-Vâng, anh Hạ, năm mới tốt lành!
Phương Minh Viễn ra hiệu với Vu Thu Hạ, đi tới một bên nhận điện thoại.
-Phương thiếu, tôi phụ sự kỳ vọng của ngài rồi!
Giọng nói của Hạ Văn rõ ràng có chút nghẹn lời.
-Xảy ra chuyện gì?
Phương Minh Viễn trầm giọng nói. Trước tết Nguyên Đán, cũng chính là lễ Phục
sinh của người phương Tây, hắn còn gặp mặt Hạ Văn ở Thượng Hải. Lần đó
là hắn theo người phương tây qua lễ Phục sinh, căn bản không người đi
làm, về Phụng Nguyên thăm người thân. Ngay tại lần gặp mặt đó, Hạ Văn
vẫn là một cậu thanh niên đẹp trai hăng hái, đối với sự đầu tư của
Phương Gia ở Australia ôm một niềm tin kiên định. Hơn nữa, dựa vào tin
tức mà Hạ Văn chuyển đến, đầu tư của Phương Gia có hi vọng có thể trước
tết âm lịch bắt đầu nhận được sự phê chuẩn của chính phụ nơi đó. Mới đó
mà làm sao lại thế rồi? Chẳng lẽ nói….
-Có phải là xét duyệt vốn đầu tư xảy ra vấn đề gì?
Phương Minh Viễn nói.
-Vâng! Ủy ban thẩm tra vốn đầu tư nước ngoài của Australia vừa mới công bố, cổ phần của nhà đầu tư hải ngoại đối với các xí nghiệp khoáng sản
Australia không được vượt quá 15%, đầu tư vào dự án mới không được vượt
quá 50%!
Hạ Văn nói,
-Có thể nói, đơn trình lên hai tháng trước của chúng ta, cũng chưa chắc sẽ được thông qua!
Ủy ban thẩm tra vốn đầu tư nước ngoài của Australia, là một tổ chức được
thiết lập từ chính phủ Australia, đối với cơ cấu kế hoạch tiến vào đầu
tư ở thị trường Australia tiến hành thẩm tra và phê duyệt, bên đầu tư
nước ngoài không có cách nào có thể chào đời ở Australia!
Vấn đề
của việc hội viên ủy ban thẩm tra của vốn nước ngoài là: đưa vào hoạt
động của nhà vận hành là có hay không tương quan chính phủ ngoại quốc,
hạng mục đầu tư là có khả năng cạnh tranh hay không, hoặc dẫn đến không
tập trung hoặc dẫn đến khống chế ngành sản xuất tương quan, nên đầu tư
có khả năng ảnh hưởng tổn hại đến lợi ích của Australia. Nói như vậy,
đối với thẩm tra dự án là ba ngày, nếu nói cần thiết thì hội viên điều
tra dự án nước ngoài còn có thể kéo dài thời gian thẩm tra đến 90 ngày,
và điều tra và xét duyệt đầy đủ. Có thể nói, đây là một cơ cấu vô cùng
cường mạnh!
Phương Minh Viễn đối với cơ cấu này không hề xa lạ,
hồi trước, khi doanh nghiệp Trung Quốc mua quặng xí của Australia thì vì sự tồn tại của nó mà chịu sự cản trở! Mà hồi trước doanh nghiệp quặng
sắt đứng thứ hai của Australia,
Doanh nghiệp quặng thép thứ ba
của thế giới đã buông tha cho lần đàm phán rất lâu này rồi, tiếp nhận
giao dịch gần hai mươi tỷ đô la Mỹ với doanh nghiệp nhôm thép Trung
Quốc, ngược lại doanh nghiệp quặng sắt hàng đầu của Australia, doanh
nghiệp quặng sắt đứng thứ hai trên thế giới hợp vốn đầu tư thành lập
công ty quặng sắt.
