Đêm ngày 24 tháng 1 năm 1995 đã được người Nhật Bản ghi vào trí nhớ dưới cái tên “Đêm đổ máu sau động đất”!
Trong bệnh viện lớn của Nhật, vốn chỉ là nơi dành cho những người đến cầu phúc cho đồng bào bị nạn và nhân viên chính phủ để tham gia cứu tế cho những người bị nạn thì đột nhiên lại xuất hiện thêm những thanh niên bất mãn tập trung, họ hy vọng có thể dùng cách này để gia tăng áp lực với chính phủ Nhật từ đó mong làm đổi mới công tác cứu nạn của chính phủ. Nhưng trong quá trình mít tinh người đến càng lúc càng đông, cùng với sự phẫn nộ của những người biểu tình khi cảm thấy chính phủ Nhật trước động đất thì im hơi lặng tiếng sau động đất lại cũng chẳng có hành động gì kịp thời, nhớ đến tất cả những gì xảy ra với Kobe rồi lại liên tưởng nếu động đất đó xảy ra với địa phương mình, những bất hạnh đó dổ xuống chính đầu mình và người thân thì sự phẫn nộ của mọi người ngày càng tăng cao.
Chuyện này tất nhiên là thu hút được rất nhiều sự quan tâm của các phương tiện truyền thông tấp nập đưa tin. Chính quyền thành phố Algol cũng khẩn cấp điều động cảnh sát đến duy trì trật tự cho cuộc mít tinh. Chỉ có điều thành phố Algol và thành phố Kobe rất gần nhau nên hầu hết cảnh sát đều đã bị điều động đến Kobe, những cảnh sát còn lại chỉ bằng 1/3 bình thường, đối mặt với một cuộc mít tinh lớn như vậy với số ít người bọn họ như vậy hoàn toàn có thể nói là có cũng như không.
Tuy nói rằng chính quyền thành phố Algol cũng đã nghĩ đến việc lực lượng cảnh sát không đủ nên đã nhanh chóng rút cảnh sát từ khu vực khác về nhưng cảnh sát các vùng phụ cận cũng đều gặp phải tình hình tương tự chính là phần lớn đều bị điều đến Kobe, số còn lại đều phải khó khăn lắm mới duy trì được trật tự của địa phương mình làm gì có thời gian đi giúp Algol.
Hơn nữa tình hình của Nhật và Hoa hạ không giống nhau, những nhân viên của các huyện thị ở Nhật chủ yếu đều là người địa phương chứ không đơn thuần là người được cấp trên đề bạt. Đây nếu như là Hoa Hạ, ví dụ như lãnh đạo thành phố hạ lệnh điều động cảnh sát các huyện phụ cận cho dù là muốn ;lấy đi toàn bộ thì e rằng các quan chức huyện đó cũng chỉ có thể chấp hành ngay lập tức, còn đối với chuyện khi rút toàn bộ cảnh sát đi tình hình trị an địa phương mình sẽ ra sao sẽ tính sau. Bởi vì nếu không chấp hành mệnh lệnh của cấp trên thì sẽ đối mặt với chuyện bị cách chức! Từ nay về sau con đường làm quan coi như mù mịt. Còn nếu như chấp hành mệnh lệnh của lãnh đạo, nếu ở địa phương mình xảy ra chuyện gì dù có chết vô số người thì lãnh đạo sau này cũng sẽ sắp xếp cho mình một vị trí tốt. Nhưng ở Nhật Bản, nếu như có một vị chỉ tịch huyện, chủ tịch thành phố nào vì chuyện giữ trị an cho những địa phương khác mà điều động toàn bộ cảnh sát của khu vực mình đi thì chỉ còn một việc là ngồi chờ sự chất vất và buộc tội của nhân dân địa phương mà thôi. Huống hồ gì đường phố của chính bọn họ bây giờ cũng không hề yên bình! Vì vậy đối với yêu cầu của chính quyền thành phố Algol, các thành phố khác cũng chỉ phái người đến cho có lệ, như vậy đối với tình hình Algol mà nói chẳng khác gì đem muối bỏ biển!
Trong cuộc mít tinh ở quản trường cũng không biết là ai đã nhắc đến lời trăn trối của Bendou kết quả là làm cho những thanh niên trong cuộc mít tinh cảm thấy phẫn nộ với những người trong chính quyền khi nhận được cảnh báo không có hành động gì nhưng sau đó lại hùa với các tổ chức đoàn thể cà các nhân sĩ nổi tiếng khác gây sức ép với Phương Minh Viễn!
