Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1282: Ngũ hành chi thể, Hỗn Độn thế giới!




- Xem ra, muốn dựa vào lực lượng của thiên châu đánh bại ngươi là không thể nào, vậy thì để ngươi kiến thức thế giới lực của Vũ Bất Phàm ta đi!
Vũ Bất Phàm thần sắc nghiêm túc lên, thế giới lục bắt đầu thôi diễn ra.
Sau khi mọi người thấy thế giới lực của hắn, mỗi một người đều là kinh hãi vô cùng, Lăng Tiếu cũng không ngoại lệ!
Lực lĩnh ngộ gần như yêu nghiệt chú định hắn đối với một đường tu luyện có lợi ích cực lớn, tiến giai so với người bình thường phải mạnh hơn nhiều lắm.
Hắn vì cái gì có được loại thiên phú lĩnh ngộ mà thường nhân không có này?
Kỳ thật, đây cùng với thể chất của hắn có quan hệ rất lớn!
Ở trên đời này người biết thể chất của Vũ Bất Phàm căn bản không có mấy, trừ mấy người cao tầng của Linh Vũ các ra, người khác căn bản không biết, cho dù là rất nhiều trưởng lão hoặc sư huynh đệ bên trong Linh Vũ các của hắn cũng không biết.
Khang Lam thân là đệ tử chân truyền lại là một người biết rõ nội tình trong số những người này.
Đương nhiên không phải là bởi vì thân phận của hắn đặc thù mà biết được, đó là sư phụ hắn một lần tình cờ lỡ miệng nói ra.
- Có thể để sư đệ thi triển thế giới lực của hắn, Lăng Tiếu ngươi chết cũng đủ để tự ngạo ròi!
Khang Lam mở miệng âm u nói, trong mắt phảng phất thấy được Lăng Tiếu chết ở trên tay sư đệ hắn rồi.
Thể chất của Vũ Bất Phàm rốt cuộc là gì?
Thế giới lực của hắn thi triển ra lại vì sao để cho tất cả mọi người chấn kinh ngây người lên.
Chỉ thấy quanh thân Vũ Bất Phàm bắt đầu hiện lên ngũ thải hà quang, Kim, Thanh, Lam, Hồng, Hoàng năm loại sắc àu này lộ ra chói mắt vô cùng.
Mà năm loại sắc màu này lực lượng mỗi một cái tương hỗ lẫn nhu hòa lẫn nay, hình thành một cái thế giới lực khác biệt!
Phong mang của Kim sắc bén, sinh cơ của Mộc bừng bừng, liên miên của Thủy nhu hòa, cuồng bạo của Hỏa bộc phát, vạn quân của Thổ hậu thực!
Năm loại lực lượng bất đồng ở trong thế giới lực của hắn triển hiện ra, giống như là trở về với lúc thiên địa sơ khai, lúc tạo thành thế giới Hỗn Độn mênh mông.
Giống như là một mảnh tinh không hoang vắng, từng điểm tinh thần thiể thước không ngừng; lại như cùng một phiến thương vũ sâu sắc mà du dương, mang theo thôn thiên diệt thế, để người cảm thấy mênh mông vô biên.
- Cư nhiên là Ngũ hành chi thể, là Ngũ hành chi thể mà mười vạn năm cũng khó có thể xuất hiện, khó trách a... Khó trách Linh Vũ các muốn đem hắn làm các chủ đời sau để bồi dưỡng, tương lai của hắn tuyệt đối sẽ có năng lực vấn đình truyền thuyết, thậm chí vượt xa bọn họ cũng không nói chơi!
- Ngũ hành chi thể, đây cũng là Ngũ hành thế giới chi lực sao, cảm giác thật là đặc biệt, để ta cảm thấy dường như thật nhỏ bé.
