Thực ra không chỉ có mỗi Mai Nguyên Trạch cảm thấy kì lạ, cùng với vị MC đang không ngừng giới thiệu khai mạc với khách và giới truyền thông, rất nhiều người trong lòng cũng đang đặt dấu chấm hỏi.
Nhưng mà nhìn bọn người Dương Quân Nghĩa, còn cả bộ dạng của mấy vị tai to mặt lớn của các doanh nghiệp nhà nước, lại không hề có chút giật mình, bộ dạng như thể sự việc rất bình thường khiến cho những người kia cũng chỉ có thể kìm nén sự nghi vấn trong lòng.
Chủ tịch nhà máy thiết bị cơ giới Blizzard cũng đã rời khỏi chỗ ngồi, lên phát biểu theo nghi thức. Đối với tương lai của công ty thiết bị cán ép Tần Tây tỏ vẻ vô cùng hy vọng. Đồng thời nói những lời khẳng định của các vị lãnh đạo về tường lai tươi sáng của công ty. Những lời nói này của hắn đương nhiên khiến cho công nhân của nhà máy cảm thấy hưng phấn không ngừng.
Tiếp đó, tất nhiên là các vị lãnh đạo đều lần lượt tiến lên phát biểu, đây cũng là lệ thường trong giới quan chức Hoa Hạ. Tuy rằng những thứ nói ra đều là chuyện cũ rích, những lời lẽ khách sáo, mọi người cũng chỉ có thể ngồi nghe mà thôi.
-Chú Tô, chú không lên trên đó ngồi, đường đường một Giám đốc Sở, lại ngồi chen chúc ở đây với cháu, thực không biết nói sao cho đúng.
Phương Minh Viễn lúc này đang ngồi một góc chả ai nhìn thấy.
-Ông chủ lớn như cháu mà còn lười xuất đầu lộ diện ngồi trong góc này, Phó Giám Đốc Sở giáo dục, lên đó ngồi làm gì?
Tô Ái Quân không để ý nói.
-Đừng ngắt lời, ta vừa nói tới đâu rồi nhỉ?
Năm trước có một vị Phó Giám đốc Sở Giáo dục tỉnh Tần Tây uống quá chén trên bàn rượu, liền vinh quang ‘Hy sinh vì nhiệm vụ’, Tô Ái Quân làm việc rất có tiếng ở Cục giáo dục thành phố Phụng Nguyên, liền theo đó mà phất nhanh, tiến một bước lớn, trở thành Phó Giám đốc sở giáo dục.
-Ài, ngài vừa nói tới lại cần phải có sự đồng ý đó của cháu.
Phương Minh Viễn cười khổ nói.
-Đúng đúng đúng, thế nào?
Tô Ái Quân cũng chẳng thèm quan tâm tới tình hình mới của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, dù sao đây cũng đều là sản nghiệp của Phương gia.
-Được rồi được rồi, lúc về chú làm một bản báo cáo, đến lúc đó trong công ty, cháu sẽ ủng hộ chú một phần.
Phương Minh Viễn bất đắc dĩ nói.
Tô Ái Quân mặt mày lập tức hớn hở, lần này y tới thị trấn Hải Trang, chính là muốn có được sự tán thành của Phương Minh Viễn. Y tính toán mua một loạt máy tính, muốn làm trường học thí điểm ở thành phố Phụng Nguyên tỉnh Tần Tây, để mở lớp giáo dục máy tính cho học sinh trung học. Nhưng kinh phí ở Sở có chút hạn hẹp, tính kiểu gì, cho dù công ty đưa cho y giá cơ bản thì cũng đều không đạt được con số mà y dự tính.
Thế nên y liền chú ý đánh động tới Phương Minh Viễn. Đừng thấy Phương Mĩnh Viễn ở công ty máy tính Trường Giang chỉ chiếm không quá 20% cổ phần, chỉ là hắn ta không lên tiếng, một khi lên tiếng tham gia thì mấy cổ đông còn lại cũng không dám không coi trọng. Năm trước cũng chính bởi vì Phương Minh Viễn với công ty Intel đã đạt được bản thỏa thuận, kết quả là khi nhập khẩu, khi so sánh công ty máy tính Trường Giang với các công ty khác, có thể tiết kiệm được gần trăm triệu tệ phí tổn. Hơn nữa cùng với lượng tiêu thụ không ngừng tăng lên, số lợi nhuận thu lại sẽ càng kinh khủng.
Tuy là nói Phương Minh Viễn có được bản thỏa thuận với công ty Intel, nhưng nhân được lợi nhuận lại là toàn bộ công ty, về điểm này những kẻ khác cũng coi như nhận một ân tình lớn từ Phương Minh Viễn.
Cho nên theo sự việc này, Phương Minh Viễn mở miệng nói, mấy kẻ kia không thể không đồng ý.
-Chú Tô, cháu thấy tốt nhất chú cứ dụ dỗ hết bọn họ đi, mọi người cùng chia sẻ, thế nào? Cũng tiện quảng cáo cho công ty.
