Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1936: Quá khẩn cấp chăng?




Khi La Tự Lập và Hướng Hàm đi vào phòng làm việc của bí thư Tỉnh ủy, Liễu Tuấn đã đứng chờ ở khu tiếp khách.
"Chào Liễu bí thư. Thư ký trưởng Sư Phạm cũng ở đây à."
La Tự Lập mỉm cười chào hỏi.
"Chào Bí thư! Chào đồng chí Sư phạm!"
Đây là lời ân cần thăm hỏi của Hướng Hàm.
Chỉ kém một chữ, nhưng sự khác nhau trong vẫn rất rõ. La Tự Lập cũng biết, chồng của Hướng Hàm là Lý Ngọc Hoa sau khi xác nhập đã trở thành chủ tịch kiêm tổng tài của Cty công nghiệp thuyền Đại Dương. Cty mới này do ba xí nghiệp cấp cục Chính sở xác nhập thành, cấp bậc điều chỉnh là cấp Phó bộ. Lý Ngọc Hoa chẳng khác nào đã tiến lên thêm một bước.
Trong truyện này có Liễu Tuấn ở phía sau màn tay hay không, La Tự Lập không rõ lắm. Nhưng hắn hiểu một việc, Hướng Hàm đã tỏ rõ dựa vào Liễu Tuấn, chí ít thời gian hai người đều ở lại tỉnh A, loại bố cục này sẽ không thay đổi.
Tuy nhiên hiện tại La Tự Lập không phải lưu ý đến việc này.
Bất kể Hướng Hàm là dựa vào Liễu Tuấn cũng được, là nội bộ lục đục với Liễu Tuấn cũng được, hôm nay với hắn mà nói, cũng không phải quá quan trọng. Lưu Phi Bằng thôi chức, Liễu Tuấn tiếp nhận chức vụ bí thư Tỉnh ủy, việc này đã làm cho La Tự Lập hiểu ra một điều, làm đối thủ với Liễu Tuấn là một việc rất không sáng suốt!
Trước sau hai bí thư Tỉnh ủy Thai Duy Thanh và Lưu Phi Bằng, kết cục vật tay cùng Liễu Tuấn đều là toàn bại. Hôm nay tỉnh A có thể nói hoàn toàn nằm trong khống chế của Liễu Tuấn, La Tự Lập biết mình cần phải tâm tại ý, không thể lần thứ hai trên nét mặt đối lập với Liễu Tuấn.
Huống chi, hắn là lão nhân thuộc thời đại của Cù Hạo Cẩm, thời gian nhậm chức tại tỉnh A cũng tương đối dài, phỏng chừng không có khả năng ở lại tỉnh A thời gian quá dài nữa. Dù sao hắn còn chưa tới tuổi tác lui tuyến hai, bằng không thì, cũng có khả năng ở lại tỉnh A mà dưỡng lão.
Chỉ đơn giản phân tích một chút thành viên của ban Tỉnh ủy tỉnh A hiện tại là có thể thấy rõ ràng.
Mười hai Thường ủy Tỉnh ủy, Lục Duyệt, Lưu Quang Hưng, Hướng Hàm, Dương Nguyên Ích, Sài Thiệu Cơ, Triệu Sư Phạm sáu người này đều là một lòng cùng Liễu Tuấn, hơn nữa bản thân Liễu Tuấn đã chiếm ưu thế tuyệt đối. Càng không cần nói đến sau khi phó, quyền lực của bí thư Đảng uỷ đã tăng mạnh thêm một bước. Bất kể tân tỉnh trưởng là ai, muốn đứng vững tại tỉnh A thì nhất định phải chung sức hợp tác cùng Liễu Tuấn.
Muốn giống như Liễu Tuấn, làm tỉnh trưởng vô cùng cường thế, hầu như hoàn toàn không thể.
Đương nhiên, danh sách Thường ủy này, trong mấy năm sau có thể sẽ xuất hiện biến động rất lớn. Nhưng việc này không việc gì, sẽ không ảnh hưởng đến quyền uy tuyệt đối của Liễu Tuấn!
Đúng là quyền uy tuyệt đối!
Trong đầu La Tự Lập bỗng hiện ra từ ngữ này.
