Trường Cấp Ba Sơn Hải

Chương 56: “Quý Tinh Lăng, cái kia, đôi mắt của cậu hình như có chút đỏ.”




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bảng điểm cần phụ huynh kí tên, Hồ Mị Mị cũng không có tỏ vẻ bất mãn đối với 300 điểm của con trai, bởi vì cũng biết là do thời kỳ sinh trưởng đến. Nhưng bản thân Quý đại thiếu gia khó được có lần cảm giác áy náy, chủ động giải thích: “Bài thi toán của tụi con học kỳ 1 này thật sự rất khó, mẹ thử xem môn ngữ văn cùng tổng hợp của con có phải vẫn ổn hay không”
Hồ Mị Mị nhìn lướt qua, quả thật ổn, nhưng đối với điểm tổng tệ hại như thế này cũng không thể vui vẻ được, nên nói một câu: “Lần tới toán học cùng tiếng Anh cần phải thi cho tốt.”
“Vâng, vậy con sang cách vách học bài.” Quý Tinh Lăng cất bảng điểm đi, lại khảy khảy phần tóc phía sau, “Mẹ, mẹ nói con có nên đi cắt tóc không?”
Hồ Mị Mị trừng mắt nhìn hắn một cái: “Trước khi ăn tết giục con năm sáu lần cũng không thèm đi, bây giờ nghĩ tới thì còn chưa hết tháng giêng, không được đi!”
Quý Tinh Lăng suy nghĩ nửa ngày mới phản ứng lại, hình như có một câu tục ngữ “Tháng giêng không cắt tóc”, vì thế cường điệu: “Con cảm thấy tóc của con không liên qua đến cậu.”
“Vậy cũng không được đi, hai ngày sau còn phải đi gặp mặt, con đừng làm cậu con thấy ngột ngạt.” Hồ Mị Mị đứng lên, “Được rồi, tới ăn cơm.”
Bởi vì ấn tượng với bộ tộc Kỳ Lân của cậu mình đã đủ kém, Quý Tinh Lăng cảm thấy, được thôi, tháng sau cắt cũng không sao.
Nhưng khi hắn sang phòng 1302 ôn tập, vẫn hỏi một câu: “Cậu thật sự cảm thấy tóc của Vu Nhất Chu đẹp sao?”
Lâm Cạnh còn đang làm toán, bị hắn làm phiền như thế, đầu óc tạm thời còn chưa phản ứng kịp, buồn bực hỏi: “Vu Nhất Chu có kiểu tóc gì, cậu ta không phải chỉ cắt một chút thôi sao?”
“Ừ, chỉ cắt một chút, nhưng cậu nhìn nhiều lần.”
Lâm Cạnh đối với ghen liên miên không dứt của hắn cũng phục, không thể không nghiêm túc giải thích: “Tôi nói rằng tôi không nhìn cậu ấy, tôi nhìn cái băng cá nhân kia.”
“Băng cá nhân có cái gì đẹp.”
“Vậy kiểu tóc mới của Vu Nhất Chu có cái gì đẹp?”
“Tôi làm sao mà biết, không phải do cậu nhìn sao?”
Lâm Cạnh:?
Quý Tinh Lăng nở nụ cười, lúc này mới nói: “Đùa cậu thôi.”
Lâm Cạnh không còn lời gì để nói, vỗ cây bút lại: “Lo làm toán của cậu đi!”
Quý Tinh Lăng ừ một tiếng, cũng không làm phiền nữa, hơn nữa Tinh ca cũng không muốn đi ăn bài thi, cho nên 450 vẫn phải thi đến. Ánh mặt trời tựa hồ phá lệ dịu dàng với gian phòng ngủ nhỏ này, nghiêng về phía tây cũng cố chấp kéo một đường thẳng đến cuối cùng giây cuối mới thong thả biến mất. Thời gian lẳng lặng chảy xuôi, trong không khí thoang thoảng mùi cacao nóng, Quý Tinh Lăng giật mình, lại nghĩ tới buổi chiều ở Ninh Thành, nhớ tới cửa kính quán cà phê, nhớ tới cách một bộ đồ con gấu mà ôm, khóe miệng cũng khẽ cong lên.
Lâm Cạnh nhịn không được hỏi: “Cậu vì sao lại nhìn đề toán mà liếc mặt đưa tình như vậy?”
Quý Tinh Lăng tự luyến trả lời: “Bởi vì tôi cảm thấy tôi cực kì lãng mạn.”
