->
->
->
->
->
Từng tờ báo, đầu đề giấy trắng mực đen, giống như một thanh dao nhọn đâm vào mắt Phác Kính Ân đau nhức.
Phác Kính Ân ngay lập tức tỉnh táo lại ngay, không tự chủ được nhảy dựng lên khỏi ghế, ngơ ngác nhìn! Ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng, những tờ báo này trong người Trung Quốc có phong trào phản Hàn.
-Sao lại như vậy?
Phác Kính Ân khó mà tin được những tờ báo trên bàn, không phát ra một tiếng hò hét nào! Điều này rất không phù hợp với phong cách chính phủ Trung Quốc từ trước đến nay, chuyện này chính phủ Trung Quốc không phải có trăm phương ngàn kế để che đậy sao? Nếu vẫn chưa nhận được sự phê chuẩn của chính phủ Trung Quốc, về cơ bản đều là giới truyền thông báo chí Trung Quốc tư bản,chứ tòa báo nào dám to gan lớn mật viết tiêu đề bài báo như vậy?Phác Kính Ân có đánh chết cũng không tin.
-Reng…
Chiếc điện thoại trên bàn kêu lên.
Phác Kính Ân với lấy cái điện thoại, bên kia là giọng đại sứ Hàn Quốc ở Trung Quốc Kim Hỷ Chính tức giận nói:
-Phác Kính Ân, giới truyền thông Trung Quốc nhắc đến chuyện người dân chúng ta sỉ nhục Trung Quốc, rốt cuộc là có chuyện gì?
-Kin đại sứ, sự…sự tình là như vậy!
Phác Kính Ân vội vàng nói:
-Vào hôm qua…
Phác Kính Ân trần thuật lại mọi chuyện hắn biết một lượt.
-Nói như vậy, công dân của chúng ta bị người Trung Quốc đánh ở thành phố Thượng Hải? Chính là vì họ nói ra những điều không nên nói?
Giọng của Kim Hỷ Chính có chút dịu đi.
-Đúng vậy, việc xảy ra ngày hôm qua, sau khi tôi đến tìm hiểu tình hình ở cục cảnh sát thành phố Thượng Hải, đang tìm cách giải quyết,vẫn chưa có thời gian để thông báo với đại sứ,đây là lỗi của tôi.
Phác Kính Ân cung kính nói.
-Ừh…tôi hiểu rồi!
Kim Hỷ Chính nói, sau đó “xoạch” tiếng điện thoại gác máy.
Phác Kính Ân cầm điện thoại hơi run một lúc lâu, mọi chuyện đã báo cáo xong, nhưng phải giải quyết khó khăn trước mắt như thế nào, Kim Hỷ Chính lại không hề nói một câu nào.
Ông ta đâu có biết, bây giờ Kim Hỷ Chính cũng đang vì chuyện này mà đau đầu.
Kim Hỷ Chính thấy báo đưa tin sáng nay, mới biết chuyện người Hàn Quốc ngang nhiên sỉ nhục Trung Quốc ở thành phố Thành Hải. Kỳ thật, nói Kim Vi Thuấn công khai sỉ nhục Trung Quốc, cũng không phải chuẩn xác, nhưng Kim Vi Thuần lại ngôn luận ngay trước mặt cảnh sát trong cơ quan cảnh sát Trung Quốc! Tính chất này đã hoàn toàn thay đổi!
Phách Kính Ân không thông báo kịp lúc cho ông ta, do đó làm ông rơi vào hoàn cảnh vô cùng bị động, điều này làm cho Kim Hỷ Chính cảm thấy rất tức giận. Nhưng sâu trong tâm, Kim Hỷ Chính cũng hiểu, cách làm này của Phác Kính Ân không có gì đáng trách. Từ khi Hàn Quốc và Trung Quốc thiết lập quan hệ ngoại giao đến nay, càng ngày công dân Hàn Quốc đến Trung Quốc càng ngày càng nhiều, tất nhiên mẫu thuẫn xung đột cũng từ đó mà đến. Nhưng khi chính phủ Trung Quốc giải quyết mẫu thuẫn giữa quốc dân bản quốc và người Hàn Quốc, lại thường phổ biến thiên vị người Hàn Quốc đồng thời tiến hành phong tỏa giới truyền thông, điều này đã trở thành quán tính tạo nên trong tư tưởng Phác Kính Ân, Phác Kính Ân cũng không thể ngờ lần này, chính phủ Trung Quốc lại không che đậy chuyện này mà lại gióng trống khua chiêng báo đạo chuyện này.