Phương Minh Viễn tròn mắt nói, hắn cũng không muốn cho Sài gia, Mai gia, Lư gia bọn họ cảm thấy thiệt thòi.
Tô Ái Quân vỗ tay một cái nói:
-Quá tốt, chú cũng đang muốn làm như vậy.
Mấy nhà cổ đông trong công ty máy tính Trường Giang này, có thể nói ngoài Phương Minh Viễn thì đều là gia tộc chính trị, kẻ nào không có mấy hậu bối cần bồi dưỡng. Nếu như có thể thành giá cơ bản, hoặc có thể mua lô máy tính có giá thành rẻ hơn, đấy cũng là một chiến tích không nhỏ. Hơn nữa, trung ương bây giờ cũng không phải là đang khởi xướng tự động hóa hay sao? Việc này coi như là ủng hộ sự kêu gọi của TW.
-Vừa hay, cứ vậy, sẽ có phòng học máy tính cho tiểu học và trung học rồi.
Phương Minh Viễn vui vẻ nói,
-Còn thuận tiện giúp UBND Quận ủy Bình Xuyên một tay, ắt hẳn sẽ thêm nhiều tiếng tăm. Haha.
Tô Ái Quân vỗ mạnh trên đùi hắn một cái, thằng nhỏ này, tính như vậy há chẳng phải là lấy chính mình làm kẻ đi trước sao?
Phương Minh Viễn cắn răng xoa xoa đùi mình. Một cái vỗ này của Tô Ái Quân thật không nhẹ.
-Minh Viễn, từng nghe chưa? Bước phát triển mới của hệ điều hành Microsoft chưa, cũng là trong hôm nay.
Tô Ái Quân thấp giọng nói.
-Nghe nói hiệu quả rất tốt, sau khi lắp đặt thì không cần phải nhớ mấy cái chỉ lệnh chết tiệt này nữa, chỉ là không biết có bản tiếng Trung hay không.
-Có, khẳng định là có.
Phương Minh Viễn nói như đinh đóng cột.
-Chưa tới mười ngày, chú có thể lấy được bản tiếng Trung có bản quyền của Microsoft.
Hoa Hạ là một trong những quốc gia đông dân nhất trên thế giới, Phương Minh Viễn yêu cầu sau khi xuất bản tiếng Anh thì phải lập tức có bản tiếng Trung, như vậy mới hợp tình hợp lí. Hơn nữa Phương Minh Viễn còn đang tranh lí lẽ với Hội đồng quản trị, yêu cầu Microsoft suy xét đến mức thu nhập thực tế của nhân dân Hoa Hạ.
Kỳ thực việc này cũng là bất đắc dĩ, nếu có thể, Phương Minh Viễn càng hy vọng Hoa Hạ có thể có hệ điều hành của riêng mình. Nhưng mà ở kiếp trước, toàn thế giới có biết bao nhiêu công ty các nước, tin rằng đều có thể nhìn thấy lợi nhuận dồi dào này, nhưng cuối cùng vẫn là không thể tranh ngôi với Microsoft được. Phương Minh Viễn cũng không cho rằng bản thân không hiểu gì về phần mềm soạn thảo này và với một kẻ chỉ quanh quẩn trong nhà như hắn ở kiếp trước ở điểm này cũng có thể làm tốt hơn nhiều so với những kẻ tinh anh trên toàn thế giới. Đây không chỉ đơn giản là vấn đề đầu tư.
Tô Ái Quân vui sướng không ngừng. Tin tức của Phương Minh Viễn ở nước ngoài có thể coi như nhanh nhạy hơn y, nếu hắn đã nói vậy thì tự mình cố đợi chờ coi.
Tuy nhiên nói tới buổi họp tuyên bố của Microsoft, Phương Minh Viễn còn có chút xúc động, Billgate cũng là một đại gia lớn, để tuyên truyền win 95, không chỉ tổ chức hội trường lớn toàn tổng bộ Microsoft, còn có hơn bốn mươi vệ tinh hội nghị chi nhánh trên khắp toàn thế giới cũng cùng lúc thông báo. Kiếp trước từng có người thống kê qua sự phát triển sau khi công bố win 95, các tạp chí tin tức hơn 20 quốc gia trên thế giới cũng nhanh chóng in tin này lên trang bìa, hơn mười nghìn các loại báo chí trên thế giới liên tiếp đưa tin, đồng thời còn có hàng ngàn đài phát thành và hai ngàn truyền hình đưa tin có liên quan.
Thậm chí khi win 95 được tung ra thị trường, ban nhạc The Rolling Stones đã biểu diễn một buổi hòa nhạc với bài hát “Start Me Up” (nhắc đến nút Start). Nó được biết nhiều tới nỗi Microsoft đã phải trả cho ban nhạc này tám triệu USD trong chiến dịch quảng bá Win 95, cuối cùng tuyên bố tổng chi phí hơn hai trăm triệu USD.
Khi nhìn tới con số này, Phương Minh Viễn cũng không không kìm được hít một hơi lạnh, nhưng cuối cùng hắn cũng không có đưa ra bất kì ý kiến gì.