Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1732: Cơ mật quốc gia




Vương Manh Manh nhìn Khâu Tình Xuyên, có chút nhụt chí.
Không phải Khâu Tình Xuyên chưa bao giờ nói với cô ta điều này, cho dù tính cách Khâu Tình Xuyên ôn hòa, cô ta chẳng dám hỏi. Qua nhiều năm có rất nhiều thứ hình thành thói quen.
- Không sao, cứ hỏi đi, anh ta sẽ nói đấy.
Liễu Tuấn cười:
- Hiện giờ anh ta không ở trong hệ thống ngân hàng cũng chưa lên làm chủ tịch ủy ban ngân giám, bí thư Giang Khẩu nói chuyện này không phạm húy.
Khâu Tình Xuyên cau mày:
- Tự cậu không nói đi, sao cứ muốn lôi tôi vào?
- Vì tôi cũng rất muốn nghe ý kiến của anh.
Liễu Tuấn không phải tâng bốc mà là thực tình. Khâu Tình Xuyên là tinh anh trong giới tài chính, ý kiến của hắn rất quan trọng.
- Liễu tỉnh trưởng đề cao tôi quá rồi, tôi không dám nhận.
Khâu Tình Xuyên ngọt nhạt nói một câu, mọi người không khỏi mỉm cười, chỉ cần ở bên cạnh Liễu Tuấn, Khâu Tình Xuyên chững chạc sẽ trở thành như thế.
Liễu Tuấn đưa thuốc lá ra mời hắn, lại đưa cho Lý Kiến An và Hà Thắng Lợi.
Hà Mộng Doanh cau mày:
- Hút ít đi một chút không được à?
Liễu tỉnh trưởng không nghe, châm lửa hút, ở loại chuyện này Liễu tỉnh trưởng rất kiên trì "tính tự chủ" của mình.
- Xét tình hình trong nước, không tăng có cại lợi của không tăng. Thị trường nước ta có một hiện tượng kỳ quái, đồng Tệ tăng giá, theo lý giá trị đồng tiền tăng lên, giá hàng hóa sẽ giảm xuống, nhưng trên thực tế, tiền tăng giá, giá hàng sẽ tăng theo. Mọi người có tiền mà, thương nhân tất nhiên tăng giá. Như thế sẽ xuất hiện tình huống như Mộng Doanh vừa nói. Vô số nông dân làm công sẽ thất nghiệp, nhà nước phải trừ bỏ thế nông nghiệp trước, hơn nữa dần đầu tư vào tam nông mới có thể hóa giải vấn đề xã hội.
Khâu Tình Xuyên chậm rãi nói.
Vốn hắn không cần phải nói tỉ mỉ như vậy, có điều làm thế là để có ý phổ cập tri thức tài chính cho Vương Manh Manh, bất kể Vương Manh Manh xuất phát từ ý đồ gì mới quan tâm tới thế cục tài chính. Chỉ cần cô ta muốn học là Khâu Tình Xuyên sẽ vui vẻ, không tiếc công sức chỉ dạy. Hắn vốn rất cưng chiều cô em họ này.
Liễu Tuấn gật đầu.
- Nhưng đồng Tệ tăng giá cũng không phải là hoàn toàn chỉ có chỗ xấu, tác dụng khách quan rất rõ ràng. Cá nhân tôi cho rằng, phải thúc những nhà doanh nghiệp nước ta một chút, phải tăng cường năng lực tự cường, không thể cứ mãi ỷ vào lực lượng lao động giá rẻ kiếm tiền. Nếu như xí nghiệm trong nước cứ ỷ mãi vào tỉ giá tiền tệ thấp mang lại ưu thế giá thành, thông qua xuất khẩu kiếm lờ, thì động lực nghiên cứu phát triển sản phẩm sẽ càng kém đi, điều này gây bất lợi cho sức cạnh tranh lâu dài...
Hà Mộng Doanh cười châm chọc:
- Giống nhau cả thôi! Quan viên thì dựa vào bán đất phát triển kinh tế, doanh nghiệp dựa vào mồ hôi công nhân kiếm tiền, dễ mà, không cần động não, lại kiếm lợi lớn.
Nghe câu này, Liễu tỉnh trưởng mặt hiện ra nụ cười đầy "thâm ý".
Hà Mộng Doanh ngẩn ra, lập tức hiểu hàm ý của y, Hà đại tiểu thư cũng đâu phải chăm chỉ gì, tài sản trên người đều là do người khác kiếm giúp cô.
- Hừ, em là phụ nữ mà.
Hà Mộng Doanh tức thì nổi giận, hậm hực nói.
Hà đại tiểu thư đột nhiên thốt ra một câu như vậy làm mọi người không hiểu ra sao, có điều nhìn Liễu Tuấn cười khoan khoái, Hà đại tiểu thư lại tức tối, là biết cả hai vừa "đấu đá", hình như Hà đại tiểu thư thua thiệt.
Khâu Tình Xuyên mỉm cười, chẳng để ý hai vợ chồng nhà đó "đấu khẩu" với nhau, cứ tiếp tục nói:
- Từ góc độ tự do tiền tệ mà xét, tăng giá là cần thiết. Chúng ta vì duy trì tỉ giá cố định với USD nên ngân hàng phải mua USD vào, đưa đồng Tệ ra. Giả sử ngân hàng không khống chế được lượng tiền Tệ trong mục tiêu, ngân hàng TW sẽ phải tiến hành thao tác bảo hiểm rủi ro ngoại tệ...
Vương Manh Manh nghe có chút nhập tâm, hỏi:
- Anh, bảo hiểm rủi ro ngoại tệ là sao?
Khâu Tình Xuyên rất kiên nhân giải thích:
- Tức là cùng lúc với việc mua USD, phải thong qua thao tác công khai của thị trường bán ra trái hiếu chính phủ hoặc ngân hàng TW, thu hồi đồng Tệ trở lại. Dưới tình huống đó, mở rộng phạm vi giao động của đồng Tệ, tăng cường chính sách tự do tiền tệ. Ngoài ra, đồng Tệ tăng giá còn hóa giải được kinh tế phát triển quá nóng...
Vương Manh Manh và Hà Thắng Lợi đều phấn chấn.
Ý của câu này rất rõ ràng rồi, đồng nhân dân tệ có khả năng tăng giá.
Mọi người đều hiểu rõ, hiện giờ chính phủ TW kiên trì ổn định vĩ mô chính là vì kinh tế phát triển quá nóng, gặp phải rất nhiều sự kháng cự ngoan cường của các tỉnh, biểu hiện mặt chính trị là tranh đấu kịch liệt. Đứng ở lập trường Liễu Tấn Tài mà nói, có khả năng ông khuynh hương ngả về việc dùng phương thức kinh tế thuần túy để giải quyết vấn đề hơn.
Khâu Tình Xuyên nói tiếp:
- Thông thường mà nói, dưới tỉ giá tiền tệ cố định, áp lực đồng nhân dân tệ tăng giá sẽ chuyển thành áp lực lưu thông ... Ngoại hối chiếm tệ lệ quá cao sẽ khiến cho lượng cung cấp tiền Tệ tăng cao. Thông qua trái phiếu ngân hàng thu hồi lại tiền tệ không phải là cách thức có thể làm lâu dài, hơn nữa sẽ làm gánh nặng tài chính của chính phủ tăng cao. Giảm thiểu tỉ lệ ngoại hối chính là giảm lượng cung ứng tiền tệ, đồng thời tiền hành áp giá một số hàng hóa trong nước, mọi người sẽ không lập hạng mục một cách tùy tiện nữa. Đồng thời vô số nông dân làm công sẽ quay về, áp lực nghề nghiệp nông dân tăng lên, Quốc vụ viện có lý do để tăng cường đầu tư tam nông, tỉ lệ chi tiêu tài chính thay đổi, có thể giảm thiểu hữu hiệu đầu tư trùng lặp của các thành phố lớn.
Hà Mộng Doanh không khỏi cảm khái:
- Khâu bí thư không thẹn là chuyên gia tài chính, tới địa phương vài năm mà kiến thức không hề tụt hậu, bội phục.
Khâu Tình Xuyên cười:
- Mộng Doanh sao cô cũng nhiễm cái tật xấu này rồi? Chẳng lẽ gật mực thì đen gần đèn thì sáng thật?
Hà Mộng Doanh ngạc nhiên:
- Khâu bí thư nói lời này là sao? Tôi khen thật lòng mà.
Mọi người đều cười rộ lên.
Lý Kiến An lại xen vào đúng lúc:
- Em thấy, nếu như lúc này tăng giá, cũng là chuẩn bị cho đồng tiền mạnh. Ngoài ra có thể dựa vào đó để thu hẹp khoảng cách giữa đồng Tệ và đô la Hồng Kông, sau này tới thời cơ thích hợp, sẽ thực hiện tiền tệ thống nhất.
Khâu Tình Xuyên nhìn hắn tán thưởng, khẽ gật đầu.
Đây là điều kiện phải có để một quốc gia thành một nước lớn kinh tế, Liễu Tấn Tài cho dù làm việc không phô trương, nhưng trong nhiệm kỳ của mình lập nên thành tựu lớn lao, khẳng định là mục tiêu ông theo đuổi. Muốn đất nước trở thành cường quốc kinh tế, thì tiền tệ mạnh chính là điều kiện tiên quyết.
Phân tích của Lý Kiến An rất chuẩn xác.
- Thật ra từ xu thể chỉnh thế mà nói, đồng nhân dân tệ luôn ở trong xu thế tăng giá, trước năm 1994, chúng ta vì đề cao giá trị đồng Tệ, nhưng mà vì thể diện .... Chính sách này không kiên trì được bị ép phải bỏ. Hiện giờ hạ giá thấp giá đồng Tệ cũng khó có thể kéo dài. Ở vấn để tỉ giá tiền tệ can thiệp bằng chính sách có tác dụng trong thời gian ngắn, nhưng cuối cùng phải đề thị trưởng quyết định. Chỉ cần có thể giữ được kinh tế tăng trưởng tốc độ cao, đồng thời thúc đẩy tiến trình tự do hóa tiền tệ, nhân dân tệ tăng giá thành tiền tệ khu vực thậm chí cả thế giới cũng không xa vời. Ngân hàng TW mấy năm qua luôn đánh tiếng nói nhân dân tệ sẽ thực hiện tự do hối đoái hoàn toàn, điều này hẳn là chuẩn bị để cho đồng Tệ tăng giá rồi.
Lý Kiến An tiếp tục phát huy.
Vương Manh Manh không khỏi hưng phấn:
- Nói như thế khẳng định là tăng giá rồi, vậy bao giờ thì bắt đầu?
Những người khác đưa mặt nhìn nhau, Khâu Tình Xuyên cười bất đắc dĩ nói:
- Manh Manh lời này của em đúng là đang thăm dò cơ mật quốc gia đấy.
Vương Manh Manh ngúng nguẩy:
- Đoán một chút cũng không được à?
- Được, cho dù cho em đoán, thì có tin được không? Chẳng may không chính xác thì sao?
Thấy Vương Manh Manh ham kiếm tiền như thế, Khâu Tình Xuyên phải nhắc nhở, dù sao thị trường tiền tệ nguy hiểm cực lớn, hạng lính mới không có chút kinh nghiệm như Vương Manh Manh tham gia vào không cẩn thận là thua sạch cả vốn. Khâu Tình Xuyên hiểu tính cách cô em họ, nếu lỗ quá nhiều, nói không chừng lại làm càn lần nữa, liên quan tới vụ án tương tự như lần trước thì chẳng phải đùa.
Hà Mộng Doanh vỗ vai cô ta nói:
- Manh Manh, chẳng lẽ hiện giờ em thiếu tiến à?
Vương Manh Manh biết chỉ cần mình lên tiếng, Hà Mộng Doanh khẳng định giúp tiền vốn lưu chuyển, có điều mong muốncủa Vương Manh Manh không chỉ có thể.
- Chị Mộng Doanh, không phải là thiếu tiền. Mà em đang nghĩ, cơ hội tốt như thế không nắm lấy thì thật đáng tiếc...
Nếu có thể dự đoán thời gian và mức độ đồng nhân dân Tệ tăng giá, thì sẽ kiếm được khoản cực lớn.
Hà Mộng Doanh cười:
- Không cần phải gấp, trên đời này đường kiếm tiền nhiều lắm. Thế này nhé, ngày khác chị em mình nói chuyện, chị sẽ tính giúp em đầu tư hạng mục nào tốt, thế nào?
- Thật sao? Vậy quá tốt, cám ơn chị Mộng Doanh.
Vương Manh Manh vui sướng không thôi.
Hà Mộng Doanh nói như thế, chắc chắn không phải đơn giản là góp ý, cơ bản sẽ là hạng mục kiếm chắc.
Liễu Tuấn và Khâu Tình Xuyên đều khẽ lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.