Thần Khống Thiên Hạ

Chương 36: Cửa Khảo Thí Thứ Nhất (2)




Bất kể là Lăng gia đời mười bảy, hay là đời trẻ tuổi hiện giờ đều cực kỳ tôn sùng đối với thái thượng trưởng lão, ai cũng khát vọng có thể trở thành tiếp ban đệ tử của thái thượng trưởng lão, chỉ là người trước thì không có cơ hội nữa, còn người sau sẽ vì danh nghạch duy nhất này mà cạnh tranh kịch liệt!
Lăng Thương tiếp theo lại tùy ý nói vài câu cổ vũ liền tuyên bố khảo thí bắt đầu.
Cửa thứ nhất là khảo thí vũ lực trị.
Cửa ải này khảo thí vô cùng đơn giản, chủ yếu là lợi dụng Trắc Thí Tinh Thạch khảo thí vũ lực trị của mọi người, chỉ cần trắc thí giả sử dụng toàn lực oanh đánh lên trên tinh thạch thì tinh thạch sẽ phản hồi sắc trị, từ sắc giá trị mà đánh giá vũ lực trị.
Cửa này do Cửu trưởng lão Lăng Phúc khảo thí!
Lăng Phúc là một lão đầu tử chừng 60 tuổi, bộ dáng gầy, tướng mạo phi thường bình thườn, g, bất quá ngươi cũng không nên xem hắn là lão đầu bình thường, bằng không sẽ phải trả giá không nhỏ.
Lăng Phúc đứng trên đài cao, cầm danh sách trong tay trầm ngâm nói:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Nham lên đài.
Vừa dứt lời, một gã thiếu niên mười lăm tuổi, khoẻ mạnh kháu khỉnh từ trong đám người đi ra, khẽ quát một tiếng, dùng một tư thế phi thường xinh đẹp lăng không nhảy lên trên đài cao.
Lăng Nham sau khi thi lễ với Lăng Phúc một cái liền hét lớn một tiếng, lực đạo toàn thân tụ ở nắm tay phải, nặng nề nện lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Oanh.
Lăng Nham thu quyền, trên Trắc Thí Tinh Thạch từ màu trắng biến thành màu xám nhạt, tiếp theo từ màu xám nhàn nhạt biến đậm đặc, sau khi đạt đến trình độ nhất định liền dừng lại.
Lăng Phúc trưởng lão nhẹ gật đầu cất cao giọng nói:
- Ân, không tệ, Võ Đồ bát cấp, so với năm trước tấn thăng một cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện, tranh thủ sớm ngày đột phá Huyền Giả giai a!
Lăng Nham được Lăng Phúc tán dương, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, hướng về phía Lăng Phúc trưởng lão bái, sau đó rời khỏi đài cao.
Thanh âm của Lăng Phúc lần nữa vang lên:
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Viêm mời lên đài.
Lăng Viêm còn nhỏ tuổi hơn cả Lăng Nham, chỉ có mười ba tuổi, bộ dáng thiên yếu, là đệ tử chi thứ. Chỉ thấy hắn mang bộ dáng hơi sợ hãi lên đài, trực tiếp đánh một quyền lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Trắc Thí Tinh Thạch cũng từ trắng hóa xám, tiếp theo lại bắt đầu đậm đặc, chỉ là không đạt tới trình độ sâu như Lăng Nham thôi.
Lăng Phúc tuyên bố
- Lăng Viêm, Võ Đồ tứ cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện, tiếp theo Lăng Thủy.
- Lăng Thủy, Võ Đồ lục cấp, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện.
- Lăng Vân, Võ Đồ tam cấp, liên tục hai năm chưa thăng cấp, bị điều ra khỏi nội viện, chờ an bài.
. . .
Nguyên một đám đệ tử Lăng gia lên đài khảo thí có đại bộ phận bởi vì thông qua khảo thí mà hưng phấn không thôi, mà số ít không thông qua thì là ủ rũ, bộ dạng thập phần khổ sở.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Thiên mời lên đài.
Lăng Phúc trưởng lão vừa dứt lời, dưới đài đã một mảnh ồn ào.
Ngay sau đó, một gã thiếu niên áo trắng tuổi chừng mười sáu, cưng đeo một thanh kiếm, thở nhẹ một tiếng, ở trên không xoáy qua một vòng, dùng một động tác phi thường ưu nhã rơi vào trên đài, chỉ thấy thiếu niên này mày kiếm mắt sáng, lớn lên nhất biểu nhân tài, chỉ là ánh mắt luôn cao cao tại thượng, ngạo khí mười phần kia lại khiến người có chút khó chịu.
Lăng Thiên, cháu trai của Tứ trưởng lão Lăng Uy, bộ dạng bất phàm, từ năm trước đã dùng mười lăm tuổi nhược quán chi linh đột phá Võ Đồ, đã trở thành Huyền Giả đê giai.