Trong cơn hỗn loạn, cũng không biết ai đã hô lên rằng “chúng ta phải đòi lại công bằng cho cậu Phương” thì cuộc mít tinh liền biến thành một cuộc biểu tình nhằm phản đối chính phủ! Những người bất bình từ cuộc mít tinh bắt đầu diễu hành về tòa nhà của ủy ban thành phố cùng với rất nhiều biểu ngữ yêu cầu chính phủ thành phố cũng như các đoàn thể xã hội các nhân sĩ nổi tiếng cùng với các qua chức chính phủ đã xem nhẹ lời cảnh báo của Phương cũng như chỉ trích hắn bằng những lời lẽ nặng nề phải trả lại sự trong sạch cho hắn!
Hành động này thông qua sự đưa tin của các phương tiện truyền thông đã nhanh chóng tràn ra khắp Nhật Bản, rất nhiều nơi khác trên đất Nhật sau khi biết được tint ức này cũng nhanh chóng đổ ra đường lên tiếng ủng hộ những người dân ở Agol. Cục diện Nhật Bản nhanh chóng hỗn loạn.
Trong cuộc biểu tình những lực lượng cảnh sát vốn đã như trứng trọi đá phải căng mình ra để duy trì trật tự của khu tập trung người biểu tình, điều này vô tình đã tạo cơ hội cho những kẻ thừa nước đục thả câu hoành hành ngoài khu vực có người biểu tình.
Ở một số nơi thậm chí còn xuất hiện những nhóm người đi cướp bóc! Nhưng đây cũng chưa phải là chuyện làm chính quyền thành phố đau đầu nhất, một bộ phận thanh niên cực đoan đã kết thành bè phái đến trước những nơi ở và nơi công tác của những chuyên gia động đất và những nhân sĩ danh tiếng đã từng chỉ trích Phương Minh Viễn là ăn nói bừa bãi.
Tại viện ngiên cứu động đất Đại Quân lúc này đèn điện sáng chưng, những nhân viên trong viện đang bận rộn làm việc, một mặt bọn họ phải giám sát chặt chẽ những hoạt động dư chấn trong lòng đất, mặt khác họ cũng đang nỗ lực chỉnh lý những tài liệu được gửi về từ Kobe để lấy căn cứ làm nghiên cứu về sau này. Xảy ra trận động đất ở Kobe đã phá tan cái quan niệm cố hữu trong giới nghiên cứu động đất ở Nhật Bản rằng khu vực Quan Tây là nơi có hoạt động địa chấn ổn định nhất Nhật Bản, ở đây sẽ không phát sinh những trận động đất lớn.
Ở bên trong phòng làm việc của viện trưởng viện nghiên cứu, viện trưởng Tiểu Thôn Khánh Tam đang như ngồi trên đống lửa đi tới đi lui.
Tiểu Thôn khánh Tam trước đây cũng là một trong những nhân sĩ nổi danh trong giới chuên gia nghiên cứu động đất ở Nhật Bản, trong công tác nghiên cứu động đất cũng đã đạt được những thành tích được quốc tế công nhận. Chỉ có điều bây giờ tuổi tác đã cao, địa vị cũng nâng cao rồi từ một nhân viên nghiên cứu chuyển sang là một nhân viên hành chính, nhưng địa vị của ông ta trong giới chuyên gia vẫn rất cao.
Vào mấy ngày trước ông ta đã nhận được những nguồn tài trợ tài chính ngầm của mấy doanh nghiệp để ra mặt báo bỏ những lời “tiên đoán” của Phương Minh Viễn. Có thể nói Tiểu Thôn Tam Khánh đã hoàn thành nhiệm vụ một cách rất xuất sắc, ông ta đã dùng những số liệu cụ thể, những logic chặt chẽ cũng như vô số tiền lệ ra để bác bỏ thông tin trong tháng một Nhật Bản sẽ xảy ra động đất của Phương Minh Viễn !
Tuy nói rằng Nhật Bản vốn là một đất nước có nhiều tín đồ tôn giáo nhưng bọn họ cũng không phải là những tín đồ cuồng đạo như trước đây mà cũng rất tin vào những bằng chứng khoa học!
Với một tin đồn mà chỉ có căn cứ là một quẻ xăm ở Đền Senso-ji so với những lời phát biểu của một nhà chuyên gia động đất đã có những công trình đã được quốc tế công nhận lại có vô số những căn sứ khoa học ủng hộ thì dư luận sẽ nghiên về bên nào, điều này không cần nói thì ai cũng biết.
