Những đám quân phản loạn điên cuồng chống lại, cũng có mấy trăm người chạy trốn tới trước cửa sơn cốc, chỉ là làm bọn họ tuyệt vọng là ở cổng sơn cốc kia đã có thêm biến dị thú cấp bốn Thiểm Điện cấp bốn bảo hộ cửa lớn.
Nhạc Trọng từ vùng biển Lam Hải thu được một lượng lớn tinh hạch của biến dị thú, sau khi hấp thu mấy viên tinh hạch của biến dị thú cấp bốn, Thiểm Điện không lâu sau liền tiến giai trở thành biến dị thú cấp bốn.
Đám phản loạn đột nhiên xuất hiện, Thiểm Điện cấp bốn thân hình chớp động, trong nháy mắt nhào vào trong đám, phản quân từng đạo huyết vụ phóng lên cao, đám phản quân kia nhất thời tử thương thảm trọng.
Tiền phương có Thiểm Điện cấp bốn đóng giữ, phía sau có đại lượng chiến sĩ công kích, đám phản loạn rơi vào tuyệt vọng, rất nhiều phản loạn có ý đồ lấy số đông trùng kích lối ra vào, nhưng chúng chỉ mới tiếp cận lối ra vào thì thân thể đã đứt thành mấy khúc. Biến dị thú cấp bốn đối với những người chiến sĩ cấp hai như bọn họ chính là ột tòa núi lớn không thể vượt qua.
Rất nhiều phản quân tuyệt vọng buông vũ khí muốn đầu hàng, thế nhưng vô số trường mâu đâm vào trên người bọn họ, khiến họ chẳng khác nào cái bao cát.
Trong lúc tuyệt vọng, không ít phản quân tuyệt vọng xông lên tử chiến, cũng giết chết được vài chiến sĩ nô lệ. Thế nhưng chỉ cần bất kể tên cường giả nào trong đám phản loạn lộ ra nửa điểm bản lĩnh, đều sẽ bị Ba Lưu Tư ra tay trực tiếp lấy mạng.
Sau ba giờ đồng hồ, hơn một nghìn hơn phản quân toàn bộ tử vong.
Sau khi dẹp xong phản loạn, Nhạc Trọng liền bắt đầu một loạt công tác giao nhiệm vụ cho những người mới.
Bốn người Hàn Sắc, Tiêu Vân, Mã Lôi, Tôn Lan Lan trong khi bình định phản loạn đều lập được đại công, Nhạc Trọng liền để họ trở thành bốn thủ lĩnh mới.
Cùng với đó Nhạc Trọng còn đề bạt rất nhiều nô lệ trong lần bình định phản loạn này lập được đại công, hủy bỏ thân phận nô lệ của họ, để cho bọn họ trở thành quan quân. Ngoài ra, hắn còn để cho gia quyến đám phản loạn kia nhất thảy biếm thành nô lệ, đồng thời đem tất cả nữ nhân của phản loạn cấp cho những nô lệ vừa mới tấn chức trở thành quan quân.
Nhìn thấy chính mình khi trước cũng đồng dạng như vậy, thoáng cái liền có thân phận tự do riêng của mình, có phòng ốc sáng sủa, nữ nhân mỹ lệ, những người còn lại đều ghen tị đến đỏ mắt. Bọn họ bắt đầu càng thêm nỗ lực kiến thiết thành phố này, cùng lúc đó những nô lệ xuất thân chiến sĩ chưa kịp lập hạ công huân đều bắt đầu tích cực không gì sánh được tuân theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng tiến hành quân sự hóa huấn luyện.
Sau lần phản loạn này, những binh sĩ tinh nhuệ dưới trướng Nhạc Trọng làm phản không ít, thế nhưng sau đợt thanh trừ này, trong Ngốc Thứu sơn cốc, phần lớn lòng người Nhạc Trọng đều có thể nắm giữ. Cùng với đó Nhạc Trọng còn thu được một trăm tấm Liệt Viết chiến giáp dùng khoa học kĩ thuật tiền sử chế tạo thành, tổng thực lực dưới trướng hắn không những không giảm mà còn tăng lên.
Sau khí Nhạc Trọng còn thu được một trăm tấm Liệt Viết chiến giáp dùng khoa học kĩ thuật tiền sử chế tạo thành kia liền từ trên người những tên Liệt Viết chiến sĩ giáp gở xuống tỉ mỉ nghiên cứu. chỉ là những tấm chiến giáp kia nhìn qua thập phần giản đơn, trên thực tế xác thực ẩn chứa vô số kết tinh trí tuệ nhân loại. Nhưng những chiến giáp bọc thép kia dùng chết liệu gì chế tạo thành, hắn cũng không có nửa điểm manh mối.
Sau khi nghiên cứu một ngày một đêm, Nhạc Trọng liền lựa chọn buông tay. Hắn am hiểu chiến đấu, đối với việc phân tích Liệt Viết chiến giáp này, loại công nghệ cao này vẫn là không làm được.
