Lâm Hiên không biết thuật tiên tri, sự tình phát sinh cách mấy ngàn vạn dặm tất nhiên là hắn chẳng thể nào biết được. Giờ phút này, hắn đang lơ lửng ở giữa không trung, trên mặt lộ ra mấy phần trầm ngâm. Ở phía chân trời xa xa mơ hồ xuất hiện một tòa thành trì khổng lồ. Trải qua mấy ngày phi hành, Lâm Hiên cuối cùng bay ra khỏi Mặc Thạch hoang nguyên. Nhìn tòa thành trì trước mắt, trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cực kỳ phức tạp. Cho dù có Phỏng Ma đan, song giờ phút này dù sao thì bản thân cũng đang tại dị giới, muốn thâm nhập vào chỗ tụ cư của Cổ Ma nói không e ngại là giả.
Bất quá Lâm Hiên rất nhanh liền đè nén sự khẩn trương cùng bất an trong lòng xuống. Bản thân phải ở lại Ma giới hai trăm năm để tìm nguyên liệu luyện chế Phân Thần đan, sao có tránh giao tiếp cùng Cổ Ma được chứ?
Nghĩ thông suốt mọi chuyện, Lâm Hiên hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía tòa thành phía trước. Tu vi của hắn vẫn bảo trì ở cảnh giới Nguyên Anh kỳ, điều đó sẽ không khiến người khác chú ý.
Theo khoảng cách càng ngày càng gần, số lượng độn quang trên bầu trời cũng dần dần tăng lên. Lâm Hiên quay đầu quan sát các đạo độn quang này thấy bên trong có đủ loại Cổ Ma hình thù kỳ quái. Có cự ma cao tới mười trượng, cũng có tên chỉ nhỏ như một con chim sẻ, đương nhiên cũng không thiếu cổ ma có bề ngoài giống với nhân loại tu sĩ.
Một đường vô sự, rất nhanh đã đến cách thành trì chừng hơn ngàn trượng, bỗng một cỗ lực lượng khổng lồ không biết từ đâu phủ xuống, đây hẳn là cấm chế cấm không của thành này a. Uy lực của đạo cấm chế này hơi bá đạo một chút. Đương nhiên với thực lực của Lâm Hiên nếu có tâm kháng cự thì loại cẫm chế này tất chẳng thể ngăn cản được hắn. Bất quá Lâm Hiên vẫn hạ xuống như các ma tộc bình thường khác, sau đó đi bộ tới cửa thành.
Cả tòa thành trì cao lớn dị thường, đến mấy ngàn trượng. Lâm Hiên từng thấy qua rất nhiều thành trì nhưng tường thành được xây cao như vậy quả thật không nhiều. To Lớn, rộng rãi là ấn tượng đầu tiên sau khi Lâm Hiên bước chân vào thành. Kiến trúc bên trong có bố cục hoàn toàn bất đồng với các tòa thành ở nhân giới cùng linh giới.Nó khiến cho người ta cảm giác rời rạc nhưng nếu tỉ mỉ quan sát lại phát hiện ra một số quy luật ẩn chứ bên trong. Lâm Hiên không có hứng thú tiếp tục nghiên cứu vấn đề này mà hắn trực tiếp nhắm mắt lại rồi thả thần thức cường đại của mình ra xem xét một chút, rất nhanh đã có thu hoạch liền hướng một bên đi tới.
Lâm Hiên tự lập kế hoạch trong hai năm đầu chỉ dùng để làm quen với cuộc sống ở Ma giới, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Hắn muốn trước tiên hòa nhập vào Cổ Ma giới sau đó mới đi tìm tài liều cần thiết. Đây cũng là kiến nghị mà thái thượng trưởng lão trong môn nói với hắn, Lâm Hiên thấy cũng rất có lý.
