Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 551: Thủ đoạn cao minh




Liễu Tuấn mặc dù cười nói, nhưng ngữ khí rất trịnh trọng.
Bất quá Trì Hiểu Ba tạm thời còn chưa nghe ra Liễu Tuấn có gì khác thường, lập tức cười đáp:
- Đương nhiên không thể sơ xuất rồi, chúng tôi đã thành lập một tiểu tổ lãnh đạo để bình bầu, cậu đã nghe nói chưa?
Liễu Tuấn gật đầu.
Y tới đây chính là nhắm vào cái tiểu tổ lãnh đạo bình bầu đó.
Trì Hiểu Ba nói:
- Điều lệ rất nghiêm ngặt, một lúc nữa họp, chính là để thảo luận chuyện này, hiện giờ tài liệu bình chọn cá nhân tiên tiến đều đã được đưa tới, người phụ trách bốn ban nghành sẽ cùng xem xét.
Liễu Tuấn cười khẽ:
- Không phải mỗi một bản tài liệu, đều do mấy vị xem qua hết chứ?
Tổng cộng có 516 học sinh chi giáo, cảnh tranh 205 biên chế, xác suất rất lớn, cá nhân sơ tuyển ít nhất cũng trên bốn trăm người, mỗi một bản tầi liêu, bốn vị lãnh đạo đều xem qua hết là không có khả năng.
Đoán chừng là nhân viên bên dưới định ra những tài liệu chính, sau đó đưa cho người đứng đầu ký tên từng cái một, coi như thông qua.
Trong đó có người lãnh đạo muốn chiếu cố, tất nhiên đã đánh tiếng trước với nhân viên rồi, nhân viên làm việc sẽ an bài những người có quan hệ đó trước, sau đó số chỉ tiêu còn lại mới tới lượt bọn họ phân phối.
Tất nhiên học sinh chi giáo thực sự không hề có chút quan hệ nào cũng phải an bài mấy người, nếu không sao bịt miệng thiên hạ được.
Bình chọn cá nhân tiên tiến chỉ là bước thứ nhất.
Tiếp theo phân phối tới đơn vị nào lại là tiêu điểm của một lượt tranh đoạt mới, đặc biệt là năm chỉ tiêu của đoàn trung ương cùng với chỉ tiêu đơn vị trực thuộc tỉnh, đều là món hàng "hot" tranh giành.
Khi đó lại phải thi triển thủ đoạn, làm phép thần thông rồi.
Chuyện vòng vo lắt léo bên trong đó, Liễu Tuấn gì mà chẳng biết.
Trì Hiểu Ba cười, biêt việc này không gạt được Liễu Tuấn, mà cũng chẳng cần gạt.
- Đều xem qua hết thì không có khả năng rồi, nhưng phương hướng chúng thế nào cũng phải kiểm định.
Liễu Tuấn lắc đầu:
- Sợ rằng khó mà kiểm định được. Lại không thể phái tổ điều tra đi xác nhận từng trường hợp một, chủ yếu phải xem tài liệu bình chọn viết như thế nào thôi.

Liễu Tuấn nói thực tình, đại đa số địa điểm chi giáo là vùng núi lạc hậu hẻo lánh, giống như Thất Lĩnh Trùng đã là điều kiện khá lắm rồi, nếu muốn điều tra xác nhận từng người, cho dù phái 50 tổ điều tra, thì cũng phải ha ba tháng mới xong được.
Hơn nữa ai có thể đảo bảo tổ điều tra phải đi có thể chí công vô tư.
Đây đúng là một khó khăn.
Liễu Tuấn trước kia đưa ra kiến nghị này, mục đích chủ yếu là để hoạt động chi giáo triển khai thuật lợi, còn về phiền phức sau này mang lại thì không suy tính kỹ càng.
Hơn nữa cái phiền toái này so với việc hoạt động chi giáo thành công cũng chẳng là cái gì.
Nhiều lắm chỉ là phân phối bất công.
- Vậy theo ý cậu phải làm như thế nào?
Trì Hiểu Ba hỏi ngược lại.
Chẳng phải là Trì Hiều Ba cố ý giở trò trẻ con với Liễu Tuấn, mà là thực sự muốn hỏi xem Liễu Tuấn có diệu kế gì.
Người này khi còn làm việc ở tỉnh đoàn cơ trí vô cùng, thông minh tuyệt đỉnh.
Liễu Tuấn cười nói:
- Chuyện này tôi nói không tiện lắm, đều là việc của các lãnh đạo mà, sao dám vượt quyền. Bí thư Hiểu Ba, có một chuyện tôi còn muốn thỉnh giáo, lần bình chọn cá nhân tiên tiến này, biểu hiện của học sinh chi giáo trước kia ở trường học cũng bị liệt vào điều kiện xem xét sao?
Trí Hiểu Ba giật mình, gật đầu nói:
- Có một đề nghị như thế, nhưng chưa đưa vào trong văn kiện chính thức, khi bình chọn thực sự, sẽ căn cứ vào tình huống thực tế để quyết định.