Thai Duy Thanh, Lưu Phi Bằng hai vị bí thư Tỉnh ủy có kinh nghiệm đến vậy, có dốc hết sức cũng chưa từng đạt được cao độ, Liễu Tuấn mới vừa tiếp nhận chức vụ cũng đã vững vàng đạt thành!
Hơn nữa tất cả đều như rất đương nhiên, ai cũng không cảm thấy đột ngột.
Hình như Liễu Tuấn chỉ cần leo lên vị trí này thì tất nhiên sẽ là một kết quả như thế vậy. Nhìn chung con đường sĩ đồ của Liễu Tuấn chỉ cần y là người đứng đầu thì nhất định là tình hình như thế này, y nhất định sẽ trở thành nhân vật trung tâm không thể tranh luận.
"Bí thư Tự lập, Hướng trưởng phòng, mời ngồi!"
Liễu Tuấn cùng hai vị trợ thủ nắm tay chào hỏi, mỉm cười mời họ ngồi xuống.
Tất cả mọi người là đồng sự cũ, bầu không khí vẫn tương đối hài hòa. Kết cục này cũng không hoàn toàn ngoài dự liệu của La Tự Lập và Hướng Hàm. Ngày hôm nay tại phòng làm việc của bí thư Tỉnh ủy hẹn gặp bất kể là Lưu Phi Bằng hay là Liễu Tuấn, đều có khả năng.
Kha Khải Phàm nhanh chóng dâng trà cho mấy vị lãnh đạo, chuẩn bị lui ra ngoài.
Liễu Tuấn nói: "Khải Phàm, anh ở lại ghi chép một chút."!"
"Vâng!"
Kha Khải Phàm đáp ứng, cầm lấy giấy bút ngồi xuống ở một bên, làm tốt chuẩn bị ghi lại.
Thấy tư thế này, ba người La Tự Lập Hướng Hàm vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc. Xem ra đây không phải là liên hệ theo bổn phận, mà là trao đổi việc công tương đối quan trọng.
Sự việc trọng đại, trước kia mọi người có thói quen là thảo luận ở trên Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư, hôm nay chính phó bí thư chỉ còn lại có hai vị, cái gọi là Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư cũng đương nhiên biến mất. Cho dù tân tỉnh trưởng đến nhận chức cũng sẽ không có Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư nào nữa, thời gian càng nhiều là Liễu Tuấn trực tiếp gặp mặt thương nghị với Thường ủy phân công quản lý có tương quan với vấn đề.
La Tự Lập hơi cảm thấy thất lạc.
Mặc dù lĩnh vực phân công quản lý của hắn là tổ chức Đảng, nhưng nếu như Liễu Tuấn bỏ qua hắn trực tiếp liên hệ công tác tổ chức cùng Hướng Hàm thì cũng hoàn toàn hợp quy tắc. Một hàm nghĩa khác của giảm phó chính là chế độ Thường ủy phụ trách. Đây cũng coi như còn tốt lắm rồi, dù sao trước đây hắn chính là thuộc khối phân công quản lý này. Có người nói có tỉnh, lĩnh vực phân công quản lý của phó bí thư chuyên trách không ngờ là công tác nông nghiệp.
Như vậy làm sao để chứng thực phạm vi chức quyền của phó bí thư dưới tình hình mới, để cho tác dụng của phó bí thư chuyên trách càng phát huy tốt hơn, đó là một đầu đề đáng để nghiên cứu.
"Bí thư Tự Lập, Hướng trưởng phòng, ngày hôm nay mời hai người qua đây là muốn thảo luận một chút về công tác có quan hệ đến vấn đề khảo sát và xem xét cán bộ. Mấy người chúng ta, cộng thêm đồng chí Sư Phạm, cùng nhau thương lượng một chút."
Liễu Tuấn đi thẳng vào vấn đề nói luôn.
Đám người La Tự Lập mỉm cười gật đầu, trong lòng không khỏi có chút cảm khái.
Việc này cũng quá nhanh rồi?
Ngày hôm qua vừa mới được tuyển bí thư Tỉnh ủy, hội Thường ủy mới còn chưa có kết thúc, lập tức đã ngh nghiên cứu vấn đề cán bộ. Cũng thật sự là quá khẩn cấp. Theo La Tự Lập nghĩ, cái gọi là công tác thảo luận khảo sát và bàn bạc cán bộ kỳ thực chính là muốn điều chỉnh cán bộ trung tầng.
