Đặc biệt khiến Thạch Trọng không thể tưởng tượng nổi đó là Liễu Tuấn đã không thông báo trước cho hắn một tiếng và cũng không thảo luận tại hội nghị thường ủy mà tự mình đưa ra quyết định.!
Tác phong này quá là chuyên quyền. Liễu Tuấn không phải là đã quen thói“ một mình xử lý” đấy chứ? Một phút bốc đồng đem chế độ dân chủ gạt ra một bên. Những chuyện như thế Thạch Trọng không phải là chưa từng nhìn thấy nhưng mà ít nhất người ta cũng công bố trong hội nghị thường ủy rồi cho thông qua.
Trước kia khi Phương Triêu Dương cầm quyền cũng không đến mức như thế.
Thạch Trọng cảm thấy mình không thể không nói.Coi như là vì Liễu Tuấn, cũng nên nhắc nhở hắn không được quá nóng vội.
Thạch Trọng tìm Liễu Tuấn nói chuyện, Liễu Tuấn rất khách khí vượt ngoài dự liệu của hắn.
Liễu tuấn nói, hoan nghênh ý kiến của phó huyện trưởng.
Thạch Trọng có chút bất an, những lời này không phải là điềm tốt.
Nhưng mà đã đến đây thì phải nói ra, nếu không thì thân làm phó huyện trưởng ủy ban thường vụ như hắn cũng thấy uất ức. Thế là Thạch Trọng cẩn thận chọn từ ngữ biểu lộ ý kiến của mình, nhắc nhở Liễu Tuấn, chuyện như vậy phải thảo luận trước ủy ban thường vụ.
Liễu Tuấn cười nói : "Ủy ban thường vụ không cần phải lo, chờ phương án mới được đưa ra thì mở hội nghị cũng chưa muộn."
Thạch Trọng một lần nữa há hốc mồm.
Nhưng mà cuối cùng hắn cũng bị Liễu Tuấn làm cho không được phản bác, mà chỉ có chấp hành theo lệnh.Trực tiếp thi hành, sau đó mới viết thành văn bản trong hội nghị ủy ban thường vụ.
Chỉ có điều chuyện này, Liễu Tuấn đúng là có lý hơn một chút nên người ta không tìm ra được cái cớ nào. Dù sao thì chống lãng phí cũng là truyền thống trước nay của Đang, nói đến đây thì Liễu Tuấn có lý.
Nhưng mà Liễu Tuấn rất tán thưởng thái độ “ đưa ra ý kiến” của Thạch Trọng.Liễu tuấn nói, thân là lãnh đạo phải giữ nguyên tắc của mình.
Nghe xong lời này Thạch Trọng thật sự không biết là nên vui hay nên buồn. Người này đến ngay cả ủy ban thường vụ cũng không để mắt tới nhưng mà lại tán dương mình, không biết nên nghe câu nào nữa.
Trong trường hợp đó thấy Liễu Tuấn không có ý chế giễu, Thạch Trọng cũng thấy yên lòng.
Ý kiến đã được đưa ra, phản đối không có hiệu quả, Thạch Trọng đành làm theo lệnh, dặn lãnh đạo huyện ủy và phòng tài chính làm theo chỉ thị của Liễu Tuấn, cắt giảm 30%.
Liễu Tuấn đưa ra phương án này trong cuộc thảo luận của ủy ban thường vụ, đương nhiên không ai phản đối.
"Các đồng chí, chính quyền huyện đã quyết định như vậy không phải là một phút nhất thời mà là căn cứ theo tình hình của huyện lúc này, nhất định phải làm như vậy."
Liễu Tuấn đợi mọi người trật tự rồi mới nói.
"Năm trước và năm nay kinh tế của huyện đã có những bước phát triển nhất định, đó là sự thật. Đây là thành quả nỗ lực của các đồng chí ngồi đây. Làm ra thành tích, ai cũng không thể phủ nhận. Cuối năm nay huyện ủy tổ chức lễ khen thưởng các đơn vị, đồng chí có thành tích xuất sắc. Nên thưởng thì nhất định phải thưởng. Vậy thì nhiệm vụ xây dựng kinh tế năm sau của chúng ta là gì? Chính là giảm bớt gánh nặng cho nông dân. Việc cắt giảm 30% kinh phí mọi người nhất định phải chú ý, là cắt giảm những công tác không cần thiết, tài chính huyện sẽ cấp đủ số tiền đúng thời gian, không nợ nần.”
Nghe đến đó, các cán bộ lại được một hồi chấn động. Đây là lần đầu tiên nghe thấy lãnh đạo hàng đầu của huyện ủy nói chắc chắn như thế.
Huyện ủy sẽ cấp đủ số tiền, đúng thời gian, trước giờ chưa có huyện trưởng hay bí thư nào dám nói như thế. Tất cả các đơn vị xã, thị trấn hàng năm đều phải kiện tài chính huyện để đòi tiền, về cơ bản, chưa từng có chuyện đúng thời hạn, đủ số lượng. Đôi khi tòa án cũng bao che, nên khó trách huyện Ninh Bắc nghèo.
Lãnh đạo của huyện thì phải bảo vệ chứ.
Liễu Tuấn dám nói chắc như đinh đóng cột.
Uy quyền của Liễu Tuấn tại Ninh Bắc có thể nói là chưa từng có.
