Thần Khống Thiên Hạ

Chương 1602: Chỗ dựa của Âm Bạt tông (2)




Bỗng nhiên như nghĩ tới điều gì nàng nhìn Lăng Tiếu hỏi:
- Là ngươi luyện chế Thánh Hoàng đan cho bọn họ đột phá?
Lăng Tiếu còn chưa kịp đáp thì Phong Thanh Duyên đã nói:
- Nếu không phải do tiểu tử này làm vậy thì sao có thể gây ra động tĩnh lớn như vậy đâu.
- Mị lực của đại thánh sư quả nhiên bất phàm.
Duẫn Tuyết khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói:
- Nhưng chỉ nhờ vào đạo quân ô hợp này muốn dùng cứng chọi cứng đối chiến với Âm Bạt tông chỉ sợ phải rơi vào hoàn cảnh toàn quân bị tiêu diệt mà thôi.
- Sao sư thúc nói ra lời này? Chẳng lẽ Âm Bạt tông còn chỗ dựa nào hay sao?
Lăng Tiếu kinh ngạc hỏi.
- Đây là tự nhiên, tuy bọn hắn đứng cuối cùng trong bốn thế lực lớn, nhưng nếu không có chỗ dựa chân chính bọn hắn làm sao có thể đứng sừng sững nhiều năm không suy đâu.
Duẫn Tuyết nói.
- Chẳng lẽ thực lực của ba âm bạt thánh hoàng cao giai cùng Ma Dẫn Đăng vẫn không phải chỗ dựa chân chính của bọn hắn?
Lăng Tiếu kinh hô.
Duẫn Tuyết đáp:
- Đây chỉ là thực lực mặt ngoài của bọn hắn, chân chính làm cho người ta cảm thấy được phiền toái chính là Âm Bạt Chu Thiên trận!
- Âm Bạt Chu Thiên trận?
Lăng Tiếu nghi hoặc hỏi.
- Đây là một trận pháp do một trăm lẻ tám âm bạt thực lực thánh hoàng tạo thành, một khi toàn bộ xuất động trận pháp này, cho dù thánh hoàng cao giai đối mặt đều chỉ có đường vẫn lạc, đây chính là đại trận bọn hắn tích lũy mười mấy vạn năm tới nay, sẽ không dễ dàng sử dụng, đây cũng nhờ một vị tiền bối trong tông ta thông báo mới biết được.
Duẫn Tuyết nói.
- Chẳng lẽ không có phương pháp nào phá giải hay sao?
Lăng Tiếu có chút không cam lòng hỏi.
- Ngoại trừ mạnh mẽ đem toàn bộ âm bạt hủy diệt, chính là đem người khống chế âm bạt đánh chết, như vậy sẽ không còn vấn đề, nhưng người khống chế tuyệt không dễ đối phó, thực lực ít nhất là thánh hoàng đỉnh, ngoại trừ những cường giả tuyệt đỉnh lánh đời, muốn đối phó hắn cơ hồ khó hơn lên trời, cho nên ngươi phải suy nghĩ kỹ có nên đi vào công kích Âm Bạt tông hay không!
Duẫn Tuyết phân tích thật rõ ràng.
Lăng Tiếu có vẻ do dự bất định.
Tồn tại đáng sợ như thế, muốn đánh chết hắn được sao?
- Chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy hay sao?
Lăng Tiếu không cam lòng nhủ thầm.
- Tiếu nhi, xuống dưới trước đi, sau đó ngươi cẩn thận nghĩ cho kỹ, nếu không chúng ta trực tiếp đến Thiên Vực cho xong, chờ một ngày khác quay về đối phó bọn hắn!
Phong Thanh Duyên đề nghị.
Lăng Tiếu gật đầu, cùng đoàn người đi xuống dưới.
Lăng Tiếu đứng ra giới thiệu hai bên quen biết lẫn nhau.
Dịch Thành Dung cùng Hoàng Mãn Đường không ngờ Lăng Tiếu tìm được quân cứu viện cường đại như vậy, đây chính là thế lực lớn nhất yếu tắc ah!
- Không…ta không thể lui nhường, nhất định phải thu hồi Trấn Thiên Cổ, tuy rằng Âm Bạt Chu Thiên trận bất phàm, nhưng chưa chắc bền vững, ta có thiên hỏa trợ giúp, âm bạt trong mắt ta chỉ là vật chết, Âm Bạt tông nhất định phải diệt vong!
Trong lòng Lăng Tiếu bất khuất hò hét.
- Có quyết định sao?
Duẫn Tuyết cảm nhận được Lăng Tiếu khác thường liền hỏi.
- Phải, nhất định phải tiêu diệt Âm Bạt tông, xin sư thúc hãy giúp một tay!
Lăng Tiếu gật đầu đáp.
- Người của ta có thể đối phó không ít người của Âm Bạt tông, nhưng không biện pháp đối phó được Âm Bạt Chu Thiên trận!
Duẫn Tuyết thẳng thắn đáp.
- Yên tâm, để cho ta phá trận, các vị chỉ cần giúp ta kềm chế kẻ trấn thủ là tốt hơn!
Lăng Tiếu vô cùng tự tin nói.
