Cái hòn đá cuội này chiếm diện tích không nhỏ dưới mặt đất! Trọng lượng thực là đáng khả quan, muốn di dời nó, cũng không phải là chuyện dễ, may mà nhân công ở đây cũng không ít, còn có công cụ, hoàn cảnh cũng tạo điều kiện cho.
Hai tiếng sau, dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, khối đá này cuối cùng cũng đã lung lay, cùng với sự hô hào của mọi người, khối đá cũng từ từ bị móc ra xuôi bờ dốc mà lăn xuống, lăn một mạch đến bãi cỏ, trên sườn dốc để lại một dấu vết thật sâu, mà trên vị trí cũ của khối đá, lưu lại hố đất cao hơn 3 thước, diện tích cũng chừng 5-6 mét vuông, Phương Minh Viễn cầm thiết bị dò bằng kim loại vội vã nhảy xuống, đây là hy vọng cuối cùng của hắn ta, nếu thiết bị thăm dò không có cảm ứng, ngày hôm nay bận rộn xem như công cốc..
Mọi người nín thở theo dõi Phương Minh Viễn, chờ đợi … cái thời khắc hy vọng hoặc tuyệt vọng đó!
Phương Minh Viễn bước chầm chậm trong hố đất, chưa đi được mấy bước, thiết bị thăm dò đã có phản ứng, Phương Minh Viễn reo hò lên, Trần Trung mấy người bọn họ lập tức cầm cái xẻng nhảy vào hố đất, bắt đầu ra sức đào.
Cùng với những xẻng đất được đào lên, hất lên trên đỉnh hố, phản ứng của thiết bị thăm dò ngày càng mạnh, lúc đào sâu đến khoảng 1m, Trần Trung đột nhiên dừng tay nói :
-Dừng tay”
Mọi người không hiểu vì sao lại dừng lại, Trần Trung từ từ thu cây xẻng của mình về, khẩy khẩy trong đất ra một vật hình tròn, Phương Minh Viễn lập tức hưng phấn mà sáp đến, Trần Trung từ từ rũ đất bên trên nó, lộ ra hình dạng vốn có của nó, đáy là một đồng tiền nặng trịch, màu sắc vốn có của nó đã nhìn không ra nữa, nhưng vẫn có thể nhìn rõ hình đầu người được chạm trổ trên nó.
Tim Phương Minh Viễn lập tức đập loạn xạ lên, cầm đồng tiền từ tay Trần Trung, nhìn một cách kỹ lưỡng, nó có nét cực giống với đồng tiền La Mã cổ trong tài liệu mà hắn thu thập được trước khi đến Anh! Bây giờ về cơ bản hắn có thể khẳng định, đây chắc chắn là đồng tiền cổ La Mã. Xem ra lịch sử cũng không thay đổi vì chính mình!
Phương Minh Viễn đương nhiên sẽ không biết, kiếp trước đồng tiền này được chôn ở dưới hòn đá cuội này, chẳng qua mùa hè năm nay một người Anh rất thích đá khi tình cờ đi qua đây, nhìn qua đã rất thích hòn đá này. Sau đó anh ta dùng cần cẩu, chuyển cục đá này về nước rồi, chỉ là anh ta căn bản không hề nghĩ đến, dưới cục đá này, lại có thể chôn dấu một kho tàng lớn, vì thế bỏ mất dịp may với mấy đồng tiền này, cho nên trong chương trình kênh kỷ lục căn bản không có nói tới, ở đây vốn còn có một hòn đá cuội.
Nểu không phái Phương Minh Viễn sáng suốt phát hiện ra vận may, nghĩ đến kho báu dưới tảng đá chưa bị phát hiện , nếu không, hắn chỉ có thể ôm nuối tiếc mà trở về.
Có được thu hoạch, ý chí mọi người đương nhiên càng dâng cao, dĩ nhiên xuống xẻng càng cẩn thận hơn, rất nhanh từ dưới đáy hố hiện ra hình dạng một cái mõm của cái bình, mọi người càng cẩn thận mà đào bốn bên nó.
Lúc lấy được cái bình sứ trong đất ra, thì trời cũng đã tối tối, mà mưa phùn lất phất một ngày lúc này cuối cùng cũng ngừng.
