Thần Ma Hệ Thống

Chương 1008: Cát Hi (2)





Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ vui mừng cảm tạ:
- Cám ơn!
Có lời hứa hẹn của Sa Ba, Nhạc Trọng có thể xây dựng một trụ sở bên trong phế khu này, rốt cục không cần tiếp tục ưu sầu vì nguồn nước lẫn thực vật. Hơn nữa nguồn nước tinh khiết nơi này còn có thể xem như hàng hóa bán ra ngoài kiếm được tiền.
Nếu đã đạt tới mục đích Nhạc Trọng cũng không cần tiếp tục lưu luyến:
- Như vậy tôi cáo từ trước!
Lúc này Nhạc Trọng đi vào phế khu Cổ Thác chẳng những lấy được bảo vật Hi Vọng, còn thuận tiện thu được hơn hai trăm cơ giáp chủ chiến RH2, mấy chục trực thăng võ trang cùng gần trăm máy bay vận tải, thực lực của hắn đã biến hóa nghiêng trời lệch đất. Chỉ bằng vào lực lượng võ trang này, Nhạc Trọng có đủ tin tưởng có thể trực tiếp gồm thâu phản kháng quân.
- Chờ một chút!
Ngay lúc Nhạc Trọng định rời đi, Cát Hi đột nhiên mở miệng nói.
Trong lòng Nhạc Trọng cả kinh, cơ thể căng thẳng, hắn quay đầu nhìn Cát Hi mỉm cười nói:
- Cát Hi tiểu thư, xin hỏi cô có chuyện gì không?
- Tôi đi với anh!
Cát Hi thoáng khựng lại, trong mắt chợt hiện vẻ hi vọng nói:
- Tôi muốn biết một chút về thế giới nhân loại!
Cát Diệt cũng dữ tợn cười nói:
- Tôi cũng đi theo cậu. Tôi muốn nhìn xem thế giới nhân loại một chút, ở trong phế khu chết tiệt này, ngoại trừ biến dị nhân vẫn là biến dị nhân. Tôi chán ghét cùng những sinh vật không có đầu óc kia ở chung lắm rồi!
Nhạc Trọng có chút khó xử uyển chuyển nói:
- Cát Hi tiểu thư, Cát Diệt tiên sinh, xã hội nhân loại cũng không tốt đẹp như trong sự tưởng tượng của hai vị. Có lẽ họ đối với hình tượng của hai vị có chút bài xích…
Cát Hi còn đỡ hơn một chút, tuy rằng tay chân đều giống như những lưỡi đao sắc bén nhưng dù sao bề ngoài lại là một đại mỹ nữ, dáng người khêu gợi, làn da tản ra kim loại sáng bóng. Mà toàn thân Cát Diệt lại đầy bướu thịt, tướng mạo dữ tợn vặn vẹo, cực kỳ khủng bố. Nếu như họ đi ra thế giới loài người nhất định sẽ bị người bài xích.
- Anh không cần lo lắng, tôi tự có biện pháp!
Cát Hi lạnh lùng nói một câu, đuôi của nàng cuộn lên eo, móng vuốt sắc bén trên hai tay lui vào trong cánh tay. Thân hình nàng chợt lóe nhảy vào một căn phòng, không bao lâu sau đã mặc một bộ quần áo bó sát màu bạc cùng đeo bao tay màu bạc đi ra.
Trải qua hóa trang, nhìn Cát Hi thật giống như một mỹ nữ nhân loại gợi cảm xinh đẹp tuyệt luân, chỉ cần nàng không cởi quần áo thật không ai nhìn ra được thân phận của nàng.
Cát Diệt cười hắc hắc, thân thể vặn vẹo, toàn bộ bướu thịt đều co rụt vào nội thể, toàn bộ nanh vuốt cũng biến mất, biến thành một nam nhân có tướng mạo bình thường.
Sau khi Cát Diệt biến thân đi nhanh về hướng Nhạc Trọng:
- Trong hình thái này tôi chỉ có thể phát huy sáu thành sức chiến đấu. Nhưng Thần chiến sĩ tam giai tôi đều dễ dàng bóp chết. Đi lại bên ngoài đã đầy đủ rồi! Tiểu tử, chúng ta đi thôi!
- Được!
Sắc mặt Nhạc Trọng liên tục biến đổi cuối cùng lựa chọn tiếp nhận Cát Diệt cùng Cát Hi đi theo.
Sa Ba yên lặng nhìn bọn họ rời đi, quay đầu chui vào trong phế khu, vô số biến dị nhân cũng theo hắn chui vào tận sâu trong phế khu Cổ Thác kia.
Bên trên cánh đồng hoang vu, Địch Na vác một bộ trang bị nặng 20kg điên cuồng chạy băng băng, mồ hôi tuôn ướt đẫm, đem quần áo của nàng sũng nước. Nàng đã chạy suốt 20km, thân thể đã mỏi mệt tới cực điểm, nhưng nàng vẫn không buông bỏ, thở hổn hển tiếp tục huấn luyện.