Thầy giáo tiểu Lâm kéo bài thi hắn sang kiểm tra: “Thật không dám dấu diếm, hiện tại có thể là cậu đơn phương lãng mạn toán số, mà toán không muốn phản ứng lại cậu.”
“Tôi không có lãng mạn với toán, tôi lãng mạn với cậu.” Quý Tinh Lăng duỗi người, “Sao cậu là đọc tiếng Anh vậy, cũng phải đi tham gia cái gì mà thi nói tiếng Anh gì đó sao? Tôi thấy rất nhiều người đang chuẩn bị.”
“Không đi, tôi từ năm lớp 10 đã lấy được quốc một.”
“……”
Tinh ca của cậu hiện tại chưa hiểu rõ“Quốc một” có phải tên gọi tắt của “Giải nhất quốc gia” hay không, nhưng cứ hỏi là được mà. Vì để làm vẻ mình không phải quá không học vấn không nghề nghiệp, lại bổ sung một câu: “Là thi đại học có thể thêm điểm sao?”
“Không dùng được.” Lâm Cạnh nói, “Những trường chuyên không tán thành việc đi thi thêm điểm, dự thi thuần túy là vì lấy thêm vài giải thưởng cho trường.”
Quý Tinh Lăng không nói nên lời, duỗi tay xoa xoa đầu cậu: “Sao cậu lại lợi hại như vậy a.”
“Cậu có thể yên tĩnh làm bài cả một buổi chiều, cũng siêu lợi hại.” Lâm Cạnh cười, dùng một ngón tay giúp hắn xoa xoa huyệt Thái Dương, “Có mệt hay không?”
“Không mệt.” Quý Tinh Lăng thuận thế dựa vào đầu ngón tay cậu, chơi xấu mà cọ cọ, “Tôi cảm thấy tôi không cần đi học, chờ cậu về giảng đề cho tôi là được.”
“Được thôi.” Lâm Cạnh vươn lòng bàn tay về phía trước, “Học phí đưa tôi trước.”
Quý Tinh Lăng cúi đầu, nhanh chóng hôn một cái.
Thầy giáo Tiểu Lâm:“……”
Đại thiếu gia vẻ mặt chính trực, tôi không có trộm hôn, tôi nộp học phí!
Lâm Cạnh cảm thấy như vậy không được rồi, nếu cứ dung túng hắn thế, 3500 đến ngày tháng năm nào mới có thể học xong.
Cho nên cậu nói: “Không có lần sau nữa, bằng không 450 tăng tới 460.”
Quý Tinh Lăng tức khắc tức nghẹt thở: “Xã hội đen cho vay nặng lãi cũng không ghê gớm được như cậu.”
“Quốc gia quy định lãi hàng năm phải vượt qua 36 mới tính là vay nặng lãi, 450 tăng tới 460 cơ bản có thể xem như chính phủ giúp đỡ phụ nữ nghèo khó với khoản tiền không vay lãi.” Lâm Cạnh sắc bén ra lệnh, “Nhanh đi học đi!”
Tinh ca cần phải đi trợ giúp phụ nữ nghèo khó không cãi lại được, đành phải tiếp tục đọc sách.
Lâm Cạnh một bên làm bài, một bên mặt không đổi sắc, nhẹ nhàng cầm tay trái, như là như vậy mới có thể nắm lấy nụ hôn trộm vừa rồi.
Mềm mại, nhẹ nhàng, cánh môi hình như có chút khô.
Cậu nhịn không được mà nghiêng đầu, thực nghiêm túc quan sát một lúc.
Quý Tinh Lăng thuận miệng hỏi: “Làm sao vậy?”
“môi cậu có chút khô.”
Theo lý mà nói, môi cho dù có khô, thế nào cũng có thể hôn thêm một cái.
Nhưng lỡ may 450 tăng lên 460 thì sao?
Quý Tinh Lăng lập tức nói: “Không sao, tôi uống nhiều nước ấm.”
Lâm Cạnh hé miệng cười, cầm điện thoại đi chốt đơn mua một cây son dưỡng, cố ý chọn màu trắng giản dị, miễn cho người nào đó lại lải nha lải nhải nửa giờ không chịu dùng.
Ở cùng thành phố giao đơn rất nhanh, 30 phút đã tới. Lâm Cạnh sau khi đi nhận hộp chuyển phát nhanh, đầu tiên ngửi một chút: “hình như có mùi của bạc hà, cậu thử xem.”
Quý Tinh Lăng quả nhiên: “Quá nữ tính.”
