Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1270: Ta Chính Là Khinh Người Thì Lại Làm Sao?




Hắn biết chỉ cần khống chế được người trẻ tuổi này, hắn liền có hi vọng chạy trốn rồi!
- Tiểu tử, ngươi khinh người quá đáng rồi!
Mạnh Đạt chưởng hình hóa trảo hướng về phía cổ của Lăng Tiếu bắt tới.
Nhị nữ ở bên cạnh Lăng Tiếu đồng thời kinh hô:
- Cẩn thận a!
Lăng Tiếu lông mày chợt nhíu lên một chút cười nhạt nói:
- Ta chính là khinh người thì lại làm sao?
Nói xong, thân hình của hắn động cũng không động, một cái quyền đầu đơn giản đón trảo ảnh kia đập phá mà qua.
- Không biết tự lượng sức mình!
Mạnh Đạt ở trong lòng cười thầm nói.
Hắn nhìn thực lực của Lăng Tiếu chỉ là Địa Hoàng giai, lại dám xuất quyền tiếp chiêu, trong lòng rất là đắc ý.
Đáng tiếc khi trảo của hắn tiếp xúc đến quyền đầu của Lăng Tiếu, hắn lập tức biến sắc rồi.
Răng rắc!
Quyền kình vô cùng cường đại giống như là vẫn thạch đập phá xuống, đem ngón tay của hắn trực tiếp đập nát, không chỉ như thế, còn có một cỗ man kình đáng sợ trực tiếp đánh nhập vào trong tay hắn, phá hoại da thịt, kinh mạch, xương cốt của hắn.
Một cánh tay như vậy bị oanh thành nát bấy rồi, huyết vụ đầm đìa tung tóe ra, lộ ra dọa người vô cùng.
- Cho là bản thiếu gia thực lực kém dễ bắt nạt sao?
Lăng Tiếu cười nhạt một chút, thân hình chuyển một cái, thân thể liền dến gần Mạnh Đạt đang hướng về phia sau rút lui, lại là một cái kim quyền hung hăng đập phá mà qua.
Quyền đầu có thể so với Thánh khí trực tiếp xuyên thủng phòng ngự vệ giáp của Mạnh Đạt, xuyên qua thân thể hán, một chút nội tạng ở bên trong đều lộ ra rồi, lộ ra vẻ vô cùng ghê tởm.
Mạnh Đạt đến chết vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Lăng Tiếu, trong mắt hiện lên vẻ chân kinh cùng không cam lòng nồng đậm.
- Ai, làm bẩn tay của bản thiếu gia rồi!
Lăng Tiếu nhẹ thở dài một tiếng, thuận tay ném một cái, đem thân thể của Mạnh Đạt vứt vào trong hồ ở không xa.
Một bên khác Ô Phục cũng đem Cam Duẫn đốt thành hỏa nhân, đồng dạng đem nàng ném đến giữa hồ.
- Nữ nhân này gioa cho các ngươi ném xuống hồ đi!
Lăng Tiếu chỉ vào Diệu Ngâm đang run run quỳ trên mặt đất thản nhiên nói.
- Không... Van xin các ngươi... Bỏ qua cho ta đi, ta nguyện ý làm trâu làm ngựa cho các ngươi...
Diệu Ngâm đã bị dọa đến vỡ mật rồi, lập tức khóc rống lên cầu xin tha thứ nói.
Lăng Tiếu không ngó ngàng tới, chỉ là cấm cố lấy một thân lực lượng của nàng, tùy cho Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương thi hành.
Kết quả kia không cần nói cũng biết!
Nhị nữ cũng không phải là loại mềm lòng nương tay gì, giết một cái địch nhân cũng không phải chuyện không được.
Chỉ là chúng nữ đối với thực lực của Lăng Tiếu triệt để chấn kinh rồi.
Trước đây Lăng Tiếu chỉ nói hắn có thực lực Thiên Tôn giai, chúng nữ đều cảm thấy hắn có thể là đê giai Thiên Tôn, bởi vì Lăng Tiếu quá trẻ tuổi, có thể đạt tới một bước này đã là thiên phú tương đối xuất sắc rồi.
Nhưng mà nhị nữ biết Cam Duẫn là trung cấp Thiên Tôn, mà kẻ gian dâm kia của nàng thực lực tựa hồ còn cường đại hơn, thực lực hẳn là đã đạt tới cao cấp Thiên Tôn rồi.
Nhưng mà liền cường giả cao cấp Thiên Tôn như vậy ngay cả một chiêu của Lăng Tiếu cũng đỡ không được, đây để cho nhị nữ hiểu rằng thực lực của Lăng Tiếu là kinh khủng cỡ nào, đây tuyệt đối không phải là thực lực của một gã đê cấp Thiên Tôn là có thể có được, ít nhất cũng là Thiên Tôn đỉnh phong, thậm chí đã là tồn tại vượt qua Thiên Tôn.
Bằng không, làm sao có thể một chiêu diệt sát một gã cao cấp Thiên Tôn được?