Vốn theo Tiểu Thôn Tam Khánh, đây chẳng qua chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay, một tên oắt con miệng còn hôi sữa chưa đến hai mươi tuổi chẳng qua chỉ có tí tẹo thành tích trong giới truyện tranh và hoạt hình được một số thanh niên Nhật dùng bái liền lâng lâng không biết trời cao đất dày là gì lại ngông cuồng dám hoa chân múa tay trong chuyện dự báo động đất một loại hình chuyên môn được thế giới đánh giá là lĩnh vực khó! Đây đúng là sự ô nhục của giới khoa học cũng chính là làm nhục những nhân sĩ đã có mười mấy năm kinh nghiệm trong lĩnh vực nghiên cứu động đất. Huống hồ gì điều này lại có được một khoản tài trợ cho cá nhân lên đến năm triệu Yên Nhật.
Thực tế đã chứng minh ông ta đã chiếm được sự đồng tình của giới nghiên cứu, và rất nhiều đoàn thể xã hội cũng như các quan chức trong chính phủ, hơn nữa trong những chỉ trích Phương Minh Viễn sau này còn có một số lượng lớn những phát biểu đã trích dẫn ra những số liệu căn cứ mà ông đã đưa ra. Hơn nữa mấy ngày này, ông ta còn nhận được rất nhiều những cuộc phỏng vấn của những phương tiện truyền thông, điều này làm cho Tiểu Thôn Khánh Tam vốn đã im hơi lặng tiếng từ lâu nay lại trở thành một trong những nhân sĩ nổi danh nhất trong giới nghiên cứu động đất!
Mấy ngày hôm nay có thể nói Tiểu Thôn Khánh Tam vô cùng đắc ý, vốn còn nghĩ rằng có thể mình sẽ có được vị trí cao hơn trong lĩnh vực nghiên cứu động đất cũng nên.
Nhưng vào 11g30’ tối ngày 23 tháng 1 năm 1995, giấc mơ của ông ta đã hoàn toàn tiêu tan. Ông ta lúc đó đã chìm vào giấc ngủ đã bị chính những rung động từ lòng đất làm cho tỉnh ngủ, tiếp đó lại nhận được báo cáo đáng kinh ngạc từ người trực ban của viện nghiên cứu, Nhật Bản đã xảy ra động đất trên cấp bảy, tâm chấn trước mắt còn chưa xác định được!
Ông ta lúc đó, ngay trong thời khắc nhận được tin tức đã sợ đến ngây người!
Nhật Bản đã xảy ra động đất trên cấp bảy thật rồi! Thế chẳng phải là nói cái người tên Phương đó đã nói đúng rồi sao! Thế thì những báo bỏ của mình trước đây, trước những sự thật kia đã biến thành trò cười rồi!
Tiểu Thôn Khánh Tam thậm chí còn không biết được rằng mình đã đến viện nghiên cứu bằng cách nào, đầu óc đang suy nghĩ hỗn loạn như ông ta mà đi đường không xảy ra tai nạn gì đúng là một lỳ tích!
Mà sau khi đến viện nghiên cứu nhận được tin tức chi tiết thì lại càng làm cho ông ta như bị một cú giáng vào đầu. Nhật Bản không chỉ có động đất trên cấp bảy mà lại còn xảy ra ở đúng vùn Quan Tây nơi àm các chuyên gia cho rằng không thể nào phát sinh động đất lớn ở đây! Điều này như một cú tát mạnh vào mặt Tiểu Thôn Khánh Tam, người lâu nay luôn ủng hộ quan điểm này.
Tiểu Thôn Khánh Tam lúc đó đúng như người đời thường nói giống như lầu vạn trượng đứng một chân, có thể nói cả người đều chết đứng.
Chương trình tin tức vào 24 giờ đêm của yamashita ông ta cũng đã xem rồi, Tiểu Thôn KHánh Tam lập tức ý thức được rằng, phiền phức lớn nhất sẽ vì chuyện này mà bục phát, những người dân bị động đất mạnh trên cấp bảy là cho sợ hãi chắc chắn sẽ nổi giận với những người đã báo bỏ lời tiên đoán của Phương Minh Viễn.
Đúng vào lúc ông ta đang nóng ruột vì chuyện này thì từ bên ngoài liền truyền đến những bước chân vội vã cùng với những tiếng ồn ào huyên náo. Tiểu Thôn KHánh Tam bực tức đẩy cửa phòng rít lên:
-Bây giờ là khi nào rồi, Không biết đây là viện ngiên cứu sao, phải duy trì...
Ông ta còn chưa nói xong, thì bên ngoài đã xuất hiện bảy tám người thanh niên lạ mặt, mà ở trong hành lang còn xuất hiện rất nhiều thanh niên đang chấn đường những nhân viên nghiên cứu đòi ra ngoài khi nge thấy tiếng ồn ào.
-Ông ta chính là Tiểu Thôn Khánh Tam!
Đây chính là câu nói cuối cùng mà Tiểu Thôn Khánh Tam nghe được trước khi hôn mê...!