Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1263: Chúc mừng




- Nào, Liễu Tuấn, tôi mời cậu một chén.
Hà Thắng Lợi đưa chén rượu Mao Đài lên nói với Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn lần này tới thủ đô thuần túy là việc riêng, đi tham gia cuộc họp hạch tâm Hà Vũ một năm hai lần, cuộc họp này do Hà Trường Chinh chủ trì, không quy định là vào thời gian nào, các đại lão quân đội trong hai nhà thấy cần họp là ông phát ra lời mời. Thật ra bốn vị đứng đầu Hà Trường Chinh, Hà Đông Tiến, Vũ Hoàng Hà, Vũ Thu Hàn đến nay đã tới thủ đô nhậm chức, muốn gặp mặt nhau rất dễ, cho nên chủ yếu là mời Liễu Tuấn.
Nhiều năm qua Liễu Tuấn luôn tham dự cuộc họp này, các đại lão ở hai nhà đã quen việc Liễu Tuấn có mặt trong cuộc họp rồi.
Vì có y tham dự sự phát triển mấy năm qua của hai nhà Hà Vũ trong quân đội có thể nói là luôn thuận lợi.
Điều này mọi người miệng không nói ra nhưng trong lòng hiểu rõ.
Nhìn chung mà nói Hà Vũ hệ vẫn khá ngả theo đương kim thủ tướng, quan hệ với đương kim thủ tướng không hề có cải biết về chất, nhưng quan hệ với các hệ phái khác, nhất là quan hệ với phó chủ tịch Lý Trì Quốc có bước tiến dài, cho dù hiện giờ còn chưa thể nói là đồng minh, nhưng ít ra thì cũng có qua lại với nhau.
Một người thanh niên ngoại tỉnh tham gia vào vòng hạch tâm của Hà Vũ hệ đúng là nói ra chẳng một ai tin cả, trong mắt các đại lão khác, Liễu Tuấn và nhà họ Hà qua lại mật thiết, chẳng qua y có giao tình tốt với đám tiểu bối nhà họ Hà thôi.
Cuộc họp phải ngày mai mới tiến hành, Liễu Tuấn tới trước, Hà Thắng Lợi không cho y ý kiến ý cò gì kéo thẳng ngay tới CLB Trường Thành nói muốn chức mừng cho y.
Người này thật ghê gớm.
Từ khi Liễu Tuấn tiến vào thể chế cho tới nay chưa bao giờ ngừng bước tiến, từ tốt nghiệp đại học tới giờ là chín năm, từ một anh chàng sinh viên khờ khạo đã biến thành bí thư thành ủy oai nghiêm, một số sinh viên tốt nghiệp cùng y, hiện giờ thậm chí vì chức phó chủ nhiệm cấp khoa mà đánh nhau vỡ đầu.
Liễu Tuấn vốn muốn từ chối lời mời này của Hà Thắng Lợi.
Y và Hà đại tiểu thư đã có một thời gian không gặp rồi, trong lòng rất nhớ, cho nên Liễu bí thư không muốn lãng phí quá nhiều thời gian trên bữa cơm này, có thời gian ôm lấy Hà Mộng Doanh dính lấy nhau ở trên giường có phải sướng biết bao không?
Nhưng một câu nói của Hà Thắng Lợi làm y thay đổi chủ ý.
Hà Thắng Lợi nói:
- Bí thư đại nhân, ngài dứt khoát một chút, chị cả đang đợi, rượu thịt chuẩn bị đủ cả rồi.
Được, hóa ra đây là do Hà đại tiểu thư an bài, Liễu bí thư tất nhiên cung kính không bằng tuân lệnh rồi.
Tới CLB Trường Thành nhìn một cái thấy đầy một bàn chẳng quen biết mấy, chỉ có hai chị em họ Hà là quen mặt, còn lại toàn là gương mặt rất xa lạ, trong đó có một người trên hai mươi trông tựa như từng gặp ở đâu rồi.
Hà Thắng Lợi cười nói:
- Hôm nay tẩy trần cho cậu, sợ thiếu náo nhiệt cho nên đặc biệt gọi thêm mấy người bạn giới thiệu cho cậu quen biết.
Liễu Tuấn liền tập trung tinh thần.
Hà Thắng Lợi chức vị trong quân đội không cao, hiện giờ vẫn chỉ là thượng tá, đoán chừng lê tới đại tá là kịch trần, khả năng thành tướng quân là hoàn toàn không có.
Bản thân Hà Thắng Lợi cũng chẳng để ý tới cái này lắm, nếu không suy nghĩ cho danh vọng nhà họ Hà, thị hắn sớm đã bỏ quân trang rồi, nhưng điều này không có nghĩa là bạn bè Hà Thắng Lợi có thể xem nhẹ.