- Không, thượng cổ ghi chép, Ngũ hành chi thể tất hiện Hỗn Độn chi giới, thế giới lực của Vũ Bất Phàm hẳn xưng là Hỗn Độn thế giới lực, có nói có uy năng quỷ thần khó lường! Đây là thế giới lực đã đạt tới tuyệt đỉnh hoàng giai.
- Hỗn Độn thế giới lực, đó không phải là lúc thiên địa sư khai, vạn vật sơ thành sao?
Rất nhiều võ giả đã từ trên bầu trời hạ xuống, bọn họ không phải là không muốn đứng cao hơn quan chiến, mà là bị uy thế dưới thế giới của Vũ Bất Phàm áp bách đến không thể không hạ xuống, uy năng mênh mông vô biên kia mang theo uy áp vô thượng để người ta khó có thể chịu được.
Lăng Tiếu cách Vũ Bất Phàm gần nhất cũng là bị thế giới lực này khiến cho kinh ngạc đến ngây người.
Hắn cùng Vũ Bất Phàm chiến đấu tới nay, Vũ Bất Phàm vẫn là dùng huyền kỹ Thủy thuộc tính công kích, hắn cũng một mực cho rằng Vũ Bất Phàm là võ giả Thủy thuộc tính.
Nhưng hôm nay xem ra, ý nghĩ của hắn là sai lầm đặc biệt lớn rồi!
Vũ Bất Phàm thân có Thủy thuộc tính là không sai, nhưng mà hắn còn thân có bốn loại thuộc tính khác là Kim, Mộc, Hỏa, Thổ, hơn nữa bốn loại lực lượng này cùng Thủy thộc tính vẫn cực độ thăng bằng, rất rõ ràng đều đạt tới trình độ trăm phần trăm thuần thuộc tính.
Đây rõ ràng là Ngũ hành chi thể, cũng xưng là Hỗn Độn chi thể!
Đây là một loại thể chất cường đại nhất thế gian, là thể chất mà mười vạn năm cũng khó thấy được, chỉ cần không chết sớm, thành Thánh là tất nhiên, mà có tư nguyên tốt thì bước lên Thần cảnh trong truyền thuyết cũng không phải là cái gì khó khăn!
Loại thể chấy này là năm loại thuộc tính cơ bản Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ tạo thành, cùng năm loại thuộc tính chi thể kia của Lăng Tiếu rất không giống nhau.
Chỉ luận thể chất, một điểm này Lăng Tiếu là không bằng Vũ Bất Phàm, ở trên con đường tu luyện, Vũ Bất Phàm so sánh với Lăng Tiếu đều muốn bằng phẳng nhiều lắm.
Con đường tu luyện của hắn cơ hồ không có bình cảnh gì có thể nói, chỉ cần không ngừng tích lũy lực lượng, phương diện lĩnh ngộ căn bản không cần nghĩ nhiều, tương đối dễ dàng là có thể tiến giai rồi.
Mà Lăng Tiếu nếu như không có tam đại dị vật cùng với rất nhiều cơ duyên gia thân, hắn cũng tuyệt đối không thể lấy được niên kỷ này mà đi tới cảnh giới cường đại như vậy.
Huống chi Vũ Bất Phàm không phải là loại hoa cỏ được nuôi dưỡng ở bên trong phòng, hắn từ nhỏ càng không ngừng khiêu chiến mài luyện chính mình, kinh nghiệm chiến đấu kia một chút cũng không thua Lăng Tiếu.
Một cái thể chất vô song, còn có tâm tính càng thêm kiên nhận so với thường nhân, người như vậy không cường đại, vậy trên đời này liền không có người cường đại rồi.
Thuận theo thế giới lực của Vũ Bất Phàm dần dần thôi diễn ra, trong không gian thâm thủy mênh mông truyền đến từng đạo tiếng tê hống.
Những thanh âm này tràn đầy khí thế cổ lão, uy nghiêm, hạo đãng, hơn nữa mỗi một đạo thanh âm truyền đến là hoàn toàn bất đồng.
