Trùm Tài Nguyên

Chương 637: Lại bán một mối ân tình




Đinh Nghi và Lâm Ức Mai lòng tràn đầy vui sướng, chuyến này, bọn họ có thể nói là thu hoạch cực kỳ nhiều, có lời hứa hẹn này của Phương Minh Viễn, Đinh Nghi tin rằng tuyến đường ống dẫn dầu An Tần coi như là ván đã đóng thuyền, không ai có thể cản trở!
Đinh Nghi thì muốn trước tiên đem tin tức này thông báo cho Bộ, còn Lâm Ức Mai lại muốn báo cho ban quản lý dầu Hoa Hải trước khi hai công ty còn lại kịp phản ứng! Sớm một giây đồng hồ thôi, nhưng đối với công ty ống dẫn dầu Hoa Hải mà nói, cũng vô cùng trọng yếu! Hai người đều không đợi buổi tiệc của Haldore chấm dứt, liền cáo từ rồi vội vàng rời đi!
Mà đối với Haldore và Bromwich, đây cũng là một niềm vui bất ngờ! Nếu như không phải chờ tới khi ban năng lượng Trung Quốc phản hồi lại, hai người đều quả thực khẩn cấp nghĩ rằng trước tiên phải tuyên cáo cho tất cả truyền thông!
Bromwich đứng dậy, nhiệt tình ôm lấy Phương Minh Viễn, sau đó cáo từ với Haldore, hắn nhất định phải mau chóng đem tin tức này truyền lại cho các ban ngành tương quan của chính phủ Nga, thúc đẩy bọn quan viên mau chóng đạt thành hiệp nghị với đoàn đại biểu của chính phủ Trung Quốc! Hiện giờ lúc này, hợp đồng này, giống như một cây châm, khiến Công ty vận chuyển Nga lập tức hồi sinh!
Haldore hoàn toàn có thể lý giải được tâm trạng cấp bách này của Bromwich, kỳ thật hắn hiện tại cũng hận không thể lập tức chấm dứt buổi tiệc này, lập tức liên hệ với các cán bộ ban ngành tương quan, mau chóng hành động, ngay khi nhận được sự đáp lại của ban năng lượng chính phủ Trung Quốc, tranh thủ khi Phương Minh Viễn còn chưa có rời khỏi Moscow, mau mau ký kết hợp đồng này!
Phương Minh Viễn cầm di động lên, bấm vào di động của Belevski. Muốn thông qua hạng mục này nhanh một chút, Belevski không nghi ngờ gì chính là con đường truyền đạt tin tức này nhanh chóng nhất!
-Cậu Phương? Chẳng lẽ cậu đã có ý tưởng gì mới?
Trong điện thoại di động truyền đến tiếng cười của Belevski:
-Tôi nhớ, chúng ta vừa mới chia tay chưa đến một giờ đồng hổ mà!
-Đúng là có một tin tức tốt, tôi nghĩ, có lẽ có thể giải quyết nỗi cấp bách trước mắt của quý quốc!
Phương Minh Viễn khẽ cười nói:
-Chỉ có điều không biết ngài có hứng thú hay không?
-Đương nhiên là có hứng thú! Chỉ có điều không biết cậu Phương đã nhìn trúng được điều gì?
Belevski cười nói.
-Tôi hy vọng chính phủ Nga có thể mau chóng đạt thành nhất trí với chính phủ Trung Quốc về tuyến đường ống dẫn dầu Hoa - Nga, mau chóng khởi động công tác kiến thiết tuyến An Tần! Một khi hợp đồng chính thức được ký tên, nội trong một tuần, công ty vận chuyển Nga có thể nhận được không ít hơn 1.5 tỷ đô la Mỹ! Khoản tiền này, tôi nghĩ dùng như thế nào, chắc cũng không cần tôi phải nhiều lời?
Phương Minh Viễn lại cười nói.
-Cái gì?
Trong di động lại truyền đến tiếng thét kinh hãi của Belevski, tiếp theo, chợt nghe hơi thở của hắn chậm lại vài phần, nói:
-1.5 tỷ đô la Mỹ? Cậu có phải đang nói đùa không thế?
Belevski cảm thấy trái tim của mình tại thời khắc này như đang xoắn vào nhau! 1.5 tỷ đô la Mỹ, nếu như có được khoản tiền này, khủng hoảng tài chính của chính phủ Nga tháng này có thể được giảm bớt! Mặc dù nợ của tháng sau vẫn không thể bồi hoàn lại được, nhưng có được thời gian một tháng này, có lẽ... có lẽ... tình thế sẽ có chuyển biến!
