Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 805: Tin xấu- Tin tốt




Liễu Tuấn nói chẳng để ý điều gì,
“Được, ta đồng ý, nhưng ta cũng muốn hỏi cháu! Nếu bài này không làm được, người ta vẫn kiên quyết đổi người thì sao?”
Hà Duyên An nhìn Liễu Tuấn ánh mắt tuy ôn hòa nhưng vẫn có chút sắc bén.
Liễu Tuấn trấn tĩnh lại, lạnh lùng nói: “Thế còn phải xem, xem cháu đồng ý hay không! Cháu nếu không đồng ý, ông ta có mang một bàn tiệc như thế đến chỗ cháu, cháu nhất định cho ông ta lùi đi!khu Trường Hà là do cháu đang làm bí thư!”
Liễu Tuấn để cho Sài Thiệu Cơ nhận trả lời phỏng vấn của phóng viên và các cơ quan truyền thông, Sài Thiệu Cơ cảm thấy rất bất an, nhưng Liễu Tuấn không nói rõ cho nên Sài Thiệu Cơ cũng không tiện hỏi. chỉ là cố gắng làm việc hơn nữa mà thôi, mấy ngày nay từ sáng đến tối đều bận rộn với công việc, tất cả những doanh nghiệp mới và cũ của khu mới này Sài Thiệu Cơ đều đã đi điều tra rồi, cho nên trong cuộc họp trực tiếp đều có thể giải thích các vấn đề với các nhà đầu tư.
Có một vài vấn đề khá quan trọng, phạm vi đề cập tới cũng rất rộng, có khi không thể một mình một chủ nhiệm ủy ban quan lý có thể nói là được, hình thức rất nghiêm ngặt, Sài Thiệu Cơ cũng không dám thể hiện thái độ quá rõ ràng, trong lòng hơi bất an, nhưng chỉ cần Sài Thiệu Cơ thể hiện thái độ cho dù là bí thư Liễu có biết hay không, thì sau đó cũng có những thỏa thuận ngầm giữa hai người họ. Nếu như đề cập đến vấn đề trong thành phố thậm chí là quyền hạn của các cơ quan có chức năng, Liễu Tuấn đã đích thân xuất hiện để tiến hành thông hiểu tư tưởng. Liễu Tuấn làm tại ủy ban thường ủy thành phố lại là “Tâm phúc” của Hà Duyên An cử tới. Các cơ quan trong thành phố hay tỉnh cũng phải nể mặt vài phần.
Ngày này nhận được thông báo của chính quyền, muốn lãnh đạo chủ chốt của khu mới Trường Hà phụ trách các đồng chí sẽ tham gia hội nghị tọa đàm tại tỉnh thành. Nhận được tin này Sài Thiệu Cơ liền vội vàng đến xin chỉ thị của Liễu Tuấn.
Liễu Tuấn không hề khách khí, vẫn ngồi yên sau bàn làm việc, mỉm cười mời Sài Thiệu Cơ ngồi xuống, mời hút thuốc.
“Lão Sài, đây là việc tốt mà, đồng chí đi chuẩn bị đi, chuẩn bị một bài phát biểu trước buổi tọa đàm”
Sài Thiệu Cơ ngạc nhiên, vội hỏi: “Bí thư, hội nghị này, bí thư không tham gia?”
“Ha ha, tôi không tham gia, tọa đàm hợp tác của công ty Trường Phong và người nhật đã đi vào giai đoạn quan trọng, tôi phải qua đó kiểm tra….đồng chí đi là được rồi, đủ đại biểu tham gia rồi..”
Liễu Tuấn cười nói. Rât tùy ý.
Sài Thiệu Cơ đến lúc này đã hiểu, Liễu Tuấn làm việc này tất cả là tiến cử mình, tăng cường ảnh hưởng của mình. Chuẩn bị bài phát biểu tại buổi tọa đàm toàn tỉnh là một cơ hội vô cùng tốt, đại biểu cho khu mới Trường Hà và Sài Thiệu Cơ này đã nhận được sự công nhận hoàn toàn của chính quyền tỉnh. Dụng ý của Liễu Tuấn chỉnh là việc điều chỉnh cán bộ trong thành phố.