Vua nào triều thần nấy!
Liễu Tuấn tân nhiệm bí thư, muốn thay trung tầng cán bộ bằng người của mình tin tưởng, không gì đáng trách. Thay đổi là ai thì cũng làm như thế, bằng không thì hoàn toàn đẩy mạnh không được công tác. Chẳng qua nó diễn ra quá nhanh.
Nói thật, hiện nay chí ít có hơn phân nửa cán bộ lãnh đạo chủ chốt các địa thị, trong lòng họ đều có lo nghĩ này. Thành viên tổ chức Lưu Phi Bằng để lại tỉnh A, phần lớn lãnh đạo địa thị được xem là "cán bộ Lưu hệ". Hôm nay Lưu Phi Bằng thôi chức, những cán bộ này nói trong lòng không khẩn trương thì tuyệt đối là giả.
Ai cũng biết, Lưu bí thư và Liễu bí thư không hợp mà!
Đoạn thời gian trước càng rõ ràng hơn, Lưu bí thư quy mô tiến công, cố gắng muốn làm suy yếu uy vọng của Liễu bí thư. Số cán bộ địa thị bên trong phất cờ hò reo cả khối người như vậy. Hôm nay thắng bại rõ ràng, Liễu Tuấn khẳng định sẽ thu hoạch tính toán hết. Cho dù Liễu Tuấn có độ lượng hoặc là cố kỵ ảnh hưởng, nhất thời sẽ không đến mức đổi hết toàn bộ "tướng của Lưu hệ", trong đó mấy vị phất cờ hò reo to nhất tất nhiên là không bảo vệ được.
Thuần túy từ có lợi với công tác, La Tự Lập cũng cho rằng hiện tại cũng không phải thời cơ tốt nhất để điều chỉnh cán bộ. Chung quy cũng phải ban mới cọ sát hợp nhất một đoạn thời gian, qua tết âm lịch thì hoạt động mới tốt.
Tuy nhiên La Tự Lập sẽ không nói ra khỏi miệng.
Tính cách của Liễu Tuấn cường thế như vậy, không cần thiết phải tự mình làm xấu mặt.
Hướng Hàm ngồi ở bên cạnh hắn, sắc mặt ngược lại rất bình tĩnh, nhìn sang Liễu Tuấn cũng rất chăm chú, hình như hoàn toàn không có loại lo lắng này.
"Tôi thủy chung cho rằng, công tác quan trọng nhất của chúng ta chính là kiến thiết đội ngũ cán bộ. Công tác khảo sát và xem xét cán bộ trong tỉnh chúng ta, dưới lãnh đạo của hai vị và bí thư Phi Bằng vẫn đều rất tốt, có hiệu quả rõ ràng. Có điều cũng không thể phủ nhận, tại một bộ phận lĩnh vực và bộ phận thị huyện, công tác đề danh, khảo sát và xem xét cán bộ vẫn có tồn tại hiện tượng qua loa. Điều này rất không tốt. Mặc dù loại hiện tượng này không phải là rất phổ biến, là hiện tượng số ít, nhưng vẫn không được bỏ qua. Một cán bộ mà dùng sai thì có khả năng ảnh hưởng đến một nhóm quần chúng."
Liễu Tuấn chậm rãi nói, ngữ khí trước sau như một vẫn bình tĩnh.
Hướng Hàm gật đầu: "Tôi hoàn toàn tán thành thuyết pháp của bí thư, quả thực còn có rất nhiều thị huyện đề bạt cán bộ chỉ theo lưu trình, là qua loa. Thậm chí tình huống vừa trái luật vừa đề bạt cũng còn tồn tại. Vấn đề đề bạt lưu trình của chúng ta cần phải quán triệt chứng thực. Nghiêm ngặt xử lý vấn đề này trước tiên là tiền đề để thực hiện tốt kiến thiết đội ngũ cán bộ."
Những lời Liễu Tuấn nói vừa rồi nếu như nhất định phải xoáy vào chỗ có vấn đề thì cũng có thể lý giải là phê bình công tác của tổ chức. Tuy nhiên Hướng Hàm lại không hề cho rằng như thế. Liễu Tuấn đã không chỉ một lần trao đổi qua với bà ta về vấn đề kiến thiết đội ngũ cán bộ. Chuyện thứ nhất sau khi đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy chính là quan tâm khảo sát cán bộ, bởi vậy có thể thấy được, việc này ở trong cảm nhận của Liễu Tuấn có phân lượng nặng cỡ nào.