Phương Minh Viễn không kịp kiểm kê thu hoạch của mình, phân những vật phẩm trong lọ thành số rồi giao cho Trần Trung bọn họ phân ra mang theo, lại cẩn thận kiểm tra lại hiện trường, xác nhận không có vật gì để sót, mới đẩy toàn bộ chỗ đất vừa được đào lên về, còn về phần khối đá thì chỉ có thể để mặc nó nằm trên bãi cỏ dười sườn dốc. Một đoạn người về đến đường cái, lái xe thẳng tiến đến london
Ở khu vực ngoại thành London, Phương Minh Viễn bọn họ sớm đã chuẫn bị chỗ tốt để dừng chân, đây là một tòa nhà cao cấp mặc dù là nước Anh rất ít , chiếm khoảng 60 đến 350 mẫu, trong đó khoảng gần 300 mẫu rừng cây bao bọc xung quanh tòa nhà, còn có vườn hoa khoảng 60 mẫu, đại đa số cây đều là cây thông, giữa các hàng cây có con đường nhỏ nối nhau, các cây lớn xanh biếc làm cho nơi này giống như chốn bồng lai tiên cảnh.
Ở đây có hai ngôi biệt thự liên kết với nhau, tổng cộng có 20 phòng có nhà tắm và bồn tắm mát xa, thiết kế phòng tắm ở đây đều lợi dụng ánh sáng tự nhiên một cách tinh tế, làm cho chủ nhân căn phòng hưởng thụ thời khắc sung sướng ở trong bồn tắm mát xa, còn có thể ngắm ánh trăng sáng đẹp. Trên đỉnh lầu có một bể bơi lớn lộ thiên, trong phòng ngủ của chủ nhân còn có thang máy có thể thông đến tầng hầm của tòa nhà.
Ngoài ra, ở đây còn có chuồng ngựa, sân đánh tenis, một bể bơi bên ngoài nhà, phòng bowling, …phòng sách, 2 bể bơi nhỏ ở trong phòng, rạp phim có 16 chỗ ngồi, phòng ăn sáng, phòng yến tiệc, hầm rượu, nhà để xe đủ để chứa 30 chiếc xe…v..v…
Nghe nói cả công trình phải mất 3 năm, từu đầu đến cuối có tới hơn 30 công ty có tiếng tham gia vào việc thiết kế công trình, tất cả nguyên liệu dùng ở đây, đều từ các nước trên thế giới, về chất lượng thì đảm bảo rất tốt! Tổng số tiền hao phí vượt quá 80 triệu USD! Đây là ngôi biệt thự được vương tử Abudula đại diện cho vương thất Kuwaii tặng cho Phương Minh Viễn.
Làm được chừng này Phương Minh Viễn cũng yên tâm được phân nửa, chủ nhân cũ ở đây là thành viên của hoàng tộc Kuwait, mặc dù quyền sở hữu tòa nhà này, bao gồm cả quyền sở hữu đất, đều đã đứng tên Phương Minh Viễn, nhưng để cho thuận lợi, nên trên giấy tờ đăng ký ở các cơ quan liên quan ở Anh thì đăng ký quyền sở hữu vẫn là chủ nhân cũ, hơn nữa những người làm ở đây đều được giữ lại. Nước Anh mặc dù là một nước liên minh công chính , nhưng nếu muốn lục soát nhà cửa của một thành viên hoàng tộc Kuwait, cũng phải suy nghĩ nhiều lần.
Một đêm bình yên vô sự, sáng sớm ngày hôm sau đoàn người Phương Minh Viễn lên máy bay rời khỏi nước Anh, trở về Hoa Hạ, đương nhiên cũng không ai chú ý đến hai người Trần Trung không đi bên cạnh Phương Minh Viễn.
Thời gian thấm thoát trôi đi, nháy mắt một cái đã đến tháng 5.
Một nhóm người đang nôn nóng chờ đợi trong phòng đợi trong sân bay Tokyo của Nhật.
-Anh Tam Thượng Quân! Chúc mừng anh!
Vũ Điền Trọng kéo Tam Thượng Chân Ti tâm trí đang lơ đễnh đi đâu nói:
-Tác phầm > mà anh chế tác đã nhận được sự đồng ý của anh Phương, tin rằng nhất định sẽ có thành tích đáng kể trong tương lai.
> chế tác đã nhiều năm, cuối cùng cũng đã đến ngày được bán ra, toàn thế giời không biết có bao nhiêu người yêu thích “Sinh hóa” đều đang chờ đợi cái ngày này! Mà Tổng công ty Sega của nhà náy sản xuất máy chủ Sega trong cuộc khủng hoảng sinh hóa càng rất hi vọng đến ngày này.
Nhật Bản bây giờ, vẫn là thị trường máy chủ về trò chơi trên toàn thế giới, trên phương hướng tiến công của Nintendo sau khi đã xác định là thị trường của hệ thống khống chế, được thị trường, đã cơ bản xác lập được thế chủ động trên thị trường với Sega và Sony, mặc dù công ty Sega đã cho ra trước được máy chủ Saturn, đồng thời nhận được thành tích huy hoàng, nhưng PS dựa vào thực lực nghiên cứu và thực lực kinh tế hung hậu của Sony, sẽ luôn luôn theo sát công ty Sega một cách gắt gao.