Tại một tảng đá cách Địch Na chừng 200m, mấy chục nam nữ ngồi dưới đất há mồm thở dốc, vẻ mặt phức tạp nhìn Địch Na. Trên sân huấn luyện cũng chỉ còn một mình nàng tiếp tục chạy.
Tiêu Lan nhìn Địch Na, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp nói:
- Nàng thật lợi hại!
Khổng Thúy Vân có chút ghen tỵ nói:
- Hừ! Lợi hại như thế nào, còn không phải Nhạc Trọng cho nàng dùng tễ thuốc tiến hóa mà có sao. Nàng chỉ là thức tỉnh kỹ năng tốt hơn chúng ta một chút mà thôi!
Tiêu Lan nhìn Khổng Thúy Vân nhưng không nói thêm lời gì. Tuy rằng Địch Na thức tỉnh kỹ năng mạnh hơn hai nàng, nhưng cố gắng của Địch Na cũng gấp ba lần các nàng. Khổng Thúy Vân dù sao là bạn học của Tiêu Lan, nàng cũng không muốn cãi nhau với Khổng Thúy Vân.
- Có người! Có người đến đây! Địch tập kích! Địch tập kích!
Địch na đang chạy, đột nhiên ánh mắt của nàng chợt lóe hào quang, lớn tiếng thét to.
Nghe được tiếng thét chói tai của Địch Na, sắc mặt mọi người đại biến, vội vàng chạy về trụ sở dưới đất.
Bên trong trụ sở vang dội thanh âm cảnh báo, mọi người nhanh chóng quay về cương vị chiến đấu của mình.
Từ phương xa năm chiếc thiết giáp mang theo bụi mù cuồn cuộn chạy nhanh tới, không bao lâu đã dừng bên ngoài căn cứ.
Bên trong năm chiếc xe đi xuống hai mươi người, người cầm đầu là một nam tử trung niên tóc xám mắt xanh, dáng người khôi ngô, sống lưng thẳng tắp.
Nam tử trung niên tràn ngập vẻ uy nghiêm quát:
- Tôi là Kiệt Tư, gọi La Thần mở cửa!
- Kiệt Tư? Là bộ trưởng Kiệt Tư!
- Bộ trưởng Kiệt Tư tới đây…
Chứng kiến nam tử trung niên kia, thành viên phản kháng quân dưới căn cứ sắc mặt đại biến, lâm vào bối rối.
Quang Thú Kiệt Tư chính là thống lĩnh phản kháng quân tại đông bộ, cũng là một thành viên trong ủy ban. Trước khi La Thần đến nhờ vả Nhạc Trọng, lãnh đạo trực tiếp của hắn chính là Kiệt Tư.
Uy vọng của Kiệt Tư cực cao tại đông bộ phản kháng quân, bởi vậy vừa thấy hắn xuất hiện rất nhiều thành viên phản kháng quân liền lâm vào trong dao động.
La Thần nhìn thấy Kiệt Tư, trong mắt hiện lên dị quang:
- Kiệt Tư, thật không ngờ chính hắn đến đây!
Trong mắt Ngải La Á hiện lên vẻ dò hỏi:
- Cần giết hắn sao? Vận dụng toàn bộ lực lượng của chúng ta hẳn là có cơ hội giết chết hắn!
Đối với Ngải La Á mà nói, vô luận là người nào cũng không trọng yếu bằng La Thần, chỉ cần là người uy hiếp tới La Thần, nàng sẽ giết chết đối phương.
- Không được! Kiệt Tư là một trưởng bối đáng giá tôi tôn kính. Hắn cống hiến thật nhiều lực lượng cho phản kháng quân, tôi tôn kính hắn. Hơn nữa hắn là Thần chiến sĩ tam giai, dù chúng ta vận dụng toàn bộ lực lượng cũng chưa chắc có thể giết chết hắn, ngược lại sẽ chọc giận hắn. Tôi đi nói chuyện với hắn, nếu hắn nguyện ý gia nhập chúng ta, lực lượng của chúng ta sẽ tăng lên gấp đôi!
La Thần cự tuyệt đề nghị của Ngải La Á đi nhanh ra bên ngoài.
Ngải La Á cắn răng đi theo sau hắn.
Cửa căn cứ mở ra, nhóm người Kiệt Tư dễ dàng đi vào trong căn cứ.
Bên trong một phòng khách, nhóm người Kiệt Tư gặp được La Thần cùng Ngải La Á, cả phòng khách cũng chỉ có hai người bọn họ.
Kiệt Tư là Thần chiến sĩ tam giai, cả căn cứ không ai là đối thủ của hắn, bởi vậy La Thần cũng không sắp xếp chiến sĩ khác ở nơi này.
Kiệt Tư nhìn La Thần sắc mặt trầm xuống nghiêm mặt quát hỏi:
- La Thần, vì sao phải phản bội phản kháng quân? Chẳng lẽ anh đã quên lời thề lúc gia nhập phản kháng quân hay sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.