Tuy sự việc này sau khi công bố, chính phủ
Australia lần nữa thanh minh rằng mình chưa tham gia vào, quyết định của hội đồng quản trị Rio Tinto là căn cứ vào hành vi doanh nghiệp tự ý
nâng giá thành quặng sắt, nhưng ai cũng không thể phủ nhận, đúng là vì
hội viên ủy ban thẩm tra lại thêm lần nữa kéo dài phê duyệt, gián tiếp
tạo nên sự thất bại của doanh nghiệp đầu tư của Trung Quốc!
Lúc
này đây, Hạ Văn đại biểu cho nhà họ Phương hướng chính phủ Australia đệ
trình phê duyệt báo cáo mua quyền khai thác mỏ quặng, lần nữa cũng bị
bên ủy ban thẩm tra đẩy lùi phê duyệt, cho đến hôm nay, chủ nhiệm hội ủy ban thẩm tra Scoot Merl Crete mới tuyên bố quyết định này! Mà quyết
định này, cũng có ý nghĩa là báo cáo mà Hạ Văn trình lên đã xem như bỏ
đi!
Phương Minh Viễn trong lòng thở dài, bản thân chỉ là một con
bướm nhỏ, vỗ cánh bay vào gió lốc, xem ra không có đến gần Australia!
Kết quả này, nói thật, cũng không ngoài ý liệu của hắn. Các quốc gia
phát triển trên thế giới này, quốc gia nào mà chẳng muốn dùng toàn lực
để mở rộng thị trường, tài nguyên ở các nước khác, đồng thời gắt gao bảo vệ phần lãnh thổ của mình! Trong nước lớn, chỉ sợ cũng chỉ sợ Trung
Quốc sẽ đưa ra …quan trọng hơn.
Phương Minh Viễn lắc lắc đầu, không muốn nghĩ tiếp. Hắn nói tiếp:
-Anh Hạ, tôi biết rồi, việc này không có gì đáng tiếc. Tôi cũng không có
trông cậy vào nó, đơn xin của chúng ta có thể thêm một lần nữa thông
qua! Ừ, đối với việc xin phép quyền khai thác mỏ quặng, phản ứng của
chính phủ nơi đó như thế nào?
Đến lúc này Hạ Văn mới thả lỏng
được một nửa, hắn lòng đầy chua xót, một bên cố nhiên là vì bản thân
công việc lâu như vậy mới hoàn thành được một ít, còn một phương diện
khác cũng là lo lắng, bản thân không đủ khả năng hoàn thành tốt việc
này, có thể dẫn đến việc Phương Minh Viễn sẽ bất bất mãn đối với mình?
Thậm chí còn khai trừ mình! Trong khoảng thời gian ở Australia này, có
thể nói cũng biết là khổ, nhưng tiền lương và phúc lợi cũng cực kỳ dày.
Chính là những người cùng hắn ở nước ngoài mà so sánh, cũng chỉ có hơn
chứ không kém!
Hơn nữa, trọng yếu là Hạ Văn hắn hiện tại nhưng
lại độc tháo đại lương, hơn nữa Phương Minh Viễn cũng đáp ứng qua, một
khi nắm giữ thành công quyền khai thác quặng sắt ở Australia, hắn sẽ
được ở vị trí một trong những nhân viên quản lý cấp cao của nhà họ
Phương, đây có thể là một hạng mục mà đầu tư sau này phải đạt hơn một
trăm triệu đô la mỹ! Đừng nói là đầu tư trong nước, thì ở trong các quốc gia Âu Mĩ, hạng mục lớn như thế này, trong tình hình chung, giống người như hắn, làm sao có thể trong một thời gian ngắn, trở thành một nhân
viên quản lý cấp cao của dự án lớn như thế này?
Cho nên cơ hội
khó kiếm thế này, Hạ Văn rất coi trọng, mấy ngày gần đây, hắn có thể nói là đã vắt hết não, nghĩ hết mọi biện pháp hoàn thành kế hoạch thu mua,
nhưng hôm nay quyết định này của Ủy ban ngoại thẩm khiến toàn bộ hy vọng của hắn đều biến thành sông, suối rồi.