"Giữ lời" là một trong những lý do. Không cần biết là chuyện gì nhưng hắn đã hứa là sẽ làm.
Xem ra sang năm không cần kiện nữa rồi.
"Như vậy, cắt giảm các khoản kinh phí không cần thiết thì các khoản của các xã, thị trấn cũng giảm đi, so đó cũng giảm bớt gánh nặng cho người nông dân. Tôi nói cho mọi người biết, về vấn đề này không có chuyện “ mặc cả” ở đây
Gánh nặng của nông dân nói phải giảm là nhất định phải giảm, chúng ta sẽ kiểm tra mỗi quý một lần, kiểm tra gì? Thứ nhất chính là kinh phí thực tế có thống nhất với dự toán không? Anh không được lấy dự toán ra để lừa bịp huyện ủy. Sau đó là đến bên dưới thu đủ các loại phí để thoải mái tiêu sài.
Chuyện như vậy, sau này sẽ không phát sinh nữa. Chỉ cần kế hoạch của các đơn vị thực hiện chặt chẽ theo dự tính thì sẽ không vấn đề gì. Nếu như đơn vị nào liên tục trong hai ba quý vượt dự toán, vậy thì xin lỗi, ai ký người đó chịu trách nhiệm, cách chức tại chỗ. Anh không thể làm được thì chúng tôi đổi người khác!"
Liễu Tuấn thần sắc nghiêm trọng, nói từng chữ từng câu.Thần sắc của mọi người cũng rất nghiêm trọng.
Xem ra chuyện này Liễu bí thư không chỉ là nói suông, trước kia khi vẫn còn làm phó bí thư, nói cách chức anh thì cái mũ ô sa của anh không đội được đến mai.
Anh phải làm tốt, muốn tiến bộ cũng dễ thôi. Thí dụ như Dịch Hàn, Mai Văn Hoa đều là nhân vật nổi tiếng của Thất Lĩnh Trùng. Ninh Bắc huyện vẫn còn rất nhiều nhân tài chưa dùng đến. Không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhăm nhe vào vị trí người khác đang ngồi.
"Nội dung thứ hai cần phải kiểm tra chính là gánh nặng của nông dân. Chúng ta phải giảm 30% so với năm nay thì mới coi như là đạt tiêu chuẩn. Cũng giống như ở trên nếu liên tiếp trong hai quý không đạt tiêu chuẩn thì thay người khác!"
Liễu Tuấn bưng chén lên uống một hớp nước.
"Nội dung thứ ba là biên chế, có vượt chỉ tiêu hay không? Công việc này do ban thẩm tra và biên chế huyện tiến hành. Theo tiêu chuẩn biên chế hiện tại thì không cho phép vượt chỉ tiêu. Những nhân viên làm thêm thuộc diện cắt giảm không được quay lại làm việc.”
Từ giờ trở đi, việc tăng thêm biên chế mới và nhân viên nếu không có chữ ký của tôi thì không có hiệu lực. Không ai được vi phạm.
Nếu như vi phạm thì sẽ bị xử phạt không nhân nhượng,”
Liễu Tuấn chậm rãi nói, ngữ khí vô cùng đanh thép.
"Các đồng chí. Tôi không phải là người chỉ biết mạnh mồm, các anh đều là cán bộ của các xã, thị trấn, tình hình hiện tại của các thôn và nông dân như thế nào, các anh hẳn rõ hơn tôi. Thủ trưởng đã nói muốn giàu mạnh thì phải cả huyện cùng làm giàu.Muốn phát triển kinh tế Ninh Bắc, nâng cao mức sông thì không chỉ tăng trưởng ở bề mặt mà còn phải tăng trưởng cả chiều sâu. Thí dụ như xây dựng nhà cửa, xã hội trị an, y tế, giáo dục, dân tộc văn hóa, đều phải có những bước tiến bộ nhảy vọt.
Trong đó quan trọng nhất là phải làm cho nông dân trở nên giàu có, có tiền nhàn rỗi, bọn họ mới có thể đầu tư nhiều vào ruộng đất, mới có hi vọng tăng gia sản xuất. Những chuyện ngu dốt như mổ gà lấy trứng không thể xảy ra nữa.
Mục tiêu của hội nghị đảng ủy lần này là cắt giảm 50% gánh nặng cho nông dân. Nếu như chúng ta không đạt được mục tiêu này nhưng vẫn đứng thứ nhất toàn tỉnh về tổng sản lượng thì cũng chỉ là hư vinh. Hư vinh đó Liễu Tuấn tôi không cần. Phải cắt giảm kinh phí, giảm gánh nặng chi nông dân, phát triển kinh tế là nhiệm vụ rất gian khổ.
Nhưng mà con người có thể thay đổi tất cả, Ninh Bắc chúng ta đã thay đổi nhiều so với trước đây Chúng ta phải kiên trì trong vài năm nữa trở thành trụ cột của tỉnh. Không chỉ là tích lũy vốn trong các doanh nghiệp mà trong cả tỉnh. Chỉ có như thế chúng ta mới có thể phát triển thật sự. Tôi hy vọng, tất cả mọi người có thể đoàn kết nhất trí, quyết tâm đối đầu gian khó để đem lại ngày mai tươi sáng hơn cho Ninh Bắc chúng ta.”
Phòng họp lúc trước yên lặng, lúc này vang lên những tiếng vỗ tay giòn rã.