Thành rất lớn, lại không thể bay, vì vậy mà Lâm Hiên tiêu hao gần nửa canh giờ mới đến nơi. Tòa khách điếm trước mắt cũng có hình thù vô cùng quái dị, chẳng qua tại phía trên có gắn bảng hiệu "Duyệt Lai khách điếm", bên cạnh còn đứng hai thiếu nữ linh động kỳ đang mỉm cười mời khách. Nguồn truyện: Truyện FULL
"Hoan nghênh tiền bối đến thăm bản điếm." Thấy Lâm Hiên lại gần, hai thiếu nữ ma tộc dịu dàng hành lễ, thanh âm tràn ngập kiều m. Mà nữ tử bên trái thậm chí còn hướng Lâm Hiên ném một cái mị nhãn. Những nữ tử ma tộc này còn lớn mật hơn nhiều so với nhân tộc .
Song Lâm Hiên há lại để mấy tiểu kỹ này vào mắt, mặt không chút thay đổi chầm chậm bước vào vào. Đứng trước quầy hàng là một lão giả ma tộc có hình dáng nhân loại, tu vi Ngưng Đan kỳ. Hắn thấy Lâm Hiên bước vào liền lập tức tiến lên thi lễ: "Ra mắt tiền bối, xin hỏi tiền bối có phải là muốn ở trọ?"
"Không sai, Lâm mỗ tính thuê một động phủ dài hạn, không biết quý điếm có thể không?"
"Động phủ bản điếm tự nhiên là không có, song chúng ta có thể cung cấp khách phòng tuyệt đối không thua kém gì so với động phủ bình thường, tiền bối muốn nhìn qua chứ?"
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu, cũng không nhiều lời: "Dẫn đường."
"Tiền bố,i thỉnh." lão giả vừa nói, liền dẫn Lâm Hiên đi đến phía trong. Nơi đây xuất hiện một màn sáng chói mắt, không thể nhìn rõ bên trong có gì. Lão giả từ ống tay áo lấy ra một khối lệnh phù vẫy về phía trước, quang mang liền ảm đạm đi. Ma khí vừa tản lộ ra một tòa tiểu viện rộng lớn, mà có khi nói thành trang viên thì đúng hơn, đình đài lầu các, thác nước, thậm chí còn có một cái tiểu hồ, làn nước trong trẻo có cá vàng lưu động.
Trên mặt Lâm Hiên không khỏi lộ ra mấy phần kinh ngạc, nếu như không nói còn tưởng rằng mình đang làm khách ở một nhà giàu có tại nhân giới.
"Thế nào, tiền bối thấy hài lòng chứ. Nếu như ngài có nhu cầu, bản điếm thậm chí còn có thể phân phối hạ nhân thị nữ hầu hạ ngài."
"Hầu hạ thì không cần, khách phòng này ta sẽ thuê."
"Không biết tiền bối tính ở bao lâu, tiền thue chỗ này một năm là một trăm khối hạ phẩm ma thạch."
"Tinh thạch thì sao?" Lâm Hiên nhướng mày mở miệng.
"Tinh thạch tự nhiên cũng không vấn đề, chẳng qua dựa theo tỉ lệ trao đổi thì một năm hai trăm khối mới được?" Trên mặt lão giả đầu tiên lộ vẻ kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền mở miệng.
"Không thành vấn đề." Lâm Hiên lấy ra hai trăm khối tinh thạch giao cho lão giả.
"Đa tạ tiền bối, đây là lệnh phù. Vãn bối xin cáo từ."
Hoàn thành một bút buôn bán khiến lão giả rất vui mừng, vội xoay người đi ra ngoài. Lâm Hiên cũng bước vào trang viện thấy hoàn cảnh bên trong cũng không tệ, đương nhiên ngoại trừ đem cấm chế kích phát, Lâm Hiên cũng bố trí thêm mấy bộ trận kỳ. Sau đó Lâm Hiên đi đến phòng ngủ làm một giấc đầy thỏa mãn. Thẳng đến ngày hôm sau khi mặt trời mới lên, hắn mới rời giường, tinh thần vô cùng thoải mái.
