Thụy Sĩ, đất nước nằm ở miền trung châu Âu đối với đại đa số người Hoa khi
đó mà nói vẫn là một đất nước hết sức thần bí. Thường chỉ biết được rằng nó là một quốc gia nhỏ, luôn trung lập, có ngành ngân hàng và đồng hồ
đeo tay phát triển vô cùng.
Một đất nước mà trong chiến tranh thế giới thứ 2 đến Đức ** đã thổi bay cả châu Âu cũng không thể làm gì được.
Ở đó, cuộc sống của nhân dân giàu có mà phong phú!
Hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp mà người Hoa cảm thấy tự hào.
Nhưng đối với Phương Minh Viễn mà nói, đối với mặt khác.của Thụy Sĩ, tự nhiên là biết được càng nhiều!
Năm đó, Tập đoàn ** càn quét Châu Âu.thực sự là vì suy xét tới việc tấn
công Thụy Sĩ sẽ gây thương vong nặng nề nên mới dừng bước ở biên giới
giữa 2 nước hay không? Thụy Sĩ có thật là một quốc gia luôn luôn trung
lập? Trong đại chiến thế giới lần thứ 2, họ có thực sự tuân thủ nghiêm
ngặt thân phận của một nước trung lập hay không?
Những châu báu,
của cái mà nước Đức cướp được từ các nước châu Âu làm thế nào lại có thể trở thành nguồn vốn khổng lồ giúp cho Tập đoàn ** của Đức xuất kích
khắp nơi?
Người Do Thái ở châu Âu chịu khổ trước sự tàn sát của
người Đức, nhưng tất cả tài sản của họ gửi ở ngân hàng Thụy Sĩ đến cuối
cùng lại trôi về phương nào?
Phương Minh Viễn đã trải qua một thời oanh liệt với thong tin Internet. Hắn tự nhiên là biết một mặt tham lam của người Thụy Sĩ.
Nhất là vào thời điểm trước mắt Hồng Kông đã khó khăn ngăn chặn được đợt tập kích đầu tiên của những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế, trở thành một
trong số ít những quốc gia ở Đông Á may mắn thoát khỏi sự cướp đoạt
những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế điên cuồng!
Điều này chắc chắn
khiến cho những kẻ đầu cơ quốc tế hết sức căm tức, nó không chỉ liên
quan tới thể diện của bọn chúng mà đồng thời còn ảnh hưởng trực tiếp tới hầu bao của chúng nữa!
Nếu như nói có thể khiến cho Hồng Kông,
cũng giống như Hàn Quốc bị quật ngã ngay tại trận thì số lợi nhuận mà
những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế có thể kiếm được phải lấy con số khổng lồ 10 tỷ đô la để tính toán!
Hơn nữa đây mới chỉ là một sự khởi
đầu! Thời điểm những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế rời khỏi bàn tiệc cũng
chính là khi những nhà tư bản ngoại quốc xâm nhập thị trường. Giá cả bị
hạ thấp. Thậm chí là đến khi có thể thu mua những công ty thực chất kinh doanh tốt nhưng chỉ vì nguồn vốn nhất thời đứt đoạn, với giá bằng với
giá cải trắng!
Từ nghiệp chướng này, những nhà tư bản ngoại quốc lại có thể đoạt được nguồn lợi nhuận cực kỳ lớn! Thậm chí lợi nhuận còn không hề thua kém những kẻ đầu cơ tài chính kia!
Bởi vì trong khi bọn họ đang thu hoạch từ công thương nghiệp thì đồng thời cũng nắm được thị trường của nước bản địa!
Như vậy có thể năm này qua năm khác kiếm được lợi nhuận!
Cho nên, rất nhiều những kẻ đầu cơ tài chính quốc tế và các nhà tư bản
ngoại quốc giữ những mối quan hệ vô cùng mật thiết, thậm chí có khi, bọn chúng còn trở thành hợp thành một thể, tuy hai mà một! Những kẻ đầu cơ
tài chính quốc tế một khi có cơ hội liền điên cuồng tập kích nền kinh tế của những quốc gia đã để lộ ra sơ hở của nền kình tế, giúp cho các nhà
tư bản ngoại quốc mở cửa thị trường của nước đó, tạo ra cơ hội và điều
kiện!