Oanh!
Trong một ngọn núi đá gần đó, đột nhiên truyền đến một tiếng bạo tạc thật lớn, tòa núi đá nhỏ kia cao chỉ tầm hai mươi mét đột nhiên nổ tung, một động lớn đáng sợ xuất hiện tại bên ngoài núi đá kia.
Phía trước Sơn Phúc, Nhạc Trọng mặc bộ Liệt Viết chiến giáp màu sáng bạc có khảm viên tinh hạch của biến dị thú cấp bốn kia, cảm thụ được trong cơ thể làn sóng cuộn trào mãnh liệt kia dường như quái lực của biến dị thú cấp bốn, trong lòng vui vẻ:
- Liệt Viết chiến giáp này quả nhiên mạnh mẽ, sau khi ta trang bị vào, chỉ sợ có thể phát huy ra sức chiến đấu của chiến sĩ cấp năm sơ cấp.
Nhạc Trọng rất nhanh từ trong vui mừng khôi phục lại cấp tốc suy đoán nói:
- Nhưng Liệt Viết liên minh tất nhiến sẽ phái ra những chiến sĩ cũng mặc Liệt Viết chiến giáp tương tự đến đây thảo phạt ta, như vậy ở bản bộ của bọn họ hẳn là còn những tấm áo giáp tương tự thế này, thậm chí là những tấm Liệt Viết chiến giáp mạnh mẽ hơn. Liệt Viết liên minh quả nhiên không hề yếu chút nào!
Đoán được Liệt Viết liên minh tuyệt đối không phải cây hồng èo oặt, Nhạc Trọng lập tức lòng đầy hưng phấn dự định chinh phạt Liệt Viết liên minh.
- Kia là cái gì? Không xong rồi! Nhạc Trọng vừa mới đem ngân sắc Liệt Viết chiến giáp cất vào chiếc nhận vật trữ trước mặt, đột nhiên trong lúc đó thấy tại phía xa phương trên bầu trời, một đàn cự phong đông nghịt, to bằng nắm tay, khẩu khí bén nhọn hướng về bên này bay tới. Nhìn đàn cự phong kia, sắc mặt hắn chợt đại biến, hướng về Ngốc Thứu sơn cốc chạy đi.
Sau mấy tức, Nhạc Trọng liền xuất hiện tại trước người Tôn Lan Lan rống lớn nói:
- Nhanh! Lập tức tổ chức nhân thủ lui lại, trốn vào bên trong hầm trú ẩn! Có nguy hiểm! Nguy hiểm cấp chín!
Để chống đỡ uy hiếp từ biến bị thú trong không trung và đảm bảo khả năng xuất hiện không trung chiến đấu, Nhạc Trọng tổ chức nhân thủ trên bề mặt sơn cốc phân chia thành từng mảnh nhỏ, đào rất nhiều hầm trú ẩn có thể cho rất nhiều người cùng lúc và trú ẩn.
Tôn Lan Lan sắc mặt đồng dạng đại biến, không hề hỏi thêm một câu, lập tức hướng về chiếc microphone đơn sơ dùng thanh âm thanh thúy rống lớn kêu lên:
- Lập tức phát rs cảnh báo phòng không, nguy hiểm cấp chín! Toàn bộ cảnh sát lập tức tiến hành sơ tán nhân viên, tiến nhập hầm trú ẩn.
Trong một góc sơn cốc, từng gã gã chiến sĩ vóc người lực lưỡng chợt liên tục đánh lên từng hồi chín tiếng trống.
Nghe được từng hồi chín tiếng trống, tất cả mọi người đang làm việc sắc mặt đại biến, đều hướng về hầm trú ẩn bỏ chạy.
Từng gã gã cảnh sát chuyên môn giữ gìn trị an cũng cấp tốc xuất hiện tổ chức đám nô lệ, thôn dân hướng về hầm trú ẩn bỏ chạy.
Ngay trong khi đại nạn đến với người dân Ngốc Thứu sơn cốc, trên bầu trời, đàn cự phong to bằng nắm tay đông nghịt một mảng chợt rơi thẳng xuống dưới.
Rất nhiều chiến sĩ trốn ở một bên, nhìn thấy đàn cự phong đen ngập bầu trời kia rơi xuống trong mắt đều tràn ngập sợ hãi.
- A! cứu mạng! A!
Một gã chiến sĩ lui lại chậm một chút, trên bầu tròi, mấy trăm còn cự phong lập tức nhào đến trên thân thể y, hắn trong nháy mắt gào rống tiếng kêu như lợn chọc tiết tràn ngập tuyệt vọng và thét chói tai kinh khủng, thân thể bị cuốn vào vòng lốc xoáy, không ngừng giãy dụa một hồi lâu, sau đó xụi lơ trên mặt đất.
Lượng lớn cự phong tản ra, một cỗ thây khô khắp nơi là lỗ thủng, không có một tia hơi nước chợt xuất hiện trên mặt đất.