Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1518: Vạn Độc Xà ngã xuống (1)




- Không tệ lắm, trước cứ mang người trở về rồi hãy nói sau.
Vạn Độc Xà nhìn Lăng Tiếu dưới hố sâu đã bay ra, tự nói một tiếng liền lao xuống về hướng tới Lăng Tiếu.
Viên Chiến Thiên không nói hai lời lập tức sai khiến cho tứ đại Viên Vương liên thủ đối phó Vạn Độc Xà.
Đáng tiếc, Vạn Độc Xà cũng không dây dưa cùng bọn họ. Lão lắc mình một cái liền đến bên cạnh Lăng Tiếu.
- Tiểu tử đi thôi, đại gia quay về sẽ khoản đãi ngươi thật tốt!
Vạn Độc Xà một tay xách Lăng Tiếu liền trốn chạy.
Chỉ là ở phía sau, đột nhiên có một tia sáng lạnh từ phương hướng của một người không biết tên, giống như sao băng hiện lên, đâm thẳng về hướng tới cổ họng Vạn Độc Xà.
Bất luận kẻ nào cũng sẽ không nghĩ, ở chỗ này lại có người dám đánh lén Cao Giai Thánh Giả Vạn Độc Xà.
Ở đây lão chính là người có thực lực dũng mãnh nhất, hơn nữa độc công bản thân làm không người dám tới gần.
Rốt cuộc là ai gan lớn mà hành động như vậy, không sợ Vạn Độc Xà phản công sao?
Vạn Độc Xà lông tơ đều dựng thẳng lên. Lão đã sớm cảm giác được hình như đang có người một mực rình mò. Có điều là sau đó lão chăm chú cảm ứng thì lại không hề phát hiện có tung tích những người khác.
Làm sao lão nghĩ ở phía sau vẫn dấu kín cao thủ tuyệt thế lại đột nhiên đánh lén mình. Hơn nữa vừa ra tay chính là không chút lưu tình, nhằm thẳng vào chỗ hiểm cổ họng của lão.
Vạn Độc Xà muốn bứt ra đã không còn kịp rồi. Bởi vì một kiếm này của đối phương giống như ý cảnh siêu thoát không vết tích có thể tìm ra, hơn nữa đi sau đến trước đã khống chế, không có bất cứ dấu hiệu gì có thể nhận ra, quả thực là khó lòng phòng bị.
Rất hiển nhiên kẻ đột nhiên xuất thủ này là cao thủ tuyệt đối tinh thông đạo ám sát.
Ở trong lúc chỉ mành treo chuông này, Vạn Độc Xà biết là tránh cũng không thể tránh. Lão phi thường quyết đoán giơ một tay lên bắt lấy thanh trường kiếm đâm tới kia, hy vọng có thể ngăn cản trong nháy mắt để lão có cơ hội cứu mạng sống.
Vạn Độc Xà cũng không hổ là Cao Giai Thánh Giả, trước khi thanh trường kiếm đột nhiên xuất hiện đâm tới cổ họng một ít, quả thật bị lão lấy một tay bắt được.
Chỉ là thanh trường kiếm này cũng không phải vật tầm thường, mà là một kiện Cao Giai Thánh Khí. Mà người sử dụng trường kiếm này cũng tuyệt đối là cao thủ tuyệt thế siêu quần xuất chúng.
Vào một khắc Vạn Độc Xà bắt lấy trường kiếm kia, chợt trường kiếm của đối thủ khẩn cấp xoáy một cái.
- Phốc!
- A!
Bàn tay của Vạn Độc Xà nắm trường kiếm kia trực tiếp bị trường kiếm cắt đứt. Máu tươi càng không ngừng điên cuồng chảy ra. Lão cũng là phát ra tiếng kêu thảm thiết xé ruột xé gan.
Phải trả giá một cái cổ tay, nhưng đổi lại cứu về một cái mạng, vụ mua bán này cũng không coi là lỗ.
Vạn Độc Xà bưng tay, lui thật nhiều về phía sau. Lão lạnh lùng nhìn chăm chú kẻ ám sát mình. Đôi mắt già nua của lão lộ ra ánh mắt hung ác nồng đậm mà hỏi
- Là ngươi, Cung Chủ Sát Thiên!.
Một bóng dáng dong dỏng cao xuất hiện ở trong không trung trước Lăng Tiếu. Hắn thân mặc một bộ áo đen, trên mặt đeo chiếc mặt nạ gớm ghiếc. Hắn cầm trong tay một thanh Cao Giai thánh kiếm, có pha vài phần dáng vẻ hiệp khách cô đơn độc hành.
Có điều hắn cũng không phải hiệp khách gì, mà là Cung Chủ Sát Thiên của tổ chức Sát Thiên.
Mọi Thánh Giả đánh nhau trên trời cao đều là đình chỉ lại. Bọn họ cũng không nghĩ tới Cung Chủ Sát Thiên lại đích thân tới nơi đây.
