Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1709: Đồn đại




Chớp mắt một cái đã tới nguyên đán, thời gian đã vào năm 2005, chính cục tỉnh A sóng yên biển lặng, vốn cho rằng sẽ có một phen long tranh hổ đấu lại không xảy ra. Tựa hồ không khí năm mới làm Lưu bí thư và Liễu tỉnh trưởng bình tĩnh hơn, không muốn trước năm mới xảy ra động tĩnh gì nữa. Người dân ăn năm mới, quan lớn cũng phải ăn năm mới mà! Để mọi người an tâm trải qua năm mới, chẳng phải là tốt sao? Nhưng có kẻ lại không chịu yên phận.
- Tỉnh trưởng, tiểu tổ kiếm toán xảy ra chút vấn đề ở An Phong.
Liễu nha nội đang xem văn kiện thì Phan Tri Nhân gọi điện thoại tới, giọng nói có chút ngập ngừng.
- Xảy ra chuyện gì?
- Dạ, chuyện ... Chuyện là....
Phan Tri Nhân tựa hồ không biết phải lên tiếng ra sao, đây là chuyện hiếm thấy, Phan Tri Nhân là thư ký thứ nhất của Liễu Tuấn, theo y lâu nhất, được Liễu Tuấn tín nhiệm nhất. Lần đầu tiên có chuyện ấp úng thế này. Liễu Tuấn kiên nhẫn chờ đợi.
- Tỉnh trưởng, là thế này, tổ trưởng tổ kiểm toán Lâm Triết Quang ở An Phong bị công an bắt vì tội ngủ với gái bán dâm.
Liễu Tuấn mày nhíu chặt, rất không vui nói:
- Làm càn! Tên Lâm Triết Quang này chẳng phải ở cục kiểm toán quốc gia xuống sao? Thế nào vừa tới địa phương lại gây ra chuyện này?
Lâm Triết Quang là can bộ do Phan Tri Nhân cầu viện cục kiểm toán quốc gia, trước khi tới tỉnh A là bó xử trưởng, trước kia từng cộng tác với Phan Tri Nhân, quan hệ không tệ. Phan Tri Nhân rất tán thưởng công tác của hắn, liền chỉ địch danh muốn hắn tới giúp, đương nhiên trong chuyện này có Liễu Tuấn hỗ trợ đằng sau.
Phan Tri Nhân trước kia ở cục kiểm toán quốc gia cũng chỉ là phó xử trưởng, chẳng có thể diện lớn đến thế.
Lâm Triết Quang vừa mới tới sở kiểm toán tỉnh A, liền thăng quan một cấp, đảm nhận chức vụ xử trưởng. Liễu Tuấn chỉ thị phải kiểm toán nghiêm ngặt An Phong, Phan Tri Nhân liền phái Lâm Triết Quang đích thân ra trận, dẫn một tổ kiểm toán quy mô không lớn lắm tới An Phong. Trong tổ kiểm toán này còn có hai thành viên từ sở kiểm toán tỉnh N tới giao lưu, cũng xem như là tâm phúc của Phan Tri Nhân. Phái hết tới An Phong trong một lần, có thể thấy Phan Tri Nhân rất hiểu tâm tư của Liễu Tuấn, dốc toàn lực.
Không ngờ tiểu tổ kiểm toán tới An Phong chẳng được mấy ngày thì xảy ra chuyện này.
Đúng là mất mặt.
- Tri Nhân, cậu đích thân tới An Phong, làm rõ tình hình, nếu Lâm Triết Quang là người bất chính, phạm tội gì xử tội đó. Xử lý xong trả về cục kiểm toán quốc gia.
Liễu Tuấn hạ chỉ thị.
- Vâng.
Phan Tri Nhân không nói nhiều, rầu rĩ đáp lời.
Nói ra Phan Tri Nhân mới là người bị nín nhịn nhất, thời gian qua trên quan trường âm thầm lưu truyền tin tức bên lề, nói Liễu Tuấn rất có khả năng không trúng tuyển tỉnh trưởng trên đại hội nhân dân sau năm mới, có gần nửa đoàn đại biểu không bỏ phiếu cho Liễu Tuấn. Thậm chí còn có người nói sẽ tiến cử Uông Quốc Chiêu thay thế vị trí của Liễu Tuấn.