“Bí thư, tôi…”
Sài Thiệu Cơ thấy sống mũi cay cay, đã bao nhiêu tuổi rồi vậy mà nước mắt thiếu chút nữa là không nén lại được.
Liễu Tuấn cười mỉm nói: “Khu Trường Hà muốn phát triển thì chúng ta cần có một ban lãnh đạo hợp tác đoàn kết.”
“Vâng”
Sài Thiệu Cơ gật đầu. sau khi Sài Thiệu Cơ đi, Liễu Tuấn đang chuẩn bị đến công ty Trường Phong xem xet tình hình, thì chuông điện thoại kêu lên.
“Xin chào, tôi là Liễu Tuấn !”
“Hi hi, tiểu quỷ, nhớ tôi không?”
Từ điện thoại vọng ra tiếng nói đùa của Hà đại tiểu thư .
Liễu Tuấn cười nói một tiếng : “Nhớ”
“Hừ, cậu cũng quá tiết kiệm lời đó! Nới nhiều thêm mấy chữ cũng tốn sức sao?”
Hà đại tiểu thư tỏ ra không hài lòng nói, tính cách của chị này ngày càng giống trẻ con, Liễu Tuấn đến khu Trường Hà không lâu. Cô là người đầu tiên chạy đến thành phố Ngọc Lan sắp xếp công việc, sắp xếp xong xuôi khi không có việc thì lại chạy tới gặp mặt với ái lang tại thành phố Ngọc Lan.
Dù sao cô của Hà đại tiểu thư cũng là tỉnh trưởng của tỉnh A, người nhà làm quan tại đây có việc hay không có việc chạy đến đây cũng chẳng ai nói gì được, huống hồ hiện nay cũng đã chẳng có ai có thể quản nổi Hà đại tiểu thư nữa. Đại bà chủ với tiền tỷ trong tay cũng chẳng phải ai nói muốn quản là quản nổi.
“Ài, nói cho cậu một tin tốt, và một tin không tốt, muốn nghe cái nào trước?”
Hà đại tiểu thư lại chơi trò trẻ con trong điện thoại.
Liễu Tuấn cười không nói, Hà đại tiểu thư không chịu nổi nữa liền nói: “Liễu Tuấn, cậu ngày càng quá rồi đó…”
Liễu Tuấn cười nói: “Nói như vậy, lần trước nếm mùi chưa đủ? Thế thì được, lần sau chị tới, để cho chị thử chiêu thức mới…”
Hà đại tiểu thư rất xấu hổ nhưng vẫn nói: “Cậu đúng là, chỉ có biết đến cái kia….trong mắt của cậu, giữa nam nữ còn những chuyện gì nữa nào?”
“Chị thích nói hay không nói, tôi cúp máy đây, đang rất bận đó!”
Đối phó với Hà đại tiểu thư Liễu Tuấn có rất nhiều cách. Hà đại tiểu thư rất tức giận, hừ hừ mấy tiếng trong điện thoại, không vui nói: “Chị Bạch Dương của cậu, mấy hôm nữa sẽ đến thăm cậu!điều này cậu vui chưa? Còn nữa, cái tên Cao nhị, cũng chạy đến thành phố Ngọc Lan, nghe nói anh ta có quan hệ rất thân thiết với Cận Tú Thật, cậu cẩn thận một chút, đừng có mải quan tâm tận tình chị Bạch Dương của mình quá, vui quá sinh sầu đó!”
