Bọn người Tả Lập Quân rất nhanh đã quay trở lại, ba người mặc dù trời lạnh buốt nhưng vẫn một người đầy mồ hôi.
-Ba mươi tệ mỗi tấm vé, chúng ta chỉ có thể cho anh ba mươi tệ!
Lưu Vũ Yến nói.
-Ba mươi tệ? Cô cứ làm như mấy tấm vé này như bó rau ngoài chợ nhỉ? Đây là vé xem phim 《 Titanic》—— do một đạo diễn đứng đầu làng điện ảnh thế giới cùng với một nhà biên kịch họ 'Phương' liên kết tạo ra, tổng đầu tư vượt quá hai trăm trăm ba mươi triệu đô la Mỹ, ngay cả là báo giá của chính phủ, cũng phải khoảng mười bảy mười tám trăm triệu tệ!
Người thanh niên khoát tay chặn lại, tức giận nói:
-Cả nước, cả thế giới, không biết có bao nhiêu người mê điện ảnh, đều khẩn thiết muốn được xem nó. Bởi vì nó ở Nhật Bản và Châu Âu, thời gian công chiếu muộn hơn Hoa Hạ chúng ta, những người mê phim ở những nước này đã kháng nghị từ lâu. Trong đó có không ít người, thậm chí còn vì xem muốn xem nó, mà không tiếc tiền đi máy bay đến chỗ chúng ta và Bắc Mĩ để xem! Tính đến phí ăn ở, đi lại, thì sẽ hết bao nhiêu?
-Đúng vậy, nhiều tiền hơn nữa, cũng chỉ chiếm một phần rất nhỏ trong thu nhập của người ta mà thôi! Nhưng tám mươi tệ, gần tương đương với một tuần thu nhập của rất nhiều người trong thành phố này!
Lưu Vũ Yến quyết không để người thanh niên này thay đổi suy nghĩ của mình.
Người thanh niên vẫn lắc đầu nói:
-Không được, ba mươi tệ còn chưa đủ trả công tôi chạy đôn chạy đáo để mua vé! Xem ra các vị đều còn là học sinh, cho các vị giá ưu đãi, bảy mươi tệ! Mỗi vế thêm bảy mươi tệ! Tôi sẽ đổi cho các vị vé buổi chiếu phim năm giờ chiều nay!
-Chúng tôi không cần vé lúc năm giờ, chúng tôi cần vé lúc tám giờ!
Tinh Tinh ngắt lời nói.
-Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Người thanh niên lộ ra vẻ mặt khoa trương nói:
-Thêm bảy mươi tệ mà muốn được xem buổi chiếu phim tám giờ tối, cô gái, cô đã tỉnh ngủ chưa? Cô thử đi khắp các rạp chiếu phim ở thành phố Thượng Hải này mà hỏi, hiện giờ không phải là một trăm tệ, thì chỉ có thằng ngốc mới bán cho các vị! Ha ha, hôm nay nếu không phải là Chủ nhật, tất cả mọi người đều rỗi rãi, ban ngày không ít người đến xem phim, nếu không thì buổi tối sẽ có người vì muốn giành lấy hai chiếc vé này mà đánh lộn lẫn nhau đấy! Các vị nếu muốn có vé buổi tối lúc tám giờ, tôi nói một là một, không mặc cả, một trăm mười tệ!
-Đúng là ăn cướp mà!
Lưu Vũ Yến không kìm nổi tức giận nói. Những kẻ đầu cơ này thật là quá đáng, mình lấy một tấm vé buổi tối tám giờ ngày kia, đổi lấy vé buổi tối tám giờ ngày hôm nay của hắn, mà hắn còn muốn thêm vào đó một trăm mười tệ! Tấm vé này giá gốc là bảy mươi tệ, còn cộng thêm công bọn họ cực khổ địa xếp hàng lâu như vậy dưới trời rét mướt, tính cả thời gian và những đau khổ phải chịu đựng! Cô nghĩ thế nào vẫn cảm thấy không chút công bằng!
-Sao các vị có thế nói như vậy! Tôi cũng chẳng ép buộc các vị đổi vé với tôi!
Người thanh niên kia lập tức thay đổi sắc mặt, tức giận nói:
-Cô không muốn đổi thì thôi, có khối người muốn đổi kia kìa! Bây giờ tôi vẫn còn vé, nhưng đợi đến lát nữa tầm năm giờ, đừng nói là một trăm mười tệ, các vị có rút ra hai trăm tệ tôi cũng không còn vé mà đổi cho các vị!
Nói xong, hắn xoay người định đi.
-Từ từ đã!
Có người kêu lên:
-Để chúng tôi bàn luận một chút!
-Ngũ Vận Cường, giá này cao quá! Xem một bộ phim, sáu người chúng ta sẽ tiêu gần một ngàn tệ, chuyện này để cho người nhà biết được, chúng ta bị mắng là cái chắc!
Tả Lập Quân kéo hắn lại nén giọng nói.
