Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1247: Thật Sự Là Một Tên Chịu Ngược




Lăng Tiếu thì thào nói một câu, tiếp theo rống lớn một tiếng, thế giới chi lực lần nữa suy diễn ra.
Hai cổ thế giới lực lượng bất đồng lại một lần nữa nện vào nhau, phát ra tiếng oanh tạc đinh tai nhức óc.
Lúc này, thái cổ thế giới chi lực của Lăng Tiếu cũng không giành được chút chỗ tốt.
Bởi vì Kim Sơn của Cổ Hình thật sự quá mức khủng bố cường đại, đã không phải là lúc đê giai Huyền Đế có thể so sánh được nữa.
Thụ đằng, băng thứ, âm phong tử sát chi sắc, Thiên Hỏa cùng với thần thú... Tất cả năng lượng đều bị những Kim Sơn cường đại kia va chạm đến thất linh bát lạc.
Tuy rằng những Kim Sơn kia cũng có tuyệt đại bộ phận bị hủy diệt, nhưng so sánh ra, Lăng Tiếu chật vật hơn nhiều lắm.
Lăng Tiếu không thể không mang theo Kim Long Thương, thi triển ra Bá Long Thương Quyết, phối hợp với thế giới chi lực cùng nhau xuất kích.
Chính hắn cũng không biết đã bị Kim Sơn kia đập phá bao nhiêu lần, nếu không phải hắn có thân thể có thể so với thánh khí thì lúc này đã sớm bỏ mạng rồi.
Lăng Tiếu như một chiếc thuyền nhỏ thân trong bão tố, bị hung hăng hành hạ lấy, phảng phất tùy thời đều có thể lâm vào kết cục thuyền hủy người vong vậy.
Cổ Hình nhìn Lăng Tiếu bị áp chế, lộ ra dáng cười dữ tợn hét lớn:
- Ha ha, ngươi không phải vừa rồi cuồng vọng sao? Sao giờ không cuồng vọng nữa, xem lão phu nện ngươi thành bánh thịt đây.
Cổ Hình đắc ý cười lớn, càng không ngừng khống chế từng tòa Kim Sơn điên cuồng nện xuống.
Công kích dày đặc cuồng bạo hoàn toàn hủy diệt thái cổ thế giới của Lăng Tiếu.
Sơn lĩnh ở phía dưới bọn hắn, cây cối hoa cỏ cũng bị năng lượng lan xuống hủy diệt, chỉ còn lại từng cái hố to sâu không thấy đáy.
Ngũ Thải Lưu Ly Long Lân Chiến Giáp của cũng dần dần xuất hiện ít vết rạn, khóe miệng của hắn đã toát ra vết máu màu vàng, hắn đã chịu nội thương không nhẹ.
Thế nhưng trên mặt hắn vẫn mang biểu lộ hưng phấn, cũng không vì bị đè đánh mà sợ hãi.
Nếu người khác trông thấy hắn như thế, nhất định sẽ thầm mắng
- Thật sự là một tên chịu ngược đãi cuồng!
- Lão thất phu, lực lượng của ngươi vẫn quá nhỏ, lại thêm chút sức đi, ngươi cứ tiếp tục như vậy, ta vĩnh viễn cũng không chết được.
Lăng Tiếu kêu to, trong tay giơ Kim Long Thương, không ngừng ứng phó năng lượng Kim Sơn.
Cổ Hình giận dữ, hắn không nghĩ tới Lăng Tiếu còn năng lực như vậy, không chỉ không khiến Phương Thần ra tay, mà hắn vẫn còn thừa lực chống đỡ ngăn cản thế giới chi lực của hắn.
- Nếu ngươi đã muốn chết nhanh thì ta sẽ thành toàn ngươi!
Cổ Hình âm lạnh xuống, trường kiếm trong tay mang theo từng đạo cầu vồng màu vàng chém xuống đầu Lăng Tiếu.
- Hắc hắc, tới đúng lúc lắm!
Lăng Tiếu tương đối đắc ý cười lạnh nói.
Hắn chính là cố ý kích cho Cổ Hình tự mình đến chém giết hắn, bằng không bằng hắn muốn hủy diệt thế giới chi lực, đến trước Cổ Hình không biết phải gặp bao nhiêu trắc trở nữa, mà hắn lại không muốn dùng tinh thần lực tiêu diệt một đối thủ tốt như Cổ Hình, bởi vậy mới dùng thân phạm hiểm.
Hắn làm như vậy, đương nhiên cũng có suy nghĩ của mình
Chỉ thấy một cánh tay khác một mực không nhúc nhích của hắn chém tới Cổ Hình, một ngón tay như Cột Chống Trời, mang theo một cổ khí thế không hiểu.
Chẳng biết tại sao, Cổ Hình nhìn ngón tay này lại có một loại cảm giác luống cuống.
- Mặc kệ có gì cổ quái, ngươi vẫn phải chết!
Kim kiếm của hắn đã chém xuống đầu Lăng Tiếu.
Cũng ngay khi kiếm hồng sắp chém xuống đầu Lăng Tiếu, ngón tay kia của Lăng Tiếu bỗng nhiên bắn ra một điểm ánh sáng.