-Chính quyền địa phương
đối với chúng ta, cũng khá được hoan nghênh! Chánh văn phòng ở Australia ông đã bày tỏ với tôi rằng chỉ cần sau khi thu mua quặng sắt đối xử
bình đẳng với người dân bản xứ, hắn không để ý bên đầu tư là Trung Quốc, Nhật Bản, Nga hay là quốc gia nào khác. Hơn nữa không ít cán bộ của địa phương đều rất ủng hộ đầu tư từ nước ngoài, vì nếu không có tài chính
bên ngoài rót vào, sự phát triển kinh tế đang lâm vào tình trạng đình
trệ!
Hạ Văn vội vàng nói.
Phương Minh Viễn trong lòng càng yên tâm, chỉ cần chính quyền địa phương có thái độ hoan nghênh, vậy thì chuyện này không khó để hoàn thành, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Chỉ
cần đợi nguy cơ bùng nổ tài chính Đông Nam Á, đến lúc đó, tốc độ phát
triển kinh tế chậm lại, thậm chí chính phủ Australia sẽ trở nên suy
thoái, sẽ không cự tuyệt lời đề nghị đến từ đầu tư của Phương Gia!
-Anh Hạ không cần lo lắng về kết quả này! Nhưng, tôi muốn yêu cầu anh, nhất
định cần phải quan hệ tốt với chính phủ địa phương, cần phải đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ từ phía họ! Chờ đợi cơ hội tiếp theo!
Phương Minh Viễn nói.
Nhìn thấy Phương Minh Viễn tắt điện thoại, sắc mặt có chút nghiêm trọng đi tới, Vu Thu Hạ có chút lo lắng hỏi:
-Sao vậy, lại có chuyện gì xảy ra?
Theo tình hình chung, không phải là một chuyện lớn, điện thoại không thể gọi trực tiếp đến nơi này.
-Vâng, xem như có chút phiền toái, Ủy ban thẩm tra bên Australia vừa mới gạt
bỏ quyền mua quặng sắt của chúng ta chuyển gửi văn bản mười ngày trước
trình lên! Áp lực của Hạ Văn rất lớn!
Phương Minh Viễn xoa tay nói.
-Australia...
Vu Thu Hạ đối với việc này cũng là không có kế hoạch khả thi. Tuy thực lực của Australia không phải là rất cường mạnh, đối với sức ảnh hưởng đến
châu Á cũng có hạn, nhưng người ta đến cùng thì cũng thuộc vào hàng ngũ
các quốc gia phát đạt của Âu Mĩ. Quách gia tuy rằng trong kinh tế cũng
có lui tới với Australia nhưng nói là muốn ảnh hưởng đến quyết sách của
chính phủ đó là chuyện lực bất tòng tâm!
-Cô Thu Hạ, không cần lo lắng, đó chỉ là thời gian sớm muộn!
Phương Minh Viễn nháy mắt mấy cái, Vu Thu Hạ liền hiểu ý gật gật đầu.
-A? Bọn họ sao lại có thể ở đó? Hơn nữa, anh Ba cũng đến đây!
Trịnh Gia Nghi đột nhiên kinh ngạc nói. Theo ánh mắt của cô nhìn tới, chỉ
thấy ở bãi đỗ xe bên kia, Lý Chương và Hứa Gia tường đang hướng về phía
này đi đến, bên cạnh bọn họ, lại nhiều hơn hai nam thanh niên!
-Chính là người thanh niên đó, Đại Lục Tử?
Miêu Giai Hưng có chút khó tin nói.
-Chính là hắn!
Lý Chương oán hận nói,
-Nghe nói chú hắn là phó tổng của tập đoàn Cẩm Hồ!
-Vu Thu Hạ sao lại có thể đáp ứng….
Miêu Giai Hưng có chút giật mình, sắc mặt có chút cổ quái nói:
- Anh nói chú của hắn là phó tổng của tập đoàn Cẩm Hồ? Hắn họ Phương?
-Đúng vậy!
