Cụ Quách là một trong những đại phú hào nổi tiếng ở Hongkong, ở xã hội
Hongkong rất có tiếng tăm, mà cũng không phải ai cũng biết, cụ Quách vẫn là người của những năm bảy mươi, là lãnh đạo cao nhất trong mười hai
đổng sự của cơ cấu hội đồng đổng sự tập đoàn đua ngựa Hongkong!
Hội đồng quản trị của tập đoàn câu lạc bộ đua ngựa quyết định cơ cấu quyết
sách lớn của tập đoàn câu lạc bộ đua ngựa, từ trong hai trăm hội viên
của hội đua ngựa đặc biệt được tuyển chọn. Mà hai trăm hội viên của hội
đua ngựa này thì lại là từ hơn 200 vạn hội viên thường chọn ra, những
hội viên bình thường này phần lớn đều là những nhân sĩ có một địa vị xã
hội nhất định ở Hongkong. Tất cả các thành viên hội đồng quản trị đều là lao động nghĩa vụ, không được vì thế mà thu nguyên nửa tiền Hongkong,
hơn nữa một chức vị trong hội đồng thành viên quản trị, ba năm một lần
lại trọng tuyển một lần, cũng có thể liên nhiệm! cụ Quách đã đảm nhiệm
đổng sụ hội đồng quản trị của tập đoàn đua ngựa đã ba nhiệm kì, kể từ
đầu những năm 80 về trước, nhưng sức ảnh hưởng của ông trong hội đồng
quản trị của tập đoàn hội đua ngựa lại rất lớn.
Tài phú khổng lồ
cộng với sức ảnh hưởng to lớn kết hợp lại với nhau, chính là lão Quách
có vùng lãnh thổ riêng ở một khu vực mới, đương nhiên, nói là phòng
riêng, thực chất chỉ là một nơi thích hợp nhất để hội viên xem các trận
đấu, vậy chỉ có vài chỗ có tấm ngăn phải trái là ưu tiên dành cho nhà họ Quách sử dụng. Bình thường chỉ có khi người nhà Quách gia rời đi, thì
những vị trí này mới có hội viên khác đến.
Phương Minh Viễn ngồi
xuống vị trí, lúc này mới đưa mắt nhìn khu cưỡi ngựa Sa Điền, kiếp trước thì cũng đã nghe qua trường thi đấu ngựa nổi tiếng này, nghe nói hồi
Olympic 2008, cuộc thi cưỡi ngựa thì đã cử hành ở trường đua ngựa Sa
ĐiềnHongkong, nhưng hắn thật sự vẫn chưa có dịp đến qua đây, chủ yếu là
hắn đối với cái này không có chút gì thích thú, cũng không vì dùng tiền
thuế Hongkong để cống hiến! Cũng chính là năm 2008, từ TV và các trang
mạng, thì mới đối với đua ngựa của Hongkong có chút hiểu rõ!
Trường đua ngựa cũng có cỏ, đất bùn nằm ở một con đường, kim chỉ phương hướng
theo phương thức cổ điển của Anh, trong đó đường cỏ rộng 30m, đi một
vòng là 1900m. Có thể nói, trung tâm bình địa là hạng nhất của toàn thế
giới! Trung tâm của trường đua ngựa còn có công viên Bành Phúc với cảnh
sắc thanh tú xinh đẹp, khi ở trường đua ngựa có thể vì người dân cung
cấp một không gian nghỉ ngơi.
Người ngồi ở vị trên như Phương
Minh Viễn, cùng lúc không khỏi cảm thán về thiết bị hiện đại của trường
đua ngựa Sa Điền, đồng thời cũng bị sự nhiệt tình của những thị nhân
Hongkong gây phiền toái, nơi đây có thể chứa đựng hơn tám vạn người tham gia đua ngựa, đến bây giờ đã tràn lan người, cư nhiên ngồi đầy ra đó!
