Trùng Sinh Sửa Lại Quá Khứ Của Đôi Ta

Chương 1: Lời thì thầm




Uyên Quốc, thủ đô Hiên Quân.
Có một gia đình vừa chuyển tới, gia đình ấy có ba người, bố mẹ và cậu con trai bốn tuổi. Họ làm hàng xóm của một gia đình ở khá lâu ở đó nhà họ Giang, gia đình có bốn người, bố mẹ và anh đứa con một gái một trai. Đứa con trai nhà đó bằng tuổi cậu con trai nhà họ.
Hai đứa trẻ học cùng trường mẫu giáo, kết thân với nhau. Luôn ăn ngủ và đi chơi cùng nhau.
Hai đứa trẻ ấy lớn dần, thấm thoắt đã mười ba năm trôi qua. Năm đó cả hai đã học đến lớp 12. Hai đứa trẻ như hình với bóng vậy, đi đâu cũng đi cùng với nhau.
Sáng đó là đầu tháng hai, trời sáng. Trước cửa nhà họ Giang có một thiếu niên vận đồng phục của trường trung học phổ thông đứng nhấn chuông. Một lúc sau một thiếu niên vận đồng phục ra mở cửa. Người đứng bên ngoài liền hỏi:”Ăn sáng chưa?”
Người mở cửa ra khẽ gật đầu. Người kia liền nói:”Thế thì mau lên, đi học thôi, sắp trễ giờ đến nơi rồi”
Một người đạp xe, một người ngồi phía sau, cả hai đèo nhau đến trường. Cánh hoa đào bay trong gió, đường phủ đầy cánh hoa, đầu tháng 2 tiết trời se se lạnh. Người phía sau khẽ rùng mình nói:”Lạnh quá”
Thiếu niên đạp xe liền cười rồi trách mắng:”Biết lạnh sao không mang áo theo?”
Người phía sau liền trả lời:”Mẹ tao bảo trời không lạnh lắm, không cần mặc”
Thiếu niên kia liền nói:”Quả nhiên là con trai ngoan của mẹ nha, mẹ nói không lạnh không cần mặc liền thật sự nghe lời không mặc”
Đối phương trầm ngâm không nói gì. Lúc đến trường, một người đi gửi xe, người còn lại đứng chờ bên ngoài, họ cùng nhau bước qua dãy hành lang tấp nập lên tầng thứ ba, mở cánh cửa đầu tiên của lớp 12A1 rồi bước vào. Bọn họ ngồi sát bên cạnh nhau, ngồi phía cuối lớp. Bọn họ vừa ngồi xuống thì chuông báo vang lên, học sinh bên ngoài bắt đầu bước vào lớp ổn định chỗ ngồi, mãi một lúc thì giáo viên mở cửa tiến vào.
Tiết đầu của lớp cậu là ngoại ngữ. Giáo viên kiểm tra khắp lớp xem ai quên bảng phân từ, cô tiến tới cuối lớp rồi gõ nhẹ vào bàn nói:” Vân Phong, đứng dậy cho tôi, em lại quên bảng phân từ ở nhà à? Lần này lý do là gì đây?”
Cậu đứng dậy, chưa kịp trả lời thì bạn thân đã đưa bảng phân từ qua rồi nói:”Cậu ấy không quên, là em cầm của bạn ấy thưa cô”
Cậu cầm lấy, vẻ mặc có chút hoang mang, liếc nhìn qua thì thấy trên bàn của bạn thân còn một tờ giống hệt, lúc đó mới cầm lấy. Giáo viên:”Được rồi ngồi xuống đi, không có lần sau đâu, Giang Vũ lên bảng trả bài”
Giờ ra chơi, cả hai xuống căn tin mua đồ ăn, vừa quay đầu trở về lớp, đang đi dọc hành lang thì một cô gái lao đến, là hoa khôi khối dưới, học giỏi xinh đẹp. Cô gái chìa ra một lá thư ngay trước mặt Vân Phong rồi nói với cậu:”Anh Phong, em thích anh, anh làm bạn trai em nha”
Vân Phong tức thì lắc đầu, cậu nói:”Xin lỗi nhé, chuyện này anh không đồng ý được”
Cậu cười trừ, hoa khôi lập tức cúi đầu nói:”Thành thật xin lỗi đã làm phiền ạ”
Nói xonh lập tức chạy đi. Cậu vừa quay sang liền thấy gương mặt cau có bí xị của anh liền khó hiểu hỏi:”Mày bị gì đấy Vũ?”