Hứa Gia Tường không rõ nguyên do đáp.
-Sao có thể là hắn? Hắn như thế nào lại chạy đến Hongkong này? Khó trách a…
Miêu Giai Hưng vuốt cằm, thoáng chút suy nghĩ nói. Phó tổng của tập đoàn
điện ảnh Cẩm Hồ có mấy người, nhưng họ Phương thì chỉ có một, đó chính
là Phương Bân! Là một hào môn quyền quý của Hongkong, Miêu Gia đối với
độ hiểu biết về Phương Bân, Lý Chương và Hứa Gia Tường bọn họ cư nhiên
không thể so sánh.
-Khó trách a! Hóa ra là hắn!
Nam thanh niên đứng ở một bên Miêu Giai Hưng cũng phát ra cảm thán như vậy.
-Giai Hưng, Hổ Thành, tôi nói hai người các ngươi đứng bên phải một câu khó
trách, bên trái một câu khó trách, rốt cuộc là muốn nói cái gì?
Lý Chương lúc này đây bụng đầy hỏa khí, bị hai người này cảm thán không rõ càng khiến cho nổi trận lôi đình.
-Lý Chương ơi, không phải huynh đệ thì tôi không giúp anh, thật sự là tôi
không dám giúp, việc này tôi mà làm, bố và cậu tôi khẳng định sẽ đánh
gẫy hai chân tôi! Hơn nữa tôi sẽ phải nằm ở cáng, rồi bị đưa đến làm lễ
vật xin lỗi! Thì như thế này, còn không bằng khiến cho người ta bớt
giận.
Người thanh niên được gọi là Hổ Thành còn cười khổ nói:
-Việc này ta thật sự không giám tham gia vào!
Lý Chương và Hứa Gia Tường không khỏi kinh hãi! Người thanh niên gọi là Hổ Thành họ Triệu, Tên Hổ Thành. Một tên có tiếng trong giới thanh niên
Hongkong, coi như là một thế hệ tinh anh. Mà phụ thân và chú hắn, là xã
hội đen của Hongkong, nắm giữ hai mươi phần trăm lực lượng của xã hội
đen Hongkong. Tuy rằng nói, còn không thống nhất được giang sơn nhưng
thực lực thì không thể coi thường.
Vừa rồi Lý Chương và Hứa Gia
Tường đang tranh luận về lễ mừng thọ của phu nhân Trịnh Ngu Đồng, muốn
gây khó dễ cho Phương Minh Viễn. Miêu Giai Hưng và Triệu Hổ Thành hai
người từ trường đua ngựa đi ra, kỳ quái nhìn Lý Chương và Hứa Gia Tường, nhưng lại không nhìn thấy Trịnh Gia Nghi.
Lý Chương và Hứa Gia
Tường cư nhiên thêm mắm thêm muối vào chuyện vừa xảy ra miêu tả tóm tắt
một lần, Miêu Giai Hưng và Triệu Hồ sau khi nghe xong, cũng đối với
Phương Minh Viễn tức giận, hoàn toàn không làm cho rõ ràng hắn là ai.
Nhưng vào lúc này, bọn họ đã nhìn thấy đám người đi cùng Vu Thu Hạ
-Hổ Thành nói mãi, rốt cuộc hắn là ai? Là con của tầng lớp cao cấp nào của Trung Quốc?
Hứa Gia Tường có chút bực bội nói. Nghe ý tứ này của Triệu Hồ Thành, Phụ
thân và chú hắn đối với người thanh niên này rất kiêng dè. Liền Triệu Hổ Thành có ý chọc đối phương, đều đã mềm tay rồi, chỉ như vậy mà muốn đi
hỏi tội đối phương! Phải biết rằng, Triệu Hổ Thành nhưng là một dòng tộc có ngàn hecta đất như Triệu gia!
-Có phải hắn là con của một quan viên cao cấp nào đó, chúng tôi không biết hay không!