Điểm ánh sáng ấy cũng như lưu ly chiến giáp của hắn vậy, ngũ thải tân phân, lộ ra đặc biệt chói mắt.
Ánh sáng rõ ràng là một đạo chỉ mang, một đạo chỉ mang ngũ sắc cường đại có thể đoạn ngọc phân kim, hủy diệt Thiên Địa.
Đây là linh lực toàn thân Lăng Tiếu, cũng thu nạp tất cả linh khí ở chung quanh tập trung vào một ngón tay này.
Tam phân thần chỉ đoạn ngọc phân kim chỉ!
XÍU... UU!!
Chỉ mang lập tức bành trướng lên, một tiếng chói tai như tê thiên liệt địa vang lên.
Kiếm hồng mà Cổ Hình chém tới như huyền khí đánh lên linh khí vậy, lập tức tán loạn, mà chỉ mang kia vẫn đang dùng một loại tốc độ cực nhanh đnáh tới Cổ Hình.
Cổ Hình đồng tử co rụt lại, hắn muốn lập tức trốn chạy, đáng tiếc phát hiện mình và đối phương đã cách quá gần, mà tốc độ chỉ mang cũng siêu nhanh, ngay cả mí mắt cũng không kịp nháy lấy một cái đã đến trước người hắn.
Không!
Cổ Hình không cam lòng rống lên, đáng tiếc cũng không thể thay đổi được kết cục
Phanh!
Thân thể Cổ Hình bị chỉ mang khủng bố kia trực tiếp đánh nát bấy, một bãi huyết vụ tung bay, mà năng lượng chỉ mang vẫn bay đi thật xa, như một đạo thải hồng vượt qua thiên địa vyaaj, thật lâu sau mới hoàn toàn tiêu tán.
Một ngón tay đáng sợ, một ngón tay hủy thiên diệt địa!
Đoạn ngọc phân kim chỉ này Lăng Tiếu một mực vẫn rất ít dùng, bởi vì mỗi lần dùng đều sẽ rút sạch linh lực hắn.
Cũng may thực lực hắn hiện giờ đã tăng lên rất lớn, hiện giờ sử xuất đoạn ngọc phân kim chỉ cũng không còn tiêu hao sạch sẽ như trước, ít nhất có thể đánh ra hai ba chỉ.
Cổ Hình vừa chết, Kim Sơn thế giới cũng theo đó biến mất.
Áp lực Lăng Tiếu buông lỏng, khí thế cả người lập tức tiêu tán hơn phân nửa, hắn lộ ra một nụ cười khổ:
- Tam phân thần chỉ thật sự cường đại, dùng thực lực của ta có lẽ cũng có thể dùng ra chỉ thứ hai tam phần thiên hạ, chỉ là nếu vậy thì linh lực của ta sẽ mất sạch, vẫn nên đợi sau khi vào Đế cấp hẳn luyện a!
Tiếp theo, thân ảnh Lăng Tiếu bay tới nơi Cổ Hình bị oanh giết, hắn hư không một trảo, trong tay nhiều ra một khỏa hạt châu màu vàng .
Lăng Tiếu thoả mãn khẽ cười một cái:
- May mắn Đế Đan còn không bị hủy!
Không sai, hạt châu trong tay Lăng Tiếu chính là Đế Đan mà Cổ Hình khi còn sống ngưng tụ thành.
Đế đan tuy rằng không cách nào khiến người trực tiếp hấp thu, nhưng lại là tài liệu duy nhất để luyện chế cực phẩm Huyền Đế Đan
Lăng Tiếu ở Chiến Loạn Uyên mặc dù thu hoạch không ít, nhưng thứ tốt này không ai chê nhiều cả.
Phương Thần đi tới bên người Lăng Tiếu quan tâm nói:
- Thiếu gia ngươi không sao chứ?
Lăng Tiếu khẽ lắc đầu nói:
- Không có việc gì!
Tiếp theo hắn thoáng nhìn qua Phương Thần nói:
- Nói tin tức trong Sát Thiên bọn ngươi cho ta nghe đi!
Phương Thần không chần chờ, lập tức nói tin tức hắn biết cho Lăng Tiếu.
Phương Thần là sát thủ thuộc về cấp bậc Kim Sát, thứ biết được nhiều hơn Ngân Sát nhiều.
Thì ra tổng bộ chính thức của tổ chức Sát Thiên ở một nơi cực kỳ bí mật tại Trung Vực, một nơi thường nhân vốn không thể tưởng nổi.
Mà thế lực tổ chức bọn hắn rõ ràng phi thường khổng lồ, lớn đến mức khiến Lăng Tiếu cảm thấy có chút khó tin!
Hắn vẫn cho là Sát Thiên nhiều nhất chỉ cường đại như Tứ phẩm tông môn đã xem như nghịch thiên rồi.
Thế nhưng nghe Phương Thần nói xong mới biết tổ chức Sát Thiên cũng không kém gì mười tám phương thế lực lớn, thậm chí còn cường đại hơn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.