Thần Khống Thiên Hạ

Chương 2011: Hồn Tộc an cư (2)




Tất nhiên trong dãy núi Quỷ Hồn nếu mà có Độc Giác Hồn Thú thì chúng cũng tương đối thích hợp làm vật cưỡi cho người Hồn Tộc, hai bên chung một chỗ cũng là tương ứng.
Đối với núi non ở nơi này, Lăng Cương vốn cũng có hơi hiểu rõ, hắn nhắc nhở Lăng Tiếu
- Tiếu thúc, Thánh Thú nơi này cũng không ít, phải cẩn thận một chút.
- Ừ, ta có chừng mực.
Lăng Tiếu lên tiếng, liền lựa chọn một chỗ bằng phẳng hạ xuống.
Hắn tịnh không hề tính toán chính mình đi thăm dò tình huống nơi này. Hắn nghĩ tới biện pháp tốt hơn để hiểu rõ dãy núi Quỷ Hồn này có liên quan cùng Hồn Tộc hay không.
Sau khi mọi người hạ xuống, Lăng Tiếu liền thả Bại Gia Tử ra ngoài.
Đúng là hắn muốn để Bại Gia Tử đi tìm vài con Thánh Thú già để hỏi một chút xem bọn họ có thể biết nơi này là chốn cũ của Hồn Tộc hay không.
Tất nhiên Thánh Thú sinh mệnh tương đối lâu dài, chỉ cần không chết trong đánh nhau thì cơ hồ cũng có thể một mực sống sót. Mà bọn chúng bình thường đều sống ở trên địa bàn của mình, rất ít di chuyển đi nơi khác.
Mấy ngày sau đó, Bại Gia Tử cuối cùng đã nghe được tin tức từ một con Thập Giai Tam Lân Giáp Thú mà biết được, nơi này vào thật lâu trước kia quả thật là có nhân loại từng ở. Chỉ là sau này đã xảy ra biến cố đáng sợ liền không có bất luận nhân loại nào đi tới định cư chỗ này.
Đã trải qua biến đổi bao năm nay, nơi này đã trở thành một dãy núi cổ, trở thành lãnh địa đích thực của Linh Thú.
Sau khi biết được tin tức này, Lăng Tiếu rất là vui mừng, xem ra là hắn đã tìm đúng nơi.
Chỉ cần đây là Hồn Tộc Tổ Địa là được, không nhất định phải tìm được địa phương ngày đó. Nơi đó chỉ sợ tất cả cũng bị hủy diệt rồi trở thành nơi Linh Thú cư ngụ. Nếu để cho người Hồn Tộc nhất định ở tại bên kia thì ngược lại bất tiện. Thực lực bọn họ vẫn còn rất yếu, thật sự không nên ở tại địa phương tương đối nguy hiểm.
Lăng Tiếu sau khi trải qua xem xét địa hình nhiều mặt, rốt cục lựa chọn một chỗ không đáng để ýì bên ngoài dãy núi Quỷ Hồn làm như căn cứ sinh tồn để Hồn Tộc trở lại Thiên Vực.
Đương nhiên, chuyện này Lăng Tiếu không mong muốn bị những người khác biết.
Sau khi chọn xong địa điểm, Lăng Tiếu liền bảo đám người Lăng Cương lặng lẽ quay về Thiên Long Môn, nói hắn muốn ở chỗ này bế quan một đoạn thời gian.
Lăng Cương lúc đầu không đồng ý. Cuối cùng chính là hắn có thể đoán được Lăng Tiếu có thể có chuyện gì bất tiện không muốn cho bọn họ biết, nên không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ mà dẫn dắt mọi người trở về.
Tất nhiên thực lực Lăng Tiếu trước kia đâu bằng bây giờ, chỉ cần không gặp phải Chí Tôn thì tin tưởng sẽ không xảy ra chuyện gì.
- Xem ra cũng là lúc ta nên rời đi!
Liễu Phiêu Phiêu đưa mắt nhìn theo đám người Lăng Cương rời đi, quay sang Lăng Tiếu ở cách đó không xa mà khẽ thở dài.
Lăng Tiếu ít nhiều có hơi không đành lòng nhìn nữ nhân được gọi là đệ nhất mỹ nhân xứ sở Thiên Long này, trong lòng âm thầm nhủ
- Mấy ngày nay quả đúng là lạnh nhạt với nàng!.
- Tỷ tỷ ngươi muốn đi chỗ nào?
Lăng Tiếu mang theo vài phần vẻ không đành lòng mà hỏi.
Là nam nhân đều muốn biến nữ nhân như vưu vật này làm của riêng, tâm tư về phương diện này của Lăng Tiếu mặc dù khá nhạt, nhưng mà không phủ nhận Liễu Phiêu Phiêu xinh đẹp có hấp dẫn hắn. Bằng không ban đầu ở trong Loạn Táng Không Gian hắn cũng sẽ không cố ý lưu lại mạng của nàng.