- Năm trước Lăng Thiên đã là Huyền Gia đê giai rồi, không biết hắn năm nay hắn có đột phá thành Huyền Giả trung giai không.
- Muốn trong vòng một năm đột phá một tiểu giai vị độ khó không nhỏ ah, ta thấy khả năng không lớn.
- Cái này không phải không thể, Lăng Khuông đại ca năm đó cũng 16 năm đã trở thành Huyền Giả trung giai rồi, Lăng Thiên thiên tư không chênh lệch với Lăng Khuông đại ca bao nhiêu, xem bộ dáng đắc chí của hắn hiện giờ, chắc hẳn đã đột phá Huyền Giả trung giai rồi.
Lăng Thiên bỏ qua nghị luận dưới đài, nhẹ phủi khóe miệng một chút, một tay phong khinh vân đạm đánh lên Trắc Thí Tinh Thạch.
Oanh.
Trắc Thí Tinh Thạch từ trắng biến xám, cuối cùng lại từ xám biến thành màu vàng nhạt nhàn nhạt, cuối cùng lặng yên đình chỉ ở trình độ nhất định.
Trên mặt Lăng Phúc lộ ra vẻ tán thưởng, gật gật đầu với Lăng Thiên nói:
- Phi thường không tệ, một năm đột phá một tiểu giai vị, Lăng Thiên Huyền Giả trung giai, có thể tiếp tục lưu lại nội viện tu luyện.
- Oa
Lúc Lăng Phúc tuyên bố kết quả của Lăng Thiên thì dưới đài đại bộ phận mọi người đều kinh hô lên, hiển nhiên đối với thực lực của Lăng Thiên cảm thấy phi thường kinh ngạc.
Lăng Thiên tựa hồ phi thường hài lòng, chỉ có điều lúc ánh mắt quét đến một góc hẻo lánh thì sắc mặt cứng đờ, lướt qua một tia bất mãn mới xuống khỏi đài cao.
Lăng Thiên sau khi xuống dưới thì hào khí của hiện trường cũng dần tăng vọt.
Ngay sau đó, mấy người đi lên đều chừng lục đến cửu cấp Võ Đồ, không người nào bị điều khỏi nội viện cả.
Lúc này, hơn 100 tên đệ tử Lăng gia đã khảo nghiệm được một phần ba nhân số, chỉ có Lăng Thiên và hai gã đệ tử Lăng gia khác đạt tới Huyền Giả giai, có thể thấy lớp trẻ muốn đột phá đến Huyền Giả giai ngoại trừ cố gắng của bản thân ra, thiên phú cá nhân cũng phi thường trọng yếu.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Chí lên đài.
Thanh âm của Lăng Phúc lại vang lên.
Lăng Chí mang theo vẻ mặt ngạo mạng đi tới, cũng không thấy hắn thi lễ đối với Cửu trưởng lão, vươn tay đánh lên trên Trắc Thí Tinh Thạch.
Lăng Phúc không chút nào để ý, nhìn thoáng qua sắc trị của Trắc Thí Tinh Thạch liền cao giọng tuyên đọc nói:
- Lăng Chí, Huyền Giả đê giai, so với năm trước cửu cấp Võ Đồ, đột phá một giai vị, có thể tục lưu lại nội viện.
- Hừ
Lăng Chí đắc ý khẽ hừ một tiếng quay người đang muốn xuống đài.
- Tử tôn đời mười tám, Lăng Tiếu lên đài
Lăng Phúc tiếp tục kêu lên.
Lăng Phúc vừa hô xong, dưới đài vốn yên tĩnh liền như nổ bung, trở nên phi thường náo nhiệt lên.
- Thật không nghĩ tới Lăng Tiếu còn có thể lần nữa khảo thí, thật sự là kỳ tích, chỉ là không biết hiện giờ tu vị hắn thế nào?
- Ta thấy hắn ít nhất cũng đạt tới Huyền Giả cao giai rồi, ngày đó ta đã tận mắt thấy Lăng Chí cũng không địch lại hắn!
- Cá ướp muối cũng có thể xoay người, lúc trước thái thượng trưởng lão đã tuyên bố hắn quyết không thể tu luyện Huyền lực nữa.
- Ai biết hắn ngày nào đó có thể lại biến thành phế tài không.
Lớp trẻ Lăng gia không ngừng nghị luận.
Lăng Tiếu khom người, theo cầu thang đi lên đài cao, hắn không lựa chọn xuất hiện phong cách như Lăng Thiên, bởi vì nơi này đều là tiểu thí hài, hơn nữa lại không có mỹ nữ, cho nên hắn không muốn lãng phí khí lực.
Lúc đi qua bên người Lăng Chí, Lăng Chí không chút che dấu vẻ hung ác trong mắt, hắn híp mắt nói với Lăng Tiếu:
- Lần trước ta chỉ là nhất thời chủ quan, đợi lát nữa ngươi tốt nhất nên cầu nguyện đừng gặp phải ta, bằng không thì... Ngươi nhất định phải chết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.