Nếu muốn trở thành Cung Chủ tổ chức Sát Thiên, về thực lực tuyệt đối phải là người cường đại nhất tổ chức. Đồng thời phải hoàn thành vô số nhiệm vụ gian nan, từng bước từng bước vững vàng đạp trên vạn tro cốt mà lên ngôi, tuyệt đối không có nửa phần nhân tố ăn may làm giả ở bên trong.
Bên trong tổ chức Sát Thiên cách mỗi trăm năm, đều sẽ cho phép bất cứ một người nào bên trong tổ chức phát ra khiêu chiến với Cung Chủ. Nếu có thể thắng thì sẽ thu được địa vị Cung Chủ.
Cái này tuyệt đối là thực hành xuất sắc phương thức tranh cử tàn khốc, so với cách kế thừa nhất quán cung cách dạy dỗ truyền thụ thì hoàn toàn không giống.
Vị Cung Chủ Sát Thiên hiện nay từ lúc bắt đầu đoạt được ngôi vị Cung Chủ đã có khoảng vài ngàn năm. Ở trong mấy ngàn năm này, hắn đã hạ không ít người có thể làm lung lay địa vị của hắn.
Thực lực của Sát Thiên cũng đã đạt tới cảnh giới cao nhất Trung Vực là Thánh Giả đỉnh cao. Người có thể làm nhân vật lớn giọng với hắn đã là không nhiều lắm.
Trước đây, hắn từng nghĩ đến việc bắt Lăng Tiếu. May mà có Hàn Khai ở đó nên mới tránh cho Lăng Tiếu kết quả bị bắt làm tù binh.
Mà nay hắn ra tay chặn đánh giết Vạn Độc Xà đâu phải là vì phải cứu Lăng Tiếu, trái ngược là muốn phải bắt Lăng Tiếu, lấy hết tất cả thần vật trên người Lăng Tiếu.
Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu. ( bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau ).
Cung Chủ Sát Thiên này tuyệt đối là "Hoàng tước" ẩn nhẫn đến cuối cùng mới ra tay.
Hắn không chỉ là muốn những người khác tàn sát lẫn nhau, càng muốn phải giết chết Vạn Độc Xà có thực lực có thể đánh một trận cùng hắn. Thật sự không hổ là danh tiếng "Đệ nhất" sát thủ.
Đôi mắt Cung Chủ Sát Thiên phía sau mặt nạ tỏa ra ánh mắt giống như lưỡi dao sắc bén đảo qua thần sắc trên mặt mọi người. Tiếp theo khe khẽ nói
- Tiểu tử này là của ta, các ngươi có thể có ý kiến hay không?.
Vừa nói, Cung Chủ Sát Thiên phóng ra tu vi Thánh Giả đỉnh cao, uy lực khủng bố càng không ngừng dập dờn trên trời cao.
- Hừ, chặt tay lão phu, còn muốn chiếm lấy Thần Khí, cửa cũng không có!
Vạn Độc Xà đã là người một chân ở trong quan tài, đã sớm hờ hững với sinh tử, hiện nay mất đi một tay khiến cho lão vô cùng phẫn nộ.
Lão hừ lạnh một tiếng, hơi độc quanh thân lượn lờ, một cỗ năng lượng đáng sợ phát ra từ chưởng kia của lão.
Vô số khói độc tràn ngập cả một vùng vạn dặm, những vật bị dính vào đều là bị nhuộm thành một tầng nám đen, nhanh chóng liền bị hủ thực mà mất đi sức sống.
Các Thánh Giả bốn phía tránh xa được tới đâu liền chạy xa tới đó, miễn bị lan đến thì hại như cá trong chậu.
Đây chính là Vạn Độc Xà dốc toàn lực xuất ra một chiêu, thề phải tiêu diệt Sát Thiên.
Chỉ thấy những khói độc này hình thành có vài con độc xà màu đen từ mấy phương hướng nhằm tới Sát Thiên mà cắn.
- Không biết sống chết, thật sự đã cho là ta không dám giết ngươi!
Cung Chủ Sát Thiên lạnh lùng nói một tiếng, cả người hắn hóa thành vô hình liền biến mất tại chỗ không thấy tăm tích đâu nữa.
Sau một khắc, Cung Chủ Sát Thiên cũng đã đi tới trên đỉnh đầu Vạn Độc Xà, Nhân Kiếm Hợp Nhất, kiếm quang xé rách trời cao, chém nứt mặt đất, uy lực của nó hào hùng khó địch lại được.
Vạn Độc Xà làm sao mà nghĩ tốc độ của Cung Chủ Sát Thiên lại đáng sợ như vậy. Cho dù lão có thực lực tương đương cùng với Cung Chủ Sát Thiên, nhưng mà đều khó khăn sớm nắm bắt được bóng dáng của đối thủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.