Nhưng nếu điều này là thật thì Millington đến trụ sở của Samsung để giải quyết vấn đề nợ nần giữa hai bên, nhưng Phương Minh Viễn xuất hiện ở
đây là có chuyện gì? Lýý Giản Hy không khỏi tò mò.
-Ah, đúng rồi, Lý hội trưởng chắc vẫn chưa quen cô Lâm Liên và cô Ma Sinh Hương
Nguyệt, nhưng tôi có thể đảm bảo với Lý hội trưởng hai cô gái này mấy
năm trước cũng là những cô gái ẩn danh nắm trong tay khối tài sản kếch
xù gần chục tỉ USD ở Nhật Bản và Russia!
Millington lại nói thêm
một câu nữa, Lý Giản Hy lại càng kinh ngạc hơn, ông thật sự không ngờ ba người thanh niên này lại là những người có thế lực trong giới công
thương.
-Mời các vị ngồi!
Cũng may Lý Giản Hy là nhân vật thành danh trên thương trường đã lâu,nhanh chóng thoát khỏi sự kinh ngạc, ông tự nhiên cười nói,
-Sự bảo đảm của ngài Linton tất nhiên tôi không thể nghi ngờ, hôm nay được biết ba vị đúng là niềm vinh hạnh của Lý Giản Hy tôi.
Năm người khách ngồi xuống, Lý Giản Hy đợi thư ký rót trà, sau đó rời khỏi phòng khách hội trưởng rồi nói tiếp:
-Ông Millington, không biết hôm nay…
Lý Giản Hy vốn cho rằng Linton đến đây chắc chắn là vì món nợ của tập đoàn Samsung đến kỳ hạn vào tháng một, nhưng sự xuất hiện của ba người
Phương Minh Viễn lại khiến Lý Giản Hy có chút không chắc chắn!
-Lý hội trưởng đúng là trà ngon, bên ngoài đúng là không có loại trà này!
Linton uống một ngụm, mặt mày hớn hở nói,
-Hội trưởng Lý, hôm nay tôi đến quý công ty kỳ thực là vì món nợ đến kỳ hạn vào tháng một của quý công ty.
Lý Giản Hy hơi trầm xuống, thứ nên đến thì không chạy được! Nhưng nhìn ba
người Phương Minh Viễn mặc dù ba người này thân phận không nhỏ nhưng về
món nợ dù sao cũng là bí mật thương nghiệp của tập đoàn Samsung, thương
thảo trước mặt ba người Phương Minh Viễn có phần không thỏa đáng.
-Ba vị Phương tiên sinh sở dĩ cùng tôi đến đây cũng là vì món nợ của quý công ty!
Chỉ một câu nói của Millington cũng khiến Lý Giản Hy một phen chấn động.
-Ông Millington, câu nói của ông có ý gì?
Lý Giản Hy trầm giọng nói.
-Tháng một quý công ty sẽ phải hoàn trả món nợ cho công ty chúng tôi tổng cộng là gần 4 tỉ USD! Nhưng mong Lý hội trưởng lượng thứ cho tôi nói thẳng,
tôi cho rằng với tình trạng của quý công ty hiện nay đã không còn cách
nào để trả được. Hơn nữa, cho dù có trả được thì tương lai của quý công
ty…ha ha!
Millington cười ha ha rồi không nói thêm lời nào nữa, nhưng Lý Giản Hy cũng hiểu được ý của ông ta.
Lý Giản Hy gật đầu nói:
-Ông Millington, ông nói rất đúng, cuộc khủng hoảng kinh tế lần này thật sự
đã mang đến phiền phức rất lớn cho tập đoàn Samsung chúng tôi! Mặc dù
tập đoàn Samsung đã trở lại hoạt động bình thường, nhưng rất tiếc thật
đúng như ông nói chúng tôi đã không có cách nào để hoàn trả khoản vay
đúng thời hạn cho quý công ty!
Lý Giản Hy thành thực, cũng rất thẳng thắn! Chỉ có điều giọng nói lộ vẻ bất đắc dĩ!
Linton thở dài nói:
-Lý hội trưởng, theo góc độ cá nhân tôi mà nói, tôi rất tin tưởng quý công
ty nhất định sẽ bình an vượt qua cuộc khủng hoảng này, nhưng ý của tổng
bộ Canada lại muốn thu hồi lại khoản vay này đúng thời hạn, cho nên tôi
cũng chỉ có thể có tâm mà bất lực, lực bất tòng tâm.
Lý Giản Hy
trầm xuống. Mặc dù ông biết rất có khả năng có kết quả như vậy, nhưng
những gì Linton nói lúc trước Lý Giản Hy vẫn ôm tia hy vọng.
