Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1253: Kết luận của tổ công tác




Mọi thư đều phát triển theo dự liệu của Hàn Húc, Hà Duyên An kết thúc chuyển khảo sát ở Tiềm Châu không lâu, mời hắn và Yêu Hải Anh lên trung tổ bộ báo cáo, tiếp đó trung tổ bộ chính thức xác định mô hình của Tiềm Châu là "mô hình kiến thiết đảng nông thôn mới ", tiền hành mở rộng ra toàn quốc.
Hàn bí thư tới Tiềm Châu làm việc hai năm, chưa bao giờ nở mày nở mặt như thế.
Hàn Húc còn chưa về tới tỉnh, điện thoại và tin nhắn chúc mừng của cấp dưới gửi tới ào ào, nhất thời làm Hàn bí thư không ứng phó kịp.
Hàn bí thư như tắm gió xuân, còn Liễu thị trưởng lại chẳng có được tâm tình tốt như thế, Hàn Húc vừa mới trở về Tiềm Châu, Trần chủ nhiệm liền tới thông báo tình hình tổ công tác kỷ ủy tìm hiểu được.
Trong phòng hội nghị của thành ủy Tiềm Châu, khói thuốc lượn lờ, các thành viên tham dự cuộc họp ai nấy mặt mày nghiêm nghị.
Tham dự cuộc họp này có 5 vị bí thư của Tiềm Châu, Trần chủ nhiệm, và phó tổ trưởng tổ công tác lần này, một cán bộ cấp chính xử.
Trần chủ nhiệm nói tới ba việc.
- Thứ nhất, việc công ty hữu hạn Liêu Thị và chính phủ Giang Thành liên kết hạ giá xỉ quặng, căn cứ vào điều tra tìm hiểu của chúng tôi, chuyện này là có thật.
Trần chủ nhiệm nghiêm mặt chậm rãi nói.
Cả năm vị bí thư của Tiềm Châu đều giật mình.
Lời của Trần chủ nhiệm đúng là kinh người
Tiếp theo đó Trần chủ nhiệm liệt kê ra những số liệu cụ thể, gia công xỉ quặng là một kỹ thuật mới, ở các địa phương khác tạm thời chưa có cách làm này, cho nên không có đồng nghiệp để so sánh. Trần chủ nhiệm lấy ra các ví dụ toàn là ở nước ngoài, Căn cứ vào điều tra của tổ công tác, giá thu mua của Cty Liêu Thị ở nước khác đều nhiều hơn ba lần, còn giá thu mua của tập đoàn họ Liêu ở nước Mỹ cũng cao hơn giá thu mua ở Giang Thành gấp đôi.
- Chúng tôi cho rằng giá thu mua này là bất hợp lý, tập đoàn họ Liêu áp dụng hai tiêu chuẩn thu mua trong nước và nước ngoài khác nhau. Đồng chí lãnh đạo chủ yếu của Giang Thành ở việc này đã nắm không rõ việc này, vẫn ký hợp đồng giá thấp với Cty Liêu Thị, từ một ý nghĩa nào đó mà nói, đó là thất chức, làm cho tài sản quốc hữu bị thất thoát lớn.
Trần chủ nhiệm chậm rãi nói từng câu từng chữ.
Năm vị bí thư đều cau mày lại, Yêu Hải Anh mấp máy miệng muốn nói, nhưng liếc Liễu Tuấn một cái lại đem lời đã ra tới miệng nuốt lợi, ở chuyện trọng đại như thế này cứ xem thái độ của Liễu Tuấn rồi quyết định thì ổn thỏa hơn.
Nhưng Liễu Tuấn tựa hồ không có ý lên tiếng, Yêu Hải Anh cũng im lặng.
Trần chủ nhiệm dừng lại một chút, thấy lãnh đạo Tiềm Châu đều không lên tiếng, mới thông báo tiếp:
- Điều thứ hai, đồng chí Phượng Trí Dũng tồn tại một số hành vi lạm dụng quyền lực kiếm lợi riêng.
Đây là một tin tức làm người ta chấn động.
Từ trước tới nay Phượng Trí Dũng luôn có bình phẩm rất tốt, Quản Vĩnh Thanh tham ô hối lộ kéo theo một số cán bộ líu díu tới, nhưng không có Phượng Trí Dũng, cho nên lần này kỷ ủy tỉnh rõ ràng nhắm vào mình mà tới, nhưng Phượng Trí Dũng thản nhiên, không cầu viện Liễu Tuấn.