-Chị Thu Hạ, ông nội Quách có ngựa đua của riêng mình không?
Phương Minh Viễn tùy tiện hỏi. Theo những gì được biết thông qua internet, rất nhiều phú hào ở Hongkong đều có nuôi ngựa đua, giống như mua du thuyền, cái này cũng đại diện cho thân phận của một người.
-Có chứ, hắn
có năm con ngựa đua, trong đó có ba con thì đã cho nghỉ hưu rồi, ông nội ngươi ông ấy không dám bán, chỉ như vậy nuôi dưỡng. Còn có hai con ngựa đua, ừ…tôi xem xem!
Vu Thu Hạ lật đi lật lại tài liệu nằm ở trong tay nói:
-Hôm nay không có chúng nó thi đấu, ngươi nếu mà có hứng thú, tuần sau thì
có! Thế nào? Minh Viễn ngươi đối với cái trò này cũng có cảm hứng ư?
Phương Minh Viễn đối với những thứ này chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, làm cho
chủ ngựa nghe thì có vẻ như rất là thú vị, nhưng đây có thể chắc chắn
trăm phần trăm rằng đây chỉ là sở thích đốt tiền thôi. Trên thị trường
quốc tế, một con ngựa tốt, vậy thì giá cả thật sự không xa xỉ, đếm từ
mấy vạn tiền Hongkong đến mấy nghìn vạn tiền Hongkong. Nếu ngựa kiêm
luôn ngựa có tiếng với ngựa giống hai cái thân phận này, giá trị càng
khiến người khác ngạc nhiên.
Kiếp trước Phương Minh Viễnđã từng
nhìn thấy trên mạng Internet, ở các quốc gia Ả rập, những nhân vật nổi
tiếng sở hữu những con ngựa đua mà giá trị thường nhắc đến là năm sáu
chục triệu nhân dân tệ! Mà loại dùng để phối giống những loại ngựa đua
này, thì có giá trị hơn gấp mười vạn lần thậm chí còn hơn mấy trăm vạn
tệ, cứ như vậy cung sẽ không đủ cầu!
Chuồng đua ngựa này có thể
nói là xa hoa, mỗi chuồng ngựa sẽ được trang bị điều hòa không khí,
nhiệt độ hai mươi ba độ là thích hợp nhất với ngựa đua, trong chuồng
ngựa còn có máy hạ nhiệt độ cho lều trại, loại này ở hai bên đều có
trang bị tấm thông gió, các cuộc thi đua ngựa này, huấn luyện xong rồi,
thì sẽ được người chăn ngựa dắt vào trong này, dùng những phiến nước đá
này rắc lên mình ngựa đua, giúp nhanh chóng hạ nhiệt độ. Hơn nữa bác sĩ
thú y cũng phải kịp thời đo nhiệt độ và nhịp đập của cơ thể chúng, hơn
nữa trong chuồng ngựa còn chuẩn bị cát, rất nhiều ngựa đua thích lăn qua lăn lại ở trên cát, cái này như là phòng mát xa vậy.
Lại tính
đến tiền công cho người dạy cưỡi ngựa, bác sỹ thú y và người chăn ngựa
và chi phí cho thức ăn gia súc, nuôi dưỡng ngựa đua nhưng so ra không có rẻ hơn so với dưỡng những con xe tráng lệ! Thậm chí còn hơn chứ không
có kém!
Phương Minh Viễn đối với cái này cư nhiên là cũng chỉ
kính trọng chứ không có giữ khoảng cách! Hắn có thể không đủ nhàn nhã để đi nuôi ngựa!
-Không, không, không, tôi chỉ là háo kỳ, tùy tiện
hỏi mà thôi. Haha, thể nghiệm một chút thì cũng tốt, tôi cũng không có
đủ năng lực đó!
Phương Minh Viễn liên tục xua tay nói.
-Nếu cậu muốn có ngựa tốt, kỳ thật trong tay hoàng tử Abdula những Phú hào Ả rập bọn họ, ngựa tốt trong tay họ càng nhiều!