- Tìm kiếm sư phụ của ta, cũng muốn bế quan một đoạn thời gian, để xem có thể lại tiến thêm một bước hay không!
Liễu Phiêu Phiêu thản nhiên đáp.
Bên trong Loạn Táng Không Gian nàng cũng là thu được một chút cơ duyên, tin tưởng chỉ cần nàng có thể tĩnh tâm một đoạn thời gian, thì sẽ lại có thể tiến thêm một bước.
- Vậy... Ta Chúc tỷ tỷ dọc đường thuận lợi, lúc rảnh còn nhớ đến thăm tiểu đệ!
Lăng Tiếu nói vậy.Ngay sau đó trong tay của hắn xuất hiện ra một gốc cây thần tài
- Đây là Phong Nguyệt Hoa, tin tưởng đối với tỷ vào lúc đột phá sẽ hơi có trợ giúp!.
Phong Nguyệt Hoa là một loại Thủy Thần nguyên liệu tiếp cận gần nhất ánh trăng. Nó là một trong những nguyên liệu quí giá nhất mà Lăng Tiếu thu được từ trong những Không Gian Giới Chỉ này.
Cái này đối với Liễu Phiêu Phiêu tu luyện Phong thuộc tính mà nói, tuyệt đối cũng là Chí Tôn thần tài khá có sức dụ dỗ.
Liễu Phiêu Phiêu do dự một chút, nhưng vẫn nhận lấy một gốc cây thần tài của Lăng Tiếu.
Mắt nhung nàng không hề nháy mắt mà nhìn Lăng Tiếu, ở trong ánh mắt có thêm vài phần tình cảm không sao diễn tả nổi mà nói
- Ta sẽ lại tới tìm ngươi!.
Dứt lời, nàng giống như một cơn gió nhẹ thoảng qua, biến mất trong nháy mắt khỏi tầm mắt của Lăng Tiếu.
- Hy vọng ngươi có thể nói mà giữ lời!
Lăng Tiếu lộ ra vài phần phiền muộn, hắn thở dài mà nói.
Hiện nay bên cạnh Lăng Tiếu liền còn lại mấy người Vân Mộng Kỳ, Ngọc Nhu Phỉ, Sát Thiên, Mạc Âm Ngưu cùng với U Ảnh. Đương nhiên Bại Gia Tử và Thập Tam Thái Tử đều có mặt.
Lăng Tiếu đã sớm nói tất cả những chuyện chính mình gặp phải ở trong Loạn Táng Không Gian cho Vân Mộng Kỳ và Ngọc Nhu Phỉ. Cho nên hắn không ngại cứ giữ bọn họ lại. Mà những người khác chính là bị hắn khống chế, càng không cần lo lắng bọn họ sẽ tiết lộ bí mật gì.
Lăng Tiếu thả người Hồn Tộc từ trong Thần Đỉnh ra.
Người Hồn Tộc ai nấy đều cảm nhận được linh khí thiên địa bên trong Thiên Vực hoàn toàn không giống, ai nấy đều là cảm thấy mừng vui bất ngờ không thôi. Còn có mười mấy người bị kẹt tại cửa ải, nay cảm nhận được linh khí thiên địa đậm đặc ở nơi này, lại vào giờ khắc này đều phải đột phá.
Vân Sư Phúc cùng với đám người Vân Lợi mang theo những người liên can người quỳ lạy cảm kích nói với Lăng Tiếu
- Đa tạ Lão Tổ tông dẫn chúng ta quay về Tổ Địa!.
Lăng Tiếu cười nói
- Đứng lên cả đi đi, ta nếu là Lão Tổ tông của các ngươi, mang bọn ngươi trở về sinh sống tại Tổ Địa là lẽ tất nhiên. Chỉ là sau này các ngươi đều cần phải cố gắng tu luyện gấp bội, mau chóng tăng thực lực lên, đừng có tùy tiện trêu chọc sinh sự....
Lăng Tiếu nói một đống lớn các đạo lý lớn, chính là vì khiến cho bọn họ vào mọi thời khắc luôn luôn ghi nhớ. Hồn Tộc là một chủng tộc phi thường dễ dẫn đến người ta kiêng kỵ, ngàn vạn lần không thể để cho người khác biết thân phận của bọn họ.
Mà thân phận bọn họ hiện tại chính là một đám thôn dân bình thường, bắt đầu sinh sống ở chỗ này. Chờ khi thích ứng với chỗ ruộng đất này rồi hãy nói sau.
Mặt khác, Lăng Tiếu vẫn còn nói cho bọn họ rất nhiều kẻ thù liền ở trên mảnh đất này. Thế lực của người ta so với bọn hắn thì mạnh hơn không biết bao nhiêu vạn lần. Bọn họ nhất định phải biến hận thù thành lực lượng, tranh thủ sớm ngày có được thực lực báo thù.
Lăng Tiếu nói như vậy mục đích cũng là đểì bọn họ không chịu thua kém, sớm ngày trở nên cường đại mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.