Lâm Cạnh đã sớm có phòng bị: “Miệng cậu nứt nẻ như kênh rạch hạn hán khô đến chảy máu thì rất MAN sao?”
Quý Tinh Lăng: “……”
Đây lại là cách tìm từ ma quỷ gì!
Son môI chỉ là loại vặn ra, Quý Tinh Lăng vặn vặn bôi qua hai lần, rồi xem như là hoàn thành nhiệm vụ. Lâm Cạnh ngồi ở hắn bên cạnh muốn nói lại thôi, vì sao lại có người có thể bôi như vậy, son dày như thế không khó chịu sao? Cuối cùng vẫn không thể nhịn được, nắm cằm hắn kiên quyết xoay đầu qua, dùng ngón tay cọ lại một lần: “Được rồi.”
Quý Tinh Lăng VẪN CÒN duy trì tư thế vừa rồi, đang yên đang lành bị người kia kéo lại giảm khoảng cách đi một nửa, môi cũng đột nhiên bị giữ chặt bôi nửa ngày, đầu óc còn chưa kịp phải ứng, chỉ nói một câu: “Thứ này còn rất lạnh.”
“Ừ, bạc hà mà.” Lâm Cạnh lấy tờ giấy, muốn lau ngón tay, kết quả Quý Tinh Lăng lúc này phản ứng đặc biệt nhanh, cầm cổ tay của cậu, “Không được, không được lãng phí!”
Lâm Cạnh đoán được ý tưởng của hắn, theo bản năng muốn tránh, giữa môi cũng đã bị chạm vào một chút lạnh lẽo —— là đầu ngón tay của mình, bị hắn nắm, thực cẩn thận bôi một lần, bôi còn nghiêm túc hơn một vạn lần so với lúc nãy.
Khoảng cách hai người rất gần, trong không khí tản ra một mùi bạc hà đạm mạc. Quý Tinh Lăng sau khi bôi xong, lại đem ngón tay của cậu nắm trong lòng bàn tay mình, cách mu bàn tay của mình hôn một cái, khi ngẩng đầu, đáy mắt sáng lấp lánh có một chút ý cười, vừa lưu manh vừa thẳng thắn, tôi không hôn cậu nha, tôi hôn mình đó.
Chơi xấu cũng thành thật chính nghĩa như vậy.
Ít nhất thầy giáo Tiểu Lâm cũng chịu thua rồi.
Cậu rút tay mình về: “Quý Tinh Lăng, nếu cậu còn như vậy, tôi liền phải ép cậu cùng thi Bắc đại.”
Tinh ca của cậu chấn động cả tâm:“Giận sao?”
“Không.” Lâm Cạnh tiếp tục làm toán, “Yêu cậu muốn điên rồi.”
Thầy giáo Tiểu Lâm nói lời âu yếm, lời âu yếm nhiệt liệt nói thẳng ra, lời âu yếm mà mặt không biểu tình.
Cố tình Quý Tinh Lăng còn cực kì để ý, vì thế làm bài cũng muốn điên rồi, sau khi ăn cơm xong lại chay đến phòng 1302, như bị học bá bám vào người điên cuồng làm bài thi, buổi tối hơn 12 giờ mới chạy về ngủ.
Trong mơ còn đang học từ đơn.
Hai ngày trước khi kiểm tra, Sơn Hải lại xảy ra chuyện không lớn không nhỏ.
Hôm nay giữa trưa tan học, Quý Tinh Lăng cùng Lâm Cạnh đi văn phòng hiệu trưởng thưởng thức buổi trưa vui vẻ nhưu cũ, kết quả khi đẩy cửa liền thấy rất nhiềugiáo viên bên trong, tức khắc kinh ngạc đến ngây người: “…… Báo cáo.”
Trường hợp này mẹ nó quá dọa người!
“Không sao, vào đi.” Đường Diệu Huân đứng lên, “Bọn thầy cũng đi phòng họp.”
Hai người tất cung tất kính đứng ở bên cạnh bàn trà, nhìn theo cả một hàng lão đại Sơn Hải nối đuôi nhau rời khỏi văn phòng, Ngưu Vệ Đông là người rời cuối cùng, ông quay đầu lại nhìn thoáng qua, khả năng cảm thấy hai nam sinh này vừa cao lại vừa đẹp trai, đặc biệt là Quý Tinh Lăng, không làm việc đàng hoàng vừa thấy liền không đáng tin cậy, vì thế cảnh cáo một câu: “Hai đứa đã chuẩn bị lên lớp 12, tâm tư vẫn phải đặt lên việc học, chờ tới lúc lên đại học rồi thì có rất nhiều thời gian để yêu đương.”
