Thần Ma Hệ Thống

Chương 1074: Trốn chết




- Vâng! Khủng Vị Tiên đại nhân, tôi nhất định sẽ bắt được bọn chúng, xin ngài hãy yên tâm. Tên Long tướng cấp thấp Khủng Hùng Phong cung kính trả lời, sau đó mang theo hai mươi người khủng long cưỡi thằn lằn có cánh bay về phương hướng đám người Nhạc Trọng xuất hiện. Khủng Hùng Phong rời đi, tầm nhìn của Khủng Vị Tiên dừng lại trong ngục giam Đặc Mỗ Long, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng:
- Ngục giam Đặc Mỗ Long phát sinh chuyện như vậy, phiền toái của ta sợ là không nhỏ rồi.
- Làm sao bây giờ? Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh đang từ trên không trung rơi nhanh xuống, sắc mặt vô cùng khó coi. Hắn có đôi cánh Ám Phong, có thể tự do bay lượn ở trong không trung, nhưng một khi Tiểu Thanh từ trên cao như vậy ngã xuống, tuyệt đối là sẽ ngã chết. Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn, cơ thể cũng vô cùng mạnh mẽ. Nhưng thân thể của nó lại quá nặng, từ trên cao mấy trăm mét rơi thẳng xuống, đừng nói là thú biến dị cấp bốn, cho dù là thú biến dị cấp năm cũng sẽ ngã chết mất.
- Cứu mạng! Tôi không muốn chết!! Tôi còn chưa yêu ai qua, tôi tuyệt đối chưa muốn chết a!! Đúng lúc này, bên tay phải Nhạc Trọng truyền đến tiếng gào thét khóc lóc của Tôn Lan Lan. Tôn Lan Lan tuy rằng là thần tượng, nhưng cô vẫn là một cô gái bình thường có lòng hư vinh, có chút ích kỉ, cũng biết sợ hãi cái chết. Lúc này từ trên cao hơn mấy trăm mét rơi thẳng xuống dưới cũng khiến cho cô sợ hãi khóc lớn tiếng rồi. Sắc mặt của Hàn Sắc cũng trắng bệch, cắn chặt môi, cơ thể vì sợ hãi mà phát run. Cô là một cô gái kiên cường, nhưng khi đối mặt với cái chết, cô cũng như người bình thường sợ hãi không thôi. Trên thực tế, người không sợ cái chết có rất ít. Trong lòng Nhạc Trọng phiền muộn, tức giận quát:
- Câm miệng!! Im lặng một chút! Có tôi ở đây thì các cô không chết đâu mà lo!! Bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy, Tôn Lan Lan lập tức lấy tay bịt chặt miệng mình, nhưng nước mắt sợ hãi vẫn như cũ không ngừng chảy xuống. Cô nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, hy vọng hắn lại lần nữa sáng tạo ra kỳ tích. Trong lòng Nhạc Trọng vừa động, đôi cánh Ám Phong sau lưng xuất hiện, từng cơn lốc thổi ngang qua, khiến cho bốn người bọn họ lướt đi trong không trung. Nhìn chính mình có thể trôi nổi ở trong không trung, vẻ sợ hãi trong mắt Tôn Lan Lan và Hàn Sắc mới biến mất, thay vào là vẻ vô cùng vui sướng, các cô rốt cuộc cũng có thể sống sót. Nhạc Trọng hóa thành một cơn gió nhanh chóng tiếp cận Tiểu Thanh. Hắn phát động kỹ năng điều khiển trọng lực, một luồng sóng trọng lực bao phủ quanh người Tiểu Thanh, khiến cho cân nặng của nó tạm thời giảm xuống năm lần. Nhưng cho dù là khiến cân nặng của Tiểu Thanh giảm xuống năm lần thì Nhạc Trọng cũng không dám chắc Tiểu Thanh có thể sống sót. Làm một thú biến dị loại cự thú, Tiểu Thanh có được quái lực khủng bố, tốc độ siêu nhân, nanh vuốt sắc bén, đồng thời còn có được cân nặng kinh người. Cho dù là có trọng lực giảm bớt cân nặng năm lần, nó từ trên cao mấy trăm mét ngã xuống vẫn như cũ dữ nhiều lành ít. Ngay trong chớp mắt Tiểu Thanh sắp rơi xuống, nó dùng hết toàn lực phát động căn nguyên lực lần nữa, từng cơn lốc thổi qua, triệt tiêu tốc độ rơi xuống của nó. Cơn lốc biến mất, Tiểu Thanh cũng đã rơi xuống mặt đất, đại lượng máu tươi nhuộm đỏ cây cối xung quanh. Nhạc Trọng cũng ôm Tôn Lan Lan và Hàn Sắc rơi xuống bên cạnh Tiểu Thanh. Tiểu Thanh thân là thú biến dị cấp bốn sẽ có được sức mạnh khôi phục khủng bố. Lúc này miệng vết thương thật lớn bị mũi tên nổ tung tạo nên kia đã khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy, vô số thịt, răng sinh trưởng, máu tươi cũng đã ngừng chảy rồi.