Những lời đồn đại này Phan Tri Nhân bề ngoài chỉ cười khẩy, nhưng bên trong không dám xem nhẹ. Nguyên nhân vì chuyện này có tiền lệ rồi, phía bên kia thái độ hùng hổ như thế, tuyệt đối không bài trừ khả năng này. Hiện giờ Lưu Phi Bằng nếu như liều mình với tiền đồ của mình để Liễu Tuấn té ngã, cũng không phải là không thể làm được, dù sao thế lực Lưu hệ ở tầng cấp thành phố chiếm cứ ưu thế khác lớn.
Hiện giờ chính cục toàn quốc phức tạp như thế, những việc làm của Liễu Tuấn đã khiến bên kia cảm thấy vô cùng bất an.
Sau sự kiện "cẩm quan thành", nhà họ Niên giữ lời hừa trung lập không ngả về phía bên kia nữa đã khiến lãnh tụ cao tầng bên kia rất bất mãn. Đào Tư Thanh còn trực tiếp khai Triệu Tuệ Anh ra, hiện giờ trung kỷ ủy đã lập án chính thức điều trà Triệu Tuệ Anh, đoán chừng Triệu Tuệ Anh bị hạ chỉ là chuyện sớm muộn.
Đó chính là nỗi đau cắt thịt của bên kia.
Triệu Tuệ Anh là "đại tài thần", rất nhiều hạng mục siêu lớn của Minh Châu đều dựa vào tài chính Triệu Tuệ Anh đảm bảo, hạ Triệu Tuệ Anh bằng với việc cắt đứt nguồn tài chính của Vu Hướng Hoành.
Liễu Tuấn "độc ác" như thế, người ta muốn lôi y xuống ngựa là chuyện trong tình lý.
Phan Tri Nhân theo Liễu Tuấn nhiều năm, luôn nghiền ngẫm học tập cách chấp chính của Liễu Tuấn, trong mắt hắn, lúc này phái các tiểu tổ kiểm toán tới các thành phố trong toàn tỉnh là chiêu số cảnh báo. Nếu như kiểm toán ra vấn đề lớn, Liễu tỉnh trưởng nắm được điểm yếu đố ngươi dám làm bừa. Hiện giờ Trung kỳ ủy đang triển khai hành động phản hủ xướng liêm tưng bừng trên cả nước, tỉnh A học theo chiêu này cũng rất có khả năng.
Cho nên Phan Tri Nhân gánh vác trọng trách lớn, không ngờ vào lúc quan trọng xảy ra sơ xuất lớn, thật mất mặt! Phan Tri Nhân trong lòng cảm thấy hổ thẹn với sự tín nhiệm của Liễu Tuấn, trước kia sao không nhìn ra Lâm Triết Quang là hạng háo sắc? Còn đi tiến cử hắn với Liễu Tuấn.
- Tỉnh trưởng, đại khái đã làm rõ chuyện rồi, trong vụ việc này có nghi vấn rất lớn.
Hai ngày sau Phan Tri Nhân tới văn phòng tỉnh trưởng, báo cáo nội tình "vụ án Lâm Triết Quang chơi gái", bất kể vụ án này xử lý thế nào, Phan Tri Nhân phải lập tức báo cáo cho Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn dựa vào ghế, im lặng nghe.
- Theo lời Lâm Triết Quang nói thì hắn bị oan, vì việc kiểm toán tiến hành thuận lợi, tra ra không ít vấn đề, Lâm Triết Quang rất cao hứng, tự bỏ tiền mời một bộ phận thành viên cốt cán ăn cơm. Cơ bản bọn họ chi tiêu đều do bản thân bỏ ra, không có liên quan gì tới địa phương...
Phan Tri Nhân báo cáo.
Nhìn qua Phan Tri Nhân càng trầm ổn đường đường hơn trước, mấy thư ký của Liễu Tuấn đều có đắc điểm này.
Vì lần kiểm toán này trọng trách lớn, Phan Tri Nhân căn dặn Lâm Triết Quang và thành viên chủ yếu của tiểu tổ kiểm toán, sau khi tới An Phong tất cả phải tự lực cánh sinh, không ăn uông nhận quà, ngay cả xe cũng tự lái đi. Nghe tới đây Liễu Tuấn khẽ gật đầu, Phan Tri Nhân an bài rất hợp với tâm ý của y.