Ngay lập tức năm đầu thú ảnh có thân hình khác nhau xuất hiện ở trước mắt mọi người.
Đây cư nhiên là Chân Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Hỗn Độn, năm loại Viễn cổ thần thú thú ảnh từ lúc khai thiên tích địa!
Năm loại thần thú lại lấy quy ảnh của Huyền Vũ khổng lồ kia ở giữa, còn lại tứ đại thần thú phân ra bốn góc, đại biểu cho năm loại thuộc tính lực lượng của Vũ Bất Phàm.
Thanh Long thuộc Mộc, Chu Tước thuộc Hỏa, Huyền Vũ thuộc Thủy, Bạch Hổ thuộc Kim, Hỗn Độnthuộc Thổ, các loại mang theo thần thú uy áp nồng đậm.
Năm loại thần thú hư ảnh này mặc dù không có ngưng thực đến chân thật giống như Chân Long cùng với Kỳ Lân hư ảnh của Lăng Tiếu, nhưng mà chúng nó cùng nhau xuất hiện, lại mang theo vị đạo Viễn cổ hồng hoang, để cho người ta có một loại cảm giác không rét mà run.
- Ngưng tụ thành ngũ đại thần thú, thực sự là đủ cường hãn!
Lăng Tiếu liếm môi một chút lẩm bẩm nói.
Lăng Tiếu cũng không bởi vì Vũ Bất Phàm bày ra thế giới lực cường đại mà cảm thấy khủng hoảng, ngược lại là một vẻ mặt cực độ hưng phấn, hắn cũng là một người cực độ hiếu chiến!
- Lăng huynh, ngươi còn chưa chuẩn bị chiến còn đợi đến lúc nào!
Vũ Bất Phàm ở phía sau ngũ đại thần thú, cầm trường kiếm trong tay, một bọ dáng quân lâm thiên hạ nói.
Lúc này hắn cùng với bộ dạng lúc bình thường lại là khác biệt như trời với đất, khí độ thượng vị giả kia triển hiện không thể nghi ngờ!
- Vũ huynh quả nhiên là cường hãn, liền dựa vào thế giới lực này liền để người khác mở rộng tầm mắt!
Lăng Tiếu tán dương nói.
- Lăng huynh quá khen, chắc hẳn thế giới lực của ngươi cũng có chỗ bất phàm, hi vọng đừng để ta thất vọng mới tốt!
Vũ Bất Phàm nhàn nhạt nói, trong ánh mắt lại là nhiều thêm vẻ cao ngạo.
Dáng vẻ lúc bình thường bình tĩnh thong dong, bình dị gần gũi kia của hắn đều là đang tu luyện tâm tính, mà hắn hôm nay lộ ra mới là cảm giác tự ngạo cùng ưu việt tự thân hắn có!
Thế giới lực này của hắn được sư phụ bình là thế giới lực độc nhất vô nhị, là thế giới lực cường đại nhất, hắn cũng biết chỗ bất phàm của thế giới lực chính mình, hắn từng trảm sát qua hai tên Đế giai cũng không có để cho hắn nghiêm túc thôi diễn ra thế giới lực như thế này, tối đa cũng chỉ là thi triển Thủy thế giới lực mà thôi.
Bởi vì Ngũ hành thế giới lực của hắn nhưng là có thể tùy ý chuyển đổi được.
- Vậy Vũ huynh cần phải coi trọng rồi!
Lăng Tiếu sâu kín đáp ứng một tiếng, Lưu ly long lân chiến giáp bắt đầu gia thân, Kim Long Thương cũng trong nháy mắt xuất hiện ở trên tay, khí thế đáng sợ cũng bắt đầu tiêu thăng lên.
Một mảnh Hoang cổ thế giới xuất hiện ở trước mắt mọi người, một cỗ khí tức man hoang trong nhắt mắt tràn ra khắp mọi nơi.