Chỉ hừ một tiếng, Hà đại tiểu thư liền cúp máy. Hai thông tin này thật sự làm cho Liễu Tuấn thấy ngạc nhiên, ại sao tự nhiên Bạch Dương lại đến thành phố Ngọc Lan, lại là Hà đại tiểu thư thông báo cho mình nữa? việc này, thật làm cho người ta dở khóc dở cười. Nói như vậy đi, Hà đại tiểu thư chưa từng tỏ thái độ “Ghen” với Xảo nhi và tiểu Thanh, ngược lại còn khá tốt, ít nhất là theo nhìn nhận của Liễu Tuấn là vậy, xưa nay chưa từng ghen với họ. Duy chỉ có với Bạch Dương, Hà đại tiểu thư nhắc tới là đã thấy ghe tuông rồi. “Cố ý” một cách lạ lùng thế này thật sự không biết nguyên nhân do đâu. Nói một cách nghiêm túc thì quan hệ thể xác với Bạch Dương, Liễu Tuấn xưa nay chưa từng nói với bất kì ai, càng không hề nhắc với Hà đại tiểu thư . Hà Mộng Doanh có lẽ đã đoán ra.
Trực giác của phụ nữ thật nhạy bén. Nghĩ kỹ lại, Hà đại tiểu thư và Bạch Dương cho dù xét về xuất thân hay kinh nghiệm đêù ngang nhau, duy chỉ có một điều là Bạch Dương hiện nay đang nằm trong thể chế, còn Hà đại tiểu thư thì chỉ mang danh nghĩa của quân đội mà thôi.
Liễu Tuấn lắc đầu, không nên mất nhiều thời gian suy nghĩ điều này, Hà Mộng Doanh cũng không phải là người ăn nói lung tung với người khác.
Với tin xấu Hà Mộng Doanh nói Liễu Tuấn càng phải tăng cường cảnh giác. Nhị thiếu gia nhà họ Cao Bảo Hùng cũng chẳng có gì đáng lo nhưng thi thoảng nó cũng làm cho Liễu Tuấn cảm thấy không thoải mái, không vui, ví dụ như lần này lại tìm đến thành phố Ngọc Lan. Đến thì cứ đến đi, chăng liên quan gì.
Quan trong là Hà đại tiểu thư nói quan hệ của Cao nhị với Cận rất thân thiết, Liễu Tuấn càng không thể không thận trọng đối đãi được. Người họ Cận này cũng chẳng phải ai khác mà chính là công tử của bí thư tỉnh ủy Cận Tú Thật. nghe nói làhuyện trưởng huyện Ngọc Tây Chung Dũng Minh muốn tranh giành vị trí chủ nhiệm của Sài Thiệu Cơ, đây chính là người thân của bên vợ Cận Hữu Vi.
Trong tỉnh, sức nặng của bí thư tỉnh ủy nặng bao nhiêu, Liễu Tuấn biết rất rõ ràng. Nhưng với người như Cận Hữu Vi rốt cuộc phẩm chất có như thế nào Liễu Tuấn cũng được biết tuy trước đây chưa từng gặp mặt.
Liễu Tuấn cứ đứng thế suy nghĩ, sau đó liền ngồi xuống gọi điện cho Hà đại tiểu thư
.
“Sao, nghe nói chị Bạch Dương của cậu đến, đứng ngồi không yêu rồi. muốn nghe kỹ hơn đúng không? Muốn nghe báo cáo tình hình cũng được, cho tiền đi, khoảng 5 ngàn vạn một tin..”
Hà đại tiểu thư lại nói lung tung qua điện thoại,nhưng qua những lời nói đó lại thể hiện sự vui mừng. Mỗi lần tiểu quỷ gợi điện đến cho chị, thì đều làm cho Hà đại tiểu thư thấy vui. Cũng có khi chị nghĩ, mình có phải đang đi vào động quỷ. Lại đi yêu một “Người đàn ông hư hỏng”. Nhưng….nhưng tên tiểu quỷ này thật sự rất đáng yêu!từ khi người này xuất hiện trong cuộc đời chị, chị mới cảm thấy những ngày tháng cuộc đời mình mới vui vẻ!
Cho dù có đi vào nhập quỷ cũng kệ, yêu một người không có tội! Liễu Tuấn cứ cầm điện thoại không nói gì.