Tuy rằng biết rõ số tài chính này chẳng qua là để đẩy lùi sự sụp đổ trật tự tài chính Nga lại một ít thời gian, nhưng mọi người là như vậy, luôn hy vọng có thể chống đỡ thêm một ít thời gian, chỉ chờ mong có kỳ tích xảy ra!
-Ngài Belevski, chuyện này, tôi sao có thể nói giỡn được?
Phương Minh Viễn có chút không vui nói.
-Đúng đúng, đương nhiên là không thể nói giỡn!
Belevski liên thanh nói:
-Cậu Phương, chữ tín của cậu luôn được người Nga chúng tôi tin tưởng!
Hắn cũng cảm giác được trong giọng nói của Phương Minh Viễn lộ ra vài phần không hài lòng, vội vàng bù lại nói. Hắn cũng không hy vọng vì vậy mà khiến Phương Minh Viễn sinh lòng bất mãn, đến lúc đó, chính phủ Nga chỉ có thể ngậm bồ hòn!
-Tuy nhiên, ngài Belevski, tin rằng ngài cũng biết, tôi ở Nga cũng đã ký vài hợp đồng rồi, tài chính hiện giờ đã là không còn nhiều nữa. Số tài chính này, chỉ có thể là tiến hành cho vay đối ngoại...
Phương Minh Viễn kéo dài thanh âm nói.
-Ý của cậu là..
Belevski giật thót mình nói.
-Tôi định bước đầu vay từ một ngân hàng của Các tiểu vương quốc A-rập thống nhất. Ngân hàng này là của con cháu trong vương thất, có quan hệ rất tốt với tôi. Tài chính cũng khá đầy đủ, cho vay không thành vấn đề, nhưng lãi suất...
Phương Minh Viễn kéo dài thanh âm nói.
-Lãi suất thì có thể do chính phủ tôi gánh vác!
Belevski quyết định thật nhanh nói. Ảrập là nơi đan xen ảnh hưởng giữa Mĩ và Nga. Tuy nhiên ngân hàng mà Phương Minh Viễn nhắc tới, Belevski dễ dàng hiểu được tuyệt đối không phải là những quốc gia như Iraq, Iran và Syria có thể có thực lực hùng hậu như vậy, lại có quan hệ tốt với Phương Minh Viễn, nhất định phải là con cháu vương thất của Kuwait và Dubai!
Hiện giờ chính phủ Nga, không thể vay được từ thị trường quốc tế kể cả với lãi suất cao, với tình huống như vậy, có thể lấy được khoản tiền này, là đã phải cảm ơn trời đất lắm rồi, còn có tư cách gì chọn lựa?
-Lãi suất thì tính theo trên lãi suất quốc tế, nhưng tôi hy vọng quý quốc có thể bảo đảm, khoản tài chính này ngày sau nếu như nói quý quốc hoàn trả khó khăn, có thể lấy dầu mỏ để hoàn lại. Nhưng giá cả...
Phương Minh Viễn lại kéo dài thanh âm nói.
-Lấy mỗi thùng sáu phẩy tám đô la Mỹ, chỉ cần trước tiên thông báo, thời gian yêu cầu ra sao, như thế nào?
Belevski nói:
-Tôi sẽ đến điện Kremlin, cậu đừng ấp úng như vậy!
Phương Minh Viễn không yêu cầu lãi suất cao, Belevski đương nhiên phải có điều báo đáp lại!
-OK! Chúng ta đã xong!
Phương Minh Viễn nói chắc như đinh đóng cột.
Buông điện thoại xuống, Phương Minh Viễn quả thực muốn cất tiếng cười to, 1.5 tỷ đô la Mỹ tài chính này, đối với chính phủ Nga mà nói, đúng là uống rượu độc giải khát, chẳng qua chỉ làm chậm lại một chút sự sụp đổ tài chính về sau, còn ích lợi mà Phương Minh Viễn thu hoạch được từ giữa cũng khó có thể đo đếm hết được. Chẳng những cho Belevski và Tổng Thống Nga thêm một mối ân tình, còn thu hoạch được một lượng lớn dầu thô, chỉ sợ đợi đến thời điểm này của năm sau, Belevski nhìn thấy giá cả dầu thô trên thị trường quốc tế, sẽ kích động mà chết mất!
Robert Erlong mang theo một chút bất an về tới khu nhà cao cấp của mình ở Moscow. Hai thiếu nữ Nga xinh đẹp vội vàng ngoan ngoãn như chú mèo nhỏ chạy ra đón chào.