Ngồi một lúc, Lâm Hiên quyết định rời khách sạn chuẩn bị đi mua một ít thứ. Dẫu sao ma giới cùng linh giới có rất nhiều sự tình bất đồng, nếu không muốn thân phận sớm bị bại lộ thì nhất định phải chuẩn bị một số thứ. Ngày hôm qua khi hắn lấy linh thạch ra trả tiền liền khiến lão bản khách sạn kỳ quái, Lâm Hiên định đem một bộ phận thân gia của hắn trao đổi lấy một ít ma thạch.
Sau khi nghe ngóng một chút,cuối cùng hắn cũng tìm ra nơi có thể giúp hắn làm chuyện như vậy. Đó là một hiệu cầm đồ. Về phần bọn hắn vì sao lại muốn thu đồ vật của tu tiên giả thì Lâm Hiên không hiểu, bất quá đối với hắn thì có nơi trao đổi là được. Hỏi rõ phương hướng, Lâm Hiên lại hao phí thời gian chừng một tuần trà mới đến nơi.
"Khách nhân cần gì ạ?" Chưởng quầy là một ma tộc hai đầu, toàn thân đen thui, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ.
"Ta có một ít tinh thạch muốn tại quý điếm trao đổi thành ma thạch, không vấn đề chứ ?" Lâm Hiên mặt không chút thay đổi nói. Lúc này hắn đã thi triển Hoán Hình thuật biến thành một ma tộc tai nhọn, da dẻ xám ngắt.
"Đương nhiên không vấn đề, tỉ lệ trao đổi là hai so với một."
Thực ra từ công dụng mà nói thì ma thạch cùng tinh thạch đều giống nhau. Ma khí trong ma thạch và linh lực trong tinh thạch chênh lệch nhau không nhiều. Song nơi đây là ma giới, tinh thạch tuy rằng cũng có công dụng nhưng mức độ phổ biến không thể so sánh với ma thạch được.
"Không biết đạo hữu có bao nhiêu tinh thạch?"
Lâm Hiên khe khẽ mỉm cười, tay áo chợt phất, một cái túi Trữ Vật bay vút ra.
Thấy động tác tiêu sái như vậy nhưng Cổ Ma cũng không để ý, song khi cầm lấy túi Trữ Vật lại khiến hắn thiếu chút nữa rớt luôn hai con mắt. Hắn còn tưởng rằng mình nhìn lầm, sau khi quét thần thức qua lại vài lần thấy quả thật không sai thì biểu tình lười nhác vốn có liền bị thần sắc cung kính thay thế.
"Tại hạ thất kính, thỉnh đạo hữu vào trong nhà, sẽ có chuyên gia tiếp đãi."
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu đi vào. Cảnh tượng bên trong lại khiến hắn ngẩn ra. Bên trong bố trí rất tao nhã. Toàn bộ gian phòng có diện tích cũng không lớn nhưng lại mang theo vẻ cổ kính, trên vách tường bên trái còn được treo tranh chữ. Ngồi ở phía trước là một Cổ Ma toàn thân có lân giáp bao bọc, nhưng cử chỉ của hắn lại vô cùng lịch sự tao nhã, trên tay cầm một quyển sách, đang chăm chú đọc.
"Thiếu đông gia, vị khách nhân này muốn trao đổi tinh thạch, số lượng có chút hơi lớn, tiểu nhân không làm chủ được"
"A?" Trên mặt thiếu đông gia lộ vẻ hứng thú: "Nếu là khách quý đến, còn không mau mau pha trà."
Vừa dứt lời, liền có mấy tên thị nữ trang điểm xinh đẹp đi ra, dâng rượu ngon cùng trái cây lên, đương nhiên còn có linh trà đặc trưng của ma giới.
"Mời ngồi."
"Ừm." Lâm Hiên gật đầu, ngồi xuống một cái ghế đối diện.