Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 177: Cây cao vượt rừng gió sẽ dập (tiếp)




Hình như nhìn ra được sự nghi hoặc của tôi, Trác Hàng cừoi một cái: “ Điều này cũng không hiểu sao?” Một người lão làng trong công việc như thế tại sao lại đố kị một người mới như cậu, còn không tiếc lập mưu để loại bỏ cậu? Nếu tôi nhớ không nhầm thì, sau khi vào công ty, cô ta còn là sư phụ của cậu?”
“Phải.” Tôi gật đầu, “ Tôi vẫn luôn rất khâm phục cô ta, còn muốn sau khi trải qua vài năm tôi luyện, sẽ trở thành người giống như cô ta, chuẩn xác và chuyên nghiệp.”
Trác Hàng lại cười nói: “ Cậu nghĩ thử mà xem, sau khi cậu vào công ty, cậu đã làm nhưng việc gì?”
“ Làm quen công ty, học thuộc phần giới thiệu công ty, lịch trình, sau đó...”
Lời của tôi còn chưa nói hết, chỉ nghe thấy Trác Hàng hét lên một tiếng: “ Dừng lại!”
Tôi ngừng lại, đã nghe thấy Trác Hàng tiếp lời: “ Cậu còn nhớ sau khi học thuộc phần giới thiệu công ty, người của bộ phận các cậu có kiểm tra cậu không?”
Tôi gật đầu: “ Nhớ.”
“ Tôi còn nhớ lần đó kiểm tra, cậu làm tất cả mọi người kinh ngạc.” Trác Hàng nói, “ Không chỉ có Chung Giai kiểm tra, còn có những người khác ở bộ phận của cậu, chỉ đáng tiếc, tất cả mọi người đều không kiểm tra cậu!”
“ Tôi học thuộc rất chăm chỉ mà!” còn có một thầy giáo giỏi. Tôi nói nửa vế trước, vế sau giấu trong lòng.”
“ Đúng là cậu học rất chăm chỉ, cũng có thể đã bỏ ra 20.000 phần tâm huyết, nhưng, ai sẽ trông thấy điều đó? Họ chỉ trông thấy cậu rất lợi hại, rất cầu tiến, nhìn thấy cậu nhất định sẽ được giữ lại, sự ưu tú của cậu che lấp tất cả mọi người.” Trác Hàng nói.
Tôi nghĩ một lát: “ Tôi thừa nhận, là có khả năng này, nhưng, ngừoi có suy nghĩ này nhất định là số ít.”
“Không sai, trong khoảng thời gian đó ngừoi có cách nghĩ ấy chắc chắc nằm trong số ít, nhưng sau này thì sao?” Trác Hàng hỏi, “ Học thuộc phần giới thiệu xong, cậu còn làm gì nữa?”
“ Hai bộ phận chúng tôi tụ tập ăn uống đó!”
Tôi nghĩ buổi tụ tập đó chắc chắn không có vấn đề gì, nhưng không ngờ rằng, Trác Hàng lại một lần nữa ngắt lời tôi——
“ Từ đây tôi rút ra một điều, cậu cảm thấy Giai Chung có xinh không?”
“ Cũng khác xinh đó.” Tôi nói, “ Trẻ trung, sành điệu, giỏi giang, chắc chắn có rất nhiều người theo đuổi đúng không?”
“ Cậu nói đúng, ngừoi theo đuổi cô ta rất nhiều.” Trác Hàng đáp, “ Tôi nghe nói giữa con gái với nhau, lòng đố kị thường thông thường rất lớn, đặc biệt là những cô gái xinh đẹp, là như thế đúng không?”
“ Tôi không biết.” Lời tôi nói là sự thật
Bạn bè tôi cực kì ít, cơ hồ có thể dùng “ đếm tren đầu ngón tay” để hình dung, bạn xinh đẹp thì càng không có.
“ Tôi nghe nói là.” Trác Hàng ngừng lại một chút, “ Trước khi cậu vào công ty, dùng “ vô số vệ tinh bao quanh cũng không hề quá đáng. Cô ta là đóa hoa xinh đẹp nhất trong công ty chúng ta. Cô nhớ lại mà xem, sau khi cậu vào công ty, có phải rất nhiều người quan tâm đến cậu, những người trong nhóm thích tìm cậu nói chuyện, có phải nhiều hơn so với những ngừoi tìm cô ta không?”
Tôi biết những lời Trác Hàng nói là sự thật, nhưng vẫn không nhịn nổi mà chau mày: “ Tôi từng nói trong nhóm, tôi có bạn trai rồi.”
“ Việc này không liên quan đến việc cậu có bạn trai hay không, ai cũng yêu thích cái đẹp, đàn ông thích phụ nữ đẹp, đây là bản tính.” Trác Hàng nói, “ Cậu vô tình cướp mất đi sự chú ý mà vốn dĩ lúc đầu la thuộc về cô ta, đây là sự thật. Cô ta không phục, cũng rất bình thường, không phải sao?”
Tôi chỉ đành gật đầu, thở dài một cái, lừoi Trác Hàng nói, có lý.
“ Sau đó, hai chúng ta đến trung tâm buôn bán nhà đất, cậu với tôi tranh giành thành tích, lúc bán nhà dốc sức hơn bất kì ai khác, cậu có thừa nhận không?”
Tôi rất muốn phủ nhận việc tôi và cậu ấy tranh gìanh công trạng, nhưng, sự thật bày ngay trước mặt rồi, lúc đó tôi không chấp nhận chịu thua, muốn giỏi hơn cậu ấy.
“Chúng ta giành được của phòng môi giới nhà đất thành tích rất lớn, làm cho họ thấy rất không phục, chuyện này ầm ĩ đến tận phòng thị trượng, đến cả Trác tổng cũng phải hành động rồi, cậu nói xem, đây không phải là “ Cây cao vượt rừng?” Cậu hỏi.
“ Chuyện đó là hai chúng ta làm mà.” Tôi nhấn mạnh.
“ Chuyện đó là hai chúng ta làm, nhưng cậu là ngừoi đứng đầu ngọn gió hứng chịu.” Cậu nói, “ Sau khi làm PPT, những người quan trọng trong ông ty đều tới, cậu thừa nhận chứ? Tôi ở công ty lâu thế rồi, vẫn là lần đầu nghe nói Trác tổng sẽ đích thân đến nghe báo cáo của một thực tập sinh.”
Lần đầu tiên nghe báo cáo của một thực tập sinh.”
Chuyện này tôi căn bản cũng không đoán được, nhưng đoán được và nghe ngừoi khác nói, tất nhiên là hai chuyện khác nhau
Tôi nghĩ lại... chính là lần đó, sau khi tôi nhìn thấy thư ký Đinh, lờ mở cảm thấy có gì đó không hợp lý,, tôi còn hỏi Trác tiên sinh, thư ký Đinh có phải là thích anh ấy không...
“ Lúc trước khi cậu mới đến công ty, tình hình thế nào?” Tôi hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.