Vu Thu Hạ thản nhiên cười nói:
-Ngựa đua của Hongkong tuy rằng náo nhiệt, nhưng ngựa đua có quốc tịch
Hongkong, thành tích đạt được ở trường quốc tế, nhưng cũng không làm sao mà xuất sắc!
Phương Minh Viễn thoáng chút suy nghĩ, sau một lúc trầm ngâm nói:
-Chị Thu Hạ, đưa cho tôi xem những tài liệu này của cậu!
-Thế nào? Minh Viễn ngươi cũng muốn đánh cược mấy tay?
Vu Thu Hạ cười nói.
-Em thoải mái xem!
Phương Minh Viễn cười nói:
-Có lẽ sẽ nhập gia tùy tục một chút!
Đang nói chuyện, từ một bên đi tới một nam một nữ trung niên, mìm cười chào
hỏi Vu Thu Hạ, có thể đi vào khan đài này, đều là hội viên của tập đoàn
đua ngựa Hongkong, có thể nói là nhân vật có tiếng ở Hongkong, Vu Thu Hạ cư nhiên cũng phải chào hỏi xã giao.
-Mẹ, gần đây quả thực rất bận, cho dù đi đến đâu, cũng phải vội vội vàng vàng!
Tình Nhi mang theo vài phần bất mãn , chu cái miệng nhỏ nhắn nói bên tai Phương Minh Viễn:
-Trong chốc lát cũng không được sống yên ổn! Tình Nhi không thích như vậy!
Phương Minh Viện không khỏi im lặng, tình huống này, hắn không thấy bất ngờ,
ai khiến cho bộ phim > lượng vé bảy trăm triệu đô
trên toàn cầu bị phá vỡ như bây giờ, nhưng giá vé tăng đến nỗi không hề
có chút dừng lại. Hongkong là một thành phố thương nghiệp, cũng là một
thành phố tư bản, như tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ, có thể kiếm được tiền
như vậy, hơn nữa có thể kiếm được một khoản tiền lớn như vậy, ở trong
mắt người Hongkong chắc chắn là rất được hoan nghênh rồi!
Càng
không nói, Vu Thu Hạ còn có con dâu của Quách gia ------ vâng, nói là
con dâu trưởng cũng không có sai, dù sao ông Quách chỉ có cô là con dâu, thân phận trưởng nữ của nhà họ Vu, cộng thêm mấy phần thân phận này gia tăng thêm, có lẽ còn không được so với tư cách đại gia của Hongkong,
nhưng ở cuộc đời này của cô, đó chắc chắn là nhân vật đứng đầu!
Trọng yếu hơn là, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong đã trở thành tập đoàn
đứng đầu của điện ảnh Hongkong, trở thành công ty điện ảnh Hongkong
thành công nhất trên thị trường điện ảnh quốc tế! Vinh quang này, càng
làm cho Vu Thu Hạ gia tăng thêm càng nhiều vầng sáng!
Cho nên cô
xuất hiện trên khán đài, có ý với Quách gia, Vu gia hoặc Vu Thu Hạ tự
mình mở mối quan hệ với người Hongkong, cư nhiên họ sẽ đến thăm hỏi!
Phương Minh Viễn chỉ có thể hi vọng bản thân có thể ẩn mình đủ sâu, cho
nên mới không lo có cuộc gặp gỡ thế này!
Ánh mắt của Phương Minh
Viễn lại chuyển về tư liệu ở trong tay, ngựa đua hôm nay tham gia thi
đấu gồm có mười con, hắn xem qua tư liệu của từng con!
-“Lưu Tinh”, “Thiểm Quang”, “Tạp tư lạp tạp”, “Đức tắc Mĩ lợi”, “ Phổ lai tư lợi tiểu hỏa tử”…..