Nhưng bây giờ…hy vọng cuối cùng này lại vô tình biến mất!
Trong lòng Lý Giản Hy rất rõ, nếu tập đoàn tài chính Bmo Canada một khi đã
yêu cầu hoàn trả lại, tất nhiên sẽ gây phản ứng dây chuyền. Những gì tập đoàn Samsung phải đối mặt sẽ càng nghiêm trọng hơn.
-Nhưng mấy
hôm trước mấy vị Phương tiên sinh đây đã tìm tôi và đưa ra một phương
án, sau mấy ngày suy nghĩ, và đã thương thảo với tổng bộ. Công ty tôi
cảm thấy nếu Lý hội trưởng đồng ý công ty tôi sẽ làm cầu nối giữa hai
vị.
Millington tiếp tục nói.
-Ông Millington, mời nói.
Lý Giản Hy cố kìm nén sự kinh ngạc và vui sướng cố giữ tự nhiên nói.
-Phương tiên sinh đã nhìn rõ tương lai của quý công ty, cũng rất quan tâm đến
tư tưởng kinh doanh của Lý hội trưởng, cho nên cũng không mong muốn quý
công ty bị ngã xuống trong cuộc khủng hoảng này. Mà bây giờ trong tay đã có khoản tiền rất lớn tạm thời chưa biết đầu tư vào đâu, cho nên…nếu Lý hội trưởng không ngại để Phương tiên sinh đầu tư cổ phiếu vào quý công
ty, Phương tiên sinh có thể nhận lấy toàn bộ khoản nợ của công ty tôi,
đồng thời chuyển nợ thành cổ phiếu! Không biết Lý hội trưởng có đồng ý
không?
Millington nói.
Lý Giản Hy xuýt nữa nhảy từ ghế
sofa xuống, một mặt ông không ngờ Phương Minh Viễn lại có khoản vốn hùng hậu như vậy, đây là khoản tiền gần 4 tỉ USD! Mặt khác, cũng kinh ngạc
Phương Minh Viễn to gan lớn mật! Phải biết rằng, nền kinh tế hiện nay
của Hàn Quốc đã lâm vào hoàn cảnh bấp bênh, các tập đoàn tài chính Hàn
Quốc gần như đang đối mặt với nguy hiểm phá sản! Một vài cơ cấu tài
chính đầu tư nước ngoài đang trăm phương nghìn kế rút vốn khỏi Hàn Quốc, hắn ta lại dám đầu tư một khoản tiền lớn như vậy vào Hàn Quốc! Sự quyết đoán này sao không khiến cho người ta phải kính nể cơ chứ!
Nhưng…Lý Giản Hy lại chần chừ, tập đoàn Samsung từ khi bố ông sáng lập đến nay,
trước nay đều là doanh nghiệp của gia tộc, gia tộc Lý thị đã nắm chắc
tập đoàn Samsung. Nếu cho phép Phương Minh Viễn đầu tư vào, cho dù chỉ
có 4 tỉ USD cũng uy hiếp đến tập đoàn Samsung trong tay gia tộc Lý thị!
Thậm chí không chừng một ngày nào đó vị khách Phương gia này sẽ không
chế toàn bộ tập đoàn Samsung! Nếu thật sự như vậy Lý Giản Hy ông sẽ trở
thành tội nhân của Lý gia dẫn sói vào nhà!
Nhưng…nếu cự tuyệt
Phương Minh Viễn, thì tập đoàn Samsung có thể chống đỡ được bao lâu
trong cuộc khủng hoảng kinh tế này, có bị phá sản hay không? Trong lòng
Lý Giản Hy vẫn không rõ ngọn ngành! Nếu tập đoàn Samsung bị phá sản,
không nói Lý Thị sẽ vì đó mà tổn thất bao nhiêu tài sản, mà ngay cả xí
nghiệp do cha sáng lập nên cũng bị ông hủy hoại trong chốc lát, điều này cũng khiến Lý Giản Hy hổ thẹn cả đời.
Rốt cuộc nên đồng ý hay không? Trong lòng Lý Giản Hy đang đấu tranh với nhau, khó đưa ra quyết định!
Phương Minh Viễn và hai người Ma Sinh Hương Nguyệt, Lâm Liên liếc nhau, ba người ngồi yên câu cá đợi câu trả lời của Lý Giản Hy!
Hai tay Millington khoanh trước ngực, ánh mắt chăm chú nhìn Lý Giản Hy!
Trong lòng không ngừng cầu nguyện mong Lý Giản Hy đừng cự tuyệt!
