- Huyết Lạc Vệ! Bọn họ là Huyết Lạc Vệ! Huyết Lạc Vệ đã giết tới!
- Là Huyết Lạc Vệ!
- Chúng ta là quân đội bạn, vì sao công kích chúng ta?
- …
Cuộc chiến kéo dài kịch liệt chưa đầy mười phút ngàn tên tàn binh phía sau như nước thủy triều chạy tán loạn khắp bốn phương tám hướng.
Tố chất của chiến sĩ Trường Thanh thành thua kém xa Huyết Lạc Vệ, hơn nữa bọn hắn cũng không có trọng trang bị, lại không hề đề phòng, dễ dàng bị Hàn Sắc mang binh đánh tan, bỏ chạy tứ tán.
Lão Vương nhìn thấy tàn binh chạy ngang qua, trong mắt thoáng hiện sợ hãi, bắt lấy cô bé kéo lên xe:
- Đi theo tao!
Cô bé tuy yếu ớt nhưng vẫn liều mạng giãy dụa, căn bản không thể phản kháng.
Đúng lúc này một đạo điện từ pháo từ phương xa oanh tới, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu lão Vương, máu tươi văng khắp nơi, tưới ướt thân thể cô bé.
Cô bé quay đầu nhìn lại, thấy được Hàn Sắc trong bộ quân trang màu đen, ngồi trên xe máy cường hóa, mặc trang giáp cường hóa tam giai nhìn qua uy phong lẫm lẫm hướng bên này chạy nhanh tới.
Đi tới trước người cô bé, Hàn Sắc hỏi:
- Em không sao chứ?
Cô bé gật gật đầu.
Hàn Sắc nhìn chung quanh không thấy người thân của cô bé, trong lòng thầm thở dài nói:
- Lên đây đi!
Những cô bé không có cha mẹ thế này Hàn Sắc đã nhìn thấy qua rất nhiều.
Cô bé đột nhiên thập phần nhanh nhẹn bò lên xe máy cường hóa của nàng.
Hàn Sắc suất lĩnh tám trăm chiến sĩ dùng Huyết Lạc Vệ làm tiên phong, dễ dàng đánh bại bộ đội Trường Thanh thành, cử hai trăm Huyết Lạc Vệ tiếp tục truy kích tàn binh, đồng thời phái ba trăm chiến sĩ tập hợp dân nghèo chạy tán loạn.
Dưới sự nỗ lực của Hàn Sắc, dân chúng cuối cùng được tập hợp, số lượng cao hơn mười vạn, nếu muốn tụ tập họ thật sự không đơn giản.
Một nữ chiến sĩ đi tới bên người Hàn Sắc hội báo:
- Hàn đoàn trưởng, hai mươi dặm phía trước phát hiện được một chi bộ đội, theo phân tích binh lực cao tới ba ngàn người, hẳn là bộ đội tiếp viện Trường Thanh thành!
Một gã quan quân đi theo bên cạnh lo lắng hỏi:
- Làm sao bây giờ? Đoàn trưởng, hay chúng ta triệt trước đã!
Binh lực trong tay Hàn Sắc chỉ có tám trăm người, trong đó còn phái ra hai trăm đi thanh tẩy tàn binh, ba trăm người đang duy trì trật tự, binh lực cơ động chỉ còn ba trăm người.
Trong mắt Hàn Sắc hiện lên vẻ quyết tuyệt nói:
- Không! Chúng ta không thể triệt! Hiện tại tôi lập tức mang binh đi đánh bọn hắn, các anh tiếp tục duy trì trật tự!
Đám người khổng lồ vừa trải qua một lần hỗn loạn, đã có hơn hai ngàn dân chúng chết trong giẫm đạp cùng bỏ trốn, còn có hơn tám ngàn dân chúng biến mất tại dã ngoại.
Nếu tiếp tục phát sinh hỗn loạn, chỉ sợ sẽ tạo thành bạo động, làm vô số người tử vong.