Không ngờ Trần chủ nhiệm nói hắn có hành vi dùng quyền mưu lợi riêng.
- Căn cứ vào điều tra tìm hiểu của chúng tôi, trong lần chỉnh đốn khu mỏ trái phép này có một công ty dân doanh tên là Đại Khoáng không bị đóng cửa, công ty này trước khi chỉnh đốn không có giấy phép, khi chỉnh đón bắt đầu mới làm thủ tục biến nó thành hợp pháp. Nhưng chúng tôi điều tra thực địa nhận ra công ty này có trang thiết bị thô sơ, quy mô không lớn, biện pháp an toàn gần như là không có, không đủ điều kiện khai thác. Không có bất kỳ một ưu thế nào so với những công ty đã bị đóng cửa, vì sao công ty Đại Khoáng này được chiếu cố đặc thù? Theo điều tra tìm hiểu của chúng tôi, Đổng Hạo Nam em vợ của Phượng Trí Dũng chiếm 30% cổ phần của công ty này, vì nguyên nhân đó mà cục khoáng sản Giang Thành biết rõ nó không đủ điều kiện khai thác vẫn cứ làm thủ tục cho nó để một công ty không phù hợp tiêu chuẩn thoát khỏi cuộc chỉnh đốn. Tôi cho rằng đồng chí Phượng Trí Dũng có can thiệp không tốt trong chuyện này.
Yêu Hải Anh nhìn thấy Liễu Tuấn cau mày lại tựa hồ có chút kinh ngạc.
- Điều thứ ba, cũng liên quan tới đồng chí Phượng Trí Dũng, chủ yếu là vấn đề tác phong của đồng chí này. Theo phản ánh của quần chúng, đồng chí này có quan hệ quá mật thiệt với cô Mary, trợ lý giám đốc của Cty Liêu Thị.
Nghe tới câu này trước mặt mọi người liền hiện lên hình ảnh mỹ nhân da đen của David Liêu, trong nội địa có rất ít người nước ngoài thường trú cho nên đám David Liêu đều rất nổi bật, nhất là Mary lại là cô gái Châu Phi trẻ trung xinh đẹp, thân hình nóng bỏng với phong tình dị quốc để lại ấn tượng sâu sắc cho các lãnh đạo Tiềm Châu. Hiện giờ theo ý của Trần chủ nhiệm nói Phượng Trí Dũng có quan hệ mờ ám với mỹ nhân da đen này.
Yêu Hải anh không chịu được nữa nói:
- Trần chủ nhiệm, đây là một vấn đề nghiêm trọng, không có chứng cứ xác thực không thể tủy tiện kết luận.
Hai điều trước còn có chứng cứ có lý do, dù sao sự thực bày ra đó nhất thời không thể phân biệt được, nhưng điều cuối Trần chủ nhiệm chỉ nói qua lại quá mật thiết, điều này không nói chắc được, bình thường lúc nhàn rỗi tán gẫu còn có thể nhắc tới, nhưng hiện giờ là trường hợp nào? Trước mặt nắm vị chính phó bí thư của Tiềm Châu mà Trần chủ nhiệm nói ra là rất nghiêm trọng, không khéo là Phượng Trí Dũng bị chụp mũ "tác phong sinh họa sa đọa hủ bại", hơn nữa vì thân phận đặc biệt của Mary, nếu tội danh này được định, thì còn kéo theo tội danh nghiêm trọng hơn nữa.
Dù sao Phượng Trí Dũng là cán bộ lãnh đạo địa vị không thấp, cuốn vào trong sự tố cáo này tuyệt đối không thỏai mái gì.
Trần chủ nhiệm không giận, nhìn Yêu Hải Anh nói:
- Yêu bí thư, chúng tôi tạm thời chưa có chứng cứ xác đáng, nhưng theo tình hình chúng tôi tìm hiểu được thì tình huống này đúng là đáng coi trọng. Phục vụ nhà khách Giang Thành phản ảnh với chúng tôi ít nhất có 3 lần đồng chí Phượng Trí Dũng ở riêng phòng với cô Mary trên bốn tiếng. Đồng chí Phượng Trí Dũng không biết tiếng Anh, cô Mary không biết tiếng Trung, nếu hai người đó bàn công việc thì có cần tới 4 tiếng không? Không có nhân viên phiên dịch ở bên cạnh thì giao lưu bằng cái gì?
