Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1269: Ta Chính Là Khinh Người Thì Lại




Cam Duẫn thẹn quá hóa giận, kiều quát một tiếng, ngưng tụ thành một cái thủy hình chưởng ảnh hướng về Lăng Tiếu oanh tới.
Song, thủy hình chưởng ảnh của nàng còn chưa tới trước Lăng Tiếu thì đã có một đạo khí thế càng thêm đáng sợ so với nàng hạ xuống trên đầu nàng.
- Duẫn nhi cẩn thận!
Tên nam Thiên Tôn kia phát hiện ra dị trạng kinh quát lên.
Đáng tiếc, lời của hắn cũng đã chậm, Cam Duẫn đã giống như là đan pháo bị đập bay ra ngoài.
Nam Thiên Tôn kia lập tức triển khai thân hình, hướng về phía Cam Duẫn lướt tới, đem nàng bắt lại, nhưng mà kình lực trùng kích vào lớn vô cùng, ngay cả hắn cũng bị bắn bay ra thật xa mới dừng lại được.
- Đế... Đế giai cường giả!
Nam Thiên Tôn kia ở trong lòng kinh hô.
Hắn đã là cao cấp Thiên Tôn rồi, bên trong cường giả có thực lực Thiên Tôn tuyệt đối sẽ không thể đem hắn chấn bay xa như vậy, hắn chỉ có thể nghĩ tới đối thủ cao giai càng thêm đáng sợ hơn rồi.
Hắn nhìn về phía Cam Duẫn ở trong lòng, khuôn mặt của nàng đều vặn vẹo rồi, không ít răng cũng bay đi, lộ ra vẻ ác tâm khó coi cực kỳ.
- Mạnh Đạt, ngươi... Ngươi phải thay ta trút giận a, đau chết ta!
Cam Duẫn giống như là tiểu hài tử vùi đầu vào trong lòng nam Thiên Tôn kia khóc lóc nói.
- Im miệng, đối phương có siêu cấp cường giả ở đây, chúng ta tuyệt đối không thể khinh cử vọng động!
Nam Thiên Tôn kia kinh quát lên.
Hắn bây giờ đang suy nghĩ có phải nên lập tức quay đầu bỏ chạy hay không, bởi vì lấy thực lực của đối phương muốn bóp chết bọn họ là chuyện dễ dàng, hắn không muốn vì Cam Duẫn mà đánh mất tính mạng.
- Các ngươi đều lại đây cho bản thiếu gia, ai dám chạy giết không tha!
Lăng Tiếu nhàn nhạt lên tiếng nói.
Nếu những người này đụng vào trên tay của hắn, tự nhiên là muốn trút giận cho nữ nhân của mình rồi.
Vẻn vẹn chỉ là một cái Đào Tình cốc, Lăng Tiếu hôm nay lại như thế nào sẽ để trong lòng.
Đối phương cho dù không có Huyền Đế chân chính ở đây, ít nhất cũng có cường giả Nửa bước Huyền Đế, hắn làm sao dám cùng nhân gia gọi nhịp.
- Không nghe thiếu gia nhà ta để các ngươi đi tới sao?
Một đạo thanh âm sâu kín vang lên, một đạo nhân ảnh đã bước lên một bước liền đến trước mặt Mạnh Đạt, một cỗ khí thế đáng sợ áp đến ba người bọn họ đều lui trở về.
Xuất thủ ngăn cản tự nhiên là Ô Phục Nửa bước Đế giai rồi.
Đỗ Thiết cùng Tống Minh Hoa dù muốn ra tya nhưng mà đối phó với đối thủ như vậy để cho bọn họ xuất thủ liền lộ ra có chút giết gà dùng dao mổ trâu rồi.
- Vị đại nhân này, chuyện này không liên quan đến ta, ta cũng không phải là người của Đào Tình cốc!
Mạnh Đạt đem Cam Duẫn ném ra ngoài, vội vã chối bỏ quan hệ nói.
Hắn xác thật không phải là người của Đào Tình cốc, hắn chỉ là nhất giới tán tu, là một trong những người gian dâm của Cam Duẫn.
- Mạnh Đạt, làm sao ngươi có thể như vậy!
Cam Duẫn mang theo phẫn nộ trừng mắt với Mạnh Đạt quát.
Lúc bọn họ cộng đồng quan hệ, nói được bao nhiêu thề non hẹn biển, biển cạn đá mòn, hôm nay mới bắt đầu có chút nguy hiểm liền bắt đầu đại nạn liền chạy, cái quan hệ thuần lấy giao dịch này của bọn họ thực sự là vô cùng không thể dựa vào a!
Một gã trung cấp Thiên Tôn khác thì tương đối tỉnh táo một chút, nàng nhìn về phía Lăng Tiếu thản nhiên nói:
- Các hạ rốt cuộc là người phương nào, vì sao làm địch với Đào Tình cốc chúng ta?
