Đồng thời thay đổi đường bay liên tục, cho dù là Nhạc Trọng có được kỹ năng điều khiển súng ống cấp hai cũng không có cánh nào bắn rơi con thằn lằn có cánh đang phi hành trong không trung kia.
Gã chiến sĩ cưỡi trên lưng con thằn lằn có cánh kia cũng vô cùng giảo hoạt. Hắn biết rất rõ ràng thần chiến sĩ cấp bốn đáng sợ như thế nào, cho nên hắn chỉ là ở rất xa theo sát Nhạc Trọng, hoàn toàn không có ý muốn hay hành động tiếp cận Nhạc Trọng.
Đồng thời, giống như bị mùi máu tươi trộn lẫn với phấn máu khủng long hấp dẫn, một con thằn lằn có cánh cấp ba từ phương xa bay đến hướng này.
Nhạc Trọng nhìn kị sĩ trên lưng con thằn lằn có cánh cấp ba kia, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, trong chớp mắt, hắn phát động kỹ năng triệu hồi tuần thú.
Trong không trung, một cái động lớn đột nhiên xuất hiện, Tiểu Thanh đã tiến hóa thành thú biến dị cao nhất vỗ vỗ cánh bay ra động đến bên ngoài.
Lúc này cánh của Tiểu Thanh đã tiến hóa thành thú biến dị cao nhất nếu mở rộng ra thì đã vượt qua trăm mét, giống như cự thú xuất hiện trong thần thoại vậy. Con thằn lằn có cánh cấp ba nếu mở rộng cánh sẽ đạt đến bốn mươi mấy mét nay trước mặt Tiểu Thanh cứ y như một đứa trẻ vậy.
Nhìn Tiểu Thanh đột nhiên xuất hiện trước mặt, gã kị sĩ liên minh Liệt Nhất trong mắt xuất hiện vẻ tuyệt vọng và sợ hãi. Hắn khẽ vuốt đầu con thằn lằn có cánh, thông qua phương thức nói chuyện bằng tâm linh, mệnh lệnh con thằn lằn có cánh cấp ba kia bay nhanh lùi về sau.
Tiểu Thanh vỗ vỗ đôi cánh, tốc độ trong chớp mắt lên đến hai match, chỉ trong một cái hít thở thì đã xuất hiện trên đầu một con thằn lằn có cánh cấp ba. Cái mỏ sắc bén của nó trong chớp mắt mổ xuống người con thằn lằn có cánh cấp ba, đầu của con thằn lằn có cánh cấp ba kia lập tức bị mổ ra một cái lỗ lớn, kỵ sĩ liên minh Liệt Nhật ngồi trên cũng giống như con sâu nhỏ bị mổ thành hai khúc vậy.
Sau khi xử lý một con thằn lằn có cánh cấp ba, Tiểu Thanh bay vào trong đàn con thằn lằn có cánh cấp ba. Dưới hàng loạt đòn tấn công điên cuồng của nó, một con lại một con con thằn lằn có cánh cấp ba như hạt mưa từ trên trời rơi xuống đất, không có con nào có thể chịu được một đòn của nó cả.
Ở trên mặt đất, làn sóng khủng long khủng bố đang đuổi theo sau Nhạc Trọng, những nơi hắn chạy qua, một mảng lớn thực vật bị đàn khủng long này nghiền áp tan nát không còn sức sống nữa.
Trong đó số lượng khủng long cổ dài là nhiều nhất, tuy chúng nó là thú biến dị cấp bốn, nhưng tốc độ của chúng lại tương đối thong thả, chỉ băng một nửa vận tốc âm thanh mà thôi, cũng tương đương với tốc độ gấp hai mươi người thường. Những con thú biến dị có hình thể lớn đều có được quái lực khủng bố, căn nguyên lực khổng lồ, nhưng tốc độ của nó thì chậm hơn rất nhiều tốc độ độ của thú biến dị cùng cấp.
Tốc độ của đàn khủng long cổ dài tuy rằng thong thả, nhưng tốc độ của đàn Microraptor cấp hai thì lại cực kỳ khủng bố. Nếu chúng nó dùng toàn lực để bay đuổi thì còn nhanh hơn gấp ba lực tốc độ Nhạc Trọng dùng toàn lực bay đi nữa.
Từng đàn từng đàn Microraptor giống như đàn kiến từ phía sau lưng tập kích Nhạc Trọng, dùng móng vuốt có thể xé rách cả thú biến dị cấp bốn chộp lấy Nhạc Trọng, muốn xé nát hắn ra.
Sau lưng đàn Microraptor kia là từng đàn khủng long có được tốc độ di động siêu cao như đàn Megaraptor, đàn Velociraptor, chỉ cần tốc độ của Nhạc Trọng chậm lại một chút thôi thì chắc chắn sẽ rơi vào tình cảnh bị đàn khủng long khổng lồ nổi điên kia xé thành mảnh vụn.