Quý Tinh Lăng:?
Lâm Cạnh:?
Ngưu Vệ Đông nói xong liền đi, không chút nào màng tới có người đang điên cuồng chột dạ. Lâm Cạnh nghi hoặc giật mình hỏi: “Chúng ta bại lộ sao?”
“Nếu có bại lộ, nên là hiệu trưởng tự mình nói chuyện.” Quý Tinh Lăng nhắn WeChat cho Cát Hạo, quả nhiên không bao lâu liền nhận được tin nhắn, nói hiện tại cả trường đều đang truyền đi, đại thần trong lớp thi đua vật lí lớp 12 sau khi nhận được tài trợ, cùng một nữ sinh lớp khoa học tự nhiên yêu nhau, hình như nhân phẩm tương đối tra, quá trình không rõ ràng lắm, kết cục chính là thành tích nữ sinh kia xuống dốc không phanh, từ thành viên nằm trong top đầu của lớp rớt xuống con điểm 500, hình như sáng nay còn có phụ huynh tới trường làm phiền.
Lâm Cạnh: “……”
Quý Tinh Lăng nhân cơ hội diss tóc đỏ: “Cậu xem, tôi đã nói là phải cách cái lớp thi đua ra.”
Lâm Cạnh giúp hắn đi hâm nóng đồ ăn, lười phản ứng.
Đại thiếu gia dựa vào trên sô pha, cảm khái: “Ở bên cậu lâu như vậy, tôi cũng đã quên hóa ra yêu sớm bình thường còn có tác dụng ảnh hưởng đến học tập.”
“Vậy tôi tranh thủ đem cậu từ đứng từ dưới lên trên của lớp lên 985.” Lâm Cạnh lau khô tay, thuận tiện gửi WeChat cho Lý Mạch Viễn, nhắc nhở cậu ta về sau phải cẩn thận một chút, trong trường học sau khi có chuyện như vậy chắc là muốn đi tóm gọn luôn những những học sinh yêu sớm.
Cát Hạo làm cái loa đi bát quái quả thật tận chức tận trách, từ lúc nhắn tin đầu đến bây giờ. Hai người còn chưa ăn xong bữa sơm, sự kiện cũng đã từ “Đại lão lớp thi đua cùng họp tỷ lớp khoa học tự nhiên yêu sớm” phát triển trở thành “Thông tin ẩn danh của học tỷ đã được đào ra”, lại diễn biến thành nghi ngờ phê bình Đường Diệu Huân.
Lâm Cạnh nghe không hiểu được: “Chuyện này thì liên quan gì đến Đường hiệu trưởng?”
Quý Tinh Lăng đem điện thoại đưa cho cậu.
Nhật ký của học tỷ rất lộn xộn, ngoại trừ yêu, càng có nhiều sự bận rộn trong việc học hơn, có lúc nhắc tới Đường hiệu trưởng, đại khái chính là nói sau khi ông tới, áp lực đã lớn còn lớn hơn nữa, cần phải uống thuốc mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp tiến độ, còn hay suy sụp và uất ức. Vừa vặn bị phóng viên lấy được, nói Đường Diệu Huân mặc kệ sự khác nhau giữa hai trường, vì tỉ lệ lên lớp, một mặt lấy hình thức chín trung ném lên trên đầu Sơn Hải, mới có thể xuất hiện cục diện như vậy.
“Đường hiệu trưởng sau khi tới, ngoại trừ tiết tự học buổi tối cùng di động, còn lại vẫn ổn mà.” Lâm Cạnh hỏi, “Cậu cảm thấy có áp lực lớn không?”
Quý Tinh Lăng đúng sự thật trả lời, áp lực của tôi chủ yếu đến từ cậu, không liên quan gì đến hiệu trưởng cả.
“……”
Trên mạng quá nhiều ồn ào, các trường khác khả năng cùng muốn đục nước với dối thủ là Đường Diệu Huân, thẳng đến khi cuộc thi đầu năm của Sơn Hải sắp kết thúc, các tin đồn cùng công kcihs với rút đi một chút.
Cuối cùng là môn tiếng Anh, Lâm Cạnh đã nộp bài trước 30 phút, ở dưới lầu ngô đồng chờ —— đúng, Quý Tinh Lăng bởi vì cuối kỳ không phát huy tốt, cho nên lần này lại về lầu ngô đồng. Đại thiếu gia dẫm lên tiếng chuông cuối cùng đi ra, duỗi tay: “Đưa đáp án cho tôi.”