Với việc công ty đầu tư Bách Phú Thắng trước mắt lâm vào
tình cảnh khó khăn, Phương Minh Viễn mơ hồ có thể cảm thấy có bàn tay mờ ám đứng sau chuyện này.
Đầu tiên, những tổ chức có vốn từ Mĩ kia tại sao lại trắng trợn không ngừng tung tin về những tổn thất của Công
ty đầu tư Bách Phú Thắng? Thậm chí còn thổi phồng lên, nói những lời
không có trách nhiệm, chả trách sao bọn họ lại không hiểu. Thị trường
tài chính Hồng Kông hiện tại cần chính là sự ổn định, chứ không phải là
những thay đổi điên cuồng như vũ bão!
Hơn nữa làm gì có công ty đầu tư nào chưa từng có những lúc đầu tư thất bại?
Công ty đầu tư Bách Phú Thắng tuy lâm vào hoàn cảnh khó khăn nhưng việc kinh doanh của công ty về cơ bản vẫn ổn định. Chỉ cần vượt qua được cơn bão
khủng hoảng tài chính lần này thì những tổn thất kia hoàn toàn có thể
mãi chỉ là tin tức được lưu truyền nội bộ mà thôi. Trong lúc này, Stern
khiến cho công ty ở vào địa vị con rồng của chứng khoán Hồng Kông lại
lâm vào cảnh phá sản, làm cho ngành chứng khoán Hồng Kông rối loạn bất
an, điều này sẽ càng có lợi cho ai đây?
Thứ hai, tập đoàn đầu tư
Zurich này, ông cụ Quách đã điều tra qua, ghi chép về đầu tư của nó tại
Hồng Kông không hề nhiều, chỉ là vài lần, nhưng đều rất mờ ám! Đều là
đạt được thỏa thuận với công ty bên phía Hồng Kông nhưng sau đó lại viện đủ loại lý do, không phải là yêu cầu công ty cấp vốn bên phía Hồng Kông đưa ra thêm nhiều điều kiện có lợi hơn, thì lại là đợi đến khi sự việc
đã an bài rồi, mới làm cho công ty bên phía Hồng Kông đi đến bước đường
không thể kịp xoay chuyển tình thế!
Vậy nên ông cụ Quách rất lo
lắng không biết liệu Zurich của Thụy Sĩ có chơi nước cờ này với công ty
đầu tư Bách Phú Thắng hay không! Cần phải biết rằng, không lâu nữa công
ty đầu tư Bách Phú Thắng sẽ phải đối mặt với khoản nợ ước chừng gần một
trăm triệu đô la Mỹ tới kỳ. Đây cũng là lý do vì sao công ty đầu tư Bách Phú Thắng không thể không bỏ vốn ra nước ngoài.
Nếu mọi việc
thật sự giống như những gì ông cụ Quách lo lắng, thì theo như cách xử lý theo lệ cũ của những sự việc tương tự ở Hồng Kông, thì tất cả các ngân
hàng mà công ty đầu tư Bách Phú Thắng thường hay giao dịch đều sẽ lập
tức đình chỉ các tài khoản tiền trả của công ty.
Còn Hội giám sát chứng khoán Hồng Kông thì sẽ lấy lý do là bảo vệ quyền lợi của người
đầu tư mà phát thư thông báo hạn chế tới tất cả các công ty dưới cờ Công ty đầu tư Bách Phú Thắng. Sở giao dịch Hồng Kông cũng sẽ quyết định tàm dừng tất cả hội tịch chứng khoán của công ty đầu tư Bách Phú Thắng. Cấm nó tiếp tục tiến hành hoạt động mua bán trên thị trường chứng khoán
Hồng Kông. Sở Kỳ Giao Hồng Kông cũng chỉ sẽ cho phép công ty con của
công ty đầu tư Bách Phú Thắng tiến hành hoạt động giao hàng vào kho theo kỳ hạn. Cứ như vậy, nghiệp vụ của công ty đầu tư Bách Phú Thắng chẳng
khác nào đã bị tê liệt toàn diện! Nếu như vậy còn đường duy nhất còn sót lại chính là phá sản.