Đối phương liền đùa:”Tao cũng đẹp trai mà, tại sao em thích mày không thích tao chứ”
Vân Phong liền cười nói:”Mày lại tự luyến với nhan sắc của mình rồi đấy Vũ à”
Giang Vũ liền nói:”Vì tao đẹp mà, tao đẹp tao có quyền tự luyến chứ”
Cả hai cười lớn, khoác vai nhau rời khỏi đó. Tối đó bố mẹ anh không về, anh liền chạy sang ngủ nhà cậu. Bố mẹ cậu niềm nở tiếp đón anh. Tươi cười mời bánh, họ ngủ chung, anh tò mò hỏi cậu:” Ê mà này, sao lúc sáng mày từ chối ẻm vậy? Tao thấy ẻm cũng xinh học cũng giỏi mà”
Cậu lạnh nhạt bảo:”Không học giỏi bằng tao”
Nói rồi liền giải thích:”Nhỏ đó top 2 khối, điểm được 98, bạn thân mày top 1 đứng đầu quốc gia, điểm full 100”
Giang Vũ cười cười. Cậu nói tiếp:”Bạn gái tao ít nhất cũng phải học giỏi như mày, tốt như mày, hiền lành như mày”
Giang Vũ liền hỏi:” Ý mày chính là nếu tao là nữ là mày yêu tao luôn à?”
Cậu đáp ngay không do dự:”Đương nhiên”
Cậu nằm sát tường, anh nằm bên ngoài. Nửa đêm anh ngủ say rồi, cậu vẫn còn thức, ánh mắt chăm chú nhìn anh rồi nói thầm:”Vũ à, tao vẫn luôn thích mày”
Sáng hôm sau, bọn họ cùng nhau đi họ, mẹ cậu chuẩn bị đồ ăn sáng cho cả hai rồi hôn nhẹ lên trán con trai nói:”Đi học vui vẻ, chiều mẹ sẽ làm món con thích”
Vân Phong lập tức gật đầu vâng dạ ngay, đúng kiểu con trai ngoan. Anh chở cậu đi học.
Hôm nay đến lượt anh được tỏ tình, là hoa khôi cùng khối. Giang Vũ chỉ cậu rồi nói:”Xin lỗi nhé, tôi thích kiểu người như bạn thân tôi, đẹp, học giỏi, tính tình tốt, ngoan ngoãn biết nghe lời. Cậu chỉ có nhan sắc, còn lại cái gì cũng không tốt”
Hoa khôi nghe xong lập tức bật khóc bỏ chạy. Bạn cùng lớp tiến tới vỗ vai cả hai cười nói:”Lấy bạn thân nhất làm mẫu bạn gái lý tưởng cơ đấy”
Anh không nói gì, bạn cùng lớp liền hỏi:”Tao biết một cô gái, học giỏi, xinh đẹp, hiền lành, tốt và ngoan, hai bây có cần không?”
Giang Vũ thẳng thừng đáp:”Không cần”
Hai người chia hai ngả, cậu đi vệ sinh, anh về lớp, lúc này anh mới nói:”Người tao thích vốn ở ngay trước mặt tao, ngoài cậu ấy ra tao sẽ không thích ai khác”
Bạn cùng lớp liền hỏi:”Là Vân Phong sao?”
Anh gật đầu, lời nói không lớn không nhỏ lọt vào tai cậu, cậu đang đứng trước cửa lớp. Vân Phong khẽ mỉm cười lắc đầu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.