“Tích cực chủ động như vậy?” Lâm Cạnh từ túi quần lấy ra một tờ giấy, “Là thi tốt hay là không tốt.”
“Bài nghe thứ nhất tôi có thể nghe hiểu.” Quý Tinh Lăng một bên dò đáp án một bên nói, “Tôi ngốc sao, cả đoạn thứ hai vang lên cũng không kịp phản ứng, bỏ lỡ nói mấy câu.”
Lâm Cạnh “……” Cậu là biểu hiện người sa cơ thất thế vạn năm chịu không nổi một đêm bộc phát không có tiền đồ sao?!
“Thật sự đúng hết.” Quý Tinh Lăng đưa hai tờ giấy cho cậu, “Cậu xem xem.”
“Ừ, cậu đúng hết.” Lâm Cạnh cười, “Vậy muốn khen thưởng gì, tôi mời cậu đi ăn ếch xáo xả ớt được không.” Lúc mời vừa chuyển tới Sơn Hải đã nói muốn ăn, đến bây giờ còn chậm chạp không thực hiện được.
Ẩm thực của Quý Tinh Lăng học kỳ này đã tự do một chút, nhưng cũng giới hạn Hồ Mị Mị chọn chỗ ăn, cửa hàng không rõ tên mở ven đường khẳng định không được. Cho nên lựa lời nói: “Tôi không ăn ếch, tôi muốn đi ăn bữa thịnh soạn.”
“Được.” Lâm Cạnh nhìn đáp án của hắn lần nữa, 90 điểm phi thường hấp dẫn, “Ăn hai bữa cũng không thành vấn đề, nhà ai?”
Quý Tinh Lăng đã gửi WeChat cho mẹ mình, nói buổi tối muốn đi ra ngoài ăn cơm, đừng quá đắt.
Hồ Mị Mị rất nhanh liền trả lời, vậy đến cửa hàng cô Chu mới mở đi, hình như là tiệm cơm Tây, cô ấy keo kiệt như vậy, nhất định sẽ không bỏ linh quả vào trong nguyên liệu nấu ăn.
Quý Tinh Lăng hỏi: “Ăn cơm Tây không? Cách trường học rất gần, gần trung tâm viễn dương ấy.”
“Cậu quyết định là được.” Lâm Cạnh quơ quơ di động, “Nhưng đừng có đoạt đơn của tôi đó, đã nói là tôi mời cậu.”
Tôi tuyệt đối không đoạt! Quý Tinh Lăng một tay ôm bờ vai của cậu, cảm giác đắc ý khi có người bao dưỡng.
Hồ Mị Mị chỉ gửi lại đây một địa chỉ cùng tên cửa hàng, tên là Cooking gì đó, ở tầng cao nhất trong trung tâm viễn dương. cửa của cửa hàng rất nhỏ, hai người căn cứ biển số nhà tìm nửa ngày mới tìm được, chị gái ở cửa đi lại, vừa nghe liền nhiệt tình mà nói vị trí đã chuẩn bị xong, còn đưa cho hai người mỗi người một cái tạp dề.
Quý Tinh Lăng cảm thấy hình như có chỗ nào không đúng, vì thế quay sang nhìn Lâm Cạnh.
Lâm Cạnh cũng đang buồn bực, vì sao đi ăn cơm tây còn chưa vào phòng đã đưa tạp dề, nhưng cậu thấy Quý Tinh Lăng hình như rất bình tĩnh, liền cảm thấy chẳng lẽ là mình chưa hiểu việc đời, cho nên không hỏi nhiều.
Hai người cứ như vậy bị đưa đến một phòng học lớn.
Đúng, phòng học.
Phòng học nấu ăn.
Này mẹ nó là một lớp huấn luyện trù nghệ.
Hoặc là cũng không thể nói là “Lớp”, chỉ là các bà nội trợ hay những người rảnh rỗi không có việc gì làm, cho nên tới học nấu ăn, làm như một trò tiêu khiển giống như lớp học cắm hoa và lớp nghệ thuật gốm sứ phổ biến trong những năm trước, kinh doanh cũng không tệ lắm.
Nhưng hai người còn mặc hồng phục học sinh cấp ba xuất hiện ở nơi này, thì quả thật đáng ngạc nhiên.