Chính là sự lo lắng của Quách ông cụ đã khiến cho Phương Minh Viễn cũng coi trọng việc này hơn!
Đúng như những gi ông cụ Quách nói, trong thời điểm nhạy cảm này, nếu như
con rồng ngành chứng khoán Hồng Kong Bách Phú Thắng cứ như vậy mà sụp
đổ, thì đối với thị trường chứng khoán Hồng Kông tuyệt đối là là họa phi phúc. Rất có thể sẽ dẫn theo hàng loạt các phản ứng dây chuyền, cuối
cùng dẫn tới kết cục khó có thể đoán trước.
Chỉ có ở thế kỷ
trước, thời những năm 97, 98 Phương Minh Viễn chẳng qua chỉ là một sinh
viên đang học ở một trường đại học hạng ba! Còn Trung Quốc lúc đó, tin
tức cũng bị phong tỏa tương đối. Chỉ có vẻn vẹn vài con đường, tất cả
các tin tức thu thập được đều là tin tin tức đã lọc qua. Vì vậy căn bản
cũng không biết được câu chuyện bên trong của tin tức.Về cơn bão tài
chính năm 97, Phương Minh Viễn hầu hết đều là sau này đọc được trên
internet.
Anh ta mặc dù nói là biết đến cuối cùng cuộc chiến bảo
vệ thị trường tài chính của Hồng Kong đã giành được thắng lợi, kẻ thua
cuộc là bọn đầu cơ tài chính quốc tế, nhưng lại không biết rõ về quá
trình đó. Còn sự kiện công ty đầu tư Bách Phú Thắng phá sản, nói thật
cũng không khiến anh ta kinh ngạc bằng việc các công ty ủy thác ở các
tỉnh còn thiệt hại hơn! Cho nên trong thời kì đó, rốt cục đã có những
nội tình gì anh ta chỉ có thể đoán biết từ những tin tức có được trước
mắt.
Phía nam đường Hollywood là nơi có đồ ăn Hồng Kong ngon nhất. Mỗi dịp cuối tuần, nơi đây thường rất náo nhiệt.
Ngồi trong quán rượu ở đây vừa uống rượu vừa quan sát thế giới bên ngoài qua ô cửa kính, mang tới cho người ta cảm giác rất cảm động. Club 1911 ở
đây là một câu lạc bộ mang phong cách những năm 20, 30, quy mô không
lớn, nhưng lại rất được người nước ngoài làm việc ở Hồng Kông đặc biệt
là người lớn tuổi yêu thích. Đặc trưng nhất là quán rượu mang phong cách Ireland luôn mở tới nửa đêm.
Ở một góc khuất trong quán rượu, hai người da trắng trung niên đang ngồi lại bàn luận xôn xao.
Nếu Lang Bá Đào cũng ở đây lúc này, anh ta chắc chắn sẽ rất kinh ngạc nhận
ra, đại diện đàm phán của tập đoàn Zurich Thụy Sĩ Winterkorn Rex Stern
cũng có mặt.
Stern nhẹ nhàng lắc ly rượu trên tay, nhìn ra con đường người người qua lại bên ngoài cửa sổ với bộ dạng thản nhiên tự đắc.
-Bên phía công ty đầu tư Bách Phú Thắng các anh nhất định phải kéo lấy,
không thể để cho bọn họ cảm thấy tuyệt vọng. Ông chủ của chúng tôi nói,
tốt nhất là kéo dài đến ngày 27/1, trước ngày đơn hàng trị giá một trăm
triệu đô của họ tới kì phải trả!
Một người da trắng trung niên trên mặt một viết sẹo rõ thấp giọng nói.
-Việc này không thành vấn đề! Lang Bá Đào trước khi tiếp xúc với tập đoàn
Zurich Thụy Sĩ chúng tôi đã liên lạc với rất nhiều công ty Hồng Kông.