Chỉ cần Lý Giản Hy gật đầu, mọi người mới có thể thương thảo các điều kiện
cụ thể tiếp theo, mà chỉ cần Phương Minh Viễn và Lý Giản Hy đạt được
nhận thức chung, khoản vay 3,8 tỉ USD của tập đoàn tài chính Bmo Canada
mới được Phương Minh Viễn nhận trả.
Đương nhiên tập đoàn chính
Bmo trong lúc này cũng phải trả cái giá tương đối lớn. Đầu tiên,
Millington hết sức phối hợp với Phương Minh Viễn đến thuyết phục Lý Giản Hy. Thứ hai, tập đoàn tài chính Bmo có thể lấy về khoản vốn đã cho vay, còn lãi thì chuyển nhượng cho Phương Minh Viễn. Thứ ba, khoản tiền này
còn lại sẽ phân sáu tháng dần trả lại không lãi xuất! Đương nhiên,
Phương Minh Viễn đã cung cấp những sản phẩm đảm bảo!
Mặc dù thỏa thuận này khiến tập đoàn tài chính Bmo chịu không ít thiệt thòi, nhưng
Millington đã cảm thấy thỏa mãn lắm rồi, tin rằng các lãnh đạo của tổng
bộ cũng không nói gì. Khi một khoản tiền đã vấy bẩn sẽ không được hoàn
trả lại, thậm chí còn bị tổn thất mất một nửa, có thể kịp thời trở lại
đối với công ty mà nói đúng là thắng lợi.
Mà các cơ cấu tài chính nước ngoài khác lại không thấy được vận mệnh này! Có khi ông còn tổn
thất ít hơn những người khác, thì đã là thắng lợi rồi.
Sắc mặt Lý Giản Hy bỗng nhiên như , sầu khổ, vui mừng, trừng mắt.Thời khắc này
trong lòng ông đang không ngừng tranh đấu với nhau,khiến ông khó có thể
quyết định được.
-Hội trưởng Lý,mặc dù nói như vậy ông có thể
không muốn nghe,nhưng chỉ một khi tập đoàn Tam Tinh tiếp tục hoạt
động,tất cả mới có ý nghĩa!
Linton nhấn giọng khuyên.
-Phương tiên sinh,có thể không đầu tư mà chỉ cho vay,tôi đồng ý trả lãi gấp đôi.
Lý Giản Hy cắn răng nói.
Phương Minh Viễn hơi nhíu mày,lãi gấp đôi thật sự không phải là con số
nhỏ,nhưng so với tốc độ phát triển nhanh chóng trong mấy năm sau khi
cuộc khủng hoảng kinh tế Châu Á kết thúc của tập đoàn Tam Tinh mà nói
thì lợi nhuận thu được còn hơn thế nhiều!Nếu đưa số tiền này cho Lý Giản Hy rồi thu lại thì chẳng bằng tự mình kiếm lấy,còn kiếm được nhiều tiền hơn!
-Hội trưởng Lý,lãi gấp đôi thật sự là một con số không nhỏ,cũng thấy được thành ý của ông.
Phương Minh Viễn thản nhiên nói,
-Nhưng tôi xin cự tuyệt.
-Tại sao?
Lý Giản Hy khan giọng hỏi.
-Nguyên nhân rất đơn giản,thứ nhất tình hình tài chính hiện nay của quý quốc
mọi người đều biết.Với tình hình hiện nay,cho dù có là lãi gấp đôi,tôi
nghĩ đại đa số các cơ cấu tài chính quốc tế cũng không đồng ý đầu tư!Mà
quý công ty nếu không thể hoàn trả đủ khoản nợ trong thời gian tới thì
sẽ phải đối mặt với nguy cơ phá sản!Có lẽ,hội trưởng Lý nói chỉ cần
khoản tiền này được giao cho tập đoàn Tam Tinh thì nó có thể tăng lên
gấp bội,các chủ nợ của tập đoàn Tam Tinh từ đó có thể hóa giải áp lực
của quý công ty,phải không?
Phương Minh Viễn nói.
Lý Giản Hy khó khăn gật đầu,những lời Phương Minh Viễn nói đều đúng những gì ông nghĩ.
-Nguyên nhân thứ hai,nếu Lý hội trưởng có thể hiểu rõ những gì tôi đã phải trải qua,thì ông sẽ thấy 4 tỉ USD này nếu tôi tự tay sử dụng,lợi nhuận một
năm tuyệt đối không chỉ dừng lại ở mức lãi hai lần nhận từ quý công
ty.Nói ngắn gọn,so với những gì quý công ty nhận được,nguy hiểm của
chúng tôi lớn hơn,lợi nhuận lại không cao!Nếu đổi vị trí giữa tôi và
ông,thì ông sẽ chọn thế nào?
Phương Minh Viễn hỏi ngược lại.