Nhất cứu nhất động của Nguyễn Lập Đông tại công ty đầu tư Bách Phú Thắng đều rơi vào con mắt thờ ơ lạnh nhạt của phương Minh Viễn. Hắn cũng biết được thân phận của Nguyễn Lập Đông từ những người khác, cho nên những
hành vi của hắn càng làm tăng thêm sự khinh bỉ và coi thường.
Thân là em cậu của Lang Bá Đào, khi sự nghiệp của anh rể gặp khó khăn, không những đã không tương trợ, ngược lại còn rút củi dưới đáy nồi! Nếu như
hắn chỉ rút tiền của mình, Phương Minh Viễn cũng chẳng thèm nói gì.Người xưa có nói, vợ chồng là đôi chim rừng, khó khăn đến thì tự bay đi! Vợ
chồng còn như vậy huống chi em vợ và anh rể?
Nhưng những hành
động của Nguyễn Lập Đông thật sự là quá tồi tệ! Ngang nhiên làm loạn ở
công ty, gây sự chú ý của bao nhiêu người! Hơn nữa vì sự mẫn cảm với
thân phận của hắn nên càng gây nhiều sự chú ý hơn. Đối với những liên
tưởng không tốt về tương lai sau này của công ty đầu tư Bách Phú Thắng,
chẳng phải là tự chuốc lấy phiền phức sao?
Câu nói này của Phương Minh Viễn như đâm thẳng vào phổi Nguyễn Lập Đông, Nguyễn Lập Đông bước
thêm vài bước đứng trước mặt Phương Minh Viễn,lấy tay chỉ vào mặt Phương Minh Viễn khinh thường nói:
-Mày nghĩ mày là ai? Lông đã dài hết chưa? Mày nghĩ công ty đầu tư Bách Phú Thắng này là của mày sao?
Phương Minh Viễn khinh bỉ lấy tay tay của hắn ra, Nguyễn Lập Đông bị anh đẩy
sang một bên! Hắn còn muốn nói gì thêm nữa Lang Bá Đào đã đưa tay ra bóp cổ hắn, trừng hai mắt lên nói:
-Nguyễn Lập Đông nếu mày còn thêm nửa câu nữa, tao thà ly hôn với chị mày cũng nhất định để cho mày hiểu
thế nào là nghèo rớt mùng tơi!
Nguyễn Lập Đông giật mình há hốc
miệng, sở dĩ hắn dám càn dở như vậy trước mặt Lang Bá Đào cũng chỉ vì
hắn biết Lang Bá Đào rất yêu vợ, cũng chính là chị của hắn, mà chị hắn
lại rất cưng chiều thằng em này! Vì vậy bất luận là hắn làm sai chuyện
gì chỉ cần Lang Bá Đào vẫn nhận hắn là em cậu thì ông ta vẫn chẳng có
cách nào khác!
Mà hô nay Lang Bá Đào lại bất ngờ nói thà ly hôn
với vợ cũng phải để hắn hiểu những lời của ông thì Nguyễn Lập Đông mới ý thức được, người trung niên đứng trước mặt hắn hoặc có thể nói là bước
sang tuổi lão niên, mặc dù bây giờ sự nghiệp khó khăn nhưng ông cũng đã
từng bước trên đỉnh cao của thị trường chứng khoán Hông Kông! Đứng ở độ
cao mà cả đời này hắn không thể nào với tới được! Nếu giữa hắn và ông ta không có chị có lẽ cả đời này hắn cũng không có cơ hội gặp mặt!
Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Nguyễn Lập Đông lập tức như trút giận, hắn
hiểu nếu Lang Bá Đào ngay cả ly hôn cũng không thèm để ý. Như vậy cho dù ông ta có nghèo tùng cũng đủ khả năng để che chở cho hắn.
Lang Bá Đào không thèm để ý đến sắc mặt của Nguyễn Lập Đông, lạnh lùng hừ một tiếng rồi mới thả hắn ra.
Phương Minh Viễn và Thu Hạ đã đứng trước mặt Stern và Myrdarl, Stern có chút
ngạc nhiên nhìn Thu Hạ,ông đã ở Hông Kông lâu như vậy rồi cũng quen biết Tổng giám đốc chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông
Kông,nhưng lúc này cô ta ở đây làm gì? Còn Phương Minh Viễn, đã bị ông
ta coi là người hầu của Thu Hạ mà không thèm để ý đến!
-Chủ tịch Vu, rất vinh hạnh được gặp cô ở đây!