Tên trung cấp Thiên Tôn này chính là chấp sự quản lý sinh ý thuyền bạc ở phụ cận, tên là Ninh Nhân, cùng Cam Duẫn đồng dạng đều là có quan hệ với Mạnh Đạt, tu luyện đều là Xá Nữ đại pháp thải dương bổ âm.
Lăng Tiếu không để ý tới Ninh Nhân, àm là nhìn Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương nói:
- Nếu Đào Tình cốc chiếu cố các ngươi nhiều năm như vậy, là nam nhân của các ngươi, không hảo hảo báo đáp bọn họ thật là không được a!
TIếp theo lại kinh quát lên:
- Ba ngươi các ngươi còn không nhanh cút xuống cho ta!
Trong ngữ khí của Lăng Tiếu ẩn chứa lấy long uy lớn lao, một cỗ hoàng giả chi khí cường đại phát tán ra.
Mạnh Đạt, Cam Duẫn cùng Ninh Nhân cả người run lên, trong nội tâm cũng sản sinh là một loại sợ hãi.
Bọn họ đều có chút kinh hãi từ trên baaif trời hạ xuống.
- Vị... Vị thiếu gia này, ta... Ta thật không phải là người của Đào Tình cốc a, ta... Ta cùng bọn họ cũng chỉ là chi giao hời hợt mà thôi a!
Mạnh Đạt mang theo vài phần thần sắc khúm núm hướng về phía Lăng Tiếu khẽ khom người nói.
- Thật không nghĩ đến ngươi lại là tiểu nhân như vậy, lão nương thật là nhìn thấu ngươi rồi, thiệt thòi cho ta còn đem đệ tử trong cốc mang đến cho ngươi hưởng thụ!
Cam Duẫn mang theo vẻ vô cùng tức tối đối với Mạnh Đạt tquas.
- Hắc hắc, đây cũng là ngươi cam tâm tình nguyện, liên quan gì đến ta.
Mạnh Đạt lộ ra một bộ dạng đê tiện cười nói.
- Thật là đồ vô sỉ!
Ninh Nhân cũng ở một bên mắng nói.
- Tốt lắm, bản thiếu gia không có thời gian nhìn các ngươi ồn ào!
Lăng Tiếu âm u nói, tiếp theo lại đối với Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương hỏi:
- Chính là yêu phụ này muốn ép ngươi đi hầu hạ nam nhân này?
Lúc Lăng Tiếu đang nói, chỉ hướng Cam Duẫn cùng Mạnh Đạt.
Trước lúc đến Đào thành, nhị nữ đã đem chuyện phát sinh trước đây ở Đào Tình cốc nói ra một lần với Lăng Tiếu, lại càng đem hành động của Cam Duẫn sư đồ lúc trước đối với chúng nữ nói ra không biết bao nhiêu lần.
Nhị nữu đều đồng thời hướng về phía Lăng Tiếu gật gật đầu nói.
Nhị nữ cảm nhận được bá khí của Lăng Tiếu, cảm nhận được mấy người cường đại ở phía sau người hắn, trong lòng không khỏi an tâm, phảng phất hết thảy mọi chuyện đều không làm khó được hắn, một cỗ cảm giác dựa vào nồng đậm tự nhiên mà sinh.
- Ngươi... Các ngươi đừng nói mò, ở trong cốc ta đối với các ngươi rất tốt, đều không trách mắng qua các ngươi a!
Cam Duẫn lập tức biến sắc mặt nói.
Nàng không rõ hai cái ngoại môn đệ tử này làm sao lại dựa vào trên công tử như vậy, nhưng nhìn tư thế của nhân gia cũng biết thế lực ở sau lưng không kém, nàng làm sao còn dám nửa phần lớn lối nữa.
- Ha hả, đây lại càng không liên quan đến ta rồi, ta từ đầu đến cuối còn chưa thấy qua hai vị mỹ... Cô nương, còn thỉnh vị thiếu gia này nâng lên cánh tay cao quý a!
Mạnh Đạt giả vờ trấn định cười nói.
Lăng Tiếu thật không thích cùng với bọn họ nói phế thoại, lập tức nói:
- Đều đem ba người bọn họ ném đến trong sông cho cá ăn đi!
Khi phụ qua nữ nhân của hắn, còn muốn bình an vô sự, đó là không có khả năng!
- Ngươi... Ngươi không thể... không thể làm như thế, Đào Tình cốc chúng ta sẽ không...
Cam Duẫn kinh hoảng nói, đồng thời nàng cũng không quản được sống chết của đồ đệ mình, lại một lần nữa cấp tốc mà chạy trốn.
Đáng tiếc Ô Phục nhận được mệnh lệnh đã oanh ra hỏa mang diễm lên đem nàng tầng tầng bao trùm lại.
Mạnh Đạt biết chuyện không ổn, hắn lần này không trốn, cũng không tiếp tục cầu xin tha thứ, ngược lại hướng về phía Lăng Tiếu lướt qua.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.