Kết quả như vậy ngược lại với bình thường, trong đó tất nhiên phải có nguyên do! Đối với điểm này, Kim Hỷ Chính cũng đồng ý với quan điểm của Phác Kính Ân---xem ra vấn đề ở chỗ bên Trung Quốc đánh bọn Lý Hưng Xương.
Vào lúc này, thư ký của Kim Hỷ Chính đột nhiên đi đến, nói bên tai Kim Hỷ Chính mấy câu, Kim Hỷ Chính lập tức thay đổi sắc mặt nói:
-Là thật sao?
-Tin tôi vừa nhận được, họp báo của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ sắp bắt đầu.
Thư ký khẳng định nói.
-Còn không mau mở ti vi lên.
Kim Hỷ Chính từ sau bàn làm việc nhảy dựng lên.
Trong phòng hội nghị tòa lầu tập đoàn Cẩm Hồ lúc này đã tụ tập hàng trăm phóng viên.
-Tập đoàn Cẩm Hồ bất ngờ mở cuộc họp báo, anh nói xem là vì sao?
Có người nói, cuộc họp báo này đến rất bất ngờ, sau mười giờ ba mươi tối mới thông báo với giới truyền thông.
-Chắc chắn là xảy ra chuyện gì nghiêm trọng rồi!
Có người lời thề son sắt nói.
-Phỏng chừng là phòng bán vé bộ phim > sang chỗ mới sao? Nếu không chính là tập đoàn Cẩm Hồ lại có kế hoạch quay chụp gì mới?
Có người đoán.
Mọi người không khỏi sôi nổi, lần này bộ phim > chiếu ở Bắc Mĩ và Trung Quốc dấy lên một làn sóng xem phim! Ai cũng không thể ngờ một bộ phim tình cảm trong hoàn cảnh tai nạn không ngờ lại gây ra chấn động lớn như vậy.
Theo tin từ phía Bắc Mĩ,hai nước Mĩ và Canada có 70% rạp chiếu phim đang trình chiếu bộ phim >, đây là một số liệu rất đáng sợ, hơn nữa những số liệu này đang không ngừng tăng lên! Càng ngày có càng nhiều rạp chiếu phim cũng đang gia nhập vào đội ngũ này. Nhưng mặc dù là như vậy, vẫn không có cách nào thỏa mãn sự nhiệt tình của khan giả Bắc Mĩ! Người đứng đợi mua vé xem phim xếp thành hàng dài, sau một tuần công chiếu chiều dài đó vẫn chưa thấy ngắn lại.
Điều làm người ta khó tin chính là, tỉ lệ quay đầu của Titanic dài hơn ba giờ còn cao hơn cả tuyệt thế mỹ nhân, theo thống kê của một vài truyền thông Bắc Mĩ, có một số lượng đáng kể đã xem đi xem lại đến hai ba lần; trước các rạp chiếu phim ở New York, một cái gái đang đứng xếp hàng mua vé nhận khi phóng vấn của phóng viên, không ngờ chính mình đã xem đi xem lại đến bốn lần, bây giờ đang muốn xem lần thứ năm.
Có thể nói, Bắc Mĩ vào thời kỳ đầu năm, khắp nơi đều tràn ngập hơi thở bi tráng của bộ phim >, trong rạp chiếu phim nước mắt chảy thành hàng, khắp nơi đều khăn tay, có phòng viên đánh giá:
-Nếu nói mỗi giọt nước mắt đều đáng giá là một lời nói đẹp, những giọt nước mắt này hội tụ lại đủ để Cameron quay lại mười bộ phim > nữa.
Lời bình luận của người xem càng không cần phải nói, nếu nói ai muốn mắt sưng đỏ, khán giả bình tĩnh đánh giá với bộ phim > khăn tay trong tay đều có thể lau nước mắt, điều đó chắc chắn là mơ giữa ban ngày!
Tuy rằng trước khi trình chiếu bộ phim >, rất nhiều ký giả đối với việc này đều coi thường không thèm để ý, cho rằng công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu và tập đoàn Cẩm Hồ đã bị thành tích trước đây làm cho đau đầu, mới đầu tư một khoản lớn như vậy vào quay bộ phim nói về tai nạn. Có người biết đến bộ phim lại càng tung hô bộ phim hơn nói đây là “một cuộc tai nạn giống như chính mình bị chìm thuyền”.