Nhưng trong lúc triển vọng kinh tế không rõ ràng này, ai lại dám đầu tư
số tiền lớn như vậy vào công ty đầu tư Bách Phú Thắng!
Stern như đã liệu trước nói:
-Ngược lại ông chủ của các anh thật sự không tiếc hay sao, Ông chủ của các anh chẳng phải cũng đầu tư vào Bách Phú Thắng hay sao?
Người trung niên có vết sẹo xòe hai bàn tay, nhún vai nói với vẻ mặt bất đắc dĩ:
-Tôi cũng chẳng phải là ông chủ, chỉ cần phụ trách làm theo những gì ông chủ quyết định là được rồi! Hỏi nhiều cái tại sao như vậy thì có ích gì?
Stern bị lời của người kia làm chẹn họng, nhưng chỉ giật mình một chút, hiểu ý gâtj đầu. Hắn ta nói cũng không sai. Ông chủ của hắn chính là con cá
sau lớn nổi danh giới tài chính toàn thế giới mà đã từng khiến cho đế
quốc Nhật oai hùng cũng đã phải chịu ấm ức trong tay ông ta! Những gì
ông ta nghĩ, những gì ông ta làm, nếu như ai cũng có thể nghĩ tới, làm
tới thì há phải thế giới này toàn nhân tài rồi hay sao! Đôi khi, hắn
thật sự cảm thấy may mắn, ông chủ của tập đoàn Zurich Thụy Sĩ lại vừa là bạn tốt, vừa là đối tác làm ăn của hắn! Dù gì bản thân cũng chỉ cần làm theo mệnh lệnh của tổng bộ, phối hợp với bọn họ diễn một màn kịch trong công ty đầu tư Bách Phú Thắng là được rồi! Hơn nữa, lợi nhuận từ màn
kịch này sớm đã được chuyển về tổng bộ thì bản thân nghĩ nhiều như vậy
liệu có ích gì?
-Tuy nhiên, con người Lang Bá Đào rất thông minh
tháo vát. Vì để giấu đi mục đích chính của chúng tôi mà diễn hay màn
kịch này. Tôi nghĩ các anh có thế tìm cho tôi một ngân hàng có thể phối
hợp cùng tôi không?
Stern uống được nửa ngụm rượu whisky liền nói:
-Anh hẳn cũng hiểu, tập đoàn Zurich Thụy Sĩ chúng tôi luôn rất coi trọng tín nghĩa và danh dự. Không có lý do chính đáng mà phá vỡ hiệp định thì
thực sự là làm khó chúng tôi quá!
-Có gì làm khó đâu, sự bất ổn
của Indonesia, tạo cho thì trường chứng khoán và ngoại hối Đông Nam Á,
thậm chí là Hồng Kông đều rất bất ổn. Các anh muốn tìm một cái cớ là
chuyện chỉ cần tiện tay vơ là được. Ví dụ như, bọ họ bây giờ không phải
đã cho các anh nhập cổ phần chiết khấu là 27% hay sao? Đến lúc đó, yêu
cầu bọn họ phải cho chiết khấu 40-50%, bọn họ chắc chắn sẽ không dồng ý, vậy là được rồi!
Người trung niên mặt sẹo nói.
Chiêu thức ấy, một năm trước chúng tôi đã sử dụng ở tại Hồng Kông rồi! Stern bất mãn nói:
-Cùng một chiêu thức mà dùng quá nhiều lần, chỉ làm đối phương thêm cảnh
giác! Hơn nữa, việc này rất dễ, chỉ cần có một ngân hàng tiếp xúc với
bọn họ là được!
-Ok! Ok!
Người trung niên mặt sẹo giơ hai tay lên bất đắc dĩ nói:
-Được rồi, anh nói đi, tìm ngân hàng làm gì?
Lúc Lang Bá Đào từ nhà Quách gia đi ra, cả người có chút chóng mặt, chân
như giẫm lên cây bông vậy. Đến mấy việc ngày nào cũng làm như nhấn ga,
đạp phanh cũng không làm nổi! Anh ta không thể không cho xe đỗ lại bên
đường, kéo cửa sổ xe xuống, để cho gió biển mang theo mùi biển tanh tanh thổi vào, khiến cho đầu óc của hắn thanh tĩnh một chút!
