Trùm Tài Nguyên

Chương 406: Các con muốn mua phòng cưới phải không?




Phương Minh Viễn và Vu Nhụy lúc này đã đi đến một tiểu khu ở gần phía nam trường thành của thành Phụng Nguyên, trong này là khu ký túc xá của đài truyền hình Tần Tây, bên trong có một tòa nhà 8 dãy 6 lầu, Bên trong cơ bản đều là nhân viên của nhà đài, mà ở trong 8 tòa nhà có một tòa nhà dành cho những người độc thân, sống cùng các công nhân viên chức chưa lập gia đình trong đài truyền hình.
Vu Nhụy tuy rằng vào đài truyền hình tỉnh Tần Tây không lâu , nhưng cũng có một phòng ở tầng 6 , đây là phòng có một phòng khách và hai phòng ngủ. Trong đó phòng khách lớn, nhà vệ sinh , và phòng bếp đều là của chung .Ở cùng là một đồng nghiệp nữ đã có vị hôn phu. Bởi vì cha mẹ Vu Nhụy đến, vị đồng nghiệp của cô tạm thời chuyển đến một nơi khác ở, vì thế một phòng ngủ , cộng thêm phòng khách cũng đủ để ở.
-Em Vu, em còn không để cho bác trai, bác gái chuyển đến khách sạn ở đi . Như vậy có vẻ tiện hơn.
Phương Minh Viễn đưa ra ý kiến, vừa đi vào thang máy , vừa nói . Bởi vì hôm nay thời tiết nóng bức, mái nhà khẳng định là bị chiếu rất nóng, nhiệt độ trong phòng chỉ cần nghĩ là biết rồi.
-Tôi vốn cũng nghĩ như vậy nhưng họ lại không đồng ý !
Vu Nhụy phiền lòng nói. Cô vừa mới kiếm được một khoản tiền, cho cha mẹ ở khách sạn mười ngày trở lại, khoản tiền đó cô còn chống đỡ được, nhưng vấn đề là ở chỗ, cô thì không có vấn đề gì nhưng cha mẹ cô nói thế nào thì cũng không đi. Cô ta chỉ đành mua một máy điều hòa, nói dối là công ty phát cho, lắp đặp trong nhà.
-Nếu theo tôi, tốt nhất cô nên mua nhà đi, cũng đừng chờ trong đài truyền hình cấp cho nữa, dù sao đến lúc đó, cái thuộc về cô thì sẽ là của ngươi! Gần mười vạn đó cũng gần như đủ để mua một căn phòng không tồi rồi.
Phương Minh Viễn lau mồ hôi mà nói, không phải do mệt, mà trong căn lầu này vừa nóng lại vừa ngột, trong tòa nhà tỏa ra mùi rác tỏa thật khó chịu.
-Đúng vậy, tôi cũng nghĩ như vậy, có số tiền này, thì có thể mua nhà rồi, ký túc xá này để đó, như thế không phải ta có hai nhà à.
Vu Nhụy đắc ý nói :
-Nhưng tôi muốn mua căn phòng nhỏ ở Tập đoàn Carrefour các cậu, cậu có thể giúp tôi mở sửa sau không hả??
Tập đoàn Carrefour hiện giờ cũng có ba khu dân cư trong thành phố Phụng Nguyên, nhà ở đây, công nhân viên chức có thể thuê ở, cũng có thể mua được, giá cả còn có chút ưu đãi mà việc khiến cho Vu Nhụy coi trọng chính là, chất lượng kiến trúc của khu dân cư tuyệt đối cao cấp. Dưới sự dám sát của Phương gia không ai dám giở trò bịp bợm rồi.
-Không thành vấn đề, tôi có thể dành cho cô giá cả ưu đãi nhất, giảm cho cô 40% giá cả! Thế nào? Đủ có thành ý rồi chứ?
Phương Minh Viễn cười nói.
-Vậy tôi muốn mua hai căn!
Vu Nhụy lập tức đáp.
-Nếu như vậy, hai năm sau, đợi cha mẹ tôi nghỉ hưu rồi, tôicó thể đón họ đến thành phố Phụng Nguyên ở cùng một chỗ với tôi, lại không làm phiền mọi người nữa!
-Hai căn hộ thật ra không có vấn đề gì chỉ là không biết có thể cùng một tầng, cùng một tòa nhà không! cùng lầu không nữa!
Phương Minh Viễn không dám chắc nói .
Đương nhiên cũng không dám chắc vẫn còn phòng trống! Nhưng , theo tôi được biết, dự án xây dựng của khu dân cư mới, hình như đã được đưa ra lịch trình!
-Vâng, cái này tôi biết ! Mấy ngày trước ,tại cầu Quan Âm dự án bên đó của tập đoàn Carrefour đã chính thức bắt đầu giải phóng mặt bằng! Ở thành phố còn có mấy vị lãnh đạo, bao gồm một vị Phó trưởng ban thư ký thành ủy tham gia dự án này! Nếu ba nơi khu dân cư không thích hợp, tôi đành đợi dự án ở cầu Quan Âm hoàn thành!