-Đi đi đi, ra chỗ khác!
Robert Erlong vung tay lên, đuổi họ ra xa! Hắn tới quầy rượu cầm hai bình rượu đỏ lên, lại cầm thêm một cái chén, ngồi xuống ghế sa lon uống rượu giải sầu! Hai cô gái đứng ở góc phòng kinh hãi sợ sệt.
-Thật là xui xẻo!
Robert Erlong hung hăng nốc một chén rượu, rồi lại lấy chai rượu rót đầy một chén cho mình. Dọc đường về, hắn đã gọi cho không ít người, nhưng các tin tức truyền về, không hề lạc quan!
Chẳng những xác thực lại những gì Nicholas Laski đã nói với hắn lúc cuối, hơn nữa còn mang về nhiều tin tức không tốt!
Thí dụ như người trẻ tuổi kia rất có thể chính là nhà biên kịch thần bí nhất hiện nay của thế giới điện ảnh, cũng là nhà biên kịch được hoan nghênh nhất!
Tin tức này khiến Robert Erlong lúc ấy suýt nữa thì ném chiếc di động trong tay ra ngoài! Là người sở hữu công ty điện ảnh Raymond, Robert Erlong đương nhiên là không thể không biết đại danh “Phương” trong giới điện ảnh hiện nay, cho tới bây giờ, rất ít người biết được thân phận thật của nhà biên kịch có sức ảnh hưởng lớn với nền điện ảnh thế giới!
Khó trách tập đoàn điện ảnh Cẩm Hồ Hongkong có thể mạnh mẽ mà quật khởi như vậy! Khó trách người trẻ tuổi kia dám tuyên bố trước mặt mọi người phải phong sát công ty điện ảnh Raymond! Khó trách Haldore và Nicholas Laski bọn họ lại nhìn mình với ánh mắt như vậy! Hiện giờ tất cả đều đã rõ đáp án!
Robert Erlong lúc này đối với lời nói của Phương Minh Viễn đã không còn có gì hoài nghi, chỉ còn ôm một tia ảo tưởng cuối cùng! Hắn hy vọng gia tộc của mình có thể tới kịp xoay chuyển tình thế đã không thể vãn hồi này.
Đoàn người Phương Minh Viễn đón xe trở về khu nhà cao cấp của Ma Sinh Hương Nguyệt ở Moscow, Ma Sinh Hương Nguyệt và Lâm Dung cũng không nén được hưng phấn trong lòng, không chỉ là bởi vì tuyến đường ống dẫn dầu Hoa Nga rốt cục cũng gặp được ánh rạng đông, hạng mục mà Phương Minh Viễn mấy năm gần đây rất coi trọng sắp sửa thành công, mà còn bởi vì Phương Minh Viễn đã vì các cô mà quyết định toàn diện phong sát Robert Erlong và công ty điện ảnh Raymond!
Nữ nhân cũng có sĩ diện của họ, xét về mức độ, cũng không chút nào thua kém hơn nam tử! Trải qua sự việc ngày hôm nay, Ma Sinh Hương Nguyệt tin rằng mình ở Moscow sẽ càng được các phú hào Nga tôn trọng! Không phải một người tùy tiện, dám vì một việc cũng không quá to tát như vậy, ngang nhiên khai chiến với một người thân gia mấy tỷ đô la Mỹ, sau lưng lại còn có một gia tộc nổi danh nước Pháp với gia sản mấy chục tỷ đô la Mỹ! Mặc dù tất cả mọi người đều cho rằng, gia tộc Robert Erlong chưa chắc sẽ toàn diện tham gia cuộc xung đột này!
Nếu không phải là còn có Lâm Dung, Ma Sinh Hương Nguyệt hận không thể rúc vào lòng Phương Minh Viễn! Cô quả thực yêu hắn chết mất! Nam nhân Nhật Bản, vĩnh viễn không có khả năng làm ra những chuyện như vậy!
Chuông điện thoại vang lên, làm Ma Sinh Hương Nguyệt đang ngắm nhìn Phương Minh Viễn một cách si mê phải giật mình!
Nhận điện thoại, cô chỉ nghe vài câu, sắc mặt liền không vui đưa điện thoại di động cho Phương Minh Viễn nói:
-Minh Viễn, Canner Snow của gia tộc Robert Erlong gọi! Bảo là muốn thay mặt Robert Erlong tạ tội với anh, nguyện ý tặng cho anh một đôi tượng đầu rồng và đầu rắn! ! ! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.