Nhạc Trọng lúc này như ngửi được mùi tanh hôi trong miệng đám khủng long đuổi theo sau, hắn hít vào một hơi thật sâu, thúc giục kỹ năng Ma Viêm, một luồng Ma Viêm vô cùng cuồng bạo phóng lên cao, bay về phía đàn khủng long chạy trước kia.
Đàn Microraptor bị Ma Viêm cuồng bạo bám vào người đều giống như con rận bị lửa đốt cháy bùm bùm ngã nhào xuống đất, phát ra mùi vị bị đốt cháy.
Một số lượng lớn Microraptor bị đốt cháy chết, đàn Megaraptor, đàn Velociraptor nhanh chóng nhào về phía thi thể của đàn Microraptor mở miệng bắt đầu cắn nuốt xác chết của đàn Microraptor, thậm chí còn tranh giành xác chết Microraptor nữa. Rất nhiều khủng long điên cuồng quay sang chém giết lẫn nhau.
Nhưng vẫn như cũ có lượng lớn khủng long trở nên cuồng bạo vì bột phấn máu khủng long đang gắt gao lần theo mùi của Nhạc Trọng, đuổi sát đằng sau hắn.
Nhạc Trọng nhìn Tiểu Thanh đang ở trên không trung không ngừng giết chết từng con thằn lằn có cánh, thông qua cảm ứng tâm linh ra lệnh cho nó:
- Xuống dưới!
Tiểu Thanh ngừng lại hành động đuổi giết đàn thằn lằn có cánh đang bay tứ tán xung quanh, cả người bốc lên cơn lốc cuồng bạo bay nhanh đến trước mặt Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng thuận thế nhảy lên trên lưng Tiểu Thanh, Tiểu Thanh liền vỗ cánh bay lên không trung.
Đàn khủng long khổng lồ ở trên mặt đất kia mất đi mục tiêu, chúng trở nên cuồng bạo bởi kích thích của bột máu khủng long, nên đã tiến hành chém giết lẫn nhau vô cùng thảm thiết.
Bộ phận côn trùng biến dị thời tiền sử còn lại thì hóa thành một đám mây côn trùng đáng sợ bay lên trên không, tiếp tục đuổi theo Nhạc Trọng.
Đám côn trùng biến dị thời tiền sử này có muỗi cổ đại lớn cánh dài chừng ba mét, có chuồn chuồn cổ đại biến dị cánh dài chừng mười mét, có gián biến dị cánh dài chừng sáu mét. Mỗi một con côn trùng biến dị đều cực kỳ hung tàn dữ tợn. Nếu đem chúng phóng đến địa cầu thì cũng đủ để nhấc lên một trận tinh phong huyết vũ. Mà đáng sợ nhất chính là đám côn trùng biến dị này không hành động đơn lẻ một mình, mà kết thành đàn thành đội, từng mảng lớn hội tụ lại một chỗ đuổi theo Nhạc Trọng.
Sức chiến đấu của một con côn trùng biến dị kém hơn thú biến dị cấp hai, nhưng một mảng lớn côn trùng thời tiền sử biến dị tập hợp lại thành một đám mây côn trùng thì cũng đủ để cắn nuốt cả một con thú biến dị cấp bốn.
Nhạc Trọng nhìn đám mây côn trùng biến dị rậm rạp đang đuổi sát đằng sau, vung tay lên, một quả cầu lửa lớn bay về phía đám mây côn trùng biến dị đó.
Nhạc Trọng điều khiển Ma Viêm, hoàn toàn không kiềm chế uy lực của Ma Viêm, mà lựa chọn cách phát tán Ma Viêm, cứ như vậy, uy lực của Ma Viêm tuy giảm xuống rất nhiều lần so với trạng thái kiềm chế, nhưng phạm vi khuếch tán lại mở rộng thêm mấy chục lần. Lúc đối phó với ong hút máu, hắn cũng sử dụng thủ đoạn này.
Đám côn trùng biến dị khổng lồ kia vừa bị quả cầu lửa lớn chạm vào thì cánh bốc cháy, sau đó giống như cơn mưa từ trên trời cao rơi xuống mặt đất vậy.
Nhưng sức sống của đám côn trùng biến dị này cũng vô cùng ương ngạnh. Ở trong Ma Viêm uy lực đã suy yếu chỉ có cánh bị đốt trụi thôi, ngã xuống mặt đất. Không ít côn trùng biến dị bị ngã chết, nhưng đồng dạng cũng có không ít côn trùng biến dị còn ương ngạnh sống sót. Đặc biệt là loài gián biến dị, đại bộ phận đều còn sống, chỉ có một bộ phận nhỏ bị Ma Viêm đốt chết mà thôi.