Liễu Tuấn hỏi dồn tới:
- Là ai đề nghị thế?
Tri Hiều Ba nhìn Liễu Tuấn dò hỏi:
- Hồng chủ nhiệm, Hồng Nhạc Tụng của giáo ủy tỉnh, sao thế?
Liễu Tuấn nói:
- Căn cứ vào tình huống thực tế quyết định, đề nghị này của Hồng Nhạc Tụng không tệ, tiến có thể công lùi có thể thủ, chọn ai không chọn ai, quyền chủ động càng lớn. Hắn ta lại là chủ nhiệm giáo ủy, trường học toàn tỉnh đều phải nhìn sắc mặt của hắn, nếu hắn muốn đưa vào trong tài liệu người ta một chút điều không hay thì thật đơn giản.
Phải nói nếu phân tích riêng về mặt kỹ thuật, thủ pháp này của Hồng Nhạc Tụng là hết sức cao minh, trong các lãnh đạo, chắc gì Hồng Nhạc Tụng có quyền lớn nhất, nhưng có đề nghị này, Hồng Nhạc Tụng lại nắm quyền chủ động lớn nhất ở trong hoạt động bình chọn.
Trì Hiểu Ba cười nói:
- Cho nên không đưa vào điều kiện bình chọn chính thức, chỉ lấy làm tham khảo.
Người có thể làm tới chức thực quyền cấp cục cấp sở, há có thể là hạng tầm thường? Trì Hiểu Ba, Cổ sở trưởng và Tề sở trưởng, khẳng định đều "đi guốc trong bụng" Hồng Nhạc Tụng. Nhưng đề nghị của Hồng Nhạc Tụng nhưng bề ngoài cũng có đạo lý nhất định, tuy nói lần này chỉ bình chọn cá nhân tiên tiến hoạt động chi giáo, nhưng những người sau khi được bình chọn, là sẽ vào cơ quang đảng chính phủ, tư cách cá nhân cũng rất quan trọng, kết hợp với nhận xét của trường học, càng bình chọn được toàn diện khách quan công chính, bởi thế nhóm Trì Hiểu Ba cũng đồng ý làm điều kiện tham khảo.
Liễu Tuấn nhấm một ngụm trà.
- Liễu Tuấn, nghe nói cá nhân tiên tiến mà huyện Ninh Bắc báo lên, một trong số đó bị bác bỏ rồi?
Trì Hiểu Ba biết hôm nay Liễu Tuấn tới đây là nhất định phải có lời "thực lòng" muốn nói, tuyệt đối không phải là rảnh rỗi tìm mình tán gẫu. Nên suy nghĩ một chút hiểu ra vấn đề ở đâu là hỏi thẳng tới.
Trước mặt Liễu Tuấn, Trì Hiểu Ba không thể lên mặt, nất định phải đợi người ta mở miệng "nhờ vả" trước.
- Ừm, chính là Long Diễm Lệ ở trường Thủy Lợi, một trong số nhân chứng của vụ án cha con họ Kinh, bạn tiểu học của tôi, nghe nói giáo ủy tỉnh nói cô ấy khi còn ở trường, tác phong sinh hoạt không chừng mình.
Liễu Tuấn cũng không che giấu.
Trì Hiểu Ba nhíu mày lại, đã hoàn toàn hiểu ra ý tứ Liễu Tuấn tới đây rồi.
Vụ án cha con họ Kinh năm ngoái đã làm xôn xao cả lên, hiện giờ mặc dù đã kết thúc, kẻ nên giết đã giết, kẻ nên xử đã xử, nhưng đó chỉ là chuyện bề ngoài thôi, nhất định là còn có người ghi hận.
Hồng Nhạc Tùng là do Quan Minh Kiệt một tay đề bạt lên, giở chút thủ đoạn trong việc này chính là chuyện trong tình lý.
Nhất thời không không làm gì nổi Liễu Tuấn, thì thế nào cũng không để cho Long Diễm Lệ được yên bình.
Tòa án nhận định tội trạng của hai cha con họ Kinh là một chuyện, phóng chừng tuyệt đại bộ phận không hiểu rõ nội tình, đều cho rằng lý do là vì "quen tuông", nhưng vì cha con họ Kinh làm chuyện bất chính, bị nhà họ Liễu nắm được thóp, cho nên mới không trở mình được.
Giữa Tiểu Liễu và cô nữ sinh lẳng lơ Long Diễm Lệ kia, nhất định có quan hệ không rõ ràng.
Trì Hiểu Ba tỏ thái độ:
- Liễu Tuấn, chuyện này tôi sẽ quan tâm.
Vốn cô định khuyên Liễu Tuấn, Long Diễm Lệ không được bình chọn là cá nhân tiên tiến cũng đành thôi, hiện giờ cậu đã là phó bi thư huyện ủy rồi, tiền đồ vô hạn, cần gì vì một cô gái không quan hệ rõ ràng, cố chen vào bên trong, để cho Quan phó tỉnh trưởng chiếm "thượng phong" một hồi thì có làm sao?