Trong lúc Quý Tinh Lăng tính kéo thầy giáo Tiểu Lâm rút lui, vừa rời đi vài bước thì cô Chu xuất hiện, bà cũng không khác Hồ Mị Mị cho lắm, đều là vừa quyến rũ vừa đẹp vẻ mặt còn không dễ chọc, nhiệt tình mà nói:“Tiểu Tinh mới vừa kiểm tra xong liền cùng bạn học tới làm bánh kem cho mẹ nha.”
“……”
Hai người lúc này mới chú ý tới, chủ đề trên bục giảng ghi đã sắp đến ngày quốc tế phụ nữ 8-3, vì mẹ mình làm một cái bánh kem linh tinh, phấn màu hồng rất ấm áp cũng rất ôn nhu.
Đi là không thể đi rồi, Quý Tinh Lăng đã có thể não bổ ra hậu quả nếu mình “Mình ở trước mặt bạn thân của mẹ mình từ chối làm bánh kem làm mẹ mình mất mặt” sẽ thảm thiết tới mức nào.
Vì thế nhỏ giọng hỏi Lâm Cạnh: “Cậu đói không? Bằng không chúng ta làm xong cái này hẵng đi.”
“Tôi không đói bụng.” Lâm Cạnh còn nhỏ giọng hơn hắn, đau khổ mà nói, “Nhưng tôi khong biết làm.”
Dù sao cũng có giáo viên, hắn là không cần phải căng da đầu tìn cách. Quý Tinh Lăng còn nhớ kinh nghiệm “Tự mình hại mình” trong sinh nhật của Vu Nhất Chu, trong lúc rửa tay dặn dò: “Không cho phép cậu chạm vào dao, cũng không cho phép chạm vào vật nóng, nhớ kỹ chưa?”
“Cậu nhỏ giọng một chút!”
Lâm Cạnh lần đầu tiên tới trường hợp này, hoàn toàn không biết cái gì là cái gì, vốn muốn trông cậy vào Quý Tinh Lăng một chút, nhưng mắt thấy giáo viên ở trên bục giảng nói “Tách lòng trắng trứng và lòng đỏ trứng”, đại thiếu gia còn ở dưới cầm hai quả trứng tùy tiện trên bàn, giống như thật sự quá tùy tiện, thề muốn đem lòng trắng trứng cùng lòng đỏ trứng xáo trộn đều đều, nội tâm cũng tương đối tuyệt vọng: “Thôi, cậu vẫn nên đứng sang bên cạnh đi.”
Hôm nay làm bánh kem Chiffon, có cơ sở giáo viên nói, học bá cảm thấy dựa vào chỉ số thông minh của mình, như thế nào cũng có thể mân mê ra một cái. Quý Tinh Lăng vừa mới bắt đầu còn có ý định hỗ trợ, kết quả vừa ra tay liền lỡ đổ dầu vào tô lòng trắng trứng thật vất vả mới tách được lòng đỏ trứng ra, làm thầy giáo Tiểu Lâm tại chỗ tức thành con cá nóc.
Đại thiếu gia ngượng ngùng lui đến một bên, ngừng nghỉ.
Hắn chờ đến nhàm chán, vì thế nhắn WeChat cho Hồ Mị Mị, nghi ngờ mẹ mình, hỏi mẹ có phải cố ý gạt bọn con tới nơi này đi làm cu li làm bánh kem hay không, còn chụp một bức ảnh Lâm Cạnh đang đánh lòng trắng trứng rồi gửi qua. Hồ Mị Mị đang ở thẩm mỹ viện, sau khi nhìn lại bật cười muốn rớt cả mặt nạ đắp mặt, một bên xin lỗi một bên một chon cửa hàng khác, kết quả đổi lấy một câu của con trai, xì, mẹ chờ đi, bọn con nhất định làm cho mẹ cái lớn nhất, xa hoa nhất!
Hồ Mị Mị còn đang cười khanh khách, sau khi nhìn thấy những lời này lại hốc mắt nóng lên, nửa ngày cũng không nghĩ ra phải trả lời như thế nào.
Đại thiếu gia hồn nhiên không biết mình đã chọt trúng tình mẫu tâm, còn đang ăn không ngồi rồi chán phát ngán, chán mệt rồi lại quay lại ngồi xổm bên cạnh Lâm Cạnh, trong miệng không ngừng oán giận, vì sao nơi này lại không có ghế, chẳng lẽ đầu bếp không cần ngồi một chút sao?
