Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1246: Đào Ngũ (2)




Kim Sát tuy kinh hoảng, nhưng cũng lập tức ra tay đánh tan những phù văn kia
Những phù văn này lại như có linh tính, rõ ràng có thể né tránh công kích của hắn, càng quấn quanh linh hồn hắn lại
Ngay khi Kim Sát chuẩn bị toàn lực xua tan những phù văn này thì thân thể hắn bị lực lượng Lăng Tiếu xâm nhập, khiến linh hồn lực của hắn cũng theo đó đại giảm, tâm thần trở nên vô cùng hoảng sợ.
Những tinh thần phù văn lục tục áp đặt vào hình thành Thiên Võng suy yếu lấy lực lượng linh hồn hắn.
Ah!
Kim Sát phát ra một tiếng kêu thảm thiết, cả người ôm đầu nhảy lên, thế giới chi lực của hắn đã hoàn toàn biến mất, lực lượng của hắn cũng thu lại toàn bộ, chỉ đang không ngừng kêu thảm.
Bên kia Cổ Hình bị tiếng kêu thảm của Kim Sát dọa cho sợ hãi.
Hắn mặc dù không biết Kim Sát phát sinh tình huống gì, nhưng hắn có thể nghĩ được Kim Sát nhất định đã xong đời rồi.
Hắn áp súc lấy thế giới chi lực của mình, mấy chục Kim Sơn toàn bộ nện tới Kỳ Lân thần thú, đồng thời dẫn theo trường kiếm bay đến trước hộ thân linh thú của mình.
.
Trường kiếm hắn chém bay những thụ đằng dây dưa trên người linh thú, vội vàng hô một tiếng:
- Đi mau!
Sư linh thú kia nghe triệu hoán cũng khôn chần chờ nữa, chuẩn bị chạy trốn cùng Cổ Hình.
Thế nhưng vào lúc này tình huống đột biến
Đây Thử linh thú thuộc về Kim Sát kia lại đột nhiên nhào tới Sư linh thú của Cổ Hình.
Sư linh thú không kịp đề phòng, trên cổ bị cắn xuống một khối thịt lớn, máu tươi chảy đầm đìa, quả nhiên rất dọa người.
Rống!
Sư linh thú kia đau nhức phát ra một tiếng rống sợ hãi, đồng thời hai chân trước cực lớn vỗ xuống Thử linh thú.
Thử linh thú thể tích nhỏ hơn Sư linh thú rất nhiều, hơn nữa tốc độ phản ứng lại cực nhanh, lập tức lách mình tránh ra, vừa chuẩn bị táp tới nơi khác của Sư linh thú.
Sư linh thú há tình nguyện để một con chuột khi dễ, lúc này quay người lại quần nhau với nó.
Cổ Hình trong lúc nhất thời trợn tròn mắt!
Thử linh thú chẳng lẽ bị ổn dịch gì, rõ ràng ra tay với hộ thân linh thú của hắn.
- Chết tiệt, ông bạn già ta đến giúp ngươi!
Cổ Hình không đành lòng bỏ qua linh thú của mình, quát to một tiếng, rút kiếm giết tới thử linh thú.
Ngay khi trường kiếm hắn vừa đến trước người thử linh thú thì một đạo kiếm khí quỷ ý đã đâm qua bên cạnh hắn.
Cổ Hình phản ứng cũng cực nhanh, thân thể cấp tốc xoay tròn, phi thường may mắn thoát khỏi một kiếm kia.
Hắn liên tục rời khỏi trăm mét, nhìn xem người đánh lén kia, trong mắt toát ra vẻ không thể tin.
- Ngươi... Ngươi đây là có chuyện gì?
Cổ Hình kinh hãi nhìn Kim Sát đánh lén hắn quát to.
Hắn còn tưởng rằng là Lăng Tiếu có người khác mai phục ở đây, nhưng không ngờ lại là Kim Sát vừa rồi cũng hắn liên thủ giết Lăng Tiếu, điều này sao có thể khiến hắn không kinh hoảng?
Kim Sát không nói chuyện, trường kiếm trong tay nhộn nhạo ra vô số kiếm khí, bảo tới Cổ Hình, sát ý đầm đặc cũng không phải giả.
Cổ Hình coi như vắt óc suy nghĩ cũng không hiểu chuyện gì, nhưng khi hắn thoáng nhìn Lăng Tiếu đang ôm hai tay xem cuộc vui thì hắn liền hiểu rõ việc này có quan hệ với Lăng Tiếu.
- Tiểu súc sanh rốt cuộc làm sao làm được?
Cổ Hình ở trong lòng kinh hô một tiếng, cũng không dây dưa với Kim Sát, hắn cưỡng ép bức kiếm khí Kim Sát ra, lần nữa gọi về hộ thân linh thú của mình toàn lực muốn trốn.
Đáng tiếc, hắn còn chưa chạy ra ngoài ngàn dặm, một đạo nhân ảnh đã chắn trước người hắn.