Ánh mắt của Phương Minh Viễn dừng lại ở tên “Nguyên Trụ Dân”, hắn không
nghĩ đến, chính mình chỉ là cảm hứng nhất thời, cư nhiên còn nhìn thấy
tên của một con vương mã ở trên trường đua Hongkong!
“Nguyên Trụ
Dân” cái tên này nghe thì có chút kì lạ, nhưng trên lịch sử thì lại là
ngựa đua Hongkong, từng đã là một tên ngựa được bao nhiêu ngòi bút miêu
tả! Tuy rằng nói, thời điểm nó nổi danh, cách đây chỉ có vài năm!
Phương Minh Viễn cũng là ngẫu nhiên mà biết đến “Nguyên Trụ Dân”, sở dĩ nó nổi tiếng như vậy, không chỉ bởi vì nó chinh chiến ở đấu trường Hongkong
nhiều lần đạt được thành tích tốt, còn từng viễn chinh ở Nhật Bản,
Singapore, Alintu và Anh v.v, tham gia nhiều hạng mục quốc tế và cũng
thu được thành tích tốt! Nhất là vào cuộc thic tranh giải nhất quốc tế
vào năm 1999 tổ chức ở Nhật Bản đã đoạt được ngôi vị Á quân, khiến nó
trở thành con ngựa đua Hongkong đầu tiên đạt được danh hiệu quốc tế!
Thành tích này không thể nghi ngờ nó có thể nâng cao danh dự của ngựa
đua Hongkong lên trường quốc tế!
-A? Anh, anh cũng biết “Nguyên Trụ Dân” sao?
Tình Nhi tò mò hỏi.
-Tình Nhi cũng biết “Nguyễn Trụ Dân”?
Phương Minh Viễn có chút ngoài ý muốn cười nói:
-Con ngựa này như thế nào? Anh thấy qua chưa?
-Thấy rồi! Con ngựa này rất đặc biệt!
Tình Nhi nhíu mày, suy nghĩ một lúc lâu mới nói,
-Ngựa đua khác đều đứng ngủ, nhưng nó lại nằm ngủ! Con ngựa khác đều thích
mộc trấu, nó lại chán ghét mộc trấu, hơn nữa tính tình của nó rất dễ ưa!
Phương Minh Viễn hơi hơi gật đầu, theo những điều Tình Nhi nói, hắn đã có thể
xác định, con “Nguyên Trụ Dân này” chính là con ngựa trong lịch sử của
Hongkong, Mã vương của tương lai!
-A? Anh, đó không phải là chị Gia Nghi sao?
Tình Nhi kéo kéo hắn chỉ vào phía không xa nói. Nhìn theo không xa hướng tay cô chỉ, quả nhiên theo như lời cô, Trịnh Gia Nghi đang hướng về phía
này đi tới. Tuy nhiên, không phải một mình cô, sau người cô còn có hai
thanh niên nữa!
-ChàoCô Vu!
Trịnh Gia Nghi cười chào hỏi.
-Gia Nghi cũng đến rồi!” Vu Thu Hạ cười nói:
-Hai vị thanh niên tuấn kiệt sau người chị, nhìn rất lạ a?
-Ai ya, cô Vu, giới thiệu với cô, vị này là Lý Chương cháu đích tôn của Chủ tịch Hội đồng quản trị Lý Ẩn của tập đoàn Starlight của Singapore! Còn
một vị còn lại là Hứa Gia Tường con trưởng Thứ trưởng bộ tài chính
Malaysia Hứa Trường Căn. Anh Lý, anh Hứa, vị này chính là chủ tịch tập
đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong Vu Thu Hạ!
Trịnh Gia Nghi giới thiệu hai bên.
Vừa nghe người thiếu phụ xinh đẹp là tổng tài của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ
Vu Thu Hạ, hai người thanh niên đi theo Trịnh Gia Nghi trên vẻ mặt kiêu
ngạo lập tức biến mất, khách khí chào hỏi Vu Thu Hạ.