Lý Giản Hy cứng họng không nói được gì! Phương Minh Viễn nói không sai,
mặc dù xem ra khoản lãi mà ông đưa ra có thể cho Phương Minh Viễn khoản
tiền tương đối lớn, n hưng trên thực tế, sau khi Phương Minh Viễn
trả,nguy hiểm và lợi nhuận cũng không còn là trực tiếp!
Phương
Minh Viễn phải thừa nhận một khi tập đoàn Samsung phá sản, khoản tiền
đầu tư này sẽ bị ngâm rất lâu thậm chí còn không gặp chút nguy hiểm nào, mà những thứ thu được cũng chỉ so với mức lãi suất ở ngân hàng bình
thường! Nếu như vậy chẳng bằng chính anh đích thân đầu tư ít nhất khoản
tiền trong tay anh mạo hiểm còn có thể khống chế được.
Lý Giản Hy thản nhiên cười nói:
-Như vậy Phương tiên sinh nhất quyết phải đầu tư?Nhưng Phương tiên sinh có
từng nghĩ tổng tài sản của tập đoàn Samsung tôi là bao nhiêu? Phương
tiên sinh đầu tư một khoản tiền lớn như vậy, quyền quản lý tập đoàn
Samsung sau này chỉ sợ không còn nằm trong tay Lý gia tôi nữa! Chỉ như
vậy muốn thuyết phục những người khác của Lý gia tôi sẽ phải dụng công
đấy! Lý Giản Hy tôi mặc dù là hội trưởng của tập đoàn Samsung nhưng cũng không thể làm chủ được chuyện này!
Phương Minh Viễn ung dung bắt chéo hai chân nói:
-Hội trưởng Lý nói không sai, nhưng tôi nghĩ họ sẽ nhanh chóng hiểu ra nếu
tập đoàn Samsung tồn tại thì vẫn là những đại gia của Hàn Quốc, còn nếu
tập đoàn Samsung không còn tồn tại thì họ không đáng giá một xu! Cơ
nghiệp mà tiên phụ hội trưởng Lý để lại sẽ rơi vào tay kẻ khác. Hai kết
cục này, cái nào có lợi cho Lý gia chẳng phải quá rõ hay sao?
Lý Giản Hy nhất thời không phản bác lại gì…
Ông cũng hiểu đạo lý này, nhưng…để tiền của Phương gia đầu tư vào tập đoàn
Samsung tận trong đáy lòng ông cảm thấy nguy hiểm! Có lẽ khi ông sống
trên đời, Lý gia còn có thể nắm quyền quản lý tập đoàn Samsung. Nhưng
ông đã 56 tuổi rồi,mà Phương Minh Viễn chỉ mới 20. Trong mấy đứa con ông mặc dù tư chất cũng không phải tuyệt vời nhưng so sánh với Phương Minh
Viễn chênh lệch không phải ít---nếu Phương gia đầu tư vào tập đoàn
Samsung một khi sau này ông xảy ra chuyện gì thì ông sẽ trở thành tội
nhân dẫn sói vào nhà.
-Phương tiên sinh có cách nào điều hòa bên trong không?
Lý Giản Hy trầm mặc hồi lâu mới nói.
-Hội trưởng Lý, ông từng có câu nói, trừ vợ và con cái thì tất cả những thứ
khác đều có thể thay đổi,lẽ nào đến bây giờ hội trưởng Lý ngược lại chưa nhận ra sao?
Ma Sinh Hương Nguyệt bất mãn nói,
-Tập đoàn
Samsung của ông đến bây giờ đã đi tới bước đường cùng, nếu không có đủ
tiền cho vào sang năm chính là thời điểm phá sản của tập đoàn Samsung!
Đến lúc đó, cũng không có…
-Hương Nguyệt!
Phương Minh Viễn khẽ lắc đầu, Ma Sinh Hương Nguyệt hờn dỗi không nói thêm gì nữa.
-Xem ra hội trưởng Lý rất bài xích chuyện Phương gia chúng tôi đầu tư vào
tập đoàn Samsung, Phương Minh Viễn tôi cũng không phải là người thích đi ép buộc người khác. Nếu đã như vậy, vậy chuyện này coi như xong! Được
gặp mặt Lý hội trưởng cũng không uổng công lần này đến Hàn Quốc của ba
chúng tôi!
Phương Minh Viễn thản nhiên nói.
-Phương tiên sinh!
Millington không khỏi gấp giọng kêu lên, sắc mặt tái nhợt ban đầu lúc này càng trở lên tái hơn! Ông không ngờ Phương Minh Viễn lại buông tay nhanh chóng
như vậy được! Lần này Phương Minh Viễn buông tay món nợ của tập đoàn tài chính Bmo của ông ta nên làm thế nào?
