Nhạc Trọng nhìn nhóm người Ngũ Quỷ bang vây tới, lạnh lùng ra lệnh:
- Bọn hắn tới vừa lúc, lưu năm nhân chứng sống, tất cả đều giết đi!
- Dạ!
Trong mắt Hàn Tử Huyên thoáng hiện sát khí, dưới chân khẽ nhún, nhanh như một đầu thư báo hung tàn xông vào đám người Ngũ Quỷ bang. Nàng là cường giả tứ giai sơ cấp, một khi tức giận toàn lực ứng phó, quả thật cực kỳ khủng bố, chỉ thấy từng đạo tàn ảnh chớp động, trái tim từng tên bang chúng Ngũ Quỷ bang liền phá thành động lớn, trên mặt mang theo biểu tình vô cùng kinh ngạc không hiểu vì sao mình lại tử vong.
Trường Môn U nhìn thấy tiểu đệ của mình bị người xuyên tim, trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi, thân thể run rẩy lên:
- Thần chiến sĩ! Thần chiến sĩ tam giai! Đáng chết, nữ nhân này là Thần chiến sĩ tam giai!
Sắc mặt Trường Môn U đại biến kêu lên thảm thiết:
- Dừng tay! Dừng tay! Đừng giết! Năm người chúng ta chính là bộ hạ của tử tước đại nhân La Gia Hòa, nếu ngươi dám giết năm anh em chúng ta, tử tước sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Bốn huynh đệ Trường Môn gia đi tới bên người Trường Môn U, thân thể run rẩy nhìn cảnh tượng trước mắt. Ở trước mặt Hàn Tử Huyên, bọn hắn chẳng khác gì những con kiến, căn bản không ngăn cản được một kích của nàng.
Vừa nghe được lời nói của Trường Môn U, sắc mặt chị em Uông gia đại biến thất thanh:
- Tử tước!
Một gã tử tước ở trong Xích Huyết thành có địa vị cực kỳ tôn sùng, nếu đắc tội một gã tử tước đối với dân nghèo mà nói chính là tai họa ngập đầu.
Cho dù Nhạc Trọng có thể giết sạch đám cặn bã Ngũ Quỷ bang, nhưng vẫn còn có thành vệ quân cường đại. Hơn nữa nơi này nằm gần hai mươi cứ điểm, bên trong cường giả như mây, một khi cường giả xuất động Nhạc Trọng cũng chỉ còn con đường chết. Vừa nghĩ tới đây chị em Uông gia thoáng hiện vẻ tuyệt vọng.
Nhạc Trọng nhướng mày:
- Tử tước? Thú vị, đáng tiếc ngươi không nên uy hiếp ta. Xem ra ngươi là đầu lĩnh, như vậy trừ ngươi ra toàn bộ chết đi! Tử Huyên, lưu lại hắn, giết hết người còn lại!
Chỉ mới qua bảy giây thời gian, toàn bộ bang chúng Ngũ Quỷ bang đã bị Hàn Tử Huyên xuyên tim, mà bản thân nàng lại không hề dính giọt máu.
Vừa nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, thân hình Hàn Tử Huyên chợt lóe biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó trái tim huynh đệ của Trường Môn U đột nhiên nổ tung, từng dòng máu tươi bắn ra ngoài cơ thể sái đầy đất.
Nhìn thấy trái tim huynh đệ mình nổ bạo, Trường Môn U phát ra thanh âm thảm thiết tê tâm liệt phế:
- Không…Hưởng! Kiến! Vũ! Lộ!
- Nhìn thấy huynh đệ của ngươi bị giết, ngươi đã có thể sáng mắt!
Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe nháy mắt xuất hiện sau lưng Trường Môn U, một chưởng đem Khôi Lôi Phù trực tiếp vỗ lên gáy hắn.
Hai mắt Trường Môn U hoa lên, lập tức hôn mê, Khôi Lôi Phù liền dung nhập vào người hắn.
Nhạc Trọng tát mạnh lên mặt hắn, bị đau đớn Trường Môn U liền tỉnh lại.
Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:
- Đưa ta đến nơi ở của ngươi!
Hai mắt Trường Môn U vô thần cung kính đáp:
- Dạ, chủ nhân!
Theo Trường Môn U dẫn dắt, nhóm người Nhạc Trọng liền đi về hang ổ Ngũ Quỷ bang, chỉ lưu lại gần trăm thi thể đẫm máu nằm trong ngọn lửa.
Trên đường đi đại bộ phận người dân trong xóm nghèo sợ hãi nhìn theo Nhạc Trọng, Uông Trữ nhìn Hàn Tử Huyên trong mắt tràn ngập kỳ vọng, nàng cũng muốn trở thành nữ nhân mạnh mẽ như Hàn Tử Huyên.
Một gã bang chúng Ngũ Quỷ bang còn ở sào huyệt thấy Trường Môn U trở về tò mò hỏi:
- Lão đại đã về? Nhị gia bọn họ đâu?
