Cổ Dư tiếp nhận hai trăm Khôi Lỗi Phù cùng cốt tủy biến dị thú ngũ giai đờ đẫn đáp:
- Dạ, chủ nhân!
Người bị Khôi Lỗi Phù khống chế chỉ là công cụ hành động hoàn thành nhiệm vụ, những cảm xúc tỏ lòng trung tâm gì đó hoàn toàn không có.
Nhạc Trọng vừa nghĩ tới chính mình phải hủy diệt bộ đội tinh nhuệ như Huyết Lạc Vệ trong lòng liền dâng lên một trận tiếc hận:
- Huyết Lạc Vệ sao? Thật đáng tiếc, nếu như lực lượng võ trang này có thể nắm giữ trong tay ta thì thật tốt biết bao!
Sáng sớm hôm sau, Cổ Dư mang theo một trăm Huyết Lạc Vệ ngồi lên xe máy siêu cấp võ trang chạy về cứ điểm, không ai chú ý tới bên cạnh Cổ Dư xuất hiện một gã kỵ sĩ xa lạ.
Bên trong cứ điểm thứ hai mươi, cũng là đạo phòng tuyến cuối cùng đi vào Vân Châu, tòa cứ điểm thật lớn hoàn toàn xây dựng bằng bê tông hợp kim, cao tới 300m, đem Vân Châu cùng mười chín cứ điểm khác hoàn toàn cách ly.
Chỉ cần cứ điểm hai mươi đóng cửa, mười chín cứ điểm còn lại không còn nhận được tiếp tế từ Vân Châu. Vì thế những đại tướng ở những cứ điểm phía trước cho dù nổi lên lòng phản nghịch, cứ điểm này chỉ cần đóng cửa đối với mười chín cứ điểm kia chính là tai họa ngập đầu. Địa vị của cứ điểm này thập phần mấu chốt, chỉ cần nắm giữ cứ điểm hai mươi, Ngụy Minh Thanh không cần sợ hãi bị đại tướng nơi tiền tuyến tạo phản, bởi vậy nơi này là do chiến sĩ Huyết Lạc Vệ tâm phúc của hoàng đế Vân Châu Ngụy Minh Thanh nắm giữ.
- Cổ thống lĩnh, mời xuống xe nhận kiểm tra!
Cổ Dư vừa mang theo một trăm tinh nhuệ đi tới trước cửa cứ điểm hai mươi, bốn gã chiến sĩ tiến lên ngăn cản hắn.
Cổ Dư yên lặng gật đầu bước xuống xe, hướng cửa thành đi qua.
Phòng ngự của cứ điểm hai mươi vô cùng sâm nghiêm, mỗi người ra vào đều phải kiểm tra nghiêm khắc, dù là đại tướng cầm binh như Cổ Dư cũng không ngoại lệ.
Kiểm tra nghiêm khắc như vậy là vì ở trong thế giới này không ít nhân loại đều thức tỉnh dị năng, dị năng thật quái lạ, có thể có năng lực biến thân thành người khác thật sự không ít.
Nhưng gương mặt tuy có thể biến hóa, nhưng vân tay, gien, tròng mắt lại không thể thông qua dị năng biến hóa, bởi vậy khi tiến vào cứ điểm hai mươi đều phải nhận thật nhiều kiểm tra.
Từng chiến sĩ rất nhanh thông qua kiểm tra, Nhạc Trọng cũng không chút sợ hãi hướng những trang bị kiểm tra đi tới.
- Huyết Lạc Vệ: Trương Lập! Vân tay phù hợp, gien phù hợp, tròng mắt phù hợp, thông qua!
Từng đạo điện quang đảo qua trong thân thể Nhạc Trọn, sau đó thanh âm thông báo đủ tư cách vang lên.
Nhạc Trọng thông qua kiểm tra dễ dàng lẫn vào bên trong cứ điểm hai mươi. Hắn có được siêu cấp nhân công trí năng Bạch Y, nếu muốn đột phá những kiểm tra thế này thật sự vô cùng đơn giản.
Lúc trước khi hắn tiến vào Vân Châu từng đi ngang qua cứ điểm hai mươi này một lần, nhưng lần đó hắn chỉ có thể đi dọc theo đường thẳng mà không được tùy tiện nhìn lung tung.
Lần này sau khi hóa thân thành Huyết Lạc Vệ, hắn mới có thể tinh tế quan sát tình huống nội bộ của cứ điểm hai mươi này.
Bên trong tòa thành, ngoại trừ tạo ra thông đạo dành riêng cho Thu Hoạch Giả cùng xe thiết giáp qua lại, nơi nơi đều xây dựng thành lũy lớn nhỏ vĩnh cố, lộ ra những lỗ châu mai tối om.
Chung quanh cứ điểm hai mươi nơi nơi đều trang bị súng la
-de tự động, điện từ pháo, kích quang thương, toàn bộ đều là vũ khí tự động, cho dù cường giả tứ giai dám giương oai tại đây cũng lập tức bị miểu sát.
Từng Huyết Lạc Vệ thần sắc lẫm nhiên không ngừng tuần tra trong tòa thành, ánh mắt tràn ngập cảnh giác bất kỳ một người ngoài nào đến cứ điểm.
Một trăm Huyết Lạc Vệ đi theo Cổ Dư thật nhanh đã quay về phòng mình, Cổ Dư mang theo Nhạc Trọng một đường đi thẳng tới tận trung tâm doanh trại.
Cổ Dư là một trong mười thống lĩnh Huyết Lạc Vệ, trên đường đi chỉ bị kiểm tra vài lần sau đó cho qua. Không bao lâu hắn đã đi tới trước một lô cốt cao hơn hai mươi thước, hình dạng giống quả trứng, là kiến trúc hoàn toàn sử dụng máy móc kiến tạo thành.
Trước bảo lũy có bốn gã chiến sĩ canh gác, trên thân mặc chiến giáp cường hóa tứ giai, đeo chiến đao cường hóa, uy vũ bất phàm, tản ra khí tức lạnh thấu xương.
- Cao thủ! Bốn người này đều là cao thủ!
Nhạc Trọng nhìn thấy bốn gã Huyết Lạc Vệ ánh mắt co rụt lại, hắn từ dáng vẻ của bốn gã chiến sĩ phỏng đoán ra họ là cao thủ cực kỳ mạnh mẽ, chỉ sợ thực lực không kém hơn Cổ Dư bao nhiêu. Nói cách khác bốn người này phỏng chừng đều là cường giả tứ giai.
Trong nhân loại tại Thanh Châu, bất kỳ một gã cao thủ tứ giai nào nếu không phải bá chủ một phương cũng là cao thủ đứng đầu. Nhưng ở trong Huyết Lạc cứ điểm này, hộ vệ cho một gã đại tướng quân lại là bốn cao thủ tứ giai, cho thấy rõ nội tình đáng sợ của nhân loại tại Vân Châu. Nếu không bàn về khoa học kỹ thuật của Vân Châu, số lượng cao thủ là cực mạnh mà Nhạc Trọng từng thấy qua.
Cho dù Nhạc Trọng đã tiến hóa thành cường giả ngũ giai nhưng một khi bị bại lộ tại Huyết Lạc cứ điểm này cũng sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
Một gã chiến sĩ tiến lên ngăn cản Cổ Dư:
- Cổ thống lĩnh, xin dừng bước, ngài có chuyện gì?
Cổ Dư trầm giọng nói:
- Tôi có chuyện quan trọng cơ mật cần báo cáo với Âu Dương đại tướng quân, thỉnh thông báo một tiếng. Vị này cũng là người biết tình báo, cần phải cùng đi vào!
Tên chiến sĩ hướng một phòng nhỏ chỉ chỉ nói:
- Tôi hiểu được, tôi đi hội báo! Cổ thống lĩnh, mời qua bên kia dỡ xuống trang bị trên người của ông!
Trang bị vũ khí đối với nhân loại thân thể gầy yếu mà nói thập phần trọng yếu, nếu Cổ Dư cởi ra chiến giáp cường hóa tứ giai trên người cùng lưu lại vũ khí, tuyệt đối không phải là đối thủ của bốn gã thân vệ của Âu Dương Vô Diệt.
Bất kỳ gã đại tướng quân nào đều được thủ vệ thật nghiêm khắc, rất khó có cơ hội giết chết bọn hắn.
- Tôi hiểu được!
Cổ Dư gật gật đầu cùng Nhạc Trọng đi vào căn phòng kia, bỏ đi trang bị trên người, đồng thời đặt chiến mâu sang bên, cùng Nhạc Trọng ngồi trong phòng nhỏ chờ đợi.
Không bao lâu sau một gã chiến sĩ đi vào phòng nói:
- Đại nhân triện kiến hai vị, mời!
Cổ Dư cùng Nhạc Trọng đứng lên yên lặng đi theo tên chiến sĩ ra ngoài.
Sau khi đi vào thành lũy hình quả trứng kia, Nhạc Trọng nhìn thấy bên trong trải rộng đủ loại trang bị phòng ngự tự động, đồng thời trên đường đi đều có chiến sĩ tuần tra canh gác, mỗi người có thân thủ không kém thân vệ đứng gác bên ngoài.
- Nơi này thậm chí có nhiều cao thủ như vậy, thật không biết Thiên Đô thành làm sao bồi dưỡng?
Nhạc Trọng nhìn những cao thủ tứ giai không ngừng ra vào, trong lòng dâng lên dự cảm bất tường, hắn mơ hồ đoán được những cường giả nhân loại tụ tập nhiều như vậy chỉ sợ do Vân Châu dùng một ít thủ đoạn mạnh mẽ chế tạo ra tới.
Thân thể nhân loại yếu ớt, cho dù có được pháp môn tu luyện đầy đủ nếu muốn đạt tới tứ giai thập phần khó khăn.