- Tiếu nhi, không thể, ngươi còn trẻ tuổi, tương lai còn dài, chẳng lẽ còn sợ không tiêu diệt được Âm Bạt tông sao?
Phong Thanh Duyên lại khuyên nhủ.
Lăng Tiếu lắc đầu nói:
- Nếu ngay cả Âm Bạt tông cũng không thể xử lý, ngày sau đến Thiên Vực làm sao sống yên, tin tưởng đệ tử, chúng ta nhất định sẽ thắng!
Hai người thấy Lăng Tiếu đã nói như thế, thật không biết nên khuyên thế nào nữa.
Ngay cả Duẫn Tuyết cũng kỳ quái, đệ tử Tà Đế lấy đâu ra tự tin cường đại như vậy, hắn chẳng qua chỉ là thánh giả trung giai mà thôi, cho dù có bổn sự vượt cấp chiến đấu cũng chỉ đạt tới thực lực thánh giả cao giai, chẳng lẽ tuổi trẻ khí thịnh hành sự không để ý hậu quả? Hoặc hắn còn chỗ dựa nào mà không ai hay biết?
Liên quân có thêm ba mươi thánh hoàng gia nhập, khí thế hoàn toàn khác hẳn.
Bọn họ tin tưởng mười phần đi thẳng tới lãnh địa của Âm Bạt tông.
Những thế lực phụ thuộc Âm Bạt tông sớm biết họ đã đến, toàn bộ đều rút về trong tổng bộ.
Đoàn người Lăng Tiếu đã đến gần không gian cơ địa của Âm Bạt tông.
Nơi này là một mảnh tuyệt địa tử khí lượn lờ, bất kỳ võ giả dưới thánh giả nào đi vào nơi này lập tức sẽ bị tử khí lây dính ăn mòn, sinh mệnh lực không ngừng yếu bớt, cho đến cuối cùng phải tử vong không cách nào chạy thoát.
Trong Âm Bạt tông, toàn bộ thánh hoàng đã hội tụ chung một chỗ.
Cuộc chiến lần này đã bị bọn hắn hoàn toàn xem trọng.
Đối thủ có hai thánh hoàng cao giai đồng thời xâm phạm, đủ khiến cho bọn hắn không dám khinh thường.
Vẻ mặt Âm Quỷ Mẫu âm trầm nghe hồi báo, thần sắc vô cùng khó xem, nhất là nghe nói có người lấy ra thần kính quang thuộc tính, đây tuyệt đối là thần khí khắc chế Âm Bạt tông, khiến bà ta càng cảm thấy tình huống đã vượt ngoài dự liệu.
- Quỷ Mẫu, nhất định thỉnh ra Ma Dẫn Đăng, đem đám người kia khống chế, cho bọn hắn đến mà không về!
Thánh hoàng đầu trọc nói.
Lần này hắn mang theo ba âm bạt thánh hoàng cao giai xuất chinh lại thất bại thối lui khiến lòng hắn uất nghẹn, hận không thể lập tức đem đoàn người xâm phạm bắt giữ luyện thành âm bạt hoặc thi ma.
- Yên tâm đi, bọn hắn đã có can đảm xâm phạm Âm Bạt tông, tự nhiên sẽ có thịnh yến chờ bọn hắn.
Âm Quỷ Mẫu lộ sát khí quát, sau đó nhìn Hắc Ma đứng bên người hỏi:
- Hắc Ma, ngươi đến trong tông đã lâu rồi, hôm nay cho ngươi một cơ hội lập công, đưa Ma Dẫn Đăng cho ngươi nắm giữ, khi đám người kia đánh tới, ngươi nắm chắc chống được hay không?
Bà ta vừa dứt lời, toàn bộ ánh mắt các thánh hoàng đều rơi trên người Hắc Ma, trong mắt tràn đầy ý đố kỵ không hề che giấu.
- Quỷ Mẫu, hắn chỉ là một thánh hoàng đê giai mà thôi, có tài đức gì dùng thần vật của tông ta, ta là người đầu tiên không phục!
Thánh hoàng đầu trọc phẫn nộ nói.
Hắn vừa lên tiếng, lại có người mở miệng:
- Không sai, việc này quan hệ trọng đại, sao có thể cho người có thực lực thấp như vậy đứng đầu đâu.
- Xin mời Quỷ Mẫu tự mình xuất chiến, tranh thủ chỉ một lần đem toàn bộ bọn hắn lưu lại, dương danh thần uy của Âm Bạt tông chúng ta!

Mọi người trong đại điện đều không ủng hộ quyết định của Quỷ Mẫu, bởi vì thời gian Hắc Ma đến Âm Bạt tông cũng chưa tính là quá lâu.
Tuy hắn có thực lực thánh hoàng, nhưng không có chút uy vọng trong Âm Bạt tông, không đạt được người khác ủng hộ là chuyện rất bình thường.
Âm Quỷ Mẫu không trả lời bọn hắn, ngược lại vẻ mặt nhu tình nhìn Hắc Ma nói:
- Để cho bọn họ biết một chút về thực lực chân chính của ngươi đi, bằng không ngươi không thể sử dụng Ma Dẫn Đăng đâu!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.