-Yêu cầu của hội trưởng Lý thực sự là làm khó cho người khác. Tôi cũng đã suy nghĩ đến những nguy
cơ mà số tiền của Phương gia đầu tư vào. Dù sao tiền của Phương gia cũng phải là gió thổi đến! Ông Millington, không phải tôi không muốn giúp
ông,mà là tôi không có cách nào giúp ông cả!
Phương Minh Viễn thở dài nói.
Millington cũng không khỏi thở dài, đúng vậy, Phương gia dựa vào cái gì mà phải
mạo hiểm như vậy? Mọi người đều biết, mạo hiểm càng lớn, tất nhiên lợi
nhuận thu được sẽ càng cao, cái loại nguy hiểm cao mà lợi nhuận ít thì
chỉ có thằng ngu mới đi làm!
Ánh mắt của Linton quay sang nhìn Lý Giản Hy, tức giận nói:
-Nếu Lý hội trưởng vẫn ôm cái ý nghĩ như vậy. Vậy để xem trong thời gian tới có vị đại gia nào đồng ý tiếp nhận điều kiện của Lý hội trưởng,cứu tập
đoàn Samsung trong lúc nước sôi lửa bỏng! Phương tiên sinh, anh còn
chuyện gì muốn nói với Lý hội trưởng không? Nếu hai bên nói chuyện không đưa đến kết quả gì, Millington cũng không còn lòng dạ nào lưu lại chỗ
này nữa! Có thời gian chẳng thà suy nghĩ xem làm thế nào để thu hồi
khoản nợ về đúng thời hạn!
Lý Giản Hy đau khổ nhắm mắt lại, thái
độ của ông đã chọc tức Millington rồi! Nếu là trước đây,mặc dù có phiền
phức, cũng không phải là chuyện lớn gì khiến trời sập xuống,còn rất
nhiều các cơ cấu tài chính quốc tế,không có tập đoàn tài chính Bmo,vẫn
còn có thể vay tiền từ ngân hàng. Nhưng bây giờ, sao chỗ nào Samsung
cũng có lo lắng vậy.
Hơn nữa lý Giản Hy càng lo lắng hơn,
Millington thịnh nộ như vậy bước ra khỏi tập đoàn Samsung liệu có đem
tất cả mọi chuyện công khai ra! Nếu như vậy, chỉ sợ vốn lo tập đoàn
Samsung không kịp thời trả các khoản nợ cho các tập đoàn tài chính, mà
còn lo lắng về vấn đề an toàn tài chính. Có thể giục tập đoàn Samsung
trả tiền đúng thời hạn! Nếu như vậy,đối với tình hình tập đoàn Samsung
tài chính không đủ quay vòng như hiện nay mà nói, không khác nào họa vô
đơn chí! Cho dù có làm an lòng Millington, Lý Giản Hy cũng phải biểu lộ
thái độ nhất định!
-Ông Millington, xin ông nán lại một chút,việc này quá bất ngờ, để tôi suy nghĩ một lát có được không!
Lý Giản Hy bất đắc dĩ đứng dậy, kéo lấy tay Millington.
Linton hơi chừng lịa, cũng không biết là Millington ngầm buông tay hay do
nguyên nhân nào khác, Millington người cao to không ngờ lại bị Lý Giản
Hy thấp hơn ông một cái đầu kéo lại ngồi xuống ghế sofa!
-Phương tiên sinh! Xin các anh nán lại một chút,có được không?
Lý Giản Hy quay đầu lại,áy náy cười nói với ba người Phương Minh Viễn:
-Thực sự rất xin lỗi mấy vị! Hãy để tuy suy xét tỉ mỉ một chút về lợi hại của việc này,rồi đưa ra quyết định!
Phương Minh Viễn nhìn đồng hồ, cười nói:
-Lý hội trưởng khách sáo rồi, việc này thật sự cũng quá bất ngờ, trong chớp mắt Lý hội trưởng khó mà tiếp nhận được, cũng là chuyện thường tình!
Nhưng không thành vấn đề, tạm thời chúng tôi sẽ đợi! Như vậy đi, tôi cho Lý hội trưởng ba ngày để suy nghĩ, hy vọng ông có thể cho tôi một
phương án mà hai bên có thể tiếp nhận được! Nếu như sau ba ngày vẫn chưa có tin tức gì, cũng không thành vấn đề, bây giờ quý công ty bức thiết
cần tài chính để rót vào công ty, chắc chắn sẽ có công ty thích hợp xuất hiện!
Dứt lời, ba người Phương Minh Viễn đứng dậy cáo từ, Millington cũng muốn đi nhưng bị Lý Giản Hy nhiều lần níu lại!
-Lý hội trưởng, không cần phải tiễn!
Đoàn người tiến ra ngoài cửa lớn của hội trưởng,Phương Minh Viễn ngăn Lý Giản Hy nói:
-Ai, đúng rồi, xuýt nữa thì quên, Lý hội trưởng có quen với các nhân viên
hành chính Bộ tư pháp chính phủ quý quốc không? Có thể diện kiến tôi
không?