Stern chào hỏi,
-Xin giới thiệu một chút, tôi là Dehn Rex.Stern đại diện tại Hông Kông của
tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ, vị bên cạnh tôi đây là Chủ nhiệm Robert.Myrdarl văn phòng đại diện tại Nhật Bản của ngân hàng
quốc dân Boston, người phụ nữ Phương Đông khiến người khác mê mẩn này là Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông Thu
Hạ, cũng chính là công ty quay bộ phim >.
Lời giới thiệu của Stern khiến Myrdarl rất đỗi kinh ngạc, bây giờ ai không
biết đến danh tiếng lừng lẫy của > cơ chứ,trừ
những đứa trẻ chưa hiểu chuyện, và những người già tuổi đã cao, hay
những người mù thông tin, thì đúng là rất ít! Một bộ phim > quả thực giống như cỗ máy in tiền, khiến cho tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông và công ty điện ảnh Phỉ Thúy Điểu của Mĩ kiếm không ít tiền,giết chết không biết bao công ty.
-Chủ tịch Vu, xin chào !
Myrdarl không dám chậm trể chào hỏi.
Vu Thu Hạ thản nhiên gật đầu với hai người nói:
-Chủ tịch Lang, các ông nói chuyện đến đâu rồi? Có kết quả gì chưa?
Lang Bá Đào mặt âm trầm, lắc đầu nói:
-Ngài Stern, điều kiện mà ông ấy đưa ra công ty đầu tư Bách Phú Thắng chúng
tôi bất luận thế nào cũng khó mà tiếp nhận được. Nếu như chấp thuận điều kiện của họ, chẳng bằng bán thanh lý công ty đầu tư Bách Phú Thắng đi.
-Ah?
Phương Minh Viễn cố ý tỏ vẻ kinh ngạc nói,
-Chủ tịch Lang, tôi rất có hứng thú, rốt cuộc là điều kiện hà khắc gì mà có
thể khiến Chủ tịch Lang thà vứt bỏ tâm huyết bao nhiêu năm?
Lang bá Đào thoáng nhìn Stern, Phương Minh viễn lập tức hiểu ý hỏi Stern:
-Ông Stern, điều kiện thu mua của quý công ty có thể nói cho chúng tôi nghe không?
Stern nhìn Phương Minh Viễn, nhíu mày, người thanh niên này có chút vẻ của
người Trung Quốc quá mức, có phải là mình có chút cảm giác quá tốt
không? Như chuyện này, điều kiện thu mua mà tập đoàn hàng đầu thế giới
Zurich Thụy Sĩ đưa ra, cũng có thể gọi là bí mật thương nghiệp, sao lại
có thể tùy tiện hé lộ được!
-Xin lỗi, đây là bí mật thương nghiệp của tập đoàn hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ tôi, đối với vấn đề này không thể trả lời!
Stern đưa hai tay ra nói,
-Ông Lang, có phải là tôi có thể lý giải được công ty đầu tư Bách Phú Thắng
các ông đã cho chúng tôi câu trả lời về điều kiện mà chúng tôi đưa ra?
Phương Minh Viễn mỉm cười nói:
-Chúng tôi đã đến đây rồi, như vậy thì tất nhiên tập đoàn đầu tư hàng đầu thế
giới Zurich Thụy Sĩ các ông phải rút lui! Nếu ông Stern không định đích
thân nói với tôi, điều kiện thu mua của quý công ty thì tôi rất tiếc
phải nói với ông, theo nguyên tắc bình đẳng hai vị cũng không có quyền
ngeh cuộc đàm phán giữa chúng tôi và Chủ tịch Lang. Ông Stern, ông đã bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng rồi đấy, tôi nghĩ vị lập ra cái quỹ đó nhất
định sẽ thấy không hài lòng vì chuyện này.
Nụ cười trên môi Stern và Myrdarl nhanh chóng tắt đi, theo đó, trong ánh mắt của hai người đó
có vẻ kích động, nhưng hai người đó rất nhanh chóng che dấu đi.
-Vị thanh niên này, chúng tôi không hiểu cậu đang nói cái gì?
Stern khàn giọng nói.
-Không hiểu?
Phương Minh Viễn nhún vai nói,
-Vậy ông nghĩ rằng tôi là người nói hươu nói vượn, ăn nói xằng bậy! Bây giờ, hai vị cứ tự nhiên! Công ty đầu tư Bách Phú Thắng tiếp theo sẽ như thế
nào, đã không còn can hệ gì đến hai vị nữa! Ở đây tôi chúc các ông may
mắn!
Phương Minh Viễn nói xong, liền kéo Vu Thu Hạ vào phòng họp, không cho hai người Stern có cơ hội hỏi gì.
Stern và Myrdarl ngơ ngác nhìn nhau, họ không bao giờ nghĩ rằng họ có thể
nghe đến cái tên của quỹ đăng tử từ mồm một người thanh niên không rõ
quý danh.