Lâm Cạnh cơ bản làm lơ cái máy than đi than lại này, sau đưa bánh kem vào lò nướng, lại bắt đầu đi làm kem. Lúc vừa lui xuống, dưới chân dẫm lên cái gì mềm mềm cũng không để ý, cậu tưởng là tờ giấy hoặc là giẻ lau linh tinh.
Quý Tinh Lăng không hề phòng bị, bỗng nhiên đau đến sắc mặt trắng bệch, đậu má!
Hắn khiếp sợ dời ánh mắt xuống, nhìn cái thứ thầy giáo Tiểu Lâm dẫm lên, sững sờ.
Tôi mẹ nó, cái đuôi của tôi!
Đau không rảnh để để ý, gãy xương hay không gãy xương cũng không rảnh lo, thời điểm này tốt nhất đừng quá để ý. Quý Tinh Lăng ngẩng đầu nhìn ánh đèn sáng ngời giữa phòng học, tay phải dùng sức nắm chặt lại.
Trong không khí, những tia điện quang màu tím chợt lan rộng.
Chao đèn phát ra âm thanh “Ầm” trầm đục, làm tất cả đèn đều cứ thế tắt đi.
“A!” Trong phòng học vang lên tiếng la bất ngờ, giáo viên nhanh chóng trấn an, nói có thể là công tắc cầu dao bị đứt, nói mọi người hãy đứng yên tại chỗ đừng cử động. Quý Tinh Lăng nhân cơ hội thu cái đuôi đứng lên, bất đèn trên điện thoại kéo thầy giáo Tiểu Lâm đến bên cạnh: “Không có việc gì.”
Lâm Cạnh trong tay còn cầm một tô kem, cái bàn quá lộn xọn, cho nên vừa nãy cũng không dám tùy tiện để xuống, sợ đụng phải đồ khác. Hiện tại sau khi cậu quay đầu nhìn thoáng qua Quý Tinh Lăng, tay lại buông lỏng, cả một tô kem “Leng keng” rớt xuống mặt đất.
“Cậu chậm một chút.” Quý Tinh Lăng bị dọa nhảy dựng, quay trái quay phải tìm giẻ lau. Lâm Cạnh đã lấy hộp giấy trên bàn, ngồi xổm điên cuồng lau kem trên mặt đất, sau khi nhặt cái tô lên, cũng chỉ dư lại một ít chất lỏng nhão, cũng không có giẻ lau, vậy cái mình vừa dẫm phải kia…… Còn có, cậu bỗng nhiên giữ chặt ống tay áo Quý Tinh Lăng:“Ngồi xổm xuống!”
“Làm sao vậy? Tôi còn muốn đến bên kia lấy giấy, giày của cậu đều dơ hết rồi, đợt lát nữa xuống lầu mua đôi mới.”
“Giày tôi không sao cả, lau qua là tốt rồi.” Trong không gian nhỏ hẹp, Lâm Cạnh nhìn hắn, lồng ngực hơi hơi phập phồng, rõ ràng đã rất khẩn trương, lại còn phải tận lực để ngữ điệu mình nghe thật bình thường, “Quý Tinh Lăng, cái kia, đôi mắt của cậu hình như có chút đỏ.”
“……”
Lúc này thợ điện đã sửa được mạch điện, trong phòng học chợt sáng lên.
Quý Tinh Lăng bỗng nhiên nhắm mắt lại.
Trước mắt vốn đen nhánh, lộ ra một đỏ ánh, hắn hoảng loạn suy nghĩ, ngoại trừ đôi mắt đỏ thì còn gì không?
Trong phòng học có rất nhiều người, Quý Tinh Lăng không biết mình đã thú hóa tới trình độ nào, lực chú ý cùng trước sau tập trung không đứng dậy, tất cả sự ồn ào cùng tiếng bước chân đều bị biến lớn vô hạn, đầu ngón tay có chút run.
Lòng bàn tay Lâm Cạnh nhanh chóng che lại, chắn thiếu niên trước mắt: “Đừng sợ.”
Âm thanh của cậu rất nhẹ, ngay sau đó, cả người đều để sát vào, ôm Quý Tinh Lăng vào trong ngực: “Chỉ một lúc, cậu đừng khẩn trương, mở ra cho tôi xem một chút, sau đó chúng ta về nhà.”
Quý Tinh Lăng cứng miệng không hé răng.
“Bằng không tôi dẫn cậu đến toilet, tôi không xem, được không?”
Quý Tinh Lăng nuốt nước miếng, sau đó cắn răng mở mắt, vẫn cúi đầu như cũ.
