Chính phủ Nhật Bản cho đến lúc này mới ý thức được sự việc hình như đã hơi mất kiểm soát. Bọn họ không hề ý thức được rằng trước đây cũng có khối người đã tuyên truyền về chuyện ngày tận thế nhưng bọn họ lại không hề nổi tiếng và có sức ảnh hưởng như Phương Minh Viễn và cũng không thể có cơ hội nói trên truyền hình như hắn nên tất nhiên là không thể gây ra được một cơn chấn động như vậy.
Mà về một phương diện khác, Inte - sinh vật mới xuất hiện này đối với rất nhiều người trên thế giới này còn lại một vật gì rất lạ lẫm, đặc biệt là với những người có chức có quyền lại càng thật sự không thể hiểu được cái hiệu quả mà nó mang lại trên phương diện quảng bá tin tức. Chính phủ Nhật Bản mặc dù đã có tiếp xúc với Inte sớm hơn chính phủ Hoa Hạ nhưng cũng không hề coi trọng Inte như nó vốn được hưởng. Cho nên với việc xuất hiện cái lời tiên đoán của người tên “Phương” trên mạng họ cũng không hề có quan tâm chú ý.
Hơn nữa Nhật Bản là một đảo quốc có rất nhiều động đất. Vì vậy người Nhật Bản mỗi ngày đều sống trong nỗi sợ hãi. Vì trên đảo nguồn tài nguyên thiếu thốn nên từ xưa đã tạo cho người Nhật Bản một mối cảm nhận về nguy hiểm.
Nhật Bản nhồi nhét cái tư tưởng nguy hiểm rình rập ở bốn phía vào đầu óc của người dân, sống trong yên ổn nghĩ đến ngày gian nguy, không có nguy hiểm thì phải có cảm giác nguy hiểm, lúc nào cũng nhìn vào tình huống xấu nhất để có tâm lý chuẩn bị, họ đã áp dụng câu nói “sống trong yên lành nghĩ đến ngày gian nan” và “đứng lên từ khó khăn” phát huy đến cực điểm. Điều này, đã được những giai điệu bi thương, nặng nề của quốc ca Nhật Bản thể hiện lên vài phần.
Mà Hoa anh đào-loài quốc hoa của Nhật Bản có thể có được sự yêu thích của người Nhật không chỉ vì sắc kiều diễm của chúng mà nguyên nhân quan trọng chính là vì sau những giờ phút rạng rỡ ngắn ngủi chúng sẽ lập tức tàn lụi, “chết” trong thời khắc đẹp nhất của cuộc đời.
Ở kiếp trước của Phương Minh Viễn đã từng xem một vộ phim Nhật tên là “Nhật Bản chìm dưới đáy biển” mặc dù là một tác phẩm kinh điển của Nhật Bản nhưng dù là trên phương diện kỹ xảo miêu tả về thảm họa hay là về nội dung kịch bản đều thua xa phim của Hollywood. Nhưng từ trong đó có thể thấy được tâm lý của người dân Nhật Bản, một tâm lý phổ biến và cũng là mềm yếu nhất, không biết đến khi nào Nhật Bản sẽ chìm ngỉm thật!
Chính vì cái cảm giác nguy hiểm mạnh mẽ này đã tạo nên việc coi trọng tài nguyên và tiết kiệm của người dân trong nước. Cũng chính là vì cái cảm giác nguy hiểm mãnh liệt này mà làm cho các tôn giáo ở Nhật Bản rất thịnh hành và việc tự sát đã trở thành phong trào.
Bây giờ, cũng chính vì cái cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kia mà đã xuất hiện sự rối loạn trong dân chúng. Dù sao thì đối với người Nhật trận động đất ở Kanto năm đó dù đã qua đi cả mười mấy năm rồi nhưng vẫn làm cho bọn họ mỗi lần nhớ lại cái ngày thảm thiết đó đều cảm thấy kinh hãi.
Tuy rằng chính phủ Nhật Bản đã lập tức ra mặt bác bỏ tin đồn, nói rõ rằng bộ phận theo dõi địa chấn của Nhật Bản chưa phát hiện ra một bất thường nào trong thời gian gần đây để có thể tạo thành một cơn động đất mạnh 5 độ richter trở lên, mong người dân bình tĩnh không được dễ dàng tin vào tin đồn nhảm, không cần phải tích trữ nguồn lương thực thực phẩm, lương thực thực phẩm của Nhật Bản vẫn đủ cung cấp cho người dân! Đồng thời cảnh sát cũng phái ra một số lượng lớn nhân viên đi giữ gìn trật tự trên đường phố.