Lăng Tiếu ôm hai tay cười nhạt nói:
- Lão già kia, ngươi không muốn giết ta đoạt lại Kim Long Thương của Cổ gia các ngươi sao? Sao lại muốn chạy trốn rồi, chuyện này rất mất danh dự Cổ gia ah!
- Tiểu súc sanh, ngươi chớ đắc ý, chỉ bằng các ngươi còn không lưu được ta!
Cổ Hình hừ lạnh một tiếng, trong tay nhiều ra mấy khỏa đan dược ném vào miệng mình.
Lăng Tiếu cũng không biết Cổ Hình đến cùng dùng đan dược gì, khí thế lập tức tăng mạnh, thân thể gầy yếu kia tựa hồ bành trướng lên, trên trán cũng lộ ra gân xanh, hai tay cũng cũng thế .
- Rõ ràng tăng lên trung giai Huyền Đế, thật đúng là khá tốt, hẳn là Bạo Loạn Đế Đan đi, chỉ là lão nhân này ngày sau đừng mơ tiến giai nữa!
Lăng Tiếu cũng không vội động thủ, híp mắt nhìn Cổ Hình tăng cường thực lực.
Lúc này, Kim Sát cũng thối lui đến bên người Lăng Tiếu, phi thường cung kính nói
- Phương Thần, bái kiến chủ nhân!
Phương Thần, đây là tên của Kim Sát, hắn đã bị cao cấp tinh thần chú của Lăng Tiếu khống chế, tinh thần ý chí Lăng Tiếu đã chiếm cứ chỗ sâu nhất trong linh hồn hắn, tất cả ý chí và cách nghĩ của hắn đều nằm trong sự khống chế của Lăng Tiếu.
Cao cấp tinh thần chú và trung cấp tinh thần chú có khác nhau rất lớn, đó chính là người bị hạ chú vẫn có tư duy độc lập và cách nghĩ của mình, còn có thể tiếp tục tu luyện tiến giai, chỉ là phương diện chủ đạo ý thức đã hoàn toàn trung thành với Lăng Tiếu, phảng phất như Lăng Tiếu chính là phụ mẫu tái sinh của hắn vậy, lời Lăng Tiếu nói hắn sẽ tuyệt đối phục tùng.
Đây mới là chỗ tinh yếu thần kỳ nhất của Khống Thần Quyết.
Thử nghĩ chút xem, , nếu như Lăng Tiếu dùng tinh thần lực thao túng chúng cường giả thì trong Trung Vực còn ai có thể địch lại hắn nữa!
- Ân, về sau cứ ở cạnh ta đi!
Lăng Tiếu rất đạm mạc nói.
Đối với loại địch nhân đã từng ám sát mình này có thể lưu lại hắn đã là phúc khí của hắn rồi, Lăng Tiếu tự nhiên không có khả năng đối đãi với hắn như bọn người Tàn Báo, Lưu Quần.
- Chủ nhân, thực lực của hắn đang tăng cường, còn không ra tay sẽ không kịp nữa!
Phương Thần nhắc nhở nói.
Lăng Tiếu khoát tay áo nói:
- Về sau gọi ta thiếu gia là được rồi, ta quả thật đang đợi hắn cường đại hơn, bằng không chơi cũng không vui
Thanh âm của hắn vừa dứt, dược lực Cổ Hình cũng hoàn toàn bạo phát.
Thực lực Cổ Hình đã đạt đến trung giai Huyền Đế, hơn nữa lực lượng tựa hồ có dấu hiệu không thể khống chế nổi, đôi mắt cũng đỏ bừng lên.
- Tiểu súc sanh, có thể bức ta đến mưc này, ngươi chết cũng đủ để tự ngạo rồi!
Cổ Hình u lãnh nói một tiếng, sau đó thân thể nhẹ rung một cái, quần áo trên thân đều bị chấn tan, lộ thể hồn tràn đầy.
Thế giới chi lực của hắn lại một lần nữa suy diễn ra, từng tòa Kim Sơn càng thêm cường tráng, số lượng cũng nhiều hơn trước nhiều.
- Chết đi cho ta!
Cổ Hình quát to một tiếng, thôi động từng tòa Kim Sơn ép tới Lăng Tiếu, tốc độ và lực lượng đều nhanh hơn trước nhiều.
Lăng Tiếu chiến ý nghiêm nghị, giơ Kim Long Thương, vọt vào chính giữa Kim Sơn thế giới của Cổ Hình.
Có vài Kim Long trùng kích ra, long ngâm vạn dặm, long vĩ quét ngang, từng tòa Kim Sơn đánh cho nát bấy.
Chỉ là những Kim Sơn này lại như vô cùng vô tận vậy, vẫn đang càng không ngừng đập tới, Lăng Tiếu dần dần chống đỡ dị thường cố hết sức, hổ khẩu hắn cũng bị chấn cho tràn ra vết máu.
- Lực lượng trung giai Huyền Đế quả nhiên khủng bố, bất quá... Như vậy còn không lấy được mạng Lăng Tiếu ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.