Yêu Hải Anh nghẹn lời.
Nếu như tình huống của nhân viên phục vụ kia phản ánh mà đúng, thì đây có thể gọi là chứng cứ xác đáng rồi.
Hàn Húc nhìn lướt qua mọi người, rồi nói :
- Trần chủ nhiệm, vậy kết luận của tổ công tác tỉnh ủy là gì?
- Căn cứ vào kết quả điều tra, chúng tôi cho rằng đồng chí Phượng Trí Dũng đúng là có tồn tại vấn đề khá nghiêm trọng, chúng tôi kiến nghị kỷ ủy tỉnh chính thức lập hồ sơ điều tra.
Trần chủ nhiệm nghiêm mặt nói.
Hàn Húc mặt không biến đổi chút nào, nhìn bố vị cấp phó nói:
- Các đồng chí có ý kiến gì không?
Liễu Tuấn cười nhạt nói:
- Tôi phản đối.
Mọi người đều chấn động, sớm đã biết Liễu Tuấn sẽ không dễ bị ăn hiếp, nhưng dưới tình huống chứng cứ khá xác đáng vẫn không chút do dự nói ba chữ này thì đúng là nằm ngoài dự liệu của mọi người.
- Mời Liễu thị trưởng nói rõ ý kiến phản đối.
Trần chủ nhiệm chậm rãi nói, tổ công tác của bọn họ trực tiếp chịu trách nhiệm với kỷ ủy tỉnh, bọn họ chỉ báo cáo tình huống với lãnh đạo Tiềm Châu theo quy tắc quan trường mà thôi, không cần phải cần xin ý kiến phía Tiềm Châu.
Nhưng Liễu Tuấn có thân phận ra sao? Nếu như y đã lên tiếng phản đối thì Trần chủ nhiệm phải tập trung 120% tinh thần ứng phó.
Vị Liễu nha nội này ngay cả bí thư tỉnh ủy và tỉnh trưởng cũng phải rất đau đầu.
Liễu Tuấn thong thả uống một ngụm trà rồi mới lạnh nhạt nói:
- Trần chủ nhiệm, tôi không hoài nghi tình hình các các đồng chí phản hồi, nhưng tôi cho rằng phương thức điều tra của các đồng chí có vấn đề.
Khuôn mặt của Trần chủ nhiệm tức thì như trời sắp mưa.
Ai cũng bảo Liễu nha nội ngang ngược quả nhiên là danh bất hư truyền, không ngờ trước mặt mọi người lại lớn tiếng chỉ trích phương thức điều tra của tổ công tác kỷ ủy tính là có vấn đề.
Câu này mang ý ngầm là: Các người cố ý! Muốn xử lý người ta.
Trần chủ nhiệm mặt âm trầm nhìn thẳng vào Liễu Tuấn, ánh mắt tóe lửa, ông ta làm việc kiểm tra kỷ luật đã hơn hai mươi năm, cho dù cấp bậc chỉ là phó sở, nhưng không biết bao nhiêu cán bộ cấp chính sở thậm chí phó bộ trước mặt ông ta phải kính trọng lễ độ, có ai như Liễu Tuấn nghiêm mặt chỉ trích ông ta làm trái kỷ cương.
Nhưng Trần chủ nhiệm mau chóng phải dời ánh mắt đi.
Vì Liễu Tuấn không hề né tránh ánh mắt của ông ta mà cúng chiếu thẳng tới, bốn ánh mắt chạm nhau phảng phất như đao kiếm va chạm, vang lên tiếng kêu leng keng của kim loại.
Hàn Húc , Lê Mẫn Trung và Yêu Hải Anh, Đổng Xương, đều là quan lớn trải qua sóng gió, lúc này cũng cảm thấy luồng hơi lạnh bốc lên trong lòng.
Hiển nhiên đấu chí của Liễu Tuấn đã bị khơi lên.
Hơn nữa hiểu biết của bọn họ với Liễu Tuấn, nếu không nắm chắc mười phần, Liễu Tuấn tuyệt đối không làm quyết liệt đến thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.