- Năng lực khôi phục rất mạnh, nhưng dù là vậy thì nó muốn khôi phục hoàn toàn cũng cần ít nhất là một ngày. Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh không ngừng khôi phục cơ thể của mình, trong lòng an tâm một chút. Nhưng hắn cũng biết rất rõ, thương thế của Tiểu Thanh tuyệt đối không phải nhanh chóng thì có thể khôi phục được. Xương cột sống bị bắn đứt, đây cũng coi như là một vết thương nặng đối với thú biến dị cấp bốn, ít nhất cũng cần một ngày mới có thể khôi phục lại. Trong khoảng thời gian này, đừng nói là chiến đấu, cho dù là di chuyển nó cũng khiến cho nó vô cùng đau đớn. Nhạc Trọng đi đến trước mặt Tiểu Thanh, xoa xoa đầu nó, vẻ mặt xin lỗi nói:
- Xin lỗi, khiến mày bị thương nặng như vậy! Tiểu Thanh là thú biến dị đầu tiên và Nhạc Trọng thu phục được, vẫn tùy tùng hắn nam chinh bắc chiến. Hắn cũng đã xem Tiểu Thanh như là một chiến hữu thân mật của mình. Bây giờ Tiểu Thanh lại vì hắn mà trọng thương như vậy, trong lòng hắn cũng vô cùng khó chịu. Tiểu Thanh dùng đầu cọ cọ Nhạc Trọng, giống như một đứa trẻ nhỏ phát ra một tiếng kêu thê lương đau đớn, giống như là đang nói mình đau đớn cỡ nào vậy. Nhạc Trọng lật tay lên, miếng tinh hạch cấp năm lấy được trong ngục băng liền xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Hắn đưa miếng tinh hạch cấp năm đó đến trước mặt Tiểu Thanh. Trong mắt Tiểu Thanh hiện lên vẻ vui mừng, há miệng một ngụm nuốt chửng miếng tinh hạch cấp năm kia. Miếng tinh hạch cấp năm kia bị Tiểu Thanh nuốt vào bụng không lâu thì hai mắt của nó đã nhắm lại, rơi vào trạng thái giấc ngủ sâu. Trong miếng tinh hạch cấp năm kia ẩn chứa sức mạnh tiến hóa vô cùng mạnh mẽ, cách tốt nhất để nó tiêu hóa hoàn toàn sức mạnh này chính là chìm vào giấc ngủ sâu. Nhạc Trọng lại phát động kỹ năng triệu hồi tuần thú, trong hư không lại xuất hiện một động lớn, Tiểu Quy cấp ba như một ngọn núi nhỏ nhanh chóng từ trong động lớn kia bò ra. Khi Nhạc Trọng thu phục Tiểu Quy, nó đã là một con thú biến dị cấp hai đỉnh cao nhất rồi, trải qua khoảng thời gian tiến hóa này, nó cũng thuận lợi tiến giai trở thành thú biến dị cấp ba. Trong bốn con thú biến dị mà Nhạc Trọng thu phục thì chỉ có Tiểu Quy là có đủ lực lượng để kéo Tiểu Thanh cấp bốn đi thôi.
- Mang theo nó, chúng ta đi! Nhạc Trọng trong lòng xẹt qua suy nghĩ, Tiểu Quy liên mở miệng cắn người Tiểu Thanh, kéo Tiểu Thanh đi vào sâu trong rừng cây kia. Đám người Nhạc Trọng cũng nhanh chóng đi vào sâu bên trong rừng cây. Không lâu, một con khủng long có cánh từ trên trời lao xuống, trên người con khủng long có cánh là một gã người khủng long. Quan sát một chút dấu vết còn lưu lại, Long tướng Khủng Hùng Phong trầm giọng nói:
- Bọn họ chạy hướng bên này! Đuổi theo!!
Từng gã từng gã người khủng long thân mình lóe lên, theo sát đằng sau Khủng Hùng Phong truy đuổi về phía rừng rậm.
Một tên người khủng long đang bay đột nhiên bị một quả cảm ứng địa lôi chôn sâu trong mặt đất cảm ứng được. Đùng một tiếng nổ mạnh, địa lôi trong lòng đất bắn ra, luồn bạo tạc dữ dằn thôn phệ tên người khủng long kia.
Cùng thời khắc đó, bom điều khiển từ xa giấu quanh đó trong nháy mắt bị kíp nổ, bạo tạc không ngừng, những đợt bạo tạc rất thôn phệ lấy toàn bộ đám người người khủng long kia.
Nhạc Trọng phát động kĩ năng ấn lấp cấp hai, giấu mình sau rừng cây, lẳng lặng nhìn về phía bạo tạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.