- Lâm Triết Quang ở An Phong kiểm toán liên tục hơn mười ngày, cơ bản không nghỉ ngơi, càng chẳng nói tới giải trí. Vì thế Lâm Triết Quang muốn cỏ vũ tinh thần mọi người, ăn xong cùng đi KTV ca hát. Không biết sao lại uống say, về chỗ ở thì mơ hồ, mới ngủ thì cảm giác có người tiến vào, bản thân Lâm Triết Quang cũng không rõ... Tiếp sau đó có cảnh sát xông vào, nói là kiểm tra thường lệ rồi bắt lấy hắn, nói là hắn chơi gái... Khi cảnh sát tiến vào đúng là có phục vụ và Lâm Triết Quang ngủ cùng, còn chụp ảnh... Nhưng Lâm Triết Quang kiên trì nói mình đã say, hoàn toàn không biết chuyện gì.
Liễu Tuấn cau mày lại.
Nếu đúng như lời Lâm Triết Quang nói thì đây rĩ ràng là vu oan giá họa rồi.
- Tỉnh trưởng, tôi thấy chuyện này có điều nghi vấn, cảnh sát tới quá khéo, hơn nữa vừa vào cửa là chụp ảnh ngay, rõ ràng có chuẩn bị mà tới. Còn có một điều nữa, nếu cảnh sát đã vào rồi, làm sao cô gái kia còn quấn lấy Lâm Triết Quang cho cảnh sát chụp ảnh? Theo lẽ thường, cô ta phải kinh hoàng luống cuống mới đúng.
Phan Tri Nhân bình tĩnh phân tích.
- Ừ lý do này khá đầy đủ.
Liễu Tuấn nói.
- Có điều riêng bằng suy luận thì không thể luật đổ kết luận của cơ quan công an, cho dù có biết rõ trong đó có vấn đề, không có chứng cứ cũng không thể chưng minh Lâm Triết Quang thanh bạch.
- Vâng, tôi và Lâm Triết Quang làm việc chung mấy năm trời, hiểu tính cách và phẩm đức của anh ta, hẳn anh ta không làm chuyện này, nhưng hiện giờ... Không dễ làm.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Cho dù là Lâm Triết Quang có chơi gái thật cũng chỉ là vấn đề cá nhân, không liên quan tới tiểu tổ kiểm toán, càng không dính líu gì tới đại cục kiểm toán toàn tỉnh. Công tác nên làm thì không thể dừng lại, còn về vấn đề cá nhân của Lâm Triết Quang có thể xử lý sau.
- Vâng thưa tỉnh trưởng, tôi hiểu rồi.
Phan Tri Nhân trịnh trọng gật đầu:
- Tôi đích thân dẫn đội tới An Phong kiểm toán, nhất định hoàn thành công tác này đúng kỳ hạn.
Phan Tri Nhân đi rồi Liễu Tuấn không vội xử lý công vụ, tiếp túc châm thuốc thong thả hút, mày cau lại, chìm vào trầm tư, hút xong điếu thuốc, Liễu Tuấn quay về bàn làm việc gọi điện cho Lục Duyệt.
Lục Duyệt hiện giờ là phó bí thư kỷ ủy tỉnh kiểm sở trưởng sở giám sát, Liễu Tuấn phân quản công tác giám sát, coi như cấp trên trực tiếp của Lục Duyệt.
- Chào tỉnh trưởng.
Giọng Lục Duyệt vẫn bình tĩnh như cũ, không mang theo nhiều sắc thái tình cảm.
- Chào đồng chí Lục Duyệt, tôi có tình hình này trao đổi với đồng chí...
Liễu Tuấn không hàn huyên, vào thẳng chủ đề, thông báo đơn giản vụ án Lâm Triết Quang chơi gái. Lúc Duyệt nói:
- Liễu tỉnh trưởng, nếu tình huống đúng như thế, thì trong chuyện này có chút nghi vấn.
- Đúng, tôi cũng cho rằng như thế. Lâm Triết Quang rốt cuộc có vấn đề như thế hay không tôi thấy phải làm cho rõ. Nếu đồng chí ấy có hành vi này, đương nhiên phải nghiêm túc xử lý. Nếu như có người vu oan hãm hại, thì không phải chuyện thường. Nếu không tỉnh phái tổ công tác xuống, ai cũng sợ gặp phải cảnh này.
Liễu Tuấn trầm giọng nói.
Lục Duyệt không hề do dự nói:
- Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ an bài

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.