Lúc này đại bộ phận thành vệ quân đã lui vào nội thành chống cự, nhưng năm Thu Hoạch Giả không ngừng phóng ra điện từ pháo uy lực thật lớn mạnh mẽ phá hủy những công sự che chắn.
- Xem ra đến lượt chúng ta ra mặt.! Đi thôi.!
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn lên màn hình điện tử, cầm Bạch Y nhanh chóng đi ra ngoài.
Vương Ngọc Phong cũng đi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Sau khi Bạch Y khống chế điện não trung ương Xích Huyết thành, toàn bộ thành lũy ngầm đều biến thành cạm bẫy tử vong, cho dù là Thu Hoạch Giả cường đại tiến vào bên trong cũng sẽ bị đủ loại hỏa lực hung mãnh tê thành nát vụn, căn bản không cần Nhạc Trọng bận tâm phòng ngự nơi này.
Sở dĩ trước đó Nhạc Trọng dễ dàng lẻn vào trong thành lũy ngầm, là vì hắn có được Bạch Y, một đường khống chế toàn bộ trang bị điện tử phòng ngự nên hắn mới có thể thoải mái lẻn vào bên trong, nếu đổi lại là cường giả ngũ giai khác căn bản không khả năng làm được như thế.
- Đi chết đi! Đi chết đi!
Trước cửa thành chủ phủ, Tiễn Thành giống như ma quỷ điên cuồng rít gào, hóa thành mũi tên sắc bén hướng nội thành đâm tới, những nơi hắn đi qua các thành vệ quân đều bị hắn xé thành dập nát.
Nhìn vẻ hung ác tuyệt luân cơ hồ sở hướng vô địch của hắn, sĩ khí của thành vệ quân hỏng mất, bỏ chạy vào bên trong. Cũng có thành vệ quân quỳ xuống cầu xin đầu hàng.
Nhân loại dù sao không phải là máy móc, quân đội nhân loại cho dù dũng mãnh thế nào nhưng một khi thương vong tăng cao sẽ làm sĩ khí hỏng mất. Hơn nữa thành vệ quân cũng không phải đối mặt đại địch sinh tử như Khủng Long nhân mà cùng là nhân loại, vì vậy ảnh hưởng tới lòng liều mạng chiến đấu của bọn họ.
- Dừng tay!
Nương theo sau thanh âm quát lạnh, nguyên bản những vũ khí phòng ngự tự động đang yên lặng ở lối vào đột nhiên hướng phản quân đang xung phong bắn tới.
Tiễn Thành đang hung hăng như mãnh hổ xông qua chứng kiến trang bị điện tử phòng ngự lóe sáng, sắc mặt đại biến, thân hình chợt lóe nhảy sang một bên.
Người chỉ huy phản quân lão Lý sắc mặt đại biến lớn tiếng gầm rú:
- Ẩn núp! Ẩn núp! Thu Hoạch Giả lên!
Mấy trăm phản quân liền tản ra, lăn vào sau công sự che chắn.
- Thu Hoạch Giả công kích! Vì sao không công kích?
Thật lâu không nhìn thấy Thu Hoạch Giả tấn công, lão Lý rít gào quay đầu nhìn, thấy được một màn khiến toàn thân hắn băng sương, năm Thu Hoạch Giả trực tiếp mở ra khoang điều khiển, cơ giáp khổng lồ nắm lấy điều khiển viên bên trong, những cơ quan pháo la
-de trên cơ giáp đều quay họng súng chĩa thẳng vào nhóm phản quân.
Lão Lý nhìn thấy dị trạng của năm Thu Hoạch Giả tay chân băng sương, trong lòng tràn ngập hàn ý nghĩ thầm:
- Vệ tinh! Quyền chưởng khống vệ tinh đã bị bọn hắn đoạt trở về!
Chỉ có nắm giữ vệ tinh trong tay mới có tình huống chính Thu Hoạch Giả bắt giữ cả điều khiển viên bên trong cướp đoạt lực lượng của bọn họ.
Thật nhiều chiến sĩ phản quân chứng kiến một màn này, trong lòng lạnh lẽo, tràn ngập tuyệt vọng.
Lần này sở dĩ phản quân có thể dễ dàng công phá vào nội thành cũng bởi vì họ cướp được quyền khống chế vệ tinh, đột nhiên cướp được quyền điều khiển năm Thu Hoạch Giả vào trong tay. Họ cũng dựa vào uy lực của năm Thu Hoạch Giả mà tấn công vào thành, vì vậy mới đi tới được tận nội thành.
Lúc này năm Thu Hoạch Giả lại bị Xích Huyết thành cướp đoạt lại quyền chỉ huy, hơn nữa gián điệp trong nội thành bị quét sạch, phản quân không còn cơ hội đạt tới thắng lợi.