Nhạc Trọng ra lệnh cho Hàn Tử Huyên:
- Không lưu tên nào!
Hàn Tử Huyên nhận được mệnh lệnh của hắn liền xông vào trong hang ổ Ngũ Quỷ bang điên cuồng giết chóc những tên bang chúng còn sống sót.
Không bao lâu, toàn bộ bang chúng Ngũ Quỷ bang đã bị giết sạch hoàn toàn.
Bên trong hầm ngầm biệt thự Nhạc Trọng phát hiện có mấy chục mỹ nữ tuổi tác không đồng đều bị giam trong lồng sắt, lớn khoảng hơn ba mươi mà nhỏ chỉ khoảng mười một mười hai tuổi. Những mỹ nữ kia nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện trong mắt đều mang theo vẻ hoảng sợ, Nhạc Trọng mở cửa lồng giam sau đó mặc cho những mỹ nữ kia rời đi.
Đại bộ phận mỹ nữ vừa nghe được Nhạc Trọng đã giết chết bốn huynh đệ Trường Môn gia sắc mặt đại biến, lập tức rời khỏi, chỉ có hơn ba mươi người không nhà để về lưu lại nơi đó.
Nhạc Trọng ngồi trên sô pha nhìn Trường Môn U đã biến thành khôi lỗi, hỏi:
- Quan hệ giữa ngươi cùng La Gia Hòa như thế nào?
Trường Môn U cung kính nói:
- Chủ nhân, La Gia Hòa vốn là chủ nhân của năm anh em chúng tôi. Chúng tôi phụ trách ở lại trong xóm nghèo tìm kiếm những cô gái thanh xuân xinh đẹp cung cấp cho hắn hưởng lạc!
Nhóm nữ nhân xinh đẹp đứng nơi đó nghe được lời nói của Trường Môn U, trong mắt đều hiện lên vẻ cừu hận, các nàng đều bị người của Ngũ Quỷ bang bắt về nơi đây. Trong đó có không ít người đều bị Ngũ Quỷ bang biến thành nhà tan cửa nát, hiện tại các nàng mới biết được là do có một gã tử tước muốn thỏa mãn dục vọng của mình nên gây ra chuyện thế này.
Nhạc Trọng hỏi:
- Các ngươi làm sao liên hệ với hắn?
Trường Môn U đáp:
- Ngày đầu tiên mỗi tháng hắn sẽ phái người tới chỗ của tôi lấy đi những nữ nhân kia. Qua thêm bốn ngày nữa là ngày hắn phái người đến Ngũ Quỷ bang lấy người. Một năm chúng tôi chỉ có một lần cơ hội chủ động liên hệ hắn, cơ hội này chúng tôi đã dùng qua. Cho dù bây giờ chúng tôi có muốn liên lạc với hắn thì hắn cũng sẽ không thèm để ý tới!
Nhạc Trọng nghe vậy trong mắt như có suy nghĩ, tiếp tục hỏi thăm một ít tình báo về Xích Huyết thành.
Trường Môn U ở trong khu xóm nghèo nhưng lại là tâm phúc của gã tử tước kia, hắn không dám nói hiểu rõ Xích Huyết thành như lòng bàn tay, nhưng một ít thường thức cơ bản hắn cũng hiểu thập phần rõ ràng.
Trong Xích Huyết thành tổng cộng có bốn mươi vạn dân cư, thành chủ chính là hầu tước Vương Ngọc Phong, trong thành có được một vạn thành vệ quân, mỗi người đều là chiến sĩ hổ lang chi sư có sức chiến đấu kinh người. Thậm chí bên trong thành vệ quân có được cả cường giả tứ giai.
Trong Xích Huyết thành có sáu đại gia tộc, tử tước La Gia Hòa chính là gia chủ La gia trong sáu đại gia tộc kia, La gia quyền thế ngập trời, ngoại trừ năm đại gia tộc còn lại không có ai được bọn hắn xem vào trong mắt.
Trong xóm nghèo ngoại trừ Ngũ Quỷ bang còn có lớn nhỏ gần trăm bang phái, những bang phái kia đều là ác bá, có chút người là thế lực khu bình dân cùng khu quý tộc, có vài người ngay cả Trường Môn U cũng không dám trêu chọc.
Đồng thời Nhạc Trọng còn tìm hiểu được trong thành chủ phủ Xích Huyết thành có một cỗ điện não trung ương, phụ trách nắm giữ toàn bộ Xích Huyết thành trong tay.
Sau khi lấy được những tin tình báo kia, Nhạc Trọng liền bắt đầu chuẩn bị.
Vào ban đêm, khi bóng tối bao phủ mặt đất, đại bộ phận địa phương trong Xích Huyết thành đèn đuốc sáng ngời.
Nhạc Trọng nương bóng đêm lặng lẽ thông qua tuyến giao giới giữa hai khu C cùng D, nhanh chóng di chuyển tới khu B, không bao lâu sau giới tuyến khu C cùng B đã xuất hiện ngay trước mắt hắn.