Vu Nhụy thản nhiên cười nói :
-Dù sao tôi cũng tin chất lượng kiến trúc của công ty các cậu.
-Vậy không có vấn đề gì, tôi có thể ra lệnh cho họ để cho cô hai phòng ở tầng trệt và có hướng nhà thích hợp, mà phòng lại ở gần nhau!
Phương Minh Viễn lại dùng tay lau mồ hôi, thời tiết chết tiệt. Phương Minh Viễn cảm thấy bây giờ nhiệt độ bên ngoài quả thực lên đến trên 38 độ rồi!
-Em Nhụy, người thanh niên này là ai vậy?
Lúc này, đột nhiên truyền đến một giọng nói nữ từ trên lầu, dọa Phương Minh Viễn và Vu Nhụy giật cả mình.
Phương Minh Viễn ngẩng đầu lên, chỉ nhìn thấy trên sân thượng có một người phụ nữ với mái tóc hoa râm, khuôn mặt hiền từ, dung mạo có nét giống Vu Nhụy.
-Mẹ, làm sao mẹ lại tới đây rồi?
Vu Nhụy kinh ngạc hô to. Phương Minh Viễn ngầm gật đầu, quả nhiên không ngoài dự liệu.
-Chẳng phải mẹ đến đón các con rồi đây, cũng muốn xem thử, rốt cuộc con đã mang bạn trai thế nào về!
Mẹ Vu Nhụy nhìn Phương Minh Viễn từ trên xuống dưới, trong mắt lóng lánh.
-Bác gái, chào bác, cháu là Phương Minh Viễn!
Phương Minh Viễn vội vàng nói.
-Ừ, Ừ, mau vào đi. Ngoài hành lang nóng quá rồi! Ôi trời, Vu Vu con cũng thật là. Nếu thời tiết nóng thế này, con không nên đổi thời gian? Nhìn lưng áo cậu Phương ướt đẫm mồ hôi rồi kìa!
Mẹ của Vu Nhụy oán hận nói .
Nhanh vào phòng đi. Trong phòng còn mát mẻ một tí!
Vu Nhụy và Phương Minh Viễn bước nhanh lên lầu, vào phòng Phương Minh Viễn phát hiện trong căn phòng này tuy đã mở điều hòa nhưng nhiệt độ so với ngoài hiên so ra cũng không thấp hơn bao nhiêu! Rất rõ ràng, điều hòa này chắc là vừa mới mở chưa được bao lâu.
Ở ngồi ở phòng khách cũng là một người đàn ông tóc hoa râm, đeo kính, đang pha nước.
-Ba, Ba không cần làm nữa, chúng con tự làm là được rồi!
Vu Nhụy vội vàng bỏ đồ xuống, chạy đến nhận bình nước.
Phương Minh Viễn cũng vội vàng đặt đồ trong tay xuống, bước lên trước nói :
-Bác Vu, cháu chào bác, cháu là Phương Minh Viễn! là bạn của em Nhụy.
-Bạn của cái Vu ? Ngồi! Ngồi đi cháu! Ái chà, Vu Vu, con hạ nhiệt độ điều hòa xuống!
Ba của Vu Nhụy trên mặt lập tức tươi cười, ngay cả ánh mắt cũng hiện lên nụ cười vui sướng, vô ý trao đổi với mẹ Vu Nhụy một ánh mắt.
-Aizzz!
Vu Nhụy một bên chỉnh nhiệt độ của điều hòa, một bên oán giận nói :
-Ba, mẹ, con không phải nói rồi à, không phải nói hai người nên mở điều hòa ban ngày , cái này khẳng định là vừa mở đây!
-Ba con không nghĩ đến là các con về nhà nhanh thế! Ông ấy nghĩ các con chắc cũng cần phải nửa tiếng mới về đến nơi.
Mẹ Vu nói :
-Nhụy Nhụy, hôm nay tan tầm sớm?
-Không có, Phương Minh Viễn, anh ấy có xe, chúng con lái xe về!
Vu Nhụy nhìn Phương Minh Viễn nói. Mặc dù cô ta tan ca sớm, nhưng ở siêu thị Tràng An cũng tốn không ít thời gian. Cho nên cũng không muốn nhắc đến rồi, tránh khỏi phải giải thích cho bọn họ.
-Hả? Cháu Phương, cháu là lái xe đến hả?
Mẹ Vu giật mình nói.
-Vâng ạ. Chúng cháu lái xe đến, mà trên đường cũng khá dể đi, cho nên đến sớm một lát.
Phương Minh Viễn gật gật đầu, mẹ Vu và ba Vu lại nhìn nhau, rất rõ ràng, điểm này thôi khiến cho hai người bọn họ cũng vừa lòng rồi.
Phương Minh Viễn đem đồ do mình mua đặt trước hai người nói:
-Bác trai bác gái, lần đầu gặp mặt, cũng không biết hai bác thích gì, cho nên chỉ có thể đoán mua, nếu có gì không phù hợp, xin hai bác đừng trách!
-Khụ! Trời nóng thế này, cháu đến là tốt rồi, còn mua cái gì, chúng ta cái gì cũng không thiếu!