“Được rồi, được rồi, tôi vừa đi nghe ngóng tin tức, không được sao? cái người Cận Hữu Vi đó, trước đây đã tham gia thể chế trong một thời gian, sau này chủ động từ chức không làm nữa, cũng không biết nguyên nhân vì sao, có lẽ là chê làm việc trong thể chế không được thoải mái, sau khi từ chức thì tham gia vào một công t y bất động sản, nói là cái gì bất động sản Tinh Vũ gì đó, cậu nghe nói chưa?”
Liễu Tuấn liền nhớ tơi biệt thự có phong cách khác biệt tại đập chứa nước thủy hợp, nhớ là chủ nhiệm phòng công ủy Trịnh Linh Chi nhắc tới đó là do công ty bất động sản tinh vũ làm.
Với tư cách là một tổng giám đốc, Liễu Tuấn biết rất rõ, chưa đến 10 năm, những nước phát triển phương tây như Mỹ, có thể kiếm được rất nhiều tiền từ mạng và những doanh nghiệp liên quan tới, còn trong nước, người kiếm được nhiều tiền nhất là thương nhân buôn bán nhà cửa đất đai. Tục ngữ có hình dung thành phú ông chỉ trong một đêm với hai chữ “Cướp tiền”, đây cũng chưa thể hình dung hết được những khoản tiền mà buôn bán bất động sản làm được! nhất định cần dùng một câu để hình dung cái lợi hại của buôn bán bất động sản trong nước, chỉ có thể là “Bóc lột đến tận xương tủy”
Liễu Tuấn biết rõ mình không đủ để thay đổi cục diện, để ứng phó với “Điên cuồng bất động sản” việc Liễu Tuấn có thể làm chính là dặn dò Xảo nhi và Hắc Tử. Tăng cường hơn nữa vốn đầu tư cho công ty Hoa Hưng, tập trung vào đất đai, để sau này có thể dùng giá của công ty Hoa Hưng để ngăn chặn việc buôn bán đất đai điên cuồng kia. Đương nhiên, chỉ dựa một mình vào công ty Hoa Hưng không đủ để ngăn chặn thế cục này. Chỉ có thể làm hết sức mà thôi.
Hoặc theo sự thay đổi của thời gian, chức vụ của Liễu Tuấn thăng tiến lên cao hơn nữa, có thể để tiến hành quy hoạch những quy mô trong xây dựng nhà cửa giá bình dân và kiêm cả phòng cho thuê trong khu vực của mình để điều tiết hiện tượng trên.
“Bất động sản Tinh Vũ, đã nghe đến rồi!”
Liễu Tuấn lạnh lùng nói.
“Tạm thời tôi cũng chỉ có biết vậy, những tin khác tự cậu đi tìm hiểu đi. Tóm lại cậu nên cẩn thận hơn, những người này động đến sau này hậu quả là khó lường được”
Hà đại tiểu thư quan tâm nói.
“Ừ, tôi biết rồi, người không động đến mình, mình không động đến người!”
“Hi hi, biết cậu lợi hại….mấy hôm nữa đếm thăm cậu….cậu yên tâm, không phá hỏng chuyện vui của cậu đâu…”
Liễu Tuấn chẳng biết làm gì thì Hà đại tiểu thư liền cúp máy trước, cũng không quên trêu anh một trận.
“Chị, khi nào đến thăm?”
Liễu nha nội gọi điện đến cho Bạch Dương, giọng điệu đương nhiên rất nhã nhặn.
“Sao. có người thông báo cho em rồi à?”
Liễu Tuấn hơi chột dạ, trời cũng biết trực giác của người phụ nữ này rất nhạy bén! Có lẽ là cũng có chút bản năng, giống như Liễu Tuấn khi ở trong thể chế, đã rèn luyện thành một kỹ năng trước thông tin tiếp nhận rồi.
“Em rất nhớ chị, hay mấy hôm nữa em đến thăm chị nhé”
Liễu Tuấn đưa điện thoại sang một bên tai khác, nói với giọng rất “Ôn hòa”
“Được, thế chị hoãn mấy hôm nữa rồi đến thành phố Ngọc Lan được rồi”
Bạch Dương cười.
Liễu nha nội lập tức cảm thấy rất vui.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.