Miêu Giai Hưng từ từ nói:
-Nhưng là cháu địch tôn rất được Ông cụ Quách của tập đoàn vận tải đường thủy
Quách Thị rất yêu chiều! Tòa nhà của Quách gia tại Hong kong, mãi mãi
đều có một vị trí cho hắn! Đây chính là điều mà Ông Quách đích thân nói!
-Hả?
Lý Chương và Hứa Gia Tường giật mình kinh hãi, tập đoàn vận tải đường thủy Quách Thị đương nhiên là bọn chúng đều biết, đại danh của chưởng môn
Quách Đông Thành bọn họ cư nhiên cũng có nghe qua. Bọn họ tuy rằng thấy
được quan hệ vô cùng thân mật của Phương Minh Viễn và Vu Thu Hạ nhưng
thật không ngờ, Phương Minh Viễn cư nhiên còn có quan hệ này với cụ
Quách. Nếu nói vậy, thân phận của Phương Minh Viễn càng khiến người ta
khó bề phân biệt.
-Không đúng! Hắn mới vừa rồi rõ ràng kêu Quách phu nhân là Chị mà?
Hứa Gia Tường như có chút tia hi vọng.
-Đúng vậy, hắn là cháu nuôi rất được sự yêu chiều của Quách lão gia, cũng là
em kết nghĩa của Vu Thu Hạ, cũng chính là anh trai của Tình Nhi.
Triệu Hổ Thành cười khổ nói. Lý Chương và Hứa Gia Tường ngơ ngác nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải!
-Đây là cái quan hệ lung tung gì đây? Cụ Quách thì cũng không quản?
Lý Chương sau một lúc lâu mới nghẹn ra một câu. Trong những gia tộc lớn
của Trung Quốc ở Đông Nam Á, còn giữ lại một phần lớn truyền thống của
Trung Quốc, tập trung ở bối phận này, trật tự trên dưới còn rất nặng.
Việc này nếu xảy ra ở nhà Lý Chương, thì dù cho là Lý Chương, trưởng tôn của nhà Lý, chỉ sợ cũng phải đành chịu một trận gia pháp!
-Người ta nói một câu phụ nữ ở Hongkong còn say sưa nói chuyện theo đạo, con
gái, sau khi mà hai mươi tuổi, thì hi vọng năm nay hai mươi tuổi, năm
sau mười tám tuổi. Cho nên, người ta chỉ gọi chị Thu Hạ, từ không gọi
cô, gì v.v!
Miêu Giai Hưng buông tay nói:
-Những lời này hình như là nói trước mặt cụ Quách, cụ Quách cũng chỉ cười trừ, cư nhiên cũng không thèm quản hắn nữa!
-Híc..
Lý Chương và Hứa Gia Tường không hẹn mà cùng lúc hít một hơi khí dể chịu.
-Hơn nữa hắn và trưởng môn Chu Đại Phúc con trai của Trịnh Ngu Đồng cũng rất quen thuộc! Mỗi lần đến Hongkong đều đến nhà Trịnh Gia, hơn nữa ông cụ
Trịnh Ngu Đồng mỗi lần đều đích thân đón tiếp!
Miêu Gia Hưng nói tiếp:
-Theo tôi được biết, cụ Trịnh cũng rất thích hắn, còn giới thiệu Gia Nghi cho hắn. Chỉ có điều tên tiểu tử này hình như là đã có thanh mai trúc mã
rồi, cho nên luôn giữ khoảng cách với Gia Nghi!
-Thật không?
Lý Chương thốt ra nói. Đây là cho đến hiện tại hắn nghe tin tức êm tai nhất.
Miêu Giai Hưng chần chừ một lúc nói:
-Cụ Trịnh rất thích hắn, cố ý đem Gia Nghi giới thiệu cho hắn, điều này
khẳng định là có thật, tôi nghe cô của tôi, cũng chính là mẹ của Gia
Nghi nói. Về phần tiểu tử kia…Tôi chỉ có thể nói như vậy!
Lý Chương và Hứa Gia Tường thoáng nhìn nhau, náo loạn nửa ngày vẫn là tin tức xấu!