Thế giới độc lập rộng rãi, nhất thụ nhất hoa nhất thảo lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng truyền đến từng đạo tiếng thú hống, chấn mở trong một phiên thiên địa này, khí tức mênh mông bàng bạc kia tràn đầy uy nghiêm.
- Đây... Đây lại là thế giới lực gì, làm sao giống như là một thế giới chân chính?
- Không biết, bất quá từ khí tức phát tán ra tựa hồ so với Hỗn Độn thế giới của Vũ Bất Phàm không kém bao nhiêu a!
- Chẳng lẽ đây là thế giới chi lực tạo vật, làm sao mà mới nghe thấy lần đầu cũng mới nhìn thấy lần đầu a!
- Nhìn đến thì không kém, chỉ là so với Hỗn Độn thế giới lực cường đại nhất hẳn vẫn có chút cách biệt đấy!
Rất nhiều võ giả cũng kinh ngạc về sự bất phàm thế giới lực của Lăng Tiếu, nhưng mà bọn họ vẫn là coi trọng Hỗn Độn thế giới lực của Vũ Bất Phàm hơn, bởi vì đây chính là đỉnh cấp Hoàng giới mà ở thượng cổ cũng khó thấy được a!
Uy năng mà nó triển hiện ra đã sớm trải qua lịch sử chứng kiến, không ai hoài nghi uy lực vô thượng của nó.
Vũ Bất Phàm nhìn thế giới lực của Lăng Tiếu, trong con mắt cũng là lướt qua vẻ lạ lùng.
Không cần nghĩ hắn cũng đoán được thế giới lực của Lăng Tiếu khẳng định bất phàm, nhưng mà tận mắt nhìn thấy lại càng để cho hắn cảm thấy ở ngoài ý liệu.
- Không nghĩ tới Lăng Tiếu có thể thôi diễn ra thế giới lực như vậy, xem ra Bất Phàm lần này sẽ không phải thất vọng mà về rồi!
Vũ Bất Phàm cười mỉm nói.
- Ha hả, ngươi ngược lại là tự tin, trò vui hiện tại mới bắt đầu, tới đi, ngươi cũng chớ để ta thất vọng mới tốt!
Lăng Tiếu cười một tiếng nói.
Đối quyết thế giới lực của hai người rốt cuộc bắt đầu ở một khắc này.
Đây cũng là tỉ thí trực tiếp phân ra thắng bại rồi.
Hai đại thanh niên cao thủ thôi diễn ra thế giới lực hướng về phía đối phương oanh tới.
Uy năng cường đại như vậy có thể so với đại phương thế giới của Đế giai, bầu trời ở trên hồ ước đều bị bao phủ rồi.
Hỗn Độn thế giới lực của Vũ Bất Phàm bắt đầu phát uy, đầu tiên làHỗn Độn thần thú mở to cái miệng lớn trực tiếp đem những cây cối hoa cỏ kia của Lăng Tiếu cắn nuốt cào, cái miệng to lớn của nó giống như không có vật gì không thể nuốt, hiển lộ ra thiên phú thần thông thôn phệ của nó!
Hỗn Độn hào xưng là thần thú ngay cả trời đều có thể thôn phệ, là một loại thần thú quỷ dị nhất thời viễn cổ, từng một lần trở thành thủ lĩnh của rất nhiều thần thú.
Chỉ là bởi vì năng lực sinh sản của nó lại là kém cỏi nhất trong rất nhiều thần thú, đây cũng mới dẫn đến vị trí của nó dần dần hạ xuống.
Nhưng mà không ai dám hoài nghi năng lực thôn phệ vô thượng của bất kỳ một con Hỗn Độn thần thú nào.
Lăng Tiếu bị uy lực của con Hỗn Độn thần thú này làm cho sợ hãi kêu to một tiếng, mới vừa tiếp xúc một cái, thế giới lực của hắn lập tức bị tiêu giảm không ít, một phần ba thế giới lực bị cắn nuốt rồi.