Người trong thể chế không thể không bao giờ bị thiệt được.
Phải biết tiến biết lui.
Khi cần nhượng bộ thì nhượng bộ có sao đâu?
Nếu cậu muốn chiếu cố cho Long Diễm Lệ, còn có cách khác, tay của Quan phó tỉnh trưởng và Hồng Nhạc Tụng có dài tới đâu, cũng chẳng vươn tới được Bảo Châu.
Đó là sân sau của Nghiêm Liễu hệ, hiện giờ lại đặt một bí thư thị ủy ở đó, ai dám nhúng tay chõ mõm vào chuyện của Bảo Châu!
Nhưng suy nghĩ này chỉ chạy một vòng trong đầu Trì Hiểu Ba rồi bỏ đi.
Vì Trì Hiểu Ba tự nhận "giao tình" của mình và Liễu Tuấn chưa tới mức đó, chưa đủ tư cách nói lời giống như bề trên "dạy bảo" bề dưới như vậy.
Liễu nha nội người ta hôm nay tới đây, chính là nhắm vào chuyện cá nhân tiên tiến, mình đã không giúp được lại còn "dạy bảo", nếu lòng dạ Liễu nha nội rộng lớn, có lẽ sẽ tiếp nhận, nhưng rất có khả năng hiểu lầm rằng minh không muốn giúp.
Như vậy thì gay go rồi.
Vào cơ quan làm cán bộ, đối với một sinh viên đại học vừa tốt nghiệp với người lớn trong nhà bọn họ mà nói, đương nhiên là một chuyện rất lớn, nhưng đối với Trì Hiểu Ba, đó chỉ là một cái nhấc tay, rõ ràng chuyện trong phạm vi khống chế của cô mà còn không muốn giúp, vậy tới lúc quan trong còn có thể hi vọng được gì nữa chứ?
Nếu để lại ấn tượng như vậy trong lòng Liễu Tuấn, thì khó khăn lắm mới móc nối được quan hệ với Nghiêm Liễu, liền bị chính bản thân chặt đứt rồi.
Liễu Tuấn chỉ cười.
Cán bộ cấp bậc như Trì Hiểu Ba, chỉ có thể nói là con cờ trong tay lãnh đạo tỉnh, đối với việc tranh đấu trong cao tầng tỉnh, nhiều lắm chỉ nhìn được chút bề ngoài, nội tình khẳng định là đoán không ra, cho nên Trì Hiểu Ba cho rằng mình đặc biệt tới đây là vì Long Diễm Lệ cũng là điều có thể hiểu được.
Bất kể thế nào, Liễu Tuấn cũng khá hài lòng với thái độ của Trì Hiểu Ba.
Thái độ của người ta rất rõ ràng, chọn phe phái kiên quyết, không hàm hồ chút nào.
Liễu Tuấn mỉm cười nói:
- Bí thư Hiểu Ba, chuyện cá nhân tiên tiến của Long Diễm Lệ, phủ quyết thì phủ quyết vậy, đồng chí lãnh đạo của giáo ủy tỉnh quyết định như vậy thế nào cũng có đạo lý, không cần thiết vì chuyện này mà xung đột.
Tri Hiểu Ba giật mình, nhìn Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn gật đầu, ý tứ là: Tôi nói thật lòng, không phải ra vẻ thanh cao, cô không cần nhìn tôi như thế.
Trì Hiểu Ba không khỏi cảm khái.
Xem ra công tử tỉnh trưởng đúng là khác biệt với người thường, rất là khoáng đạt, nhìn rất rõ bản chất sự việc, không cần mình phải lo lắng nữa rồi.
Liễu Tuấn trầm ngâm chốc lát, cuối cùng nói:
- Bí thư Hiểu Ba, hôm nay tôi tới đây kỳ thực là muốn nói với chị, trong lần bình chọn cá nhân tiên tiến này, nhất định phải cẩn thận, đừng để xuất hiện tình huống không nên có.
Trì Hiểu Ba kinh sợ, chăm chú nhìn Liễu Tuấn, chỉ có điều trong chớp mắt Trì hiểu Ba đã khẳng định được Liễu Tuấn không phải chỉ thuận miệng mà nói, không khéo lại là ý tứ của một vị nào đó sau lưng.
- Đương nhiên rồi, đây là chuyện tập thể quyết định, cũng không phải là do cá nhân nói mà định đoạt được. Nhưng ít nhất trong số học sinh chi giáo tiên tiến kia, đừng để có người có quan hệ thân thiết với chị, còn người khác, bọn họ muốn làm gì thì làm, dù sao cũng không thể quản nổi, cứ mặc cho bọn họ đi.
Liễu Tuấn nói với ngữ khí gần như là "dạy bảo" Trì Hiểu Ba.
Nhưng Trì Hiểu Ba làm không hề cảm thấy khó chịu chút nào, lập tức trịnh trọng gật đầu, tỏ ý hoàn toàn hiểu lời của Liễu Tuấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.