Trùm Tài Nguyên

Chương 411: Bắt người, xin sự trợ giúp




Lúc này, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng xe cứu thương, sau đó một chiếc xe cứu thương từ phía bắc thị trấn chạy như bay đến, trước cửa hộp đêm Phú Hào phát ra âm thanh chói tai. Bốn nhân viên y tế, vội vội vội vàng vàng xuống xe, nâng cáng, chạy lại.
Ngay sau đó trên đường phố lại vang lên tiếng còi cảnh sát chói tai, ba chiếc xe tải từ phía đông thị trấn cũng phi đến như bay, và cũng dừng lại trước cửa hộp đêm Phú Hào. Hơn mười tên cảnh sát bước xuống.
Một bác sĩ đến cùng với chiếc xe cứu thương, bảo người đem người bị thương đặt lên trên cáng, đưa lên xe, ở trên xe hắn bước đầu làm kiểm tra cho người bị thương, Võ Hưng Quốc khoát tay chặn lại, có người chủ động theo xe cứu thương tới bệnh viện, đương nhiên là cũng sẽ không chỉ có một mình hắn đi, vì Võ Hưng Quốc đã thông báo cho những người khác ở quận, nhanh chóng sẽ có người đến trợ giúp thôi.
Lúc này, viên cảnh sát dẫn đầu đi tới trước mặt Phương Minh Viễn, tuy ở thị trấn Hải Trang rất nhiều cảnh sát Phương Minh Viễn đều có thể quen mặt, dù sao thì Chu Đại Quân ở đây làm lãnh đạo cũng lâu rồi, nhưng những người đang đứng trước mặt này lại đều là những người vô cùng xa lạ.
Trưởng đồn công an thị trấn Mạc Lợi Ninh, năm ngoái được điều động từ quận đến thị trấn Hải Trang làm đồn trưởng, bây giờ đã trở về nhà và đang nằm trên ghế soffa thoải mái xem TV, liền bị Chu Đại Quân gọi một cuộc điện thoại khẩn, muốn hắn nhanh chóng tới hộp đêm Phú Hào, nơi đó có người rơi xuống lầu. Hơn nữa hắn phải nghe theo sự chỉ huy của một người họ Phương trẻ tuổi. Chu Đại Quân cũng sẽ đến ngay!
Đối với mệnh lệnh của Cục trưởng Cục cảnh sát quận, Bí thư Đảng ủy Chu Đại Quân, Mạc Lợi Ninh đương nhiên là không dám không nghe. Tuy rằng hiện giờ Chủ tịch quận đã là Lưu Trì, Lữ Lương rõ ràng cũng mặc kệ sự đời, nhưng đối với Chu Đại Quân, Lưu Trì cũng không thể hoàn toàn áp chế. Ở quận này ai chẳng biết, Chu Đại Quân và nhà họ Phương có mối quan hệ chặt chẽ, chẳng những là hàng xóm, hơn nữa còn là mối giao tình từ đời trước! Chu Đại Quân sở dĩ có thể đi khỏi thị trấn Hải Trang, từng bước trở thành Cục trưởng Cục cảnh sát quận, Bí thư Đảng ủy Công an, nhà họ Phương chính là lực lượng hậu thuẫn của hắn!
Huống hồ hệ thống cảnh sát là từ cùng cấp chính phủ và hệ thống cảnh sát trên một bậc đồng thời quản lý, mà Cục cảnh sát thành phố phải chịu sự quản lý của Cảnh sát tỉnh. Giám đốc Sở cảnh sát tỉnh, Bí thư Đảng ủy Công an tỉnh Dương Quân Nghĩa, là đồng minh nhiều năm của nhà họ Phương, thái độ rõ ràng dứt khoát! Chỉ cần Chu Đại Quân không xảy ra vấn đề gì, Lưu Trì muốn cách chức Chu Đại Quân, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Cho dù hiện giờ Bí thư Đảng ủy thị trấn Hải Trang là Ngụy Bá Đạt, là thư kí lúc trước của Lưu Tri, Mạc Lợi Ninh cũng không dám không nghe theo Chu Đại Quân. Chu Đại Quân mà quyết thay vị trí Trưởng đồn công an, thì ngay cả Lưu Trì cũng ngăn không được! Cho nên, Mạc Lợi Ninh sau khi biết được tin tức, cho dù là sớm đã biết, phía sau hộp đêm Phú Hào này là thương nhân đến từ Thiên Hán, có Ngụy Bá Đạt và Lưu Trì đứng sau chống đỡ, hắn cũng không dám có nửa phút chậm trễ! Đương nhiên, Chu Đại Quân cũng nói rồi, hắn lập tức sẽ tới ngay.
-Xin hỏi, vị nào là ngài Phương?
Mạc Lợi Ninh hỏi. Trong lòng anh ta còn đang nghĩ thầm, người thanh niên họ Phương này, có quan hệ gì với nhà họ Phương? Tuy rằng mọi người trong nhà họ Phương đại đa số đều chuyển tới Phụng Nguyên rồi, nhưng nơi này dù sao cũng là quê hương của họ, hơn nữa Phương Thắng vẫn còn ở đây đảm nhiệm chức Trưởng xưởng, cho nên người nhà họ Phương xuất hiện, cũng không phải chuyện gì kì lạ.