Bên trong những máy truyền cảm giám thị từ nội thành bắn ra những hình chiếu rơi trên mặt đất, ngưng tụ thành hình ảnh của Vương Ngọc Phong, hắn lạnh băng quan sát nhóm phản quân lên tiếng:
- Đầu hàng đi! Các ngươi đầu hàng với ta, ta đáp ứng cho các người con đường sống!
Tiễn Thành nhổ bãi nước bọt vẻ mặt không phục quát lớn:
- Phi! Tên nhát gan, có dũng khí tự mình theo ta một trận chiến! Nếu ngươi một mình đấu thắng ta, ta lập tức đầu hàng. Chơi một hình ảnh đi ra, tính là anh hùng hảo hán gì, đồ nhát gan!
Vương Ngọc Phong thản nhiên nói:
- Huyết Lạc Vệ đang đi tới nơi này, nếu các người còn ngoan cố, không cần ta động thủ, bọn hắn tự nhiên sẽ giết sạch các người. Hiện tại đầu hàng các người còn một tia sinh cơ!
- Huyết Lạc Vệ!
Nghe được tên này toàn bộ phản quân đều đại biến, sắc mặt như tro tàn, hoàn toàn đánh mất chiến ý.
Huyết Lạc Vệ chính là chiến sĩ tinh nhuệ nhất trong hai mươi cứ điểm, mỗi một người đều là cường giả từ trong núi thây biển máu đi ra, đồng thời đều có chiến lực Thần chiến sĩ tam giai đỉnh phong, trên thân còn mặc cường hóa trang giáp tam giai.
Mỗi một cao thủ trong Huyết Lạc Vệ đều mạnh mẽ chẳng khác gì quái vật, cho dù không mặc chiến giáp cường hóa cũng có thể đối chiến với chiến sĩ Khủng Long nhân. Bọn họ là bộ đội tinh nhuệ nhất của hai mươi cứ điểm liên hoàn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, phản quân ở trước mặt Huyết Lạc Vệ căn bản không chịu nổi một kích. Hơn nữa Huyết Lạc Vệ còn có một đặc điểm chính là cực kỳ hung tàn, chẳng những hung tàn đối với Khủng Long nhân, bọn hắn trấn áp nhân loại phiến loạn đồng dạng cũng hung ác, trong tay cơ hồ không lưu lại người sống.
Nếu như năm Thu Hoạch Giả còn nằm trong tay phản quân, ít nhất phản quân còn năng lực đối chiến với Huyết Lạc Vệ, nhưng hiện tại năm Thu Hoạch Giả bị nắm trong tay thành vệ quân, phản quân căn bản không phải đối thủ của bọn họ.
Đột nhiên từ sau lưng phản quân truyền tới thanh âm tiếng hô tuyệt vọng:
- Huyết Lạc Vệ! Là Huyết Lạc Vệ, bọn hắn từ phía sau bọc đánh tới!
Một tiếng hô này đã đánh bại phòng tuyến tâm lý của phản quân, lão Lý thở dài một tiếng, ném ra chiến mâu trong tay, nhìn Vương Ngọc Phong lớn tiếng nói:
- Vương Ngọc Phong, chúng tôi đầu hàng. Ông cần nhớ kỹ lời hứa bảo trụ mạng của các huynh đệ chúng tôi. Nếu không tôi thành quỷ cũng không bỏ qua cho ông!
Vương Ngọc Phong lạnh băng nói:
- Bỏ vũ khí xuống! Hai tay ôm đầu, lập tức đầu hàng!
Lão Lý thở dài một tiếng nhìn chung quanh ra lệnh:
- Bỏ vũ khí xuống.!
Phản quân liếc nhau trầm mặc, ném vũ khí xuống đất, hai tay ôm đầu lựa chọn đầu hàng.
Cho dù là Tiễn Thành cũng oán hận ném chiến mâu xuống đất, hai tay ôm đầu.
Tuy Tiễn Thành dũng mãnh thiện chiến nhưng không phải kẻ ngu xuẩn, năm Thu Hoạch Giả đều có đủ lực lượng xử lý toàn bộ bọn họ, hơn nữa còn có Huyết Lạc Vệ, dù bọn họ liều mạng cũng chỉ còn con đường chết.
Lúc này trong thành chủ phủ đi ra nhiều binh lính bắt đầu tiếp quản nhóm phản quân.
Không bao lâu sau một đội ngũ chừng trăm người, toàn bộ mặc chiến giáp cường hóa tam giai, cầm chiến mâu, trên người mang theo cỗ sát khí hung lệ cùng mùi máu tươi nồng đậm ngồi trên xe máy siêu cấp khảm hai khẩu pháo la
-de vô cùng uy phong chạy nhanh tới chiến trường.
Đội ngũ kia chính là Huyết Lạc Vệ, trong mắt họ chớp động quang mang thị huyết, gắt gao nhìn chằm chằm phản quân đang ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất như nhìn những con sơn dương chờ làm thịt, sát khí trên người khởi động, chỉ đợi mệnh lệnh của đầu lĩnh liền xông lên đem toàn bộ phản quân giết hết sạch sẽ.