Vu Vi Quốc khoát tay nói.
-Cháu Phương , cháu và Nhụy Nhụy quen nhau bao lâu rồi?
-Nếu nói là quen biết, bọn cháu từ năm 88 khi tranh tham gia phong trào hừng khởi thì quen biết rồi, đến hiện tại thì cũng đã gần tám năm rồi !
Phương Minh Viễn cười nói.
Ông bà Vu nghe được như thế lại không ngừng vi sướng, Vu Vi Quốc truy vấn hỏi:
-Vậy các con xác định quan hệ lâu chưa?
-Cái gì xác định mối quan hệ! Con với Minh Viễn vẫn đang trong thời gian tìm hiểu!
Vu Nhụy ở một bên ngắt lời nói :
-Anh ấy hàng năm không ở Phùng Nguyên, cũng chỉ là hai năm gần đây còn gần hơn chút. Đừng nhìn thấy bọn con quen biết sớm, quan hệ cũng gần hai năm nay mới tốt lên một chút.
-Cháu Phương, cháu ở đơn vị nào? Thường xuyên đi công tác không?
Vu Vi Quốc kinh ngạc hỏi.
-Vâng, cháu là trợ lý Tổng giám đốc của nhà hàngPhương nhà họ tại Tổng bộ Phụng Nguyên! Mấy năm trước , phải thường xuyên đi ra vùng khác mở chi nhánh, hai năm này, là vì cháu phải đi học ở Thượng Hải cho nên thường xuyên không ở Phụng Nguyên.
Phương Minh Viễn giải thích. Hắn cũng là dành cho hai người họ một mũi tiêm dự phòng.
-Đúng không? Nhà hàng Phương Gia là một đơn vị có tiếng a!
Bà Vu vui vẻ nói.
-Ở chỗ chúng tôi, việc kinh doanh của nhà hàng các cháu rất tốt, muốn ăn bữa cơm cũng phải đặt trước, nếu không thì phải xếp hàng cả đoàn!
-Trợ lý Tổng giám đốc!
Vu Vi Quốc gật gật đầu. Trong lòng có chút vừa ý. Ông tuy là giáo viên, nhưng cũng hiểu, trợ lý Tổng giám đốc, đó là một chức vụ vô cùng quan trọng, đó không phải là chức vụ mà có thể so sánh với thư kí được. Ở một số trường hợp, hắn có thể đảm nhiệm mộ nửa quyền của Tổng giám đốc .Có thể tương lai sẽ rất có tiền đồ!
-A, đúng rồi, lúc nãy mẹ ở trên lầu nghe các con nói muốn mua nhà, có phải là?
Bà Vu đột nhiên vỗ tay một cái nói:
-Các con có phải đang tính mua phòng cưới không?
-Phù!
Vu Nhụy thiếu chút nữa phun nước lên người Phương Minh Viễn. May mắn quay đầu đi nơi khác.
-Ôi, cái con bé này, đều lớn như vậy rồi, uống nước còn như vậy!
Bà Vu vừa nhìn Vu Nhụy mắng, vừa bất đắc dĩ nói:
-Con nói xem, con như thế, làm sao khiến cho chúng ta yên tâm đây!
-Mẹ, không phải chúng con mua phòng, là con muốn mua phòng! Chẳng qua là muốn mua một phòng trong tập đoàn Carefour, Phương Minh Viễn anh ấy có thể giúp con! Nói như vậy ba mẹ đã hiểu chưa?
Vu Nhụy vuốt cổ nói :
-Cái đó và phòng cưới không có quan hệ gì!
-Con muốn mua phòng? Con lấy đâu ra nhiều tiền?
Vu Vi Quốc kinh ngạc nói, phải biết rằng ở Phung Nguyên mua một phòng, vậy thì cần phải có mấy vạn tệ , với một người bình thường cũng tương đương với mười đến mười lăm năm thu nhập .
-Lần công tác đến Giang Ninh lần trước, lúc trở về gặp được anh ấy, lúc ở thành phố Thượng Đô với người nơi đó xảy ra một chút xung đột. Họ cuối cùng cũng bồi thường cho con gần mười sáu vạn tệ!
Vu Nhụy từ từ nói. .
-Mười sáu vạn!
Vu Vi Quốc rung mình, như vậy là gần 20 năm tháng lương của ông ta!
-Nhiều như vậy? Vậy đối phương là ai? Tiền này con có thể tùy tiện lấy ư?
Ông Vu cũng phải giật mình kinh ngạc, người có thể bồi thường một khoản lớn như vậy, vậy khẳng định không phải người bình thường đi. Nếu như hắn ghi hận trong lòng , sau này phục thù, vậy phải làm sao đây?
-Bác trai, bác gái hai bác không cần lo lắng. Tiền này em Nhụy cầm đi không có vấn đề gì đâu. Vì đối phương đã bị bỏ tủ rồi. Nêú không có gì bất ngờ, sẽ bị bắn chết! Tiền này, chính quyền địa phương cũng biết, xem như tiền bịt miệng người dân.
Phương Minh Viễn vội vàng giải thích .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.