Phương Minh Viễn nhìn Mạc Lợi Ninh một cái, cũng được, người cảnh sát này tuy rằng cũng trung niên rồi, nhưng không giống như những viên cảnh sát bụng phệ khác, còn có vài phần thông minh tháo vát.
-Là tôi, ông là?
-Tôi là Trưởng đồn công an thị trấn Hải Trang Mạc Lợi Ninh, cục trưởng Chu Đại Quân đang trên đường tới rồi, lệnh cho tôi nghe theo sự chỉ huy của ngài Phương!
Mạc Lợi Ninh lập tức kính lễ nói.
-Đội trưởng Mạc!
Phương Minh Viễn chỉ chỉ hộp đêm Phú Hào nói:
-Tôi tận mắt nhìn thấy cô gái kia từ lầu ba nhảy xuống, ông cũng thấy đấy, quần áo của cô ấy không chỉnh tề. Hơn nữa, lúc cô ấy đang nằm trên nóc xe, các nhân viên bảo vệ của hộp đêm này không để ý đến thương thế của cô ấy, cứ thế định vác cô ấy vào bên trong, thậm chí còn vì thế mà không tiếc dùng vũ lực! Tôi nghi ngờ, cô gái này nhảy lầu e rằng có điều gì uẩn khúc.
Mạc Lợi Ninh nhìn thoáng qua mấy tên bảo vệ đang nằm soài trên mặt đất, còn có thiết côn, khảm đao, trong lòng không khỏi có chút sợ hãi, nếu bọn người của người thanh niên họ Phương này bị chém bị thương, cục trưởng Chu Đại Quân chắc sẽ phát điên lên mất! Chính hắn một Trưởng đồn công an chắc chắn cũng vì thế mà liên lụy. Đồng thời, cũng ngạc nhiên bởi sức chiến đấu của mấy người này. Mười mấy gã thanh niêm, nếu đổi lại là bọn Mạc Lợi Ninh, nếu không dùng đến khí giới, không suy xét thân phận, bốn người có thể xử lý hết đám người này hay không?
Lúc này, từ nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây hung dũng tiến tới mười mấy người, dẫn đầu là một gã trung niên, bước nhanh tới.
Võ Hưng Quốc qua đón nói:
- Trưởng phòng La, phiền đến ông rồi!
Trưởng phòng La tên là La Chính, là Trưởng phòng bảo vệ nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, tối nay vừa hay là ca trực của hắn ở nhà máy. Nhận được điện thoại, hắn lập tức dẫn theo bảo vệ nhà máy chạy đến.
La Chính vội vàng vươn hai tay ra nắm lấy tay Võ Hưng Quốc nói:
-Anh Võ khách sáorồi! Đây là điều chúng tôi phải làm, là phận sự của chúng tôi!
Hắn cũng được coi như là người có tuổi ở nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây rồi, Võ Hưng Quốc là ai, hắn đương nhiên biết rồi!
Võ Hưng Quốc cũng không khách sáo nói:
-Trưởng phòng La, phiền ông đem người bao vây chỗ này lại, không cho ai chạy thoát! Đợi đồng chí cảnh sát tiến hành sàng lọc.
-Không thành vấn đề! Không thành vấn đề!
La Chính vung tay lên, mười mấy người đi theo hắn lập tức phân tán ra, bao vây toàn bộ hộp đêm.
Thấy vậy, Mạc Lợi Ninh lại càng tin tưởng, người thanh niên họ Phương này chắc chắn có mối quan hệ sâu sắc với nhà họ Phương, không ngờ đồng bọn của hắn đều có thể chỉ huy bảo vệ của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây sao? Phải biết rằng, hiện giờ tại thị trấn Hải Trang, công nhân viên chức của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây kia mới là vênh váo nhất. Người ta là xí nghiệp đầu tư nước ngoài, nghe nói ông chủ lớn là người Nga! Tuy rằng mấy năm nay kinh tế Nga đã đình trệ, nhưng vẫn là người ngoại quốc! Một khi xảy ra chuyện, thì phải làm lên đến tận thành phố thậm chí là tỉnh. Hơn nữa, hiện giờ nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây lại là công nghiệp trụ cột của thị trấn, thu nhập của thị trấn trên 80% là đến từ nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, cho nên, đến cả lãnh đạo của thị trấn, đối với nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây kia cũng là nhượng bộ vài phần.
Ngoại trừ Ngụy Bá Đạt, cậy vào sự ủng hộ của Chủ tịch quận Lưu Trì, còn có thể thỉnh thoảng động đến mấy việc nhỏ ở nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, những người khác thì nào ai dám! Tuy nhiên người ở nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, cũng chưa bao giờ cố tình gây sự.
-Đem mấy tên bảo vệ này đi tra khảo, gậy gộc và các hung khí khác, tất cả đều thu hồi lại, đây đều là chứng cớ!
Mạc Lợi Ninh khoát tay nói. Nhóm cảnh sát đi theo hắn đến đây, lập tức bước tới, đỡ mấy tên bảo vệ vẫn đang nằm trên mặt đất rên rỉ không ngừng dậy, còng tay ra sau lưng, khiến cho chúng lại kêu van thảm thiết!
Nhóm cảnh sát phân ra bốn người, áp giải mấy tên bảo vệ lên xe cảnh sát, đưa đến đồn công an. Số còn lại, đi theo Mạc Lợi Ninh, tiến thẳng đến cửa chính của hộp đêm Phú Hào.
-Hỏng rồi, hỏng rồi!
Nhìn thấy mọi chuyện xảy ra dưới lầu, ba người Tề Quốc Quang mặt đơ dại, miệng không ngừng nói!
-Mạc Lợi Ninh tên khốn kiếp này, hắn không sợ Bí thư Ngụy và Chủ tịch quận Lưu trách tội sao?
Lưu Bá Tề giọng xúc động nói.
-Tề Quốc Quang, đều là do ngươi! Bây giờ muốn chạy cũng không chạy được!
Tên mập lại túm lấy cổ áo Tề Quốc Quang, lớn tiếng quát. Hiện giờ ngay cả hộp đêm Phú Hào có cửa sau, hắn và Lưu Bá Tề cũng tuyệt đối trốn không thoát.
-Hiện tại nói thế còn có ích gì? Còn không khẩn trương gọi cho Ngụy bí thư!
Tề Quốc Quang cũng thật không ngờ tình thế lại biến chuyển đột ngột như vậy. Trong lòng cũng không ngừng nguyền rủa Mạc Lợi Ninh. Từ lúc hộp đêm Phú Hào khai trương tới nay, Trưởng đồn công an thị trấn Hải Trang Mạc Lợi Ninh, tự nhiên cũng là một trong những nhân vật quan trọng mà hắn phải nịnh bợ lấy lòng. Tuy rằng Mạc Lợi Ninh cho tới bây giờ cũng không thu lễ vật của hắn, nhưng cũng ăn không ít tiệc chiêu đãi của hắn rồi!
Lưu Bá Tề gỡ bỏ tay của tên mập xuống, run rẩy nói:
-Ông chủ Tề, vậy ông còn không mau gọi đi! Ông có muốn báo cho Lưu Chủ tịch quận hay không?
-Để tôi gọi, tôi gọi!
Tên mập buông tay, rút điện thoại ra, run rẩy bắt đầu quay số điện thoại.
Lúc này Ngụy Bá Đạt đang ở trong nhà Vương Tuyết Kiều —— Ngụy Bá Đạt bỏ tiền túi ra mua cho Vương Tuyết Kiều một căn hộ hai gian, để Vương Tuyết Kiều chuyển ra khỏi nhà của cha mẹ. Tuy rằng tình cảm giữa bọn họ, người nhà Vương Tuyết Kiều trong lòng biết rất rõ, nhưng Ngụy Bá Đạt cảm thấy vẫn là đi ra đi vào tự do một chút! Nếu không thì giữa hai người không danh không phận, bất luận là mình gặp mặt ba mẹ cô ấy, hay là chính cô ấy đối mặt với ba mẹ, cũng đều rất xấu hổ. Hơn nữa nhà họ Vương cũng hơi nhỏ, chổ ở lại rất phức tạp, thật sự là không tiện cho hai người yêu đương vụng trộm. Cho nên Ngụy Bá Đạt đã mua cho Vương Tuyết Kiều một căn hộ trong khu mới xây của quận, cũng được trang hoàng một cách tỉ mỉ, làm tổ ấm nhỏ của hai người.
-Bá Đạt, anh hiện giờ là Bí thư Đảng ủy thị trấn, có thể nói với cơ quan quản lý thành cổ, cho anh trai em thuê một gian mặt tiền để bán hàng không?
Vương Tuyết Kiều dựa vào ngực Ngụy Bá Đạt nói.
-Cửa hàng mặt tiền trong khu thành cổ?
Ngụy Bá Đạt sợ run một chút nói. Hiện giờ khu thành cổ Bình Xuyên đã trở thành điểm du lịch nổi tiếng của tỉnh Tần Tây, hàng năm đón lượng du khách lên tới hơn mười vạn lượt người, trong đó có cả khách đến từ tỉnh ngoài và du khách ngoại quốc. Những người thuê gian mặt tiền bán hàng trong thành cổ, chỉ cần là người biết chút kinh doanh, thì ngồi không cũng được hưởng tiền! Anh trai Vương Tuyết Kiều cũng là một trong số đó. Chẳng qua lúc trước, khi xử lý Lâm Dung, hắn vô cùng thành thật, không còn dám treo tấm biển "Người trong nước không được phép vào trong" nữa rồi. Cho nên, gian hàng mặt tiền trong thành cổ, đều được tranh đoạt rất ghê gớm.
-Em cũng nghe nói hình như có cửa hàng mặt tiền ...
Vương Tuyết Kiều còn chưa nói xong, chiếc điện thoại di động đặt ở trên bàn đã kêu lên inh ỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.