Việc này quả thực giống như một giấc mộng, vì để bảo vệ công ty đầu tư Bách Phú
Thắng, mà hắn mấy ngày nay chạy ngược chạy xuôi, xin ông nội cáo ***.
Muốn xin cho được một khoản đầu tư để vượt qua cửa ải khó khăn này.
Nhưng tất cả những gì hắn nhận được chỉ là những khuôn mặt lạn lùng,
từng câu chữ không hề hứng thú như vậy làm cho người ta cảm thấy lời trả lời lạnh nhạt.
Mặc dù nói, sau cùng kẻ không còn con đường nào
để đi như hắn cũng tìm được tập đoàn đầu tư Zurich Thụy Sĩ, nhưng tập
đoàn này khi nhận lời đầu tư cũng đưa ra một loạt những điều kiện hà
khắc! Trong đó bao gồm khi tập đoàn Zurich Thụy Sĩ nhập cổ phần, phải
chiết khấu cho họ 27%! Điều này có nghĩa tập đoàn đó chỉ cần xuất ra
không tới ba phần tư vốn là có thể nắm được quyền điều hành!
Việc tốt đẹp như vậy, nếu như không phải vì khủng hoảng tài chính bùng nổ,
nếu không phải vì sai lầm ở Indonesia của công ty, Lang Bá Đào nói dù
giá nào cũng sẽ không đồng ý! Tuy nhiên, để bảo vệ công ty không đi đến
bước phá sản, hắn cũng chỉ có cách cắn răng chịu đựng, đồng thời trước
khi ký hiệp định, hắn còn muốn nỗ lực hết mình đi tìm những người nguyện vực dậy Bách Phú Thắng!
Nhưng hắn không ngờ, ngay khi hắn cảm thấy hy vọng dần xa thì ông trời lại trêu ngươi hắn!
Ba tỷ đô la mỹ tiền đầu tư, vậy mà Quách lão gia tử và người thanh niên đó lại như cơ bản không hề để tâm tới sức mạnh triết khấu của giá trị mua
vào của quyền nắm giữ cổ phiếu của Bách Phú Thắng! Điều họ quan tâm lại
là tập đoàn Zurich Thụy Sĩ và hơn nữa là việc công ty Bách Phú Thắng có
thể nhanh chóng điều chỉnh lại, xoay chuyển xu hướng suy tàn phát sinh
từ sau cơn bão tài chính tại Đông Nam Á hay không!
Mặc dù nói,
hôm nay cũng không ký bất cứ một hiệp định chính thức nào, nhưng Lang Bá Đào cũng rất rõ, Quách lão gia tử sẽ không vì hơn ty đô la Mĩ mà tự hủy hoại danh dự từ trước tới giò vẫn luôn tốt đẹp của mình.
Lang Bá Đào mở cửa xe bước ra, đứng lại bên đường ngắm biển rộng phía xa, và cả hình ảnh cánh buồm trên mặt biển, lúc này những lo âu trong lòng đã
hoàn toàn được rũ bỏ. Sự tin tưởng vào công ty và bản thân đã mất đi từ
lâu giờ lại sống lại một cách mạnh mẽ! Tuy rằng có được sự đầu tư của
ông cụ Quách và Phương Minh Viễn, hắn vẫn biết cổ phần của mình trong
công ty chắc chắn sẽ hạ thấp xuống dưới 25%, nhưng Lang Bá Đào vẫn tin
tưởng vào sự nghiệp của mình. Tin vào sự phát triển của Bách Phú Thắng!
Tương lai sẽ còn đạt được thành tựu khiến cho người đời ngưỡng mộ.
Anh ta không khỏi lại nghĩ tới lời của ông cụ Quách, mục tiêu của Bách Phú
Thắng là những công ty đầu tư nổi tiếng thế giới như Rehmann Brother,
Cao Thịnh, Morgan Stanley, là Mĩ lâm! Phải cùng với bọn họ chia bát cơm.