Vì sự quật khởi mạnh mẽ của Hà Vũ hệ, Hà Thắng Lợi sớm đã thành đại thiếu gia đỉnh định đại danh trong giới nha nội kinh sư, xếp hạng nha nội đỉnh cấp hàng đầu, bất kể là xếp ngang xếp dọc thế nào thì dứt khoát có tên Hà đại thiếu gia, hắn cũng biết tầm mắt của Liễu Tuấn, hạng tầm thường tuyệt đối không giới thiệu cho y quen. Cho dù không phải là nhân vật kiệt xuất trong thể chế thì cũng là công tử nổi danh trong giới nha nội.
Liễu Tuấn mặc dù không thích có dính líu gì tới đám người đó, nhưng cũng tuyệt đối không dám coi thường sức mạnh của bọn chúng, có rất nhiều chuyện không giải quyết được bằng con đường bình thường, thông qua tay những nha nội này thường thường dễ như trở bàn tay.
Ở một cái quốc gia trọng quan chức, một hoàn cảnh mà chuyện gì chủ trọng quan hệ thì nếu muốn mọi chuyện thuận lợi, không thể thiếu các mối quan hệ.
Quả nhiên Hà Thắng Lợi giới thiệu toàn là nha nội lớn, trong n hà ít nhất cũng là có cha làm cấp chính bộ trở nên, có hai công tử của ủy viên cục chính trị.
Đương nhiên bọn họ đều là bàn bè thân thiết của Hà Thắng Lợi, đều tuyển chọn phát triển trong thương trưởng, tiêu dao hưởng thụ cuộc sống, dù có còn chức vị trong thể chế cũng tới cấp chính xử là cao nhất, chỉ là treo cái tên ở cơ quan cho ông già trong nhà vui vẻ thôi. Ra khỏi nhà một cái là các nha nội này đều lắc mình biết thành công tử thế gia phong độ ngời ngời, đắm mình trong trốn chơi bời trác táng, hưởng thụ cuộc sống.
Những nha nội này ngưỡng mộ đại danh Liễu Tuấn từ lâu rồi.
Vị này tuy không ở thủ đô nhưng thanh danh Liễu đại thiếu gia ở thủ đô lại như mặt trời giữa trưa, vừa là nha nội kép vừa lại là bí thư thành ủy, hai thân phận đều cực cao, bản lĩnh chẳng tầm thường.
Những nhân vật kiệt xuất trong con cháu cách mạng đời ba chính tông như Cao Trường Hoành, Khâu Tình Xuyên cũng chẳng kém Liễu Tuấn, song luận thanh danh trong giới nha nội càng kém xa y.
Còn về đám hoàn khố thực sự như Cao nhị thiếu gia càng không cùng một đẳng cấp với Liễu Tuấn.
Vì thế Liễu nha nội đáng được mọi người ngửa mặt nhìn.
Đám nha nội bắt tay Liễu đại thiếu gia, chủ khách hàn huyên, tới lượt vị trẻ tuổi trên hai mươi kia, Hà Thắng Lợi làm bộ làm tịch, mỉm cười giới thiệu:
- Liễu Tuấn, người này hẳn cậu biết, cho dù chưa gặp qua cũng có thể đoán được.
Ý tứ là chủ yếu là muốn thử tầm mắt của Liễu bí thư rồi.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Khả Tuệ từ Tây Bắc về đấy à?
Người trẻ tuổi kia vội đi tới bắt tay Liễu Tuấn, cười có chút ngại ngùng nói:
- Vâng thưa Liễu bí thư, tôi nghỉ phép, mấy ngày nữa là phải về Tây Bắc rồi.
Khả Tuệ tên đầy đủ là Cam Khả Tuệ, con trai của Cam Sương và Hà Duyên An, trước kia học trường đại học ở Tây Bắc, tốt nghiệp xong ở lại Tây Bắc lập nghiệp, Liễu Tuấn cho dù chưa gặp mặt hắn lần nào, nhưng Cam Khả Tuệ thừa hưởng ưu điểm cả cha lẫn mẹ, lại được Hà Thắng Lợi nhắc nhở, Liễu Tuấn sao lại chẳng đoán ra.
Có điều nhìn cái dáng vẻ ngượng ngùng của anh chàng này thì quá nửa di truyền gien của Cam Sương rồi.
Hà Thắng Lợi tròn mắt, giơ ngón tay cái lên:
- Ghê! Người làm bí thư đúng là rất ghê.
Liễu Tuấn cười:
- Thắng Lợi, thủ pháp nịnh bợ của anh còn kém lắm, phải học tập nhiều.