Nhưng khi đứng trước phòng vé Bắc Mĩ vào tuần đầu đã được hơn tám nghìn chin trăm vạn đô la Mĩ một con số kinh người, những người chờ xem náo nhiệt,lúc này cũng đang sôi nổi thay đổi thái độ lớn tiếng kêu lên.
Có thể nói, nếu không suy xét đến nhân tố thay đổi giá trị của tiền đô, bộ phim > đã tạo nên lịch sử của khu vực Bắc Mĩ từ trước đến nay, kỷ lục mới trong phòng vé ngay tuần đầu tiên.
Kết quả này khiến cho công ty Phỉ Thúy Điều của Mĩ tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ và Cameron trở thành nơi vạn người hướng tới! Không ai nghi ngờ gì, hai công ty có thể thu hồi hai trăm tám mươi triệu đô la Mĩ đầu tư vào bộ phim >.
Về thị trường Trung Hoa, bao gồm hai bờ bốn địa Đài Loan, Hồng Kông và Ma Cao, bộ phim > đã đạt được con số kinh người trong phòng vé. Trong một tuần, căn cứ theo số liệu không hoàn toàn, phòng vé đã đạt được sáu đến bảy trăm triệu nhân dân tệ, mặc dù trong đó, Hồng Kông, Đài Loan và Ma Cao cung cấp một con số tương đối lớn, nhưng trong khu vực nội địa, bộ phim > vẫn đạt kỷ lục trong phòng vé vào tuần mới tại rạp chiếu phim Trung Quốc.
Mặc dù con số người xem vẫn không bằng mấy bộ phim chính trị, nhưng phòng vé chỉ trong một tuần lại vượt qua bất cứ bộ phim điện ảnh nào trong lịch sử Trung Quốc! Những thanh niên Trung Quốc đều như điên cuồng.
Mà tổng ngạch ở các phòng vé hai nước Mỹ và Trung Quốc, lên thêm, cũng đã đến con số gần hai trăm triệu đô la Mĩ! Số liệu này chỉ là kết quả trong một tuần trình chiếu ở hai nước! Nếu có thể trình chiếu trên toàn bộ rạp chiếu phim toàn thế giới, cho dù là trình chiếu trong một tháng…
Những phóng viên thích tính toán những thứ này đều không thể tưởng tượng được, chẳng lẽ nói, bộ phim này trước khi trình chiếu được rất nhà bình luận đánh giá bộ phim làm láo mắt người ta của hai công ty, không ngờ lại không đạt được kỷ lục tại phòng vé? Cho nên khi tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ tuyên bố mở cuộc họp báo, những phóng viên này giồng như cá mập ngửi thấy mùi máu tanh, ào ạt đến.
Chin giờ bao mươi sáng, Phương Bân nhanh chóng bước lên bục, toàn bọ phòng họp lập tức yên tĩnh.
Phương Bân tay vịn bục, nhìn quanh một vòng nói:
-Hôm nay, đầu tiên xin hoan nghênh giới truyền thông các vị đã đích thân đến đây, tôi thay mặt tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ gửi lời cảm ơn đến các vị.
Sau tràng vỗ tay, Phương Bân tiếp tục nói:
-Hôm nay, tôi cần tuyên bố hai tin, và một kháng nghị!
Đám người ở đại sảnh lập tức ồn ào hẳn lên! Hai tin thì coi như xong, nếu mở cuộc họp báo, như vậy nhất định là muỗn tuyên bố điểm gì đó, các phóng viên đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý. Nhưng Phương Bân muốn thay mặt cho tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ tuyên bố một kháng nghị, đây đúng là chuyện lớn.
Các phóng viên đều cầm microphone hướng về phía Phương Bân,có người còn không thể chờ được kêu lên:
-Phương tổng, xin hỏi quý công ty muốn kháng nghị điều gì?
Phương Bân giơ tay lên không trung nói:
-Các vị xin giữ yên lặng! Đầu tiên, tôi muốn tuyên bố với các vị, theo thống kê công ty chúng tôi và công ty Phỉ Thúy Điều của Mĩ, vào tám giờ tối hôm trước tại kinh thành, tổng kim ngạch của bộ phim > tại phòng vé hai nước Mĩ và Trung Quốc đã vượt mức hai trăm triệu đô la Mĩ.