Tuy là đã trải qua 2 năm đọ sức, máy chủ Saturrn vẫn có lượng tiêu thụ đứng đầu Nhât Bản thậm chí ngay cả toàn cầu, không cho PS bất kỳ một cơ hội có thể hậu sinh khả úy nào, nhưng căn cứ theo con số tiêu thụ, không khó mà nhìn ra, Sony đang không ngừng từng bước xâm chiếm thị trường Sega, cứ từng bước từng bước mà kéo dần khoảng cách giữa hai công ty lại.
Đối với kết quả này, những nhân viên làm việc ở thế giới trò chơi Nhật Bản lại không cảm thấy lạ, tuy trong lĩnh vực sản xuất máy chủ trò chơi công ty Sega là máy đi trước, nhưng Sony lại là một tập đoàn xuyên quốc gia có thực lực hùng hậu nhất Nhật Bản,về mã số nghiệp vụ, những đồ dùng sinh hoạt, lĩnh vực giải trí thì lại hoàn toàn là một chuyên gia có tiếng thế giới, là một công ty có đài Radio bằng chất bán dẫn đầu tiên trên thế giới, ti vi bán dẫn đầu tiên, máy ghi hình gia dụng đầu tiên, ti vi màu tinh thể lỏng đầu tiên, máy ghi hình BETAMAX đầu tiên còn có máy có khả năng mang theo bên người đầu tiên trên thế giới…..
Những thành tích nổi bật này đã đem lại cho Sony lợi nhuận và số tiền hậu hĩnh, Sony còn lấy 60 tỷ USD để mua lại công ty điện ảnh Ba sao của Columbia với cái giá trên trời, lập ra một mạng mua bán đồ hải ngoại lớn nhất Nhật Bản, lúc đó bị người Mỹ cho rằng người Nhật Bản xâm nhập nước Mỹ, mặc dù, số tiền thu mua cao này trong lịch sử Nhật Bản làm cho Sony có tiếng tăm lừng lẫy trên toàn thế giời, nhưng Sony cũng trờ thành doanh nghiệp lỗ vốn lớn nhất trong lịch sử Nhật Bản, nhưng từ đó có thể thấy được, thực lực kinh tế hùng hậu của Sony.
Chính là dựa vào 2 điểm này, Sony mới ngang nhiên quyết định gia nhập vào thị trường máy chủ trò chơi, và đưa ra máy chủ PS có tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử máy chủ trò chơi trên thế giới.
Tuy là Tổng công ty Sega trong thế kỷ này, dưới sự can thiệp của Phương Minh Viễn, tránh được không ít cạm bẫy ở kiếp trước, cho nên luôn giữ vững được vị trí đứng đầu thị trường , nhưng sự cạnh tranh về máy chủ là một cuộc chạy Ma-ra-tông dài, dẫn đầu một thời không có nghĩa dẫn đầu một đời.
Nhin thấy từng bước lấn át của PS, trong lòng những người trên dưới công ty Sega rất bất ổn, có dự cảm lớn về mối nguy hiểm.
Điểm này càng đến cực điểm., nhất là vào tháng 3 năm 96, khi công ty Shike Will tuyên bố, hệ thống trò chơi “ảo tưởng cuối cùng” mới nhất của bọn họ, sẽ phát hành lên máy chủ PS
“ Ảo tưởng cuối cùng” là một trong hệ thống trò chơi điện tử bán chạy nhất trên lịch sử tró chơi Nhật Bản, từ bắt đầu bán “ Ảo tưởng cuối cùng” trên máy trò chơi của Nintendo, đến nay đã qua thời gian gần mười mấy năm, đạt được thành tựu huy hoàng như thế, sự phát hành của nó, đối với lượng tiêu thụ máy chủ PS mà nói, không khác gì là một cây tiêm là mạnh trái tim! Mặc dù khoảng cách còn có thời gian khá dài mới chính thức bán nó ra, nhưng từ con số thống kê tiêu thụ mà thấy, trong thời gian từ tháng 3 đến nay lượng tiêu thụ của PS thì rõ ràng là càng cao!Từng bước kéo ngắn khoảng cách giữa nó và công ty Thế Gia
Điều này không khỏi làm cho Tổng công ty Sega nóng như lửa đốt, chờ đợi một cách cấp bách có thể nhanh chóng bán > ra, để ngăn chặn sự tiến công như thủy triều của PS, càng mong đợi có thể mượn cái uy phong của > một lần nữa ổn định được vị trí thị trường của công ty Sega! Bọn họ tin rằng, chỉ cần > có thể phát hành đúng kỳ hạn trên máy chủ Saturrn, tất cả những điều này đều không thành vấn đề.
Còn > có thể bán ra đúng kỳ hạn, quyền quyết định đều ở trong tay Phương Minh Viễnhiều.