Hà Thắng Lợi cười ha hả:
- Ờ nhỉ, quên mất hiện giờ xúm quanh cậu cả ngày là đám sở trưởng nịnh bợ, khả năng miễn dịch cao lắm rồi.
Cam Khả Tuệ cười nói:
- Trước kia tôi thường nghe cha mẹ nói tới đại danh của Liễu bí thư, hiện giờ cuối cùng cũng được gặp mặt rồi.
Lời này làm Liễu bí thư ngạc nhiên, chưa nói tới chức vụ của Cam Sương và Hà Duyên An, chỉ nói tới khí độ kiến thức bất phàm của hai vị này, được họ nhắc tới với đám hậu bối, Liễu bí thư thật vinh hạnh.
Hà đại tiểu thư thấy ngứa mắt, lạnh lùng nói:
- Khả Tuệ đừng khen nữa, người này không thể khen được, còn khen là cậu ta không biết đông tây nam bắc gì nữa đâu.
Liễu bí thư xấu hổ lắm.
Hà đại tiểu thư luôn lấy chuyện "đả kích" Liễu bí thư làm thú vui, lần này trước mặt bao người cũng không ngoại lệ, Liễu bí thư lại phải giữ phong độ không thể "trở mặt" được, tức thì trừng mắt lên nhìn Hà đại tiểu thư, vẻ báo thù trong mắt rất rõ ràng.
Hà đại tiểu thư đột nhiên có chút "sợ hãi", mặt đỏ lên nói:
- Khả Tuệ, em đừng có luôn miệng gọi Liễu bí thư nữa, sau này gọi anh Liễu là được rồi.
Lời này cũng chỉ Hà Mộng Doanh mới nói được.
Hà Thắng Lợi nghe Cam Khả Tuệ gọi "Liễu bí thư, Liễu bí thu" tuy trong lòng thấy thiếu tự nhiên, nhưng không tiên lên tiếng đính chính, Liễu Tuấn hiện giờ không phải là phó bí thư huyện ủy như lần đầu tiên gặp hắn nữa, khi ấy Hà Thắng Lợi là thiếu tá thêm vào chiêu bài lớn nhà họ Hà, chẳng hề thua kém. Hiện giờ Liễu Tuấn đã là bí thư thành ủy tôn nghiêm, cho dù địa vị trong nhà họ Hà tựa hồ cũng hơn cả Hà Thắng Lợi, cho dù Hà Thắng Lợi miệng không nắp có nói thì Liễu Tuấn hẳn cũng không để ý. Nhưng nếu bảo Cam Khả Tuệ thì không tốt, Liễu Tuấn cho dù miệng không nói, chưa chắc trong lòng đã thích.
Quan lớn trong thể chế việc gì cũng chú trọng quy củ và thể thông, không tùy tiện như giới nha nội được.
Cam Hả Tuệ vẫn cười dè dặt:
- Lần sau gặp mặt nói không chừng anh Liễu là lãnh đạo tỉnh ủy rồi, khi đó em không dám gọi như thế ấy chứ.
Liễu Tuấn không khỏi bật cười.
Cam Khả Tuệ nhìn thì "bẽn lẽn rụt rè" như đứa bé lớn xác không có chút kinh nghiệm xa hội nào, kỳ thực chả vừa, chẳng những gọi tiếng "anh Liễu" cực kỳ trơn miệng còn thuận tiện nịnh một câu.
Xem ra chú nhóc này chuẩn bị kế thừa y bát của Hà Duyên An kiếm sống trong thể chế rồi, có cây đại thụ nhà họ Hà dựa, bản thân lại thông minh nhạy bén, chỉ cần vận may tốt một chút là tiền đồ vô hạn.
Mọi người Hàn Huyên một chút rồi mời Liễu Tuấn tới vị trí chính, Hà Thắng Lại biết rõ tính của Liễu Tuấn, bình Mao Đài ba mươi năm mở ra, hương thơm tràn ngập khắp phòng, Hà Thắng Lợi mời rượu Liễu Tuấn trước. Dù cho tửu lượng của y không cao, nhưng trong quan trường lâu năm, dăm ba chén vẫn chống đỡ được, nhưng chúc rượu một vòng mặt đã đỏ có chút ý say rồi.
Hà Thắng Lợi còn muốn mời nữa, Hà đại tiểu thư ra mặt cứu giá.
- Thắng Lợi đủ rồi, ngày mai Liễu Tuấn còn có việc quan trọng, bạn bè tụ hội có ý là được.
Hà Thắng Lợi hiểu ý, quả nhiên không miễn cưỡng nữa, chủ khách đều vui vẻ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.