập đoàn Nokia không hợp tác với hắn, vậy thì Ollila tin rằng, các nhà máy sản xuất di động khác trên thế giới, cũng không thể cự tuyệt Phương Minh Viễn thò tay ra, mà đến lúc đó, Tập đoàn Nokia chính là tự mình tạo ra kẻ thù lớn của mình! Vì sự tiến xa của mình sau này tạo ra một phiền phức lớn!
Cho nên, tuy Tập đoàn Nokia cuối cùng vẫn khó đưa ra quyết định! Cho dù kiếm được ít ở thị trường Hoa Hạ, cũng nhất định phải lôi kéo Phương Minh Viễn, cột hắn vào cùng một chiến xe với Tập đoàn Nokia!
Đối với quyết định lần này, Ollila đương nhiên là giơ hai tay đồng ý, không có ai rõ hơn ông ta, giá trị của con người Phương Minh Viễn!
Jorma nếu như vậy, vậy thì nhanh chóng bắt tay làm đi!
Phương Minh Viễn cười nói
-Tôi đợi tin tức tốt lành này đã rất lâu rồi!
Ollila da mặt ửng đỏ, cười Ha ha nói:
-Phương, không biết anh hiểu gì về tình hình trong Hoa Hạ? Chuỗi siêu thị điện dân dụng anh đã nói, có phải cũng đã chuẩn bị tốt rồi không?
Một âm thanh “Bập” của Phương Minh Viễn, tự tin nói một cách mãn nguyện:
-Lúc nào cũng có thể bắt đầu làm!
Quả thật là lúc nào cũng có thể bắt tay làm, mấy ngày nay đến giờ Tập đoàn Carrefour đã ở trong khu thương nghiệp thành phố tuyến một tuyến hai của cả nước, chuẩn bị trên cả trăm cửa hàng. Còn nhà cung cấp, càng đơn giản, những chi nhánh siêu thi dưới cái tên của Tập đoàn Carrefour, từ khi bắt đầu, thì đã có chuẩn bị cho máy móc dân dụng, đều có liên hệ với các nhà máy sản xuất đồ điện có tiếng cả nước.
Một khi quyết định khởi động, những nhà cung cấp này cơ bản chiếm được vị trí trong siêu thị Carrefour, có thể trở thành lô sản phẩm điện dân dụng đầu tiên của chuỗi siêu thị điện dân dụng. Mà Phương Minh Viễn tin rằng, dưới sự điều động của bọn họ, các nhà máy khác, cũng nhất định sẽ ý thức được mặt tốt trong đó. Dù sao trong chuỗi siêu thị điện này, Tập đoàn Carrefour không phải lần đầu tiên nhúng tay vào, nhưng lại khẳng định là một tập đoàn có quy mô lớn nhất! Hơn một trăm các cửa tiệm trong khu thương nghiệp thành phố tuyến một tuyến hai trên cả nước đều chuẩn bị khai trương, chỉ một việc như vậy, thì không phải một công ty bình thường có thể làm được! Đã có tác dụng điều động các nhà máy đồ điện có tiếng, về sau khẳng định sẽ có càng nhiều nhà máy sản xuất đồ điện chủ động tìm tới.
Mà sự chiếm giữ của điện thoại Nokia và điện thoại trong nước của nhà họ Phương, cũng sẽ vì sự mua bán điện thoại cuả các nhãn hiệu khác đàm phán dần dần.
Khai trương quy mô lớn như vậy, nhiều các sản phẩm gia điện dân dụng hội tụ một chổ như vậy, tất yếu sẽ thu hút được sự chú ý mạnh mẽ trong thời gian đầu. Mà như vậy, tất yếu lại sẽ thúc đẩy mức tiêu thụ của siêu thị. Mà Phương Minh Viễn tin rằng, Tập đoàn Carrefour luôn có danh dự tốt đẹp, cũng sẽ làm rạng rỡ thêm niềm vinh dự!
Chính lúc này, từ bên ngoài cửa phòng truyền đến hai tiếng gõ nhẹ nhàng.
Sau câu “mời vào” của Phương Minh Viễn, Lâm Dung đẩy cửa vào, sắc mặt hối lỗi nói:
-Cậu Phương, Philip đó lại đến nữa! cùng đến với ông ta còn có một vị tham tán của Đại sứ quán đóng tại Anh và mấy người trong nước!