Lâm Cạnh rất cẩn thận nghiêng đầu qua, nhìn xuyên qua tóc mái hỗn độn trên trán hắn, đối diện với hắn, sau đó rõ ràng nhẹ nhàng thở ra: “Không có việc gì.”
Sợ đối phương không tin, cậu còn mở cam trên điện thoại ra “Cậu nhìn xem.”
Quý Tinh Lăng do dự mà nhìn thoáng qua, không sao, thật sự không sao cả.
Ngoại trừ biểu tình có chút hoảng loạn, cũng không có dị thường nào.
Trong phòng học rất lộn xộn, bánh kem không thể làm nữa, giáo viên còn nói xin lỗi mọi người, cũng nói luôn chuyện bồi thường. Lâm Cạnh cùng Quý Tinh Lăng cầm cặp, trộm đi ra từ cửa sau.
Gió vào đầu mùa xuân rất lạnh, đến lúc bị thổi qua hai người mới phác giát cả người mình đều là mồ hôi.
Tài xế xe taxi rất trầm mặc.
Các thiếu niên cũng trầm mặc.
Quý Tinh Lăng trầm mặc có thể thông cảm được, Lâm Cạnh trầm mặc càng có thể thông cảm được —— cậu đầu tiên là bị đôi mắt đỏ của đối phương làm cho kinh ngạc trong chớp mắt, những ý nghĩ kỳ lạ điên cuồng suy đoán lần trước lần thứ hai bạo phát trong lòng, còn chưa kịp nghĩ, liền nhớ tới nhất định không thể để cho người khác thấy, vì thế theo bản năng giúp đối phương che đôi mắt lại, liều mạng an ủi hắn, cho dù bản thân cũng bị dọa cho ngốc.
Cho tới bây giờ cũng vẫn ngốc.
Tàu điện ngầm gần Giang Ngạn Thư Uyển đang được sửa chữa, có một đoạn đường rất đông, cho nên tài xế liền để bọn họ đi xuống trước, đi bộ năm phút là về nhà.
Đèn đường chiếu sáng toàn bộ con phố, những người bán hàng nhỏ đến giờ mở cửa, súp thập cẩm cay, bánh trứng nướng, hạt dẻ ngào đường, nóng hôi hổi cũng thơm ngào ngạt. Còn có một quán nhỏ tên “Mì xào yêu quái”, ông chủ cũng không biết có phải là yêu quái thật không, hay là tham khảo quán mì xào người ngoài hành tinh trong Conan, lúc này đang mang một cái mặt nạ hồ ly tinh lông xù xù, kinh doanh quả thật rất tốt.
Quý Tinh Lăng nhìn Lâm Cạnh: “Sao cậu không nói lời nào?”
“Tôi cho rằng cậu muốn tôi câm miệng.”
Quý Tinh Lăng giơ tay, theo thói quen muốn xoa đầu cậu, rồi lại ở giữa không trung do dự một chút.
Lâm Cạnh hỏi: “Còn muốn tôi gửi cho cậu một tấm thư mời xoa đầu sao?”
Vẫn là thầy giáo Tiểu Lâm quen thuộc, độc miệng lại đáng yêu, hình như cũng không có bởi vì chuyện vừa rồi mà thay đổi.
Quý Tinh Lăng ở trên đầu cậu nhẹ nhàng xoa xoa, mang theo giọng mũi nói: “Đêm nay đi ngủ sớm một chút.”
“Ừ.”
Kế tiếp lại là một đường không nói chuyện, thẳng đến khi thang máy vững vàng ngừng ở tầng mười ba.
Lâm Cạnh móc chìa khóa, quay đầu lại nhìn Quý Tinh Lăng đi đến phòng 1301, đầu óc nóng lên: “Từ từ!”
“……”
Hai người đi đến cầu thang, vì để trốn camera theo dõi, giống như muốn lén lút làm chuyện gì đó lớn.
Nhưng cũng không có, cả Lâm Cạnh cũng không biết mình vì sao lại muốn để đối phương chờ một chút, chỉ là cảm thấy có chuyện chưa nói xong, nhưng lại thật sự không thể nào nói được, cho nên cuối cùng chỉ hôn lên mắt hắn một cái: “Đừng sợ.”
Quý Tinh Lăng khàn giọng: “Lời này có phải nên là tôi nói hay không”
“Ừ.” Lâm Cạnh nhìn hắn, thấp thỏm lại nghiêm túc, “Cậu không cần phải nói, tôi cũng không sợ.”
Chú thích:
Bánh trứng nướng:

Bánh kem Chiffon:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.