- Ha ha, Thế giới lực của Lăng Tiếu tựa hồ còn kém một chút a!
Vũ Bất Phàm cười sang sảng nói.
Mới bắt đầu liền lực áp Lăng Tiếu, tâm tình của hắn cũng là hết sức sảng khoái, đem buồn bực vì thất bại quyền chưởng tỉ thí mới vừa rồi thở ra một ngụm!
- Thật sao, vậy ngươi liền thử một chút một loại uy lực khác như thế nào đi!
Lăng Tiếu nói một tiếng, ý thức động một cái, trong Hoang Cổ thế giới lập tức chợt hiện lên từng tòa băng sơn khổng lồ hướng về phía Hỗn Độn thần thú kia nghiền áp mà đi.
Những băng sơn này bốn phía còn tràn đầy từng đạo băng thú sắc bén như đao.
Không biết sau khi Hỗn Độn thần thú này nuốt vào sẽ có cái hậu quả gì?
Hỗn Độn thần thú mang theo bộ pháp cồng kềnh, cái miệng khổng lồ kia chảy ra từng đạo nước bọt, trong tròng mắt thật nhỏ kia thấy lấy từng tia tinh mang, phảng phất một điểm cũn không sợ những băng sơn này áp xuống.
Sưu sưu!
Cái miệng lớn của Hỗn Độn thần thú trong nháy mắt mở rất to, hấp lực cường đại đem băng sơn nghiền áp mà đến kia hấp thu vào.
Mấy chục tòa băng sơn kia giống như là thức ăn lại một lần đều bị Hỗn Độn thần thú nuốt vào, thân thể của nó cũng trong nháy mắt bàng trước ra rất to, lộ ra vẻ sưng phồng không chịu nổi, phảng phất đều có dấu hiệu phá khai ròi.
- Ta xem ngươi ăn như thế nào mà không chết!
Lăng Tiếu thấy thế mừng rỡ, ở trong lòng thầm nghĩ nói.
Nhưng mà sau một khắc lại để cho hắn kinh ngạc ngây người.
Chỉ thấy sau khi cái bụng kia của Hỗn Độn thần thú trướng đến một trình độ nhất định, trong nháy mắt co rút về, giống như là ở trong nháy mắt liền tiêu hóa xong mấy chục tòa băng sơn kia, còn đánh ực một cái, tựa hồ giống như vừa mới ăn no.
- Đây... Đây là cái đồ chơi gì a, ăn như vậy cũng không nổ tung!
Lăng Tiếu thất thố mà kinh hô.
- Ha hả, ngươi quá khinh thường thiên phú thần thông của thần thú rồi, Hỗn Độn không có vật gì mà không thôn phệ, có thể nuốt tận thiên hạ vạn vật, Lăng huynh ngươi bại cho ta đi!
Vũ Bất Phàm hết sức tự ngạo cười nói.
Ngay lập tức, Hỗn Độn thần thú nhẹ nhàng đạp đi, cả thân thể tròn tròn hướng về một cái vị trí phía trước, miệng rộng lại một lần nữa bắt đầu cắn nuốt thế giới lực của Lăng Tiếu.
Trong nháy mắt thế giới lực của Lăng Tiếu vừa mới viên mãn trở lại lại một lần nữa bị cắn nuốt không ít, nó giống như là cái động không đáy, bất kỳ cái gì cũng đều nuốt vào.
Hiện tại Vũ Bất Phàm còn có tứ đại thần thú khác chưa động hủ, Lăng Tiếu liền bắt đầu có chút lo lắng rồi.
Võ giả quan chiến ở xa xa đều là từng người đỏ mắt lên.
Nhìn ánh mắt của bọn hắn đều là nhận thấy Vũ Bất Phàm là tất thắng không thể nghi ngờ rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.