Điều này cũng không thể trách rằng các cơ quan chính phủ không có khả năng, mà chính là bởi vì việc sắp xảy ra là một cơn động đất “trực tiếp”, chấn động này xảy ra ở một nơi cách mặt đất khoảng 20km. Theo giới khoa học nếu ở thành phố lớn và những vùng phụ cận mà hình thành một cơn động đất được gọi là “trực tiếp” thì nó sẽ gây ra một tổn thất vô cùng kinh hoàng. Mà trong lịch sử những cơn động đất được miêu tả như vậy thì chỉ có xảy ra ở Đường Sơn Hoa Hạ vào năm 11976 và ở Hanshin Nhật Bản vào năm 1995. Những loại động đất như thế này tích lũy chậm, thời gian dài, hơn nữa đừng nói là năm 1995 cho dù là đến thế kỷ 21 trước khi Phương Minh Viễn chết thì các cơ quan nghiên cứu trên thế giới vẫn không thể nào dự đoán được loại động đất này. Hơn nữa hình thức động đất của loại hình này rất đặc biệt, xảy ra theo chiều vuông góc, với mức độ càng ngày càng mạnh còn có dư chấn cho nên tạo nên phá hủy cực kỳ mạnh đối với các thành phố.
Đồng thời trong chính phủ Nhật Bản cũng có không ít người đã có những phê bình rất rõ ràng đối với những phát ngôn của Phương Minh Viễn! Họ cho rằng hắn chỉ đơn thuần là muốn làm rối lòng dân ăn nói lung tung để lamd rối loạn trật tự xã hội của Nhật Bản.
Hơn nữa những đoàn thể cấp tiến cánh hữu Nhật Bản khi nghĩ đến cái quốc tịch Hoa Hạ của Phương Minh Viễn tự nhận là đã biết được mấu chốt của sự việc cho rằng đây là do Phương Minh Viễn đã nhận được chỉ thị của chính phủ Hoa Hạ cố ý đưa ra lời đồn nhảm ở Nhật tạo nên cái không khí đáng sợ để phá vỡ tình hình trật tự của Nhật, phá vỡ sự ổn định đoàn kết của người dân Nhật.
Không thể không thừa nhận, ở Nhật thế lực của phe cánh hữu và ảnh hưởng của nó là rất lớn. Điều này có thể thấy được trong thái độ cứng rắn của chính phủ Nhật đối với Hoa Hạ cũng như trong việc đến thăm đền ** và sửa đổi lại sách lịch sử mà không hề để ý tới sự phản đối của những nước Đông Á láng giềng.
Các đoàn thể cấp tiến cánh hữu trong xã hội ào ào lên tiếng khiển trách, dù công khai hay ngấm ngầm, dù ít hay nhiều cũng khiến cho lời dự đoán của Phương Minh Viễn mang tiếng là cố ý phá hoại trật tự xã hội Nhật Bản,làm suy yếu sự ổn định và thống nhất của đời sống xã hội,…thậm chí khi bị chụp chiếc mũ ngày càng ác độc đó, các phương tiện truyền thông của toàn xã hộiNhật Bản lại bắt đầu xoay chuyển chiều gió.
Một số phương tiện truyền thông do lực lượng cánh hữu kiểm soát cũng dồn dập thể hiện lập trường dứt khoát lên án “lời tiên tri” của Phương Minh Viễn, cho rằng nền khoa học thế giới ngày nay vẫn không thể dự đoán chính xác tình trạng động đất, phát ngôn của người họ Phương là hành vi hết sức vô trách nhiệm. Nhiều nhà động đất học Nhật Bản cả đời chuyên tâm nghiên cứu lẽ nào lại không nói chuẩn hơn một người trẻ tuối với ước mơ viễn vông hay sao? Đây đúng là chuyện cười nhạt như nước ốc!
Một số nhà động đất học quyền uy của Nhật đều phát ngôn trên các phương tiện truyền thông, tuy không nói thẳng ra nhưng đều phản đối mãnh liệt lời dự đoán động đất của “người họ Phương”. Họ cho rằng lời nói hoàn toàn vô nghĩa và mù quáng ấy chỉ là một câu suy đoán.
Về phần một số nhà bình luận của Nhật Bản, không nói ẩn ý như thế mà rất nhiều người nói thẳng thắn chỉ trích “người họ Phương” vì ham muốn gia tăng sức ảnh hưởng trong xã hội mới lợi dụng thủ pháp đầu cơ quá mức như thế, đúng là không khôn ngoan cho lắm. Nhật Bản là một nước có nhiều động đất, mỗi năm có hàng trăm cơn động đất được ghi nhận, nếu tính cả những cơn động đất nhẹ mà người ta không cảm nhận thấy thì số lượng cũng nhiều không đếm xuể. Nhưng nếu đạt tới cảnh tượng như trong lời dự đoán của “người họ Phương”, động đất ít nhất cũng phải mạnh đến 6, 7 độ richter. Nếu hắn định đến lúc đó lấy đại một cơn động đất cũ nào đấy của Nhật Bản thì chỉ có thể kết luận tại hoa và nhân phẩm của “người họ Phương” đó thật sự rất không tương phản.
Hơn nữa còn có những người cấp tiến hơn, yêu cầu “người họ Phương” phải chính thức nhận lỗi với toàn thể nhân dân Nhật Bản! Đừng tưởng Hiến pháp Nhật Bản bảo vệ quyền tự do ngôn luận màmuốn làm gì thì làm! Nếu không, không loại trừ khả năng chính phủ Nhật Bản chính thức để xuất kháng nghị ngoại giao đến chính phủ Hoa Hạ!