-Đợi một chút!
Stern nhanh chóng bước đến cản đường Phương Minh Viễn,
-Cậu nói có ý gì?
-Không có ý gí cả, chính là ý mà ông nghĩ!
Phương Minh Viễn trả lời,
-Ông Stern, thời gian của các ông rất cấp bách, chúng tôi cũng rất vội, nếu
ông đã cự tuyệt yêu cầu của tôi, vậy thì mọi chuyện rất đơn giản. Chẳng
lẽ đường đường là đại diện tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ tại Hông Kông Dehn Rex Stern nhất định phải đuổi theo người khác
sao?
Stern lập tức đỏ mặt, câu trả lời của Phương Minh Viễn có
thể nói là rất sắc bén, thậm chí còn không giữ chút thể diện nào! Nhưng
ông lại không cam tâm đi như vậy!
Stern là người có kinh nghiệm
phong trần, chỉ trong cuộc nói chuyện của Phương thiếu gia, Stern đã
biết Phương Minh Viễn bọn họ là những kẻ không phải vừa! Sự xuất hiện
bất ngờ của họ có thể sẽ mang đến những biến số không ngờ cho kế hoạch
mua công ty đầu tư Bách Phú Thắng phá sản! Nhưng theo như những gì
Phương Minh Viễn nói, nếu ông cho rằng điều kiện thu mua của tập đoàn
hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ là bí mật thương nghiệp, tuyệt đối
không thể nói cho người khác, như vậy đối phương cũng có lý do tương tự
từ chối việc nghe ngóng của chúng ta, do đó danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại mà đuổi ông ra ngoài!
Mà điều càng làm cho Stern
cảm thấy thất sách chính là mặc dù ông ta cự tuyệt yêu cầu của Phương
Minh Viễn, những cũng không gây trở ngại cho Phương Minh Viễn cuối cùng
cũng sẽ biết được điều kiện của tập đoàn đầu tư hàng đầu thế giới Zurich Thụy Sĩ có quyền thu mua lại công ty đầu tư Bách Phú Thắng. Chẳng qua
chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Nhưng hắn lại mất đi cơ hội nghe cuộc nói
chuyện giữa người thanh niên đó và Lang Bá Đào!
Mặc dù…Stern cảm
thấy cuộc nói chuyện giữa người thanh niên này và Lang Bá Đào chẳng có
gì hay, nhưng bên cạnh hắn là Vu Thu Hạ! Chủ tịch hội đồng quản trị tập
đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông! Nắm giữ trong tay hàng tỉ USD! Hơn nữa
số USD đó đều gửi ngân hàng, không phải là tài sản cố định và tài sản
không cố định nhất thời có thể thay đổi được! Hơn nữa,tập đoàn điện ảnh
Cẩm Hồ Hông Kông lại không vay vốn, không nợ nần! Cuộc khủng hoảng tài
chính mặc dù có ảnh hưởng nhất định đến tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông
Kông nhưng vẫn không hề uy hiếp đến sự sinh tồn của tập đoàn! Hông Kông
hiện nay nếu nói có người đầu tư vào công ty đầu tư Bách Phú Thắng chỉ
sợ không ai có đủ tư cách hơn Vu Thu Hạ của tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ
Hông Kông!
Nghĩ đến đây, Stern cảm thấy giống như trượt chân
trên vách núi, mắt thấy nhiệm vụ đã hoàn thành rồi, sao lại vẫn có chỗ
sơ suất! Nếu công ty đầu tư Bách Phú Thắng được tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hồng Kông đầu tư, thì đối với tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông mà
nói, ba năm trăm triệu USD chẳng qua cũng chỉ phí quay một bộ phim, như
vậy kế hoạch của vị đó coi như đi tong!
Mặc dù Stern không biết
tại sao vị đó lại ngáng chân công ty đầu tư Bách Phú Thắng như vậy,
nhưng cũng có thể đoán được vài phần chắc chắn là vì sự vùng dậy trở
lại. Mọi việc đã đến bước cuối cùng, lại thất bạo trong gang tấc, sau
khi vị đó biết, chắc chắn sẽ không vui! Việc lớn như vậy, nếu ông có thể báo lại tường tận có lẽ có thể khiến vị đó vui lên vài phần, nếu không, số phận sau này của ông có thể sẽ rất tồi tệ!
Nghĩ đến đây, Stern bất chấp sĩ diện, vội nói với Vu Thu Hạ:
-Chủ tịch Vu, tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hông Kông cô định đầu tư vào công ty đầu tư Bách Phú Thắng ư?