Hồi tưởng lúc đó, Lăng Tiếu cùng nhị nữ ở Tây Bắc, thực lực cùng nhị nữ chênh lệch không nhiều, hôm nay lại là khác biệt giữa trời với đất, để cho nhị nữ từ trong nội tâm có cảm giác áp chế thật sâu.
Ninh Nhân còn sống, ngay cả động cũng không dám động, nàng đã là bị chấn hám lại rồi, nàng sợ người tiếp theo chết đúng là nàng.
Nàng không rõ đám người Cam Duẫn làm sao trêu chọc vào địch nhân cường đại như vậy, còn để cho nàng lâm vào cảnh lưỡng nan, đây nhưng như thế nào cho phải a!
Đang ở lúc nàng sững sờ ở nguyên tại chỗ không biết làm sao, trong thức hải của nàng tựa hồ có cái gì đó xông vào, để cho nàng ở trong nháy mắt trở nên ngốc trệ lên.
Trong thức hải, linh hồn của nàng phù hiện lên, muốn đem những thứ phù văn quỷ dị không hiểu xông vào trong thức hải kia của nàng khu trừ.
Đáng tiếc linh hồn lực kia của nàng căn bản không đủ để phản kháng những phù văn này.
Từng cái phù văn càng không ngừng xông vào tạo thành trận đồ huyền ảo hướng về linh hồn của nàng chú hạ xuống.
Nàng cơ hồ không có đường phản kháng gì đã bị những phù văn này hoàn toàn áp chế xuống, những phù văn này càng không ngừng tiến vào trong linh hồn của nàng, dần dần chiếm cứ địa vị chủ đạo.
- Thiếu gia, cái này xử lý như thế nào?
Ô Phục đến bên cạnh Lăng Tiếu chỉ Ninh Nhân hỏi.
Lăng Tiếu phải sau một lát mới bình tĩnh trở lại nói:
- Người này đối với ta còn hữu dụng!
Ngừng một chút hắn nhìn về phía Ninh Nhân nói:
- Ngươi lại đây một chút!
- Vâng, thưa chủ nhân!
Ninh Nhân từ trong ngốc trệ bình tĩnh lại, hướng về phía Lăng Tiếu đi đến.
Người ở tại tràng lại càng ngây ngẩn cả người, bọn họ không rõ Ninh Nhân này tại sao lại gọi Lăng Tiếu là chủ nhân.
- Sau này ngươi vẫn gọi ta là thiếu gia đi, ta có một số việc muốn hỏi ngươi!
Lăng Tiếu nói.
Cho nên hắn liền hướng Ninh NHân hỏi một chút vấn đề về thuyền phường.
Lăng Tiếu ngoài ý muốn chính là Ninh Nhân này nguyên lai là chấp sự chấp chưởng những thuyền phường này, đây thật để cho hắn mừng rỡ.
Hắn vốn định để Ngọc Liệt Diễm cùng Vũ Mị Nương chế tạo một chỗ tiêu khiển như vậy, bây giờ đem Ninh Nhân khống chế được rồi, vừa lúc thay hắn đi giải quyết cái vấn đề này.
- Đi thôi, chúng ta đi Đào Tình cốc các ngươi, vấn an cốc chủ của các ngươi một chút!
Lăng Tiếu đột nhiên thay đổi chủ ý, nếu đã giết người, trưởng lão của Đào Tình cốc ở phụ cận đã phát hiện rồi.
Dứt khoát đã làm thì làm đến cùng, đến Đào Tình cốc một chuyến đi!
Nghĩ đến lấy danh vọng hôm nay của hắn, Đào Tình cốc nho nhỏ này không đến nỗi quá mức lớn lối đi!
Mấy chục đạo tiếng gió truyền lại, mấy nữ tử Thiên Tôn giai cùng với mấy chục tên Địa Hoàng từ trên trời hạ xuống.
- Rốt cuộc người phương nào ở chỗ này sinh sự?
Một nữ nhân đã già sau khi vừa mới hạ xuống đất lập tức hỏi.
Lão bà này đã có thực lực cao cấp Thiên Tôn rồi, chính là lĩnh đội của nhóm người này.
Lúc này, Ninh Nhân đi lên nói:
- Thành chủ, vị này là Lăng Tiếu thiếu gia đến từ Phong Vân thành, đang chuẩn bị bái phỏng cốc chủ chúng ta!
Lời này vừa ra, người của Đào Tình cốc lập tức đều trở nên kinh hãi lên.
Tên tuổi của Lăng Tiếu ở trong mấy năm nay giống như là tuệ tinh quật khởi lên, lấy một loại thế sét đánh không kịp bưng tai trong nháy mắt liền oanh động Trung vực, mỗi một chuyện đều đủ để cho rất nhiều người trẻ tuổi cúng bái, cũng để cho rất nhiều nhân vật thế hệ trước sùng bái.
Lão bà này thân làm thành chủ của Đào thành, tự nhiên nghe nói qua uy danh của Lăng Tiếu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.