Cùng lúc đó, những tác phẩm bày bán của “người họ Phương” ở Nhật cũng phảichịumột cuộc tẩy chaycủa các lực lượngcánh hữuở Nhật Bản.
Rất nhiều sạp bán tạp chí game dỡ bỏ các tạp chí và trò chơi có liên quan dính dáng đến Phương Minh Viễn xuống khỏi giá, thậm chí còn gửi trả lại tạp chí cho các hãng tạp chí và công ty xuất bản. Hàng loạt cuộc điện thoại và thư kháng nghị cũng liên tục đổ về hai doanh nghiệp như nước thủy triều. Thậm chí cả sự an toàn của các công nhân của doanh nghiệp cũng bị người lạ mặt đe dọa. Hai doanh nghiệp cũng lâm vào hỗn loạn, lòng người nhất thời hoảng sợ.
Miyamoto chịu sự ủy thác của lãnh đạo hãng tạp chí, tức tốc chạy tới Hoa Hạ thương lượng đối sách với Phương Minh Viễn.
- Ôngnói gì? Cả nhà máy in ấn cũng không chịu in tạp chí công ty nữa ư?
Phương Minh Viễn hơi kinh ngạc nói.
- Không phải không in tạp chí của công ty, mà là từ chối in tạp chí có bài viết của cậu!
Miyamoto hổn hển nói, chuyện này ông tacũng mới biết sau khi bài phỏng vẫn được phát sóng, nếu biết sớm hơn một chút, bằng giá nào cũng không thể để Phương Minh Viễn phát biểu nhưng lời đó được! Đây nào phải trò đùa!
- Chuyện đó không đơn giản, tạm thời rút tác phẩm của tôi trên tạp chí số này, không được sao?
Phương Minh Viễn hồn nhiên nói không chút suy nghĩ.
- Cậu Phương!
Miyamoto đập bàn hét lớn
- Tôi biết hiện nay cậunhà rộng, sản nghiệp lớn, không còn cần phải dựa vào tác phẩm hoạt hình cũng có thể kiếm được rất nhiều. Nhưng kể cả khi cậukhông muốn làm việc này nữa, cũng không thể dùng cách này để rút lui chứ?
Miyamoto thở dốc, hiếm khi to tiếng trước mặt Phương Minh Viễn.
- Cậu có biết không, vì lời nói không thỏa đáng của cậu, mà không chỉ có hãng tạp chí, đến cả nghiệp vụ của công ty Game Station cũng bị ảnh hưởng trầm trọng. Hai ngày nay, chúng ta nhận không dưới 100 phong thư uy hiếp, giờ đây rất nhiều công nhân viên chức cũng chẳng dám đi làm nữa! Cậu làm thế này không nghĩ đến hậu quả sao?
Miyamoto rít gào như sấm.
- Tôi đã nghĩ đến hậu quả rồi, chính vì thấy rằng động đất quả thật có thể xảy ra, nếu không báo động trước càng đông người của nước ôngsẽ phải chết! Thế nên tôi mới nói ra!
Phương Minh Viễn đan hai tay vào nhau, nói với vẻ mặt vô tội.
- Cậu Phương, đó là động đất, không phải thị trường chứng khoán, càng chẳng phải giá dầu! Đây là chuyện mà người thường có thể tùy tiện dự đoán à?
Miyamoto quả thực muốn phát điên lên. Cậu dự đoán cái gì chả được? Tự nhiên muốn dự đoán động đất, lại còn nói chính xác đến từng ngày, nếu cậu dự đoán về thị trường cổ phiếu, dù có phán sang năm thị trường cổ phiếu Nhật Bản sụp đổ cũng không chọc vào tổ ong lớn như thế này!
-Ông Miyamoto, bình tĩnh, bình tĩnh!
Nhìn thấy những lọn tóc đã ngã hoa râm của ông ta, lại nghĩ đến những áp lực mà ông ta đã phải trải qua mấy ngày nay, Phương Minh Viễn cũng không chấp nhất gì. Dù sao thì sau này sản nghiệp của hắn ở Nhật cũng còn cần ông ta giúp đỡ.
- Cậu Phương, nghe tôi khuyên một câu thôi, hay là cậu đi thanh minh xin lỗi một tiếng được không? Lúc đó tôi cử người đọc thay cậu, thay cậu dập đầu nhận tội trước công chúng, được không?
Miyamoto cầu xin.
- Miyamoto, thật sự là tôi không nói lung tung, Nhật Bản thật sự sẽ có một trận động đất lớn!
Phương Minh Viễn bất đắc dĩ nói:
- Đượcrồi, mọi người cùng nhường một bước, thế được chưa?
- Mỗi người nhường một bước là sao?
Miyamoto hỏi ngaylập tức.
Phương Minh Viễn xoa xoa mũi, trầm ngâm một lát nói:
- Dù sao trước khi tháng một kết thúc, tôi tuyệt đối sẽ không đến Nhật Bản. Phiền ôngthay tôi phát biểu đôi điều thanh minh với giới truyền thông Nhật bản nhé!