Ngũ Vận Cường nhẹ giọng nói:
-Mình biết, nhưng bạn có nghĩ tới, dù là đến tối mai, mọi người muốn cùng nhau đi xem phim, chỉ sợ là không thể. Bạn chắc sẽ chỉ hẹn một mình Liễu Tinh Tinh thôi đúng không? Vấn đề ở chỗ bạn có cảm thấy đến lúc đó Liễu Tinh Tinh sẽ đi một mình cùng với bạn chứ?
Tả Lập Quân lập tức im bặt. Hắn và Liễu Tinh Tinh hiện giờ tuy rằng nói là yêu nhau, nhưng quan hệ còn chưa đủ thân mật, nếu không thì Liễu Tinh Tinh đã không sẽ lôi kéo hai người Lưu Vũ Yến bọn họ cùng đến .
-Này, Lập Quân, tôi nghe người ta nói, rất nhiều đôi đang tìm hiểu nhau, sau khi xem《 Titanic》, đều trở thành chính thức thành đôi đấy!
Ngũ Vận Cường dắt Tả Lập Quân đi ra chỗ khác vài bước, ghì giọng nói:
-Rất nhiều người xem hết phim thậm chí còn làm “cái kia” cơ!
-Cái nào?
Tả Lập Quân có chút khó hiểu nói.
-Ai da, chính là “cái đó” rồi!
Ngũ Vận Cường nhìn nhìn xung quanh không ai chú ý, dùng thân mình chặn lại ánh mắt của bọn người Lưu Vũ Yến, còn tay làm một động tác cho Tả Lập Quân xem, Tả Lập Quân hiểu chuyện, mặt lập tức đỏ ửng lên.
-Hiểu chưa? Tiêu một chút tiền, mà có thể chính thức qua lại với Liễu Tinh Tinh, sau này bạn sẽ bớt được bao nhiêu phiền toái!
Ngũ Vận Cường nói:
-Tục ngữ nói, thà đau ngắn còn hơn đau dài!
Tả Lập Quân có chút chần chừ không quyết, nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, Ngũ Vận Cường nói rất có lý. Hắn và Liễu Tinh Tinh quen nhau cũng hơn một tháng, tiền tiêu vặt cũng không ít, nhưng mối quan hệ giữa hai người lại chẳng có gì tiến triển, nhiều nhất cũng chỉ là nắm tay, hôn nhẹ lên mặt, nếu hắn tiến thêm một bước, Liễu Tinh Tinh chỉ sợ sẽ cự tuyệt. Vì thế, Tả Lập Quân cũng rất đau đầu.
Gia cảnh của hắn không được như nhà Liễu Tinh Tinh, từng tháng tiền tiêu vặt cũng có hạn, hơn một tháng nay, hắn đã tiêu mất gần nửa, nếu không mau chóng xác lập quan hệ giữa hai người, hắn chỉ sợ... đêm dài lắm mộng!
Liễu Tinh Tinh tuy rằng không xinh đẹp bằng Lưu Vũ Yến, nhưng gia cảnh của cô quá tốt, đã khiến không ít nam nhân chú ý, Tả Lập Quân hiện tại áp lực không nhỏ!
Ngũ Vận Cường chú ý thấy Tả Lập Quân chần chừ không quyết, trong lòng cũng mừng thầm. Kỳ thực những lời hắn vừa nói, một phần cũng là vì Tả Lập Quân, nhưng mặt khác cũng là vì chính hắn. Ngũ Vận Cường thích Lưu Vũ Yến, chỉ có điều cho tới nay, đều không có cơ hội. Lúc này đây, Liễu Tinh Tinh sở dĩ dắt Lưu Vũ Yến theo, nguyên nhân lớn nhất, cũng là bởi vì có hắn.
Cơ hội như vậy khó mà có thêm lần nữa, Ngũ Vận Cường đương nhiên là không hy vọng cho qua dễ dàng! Ai biết về sau khi nào thì mới có thể có cơ hội cùng Lưu Vũ Yến đi xem phim nữa!
Hơn nữa, Ngũ Vận Cường cũng quả thật là nghe nói, rất nhiều đôi sau khi xem xong《 Titanic》 đều trở thành chính thức, cũng có rất nhiều đôi xem xong đã ăn trái cấm! Nghe nói 《 Titanic》 kể một câu chuyện tình yêu rất cảm động, rất nhiều nữ sinh xem phim này phải rơi nước mắt. Lúc lòng của nữ nhân kích động cũng chính là lúc nam nhân thừa cơ mà tiến tới!
Ngũ Vận Cường chỉ cần nghĩ tới, có thể cùng ngồi với Lưu Vũ Yến trong rạp chiếu phim, lúc cô khóc, sẽ tựa vào vai mình, tay mình sẽ ôm vào chiếc eo nhỏ nhắn của Lưu Vũ Yến, trong lòng đặc biệt kích động!
-Được!
Tả Lập Quân thấp giọng nói:
-Thế lão Trình ý tứ thế nào?
Lão trình mà hắn nói, chính là người đang tiến tới – Trình Quân.
-Lão Trình đương nhiên là đồng ý!
Ngũ Vận Cường vui mừng lộ rõ trên nét mặt nói.
Hai người nhất trí với nhau rồi mới quay trở về, phát hiện ra bên cạnh nhóm Lưu Vũ Yến xuất hiện thêm vài người!