Bí thư Tỉnh ủy quan tâm như vậy, chuyện này cũng chỉ có thể làm cho tốt, không thể làm qua loa.
Thấy Hướng Hàm minh bạch tỏ thái độ như vậy, La Tự Lập cũng bắt đầu từ góc độ kỹ thuật mà suy nghĩ vấn đề. Đúng như đánh giá của Liễu Tuấn đối với hắn, La Tự Lập là người nhìn như lão luyện thành thục, nhưng không có tính nguyên tắc của mình. Nói trắng ra là, hắn không phải là một nhân vật cường thế cực kỳ có chủ kiến. Cho nên hắn ở trong ban của Cù Hạo Cẩm và Lưu Phi Bằng đều là lấy hình tượng quân sư để xuất hiện, hơn nữa nhân vật này còn diễn không tệ. Đạt được sự tán thành nhất trí của Cù Hạo Cẩm và Lưu Phi Bằng, đối với hắn là việc vô cùng tôn trọng.
Công tác tổ chức nhân sự cũng là việc hắn chính quản, nhất định phải biểu thị ý kiến.
"Liễu bí thư, tôi cho rằng, lưu trình khảo sát cán bộ của chúng ta, theo chế độ mà nói thì tương đối đầy đủ, đã chứng thực được quan trọng. Trước đây chế độ phỏng tuần tra của Hướng trưởng phòng và bộ tổ chức Tỉnh ủy làm, tôi thấy là có thể tham khảo. Bộ Tổ chức Tỉnh ủy và Kỷ ủy tỉnh có thể thành lập một cơ cấu vô cùng hoàn bị như thế, định kỳ xuống địa thị kiểm tra công tác, hạng mục công tác chủ yếu trong đó chính là giám sát lưu trình khảo sát cán bộ. Còn có một số phương pháp công tác truyền thống cũng có thể tham khảo. . ."
La Tự Lập trầm ngâm lát sau mới chậm rãi nói.
Liễu Tuấn mỉm cười gật đầu, ý bảo La Tự Lập tiếp tục.
"Tôi thấy còn phải bắt điển hình. Tấm gương tốt, chúng ta tạo một hai cái, điển hình xấu cũng phải bắt một hai cái. Không có trách nhiệm, không để ý trình tự tổ chức loạn đề bạt cán bộ thì cứ tháo xuống một hai cái mũ ô sa, mọi người sẽ nghiêm túc hơn."
La Tự Lập nói rất thẳng.
Tạo tấm gương, bắt điển hình, xưa nay là biện pháp tốt đã đạt được hiệu quả.
Hướng Hàm lập tức gật đầu tán thành: "Ừm, kiến nghị này của bí thư Tự Lập tôi cảm thấy rất hay."
Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Hai vị còn có kiến nghị gì tốt thì cứ nói ra đi."
La Tự Lập hơi hơi do dự, vẫn nói: "Mặt khác, việc bổ nhiệm và miễn nhiệm đề bạt cán bộ cũng phải có một quy củ. Đoạn thời gian tới, tại phương diện điều chỉnh cán bộ nhất là phương diện thời cơ điều chỉnh, chúng ta làm không phải là rất tốt, tương đối tùy ý. Bất kể là ban địa phương hay là ban của đơn vị trực thuộc tỉnh, đã điều chỉnh quá nhiều lần, đây cũng không phải là chuyện tốt gì, bất lợi với công tác. Ngoại trừ sự kiện đột ngột, điều chỉnh thông thường vẫn tiến hành tập trung thì mới tốt hơn."
Liễu Tuấn nở nụ cười. La Tự Lập là đang nhắc nhở y, quan mới nhậm chức cũng đừng đốt lửa cháy quá nhanh.
"Đề nghị của bí thư Tự Lập và Hướng trưởng phòng tôi cho rằng đều rất có đạo lý. Vậy khổ cực Hướng trưởng phòng chuẩn bị một phương án hoàn chỉnh, rồi chúng ta sẽ thảo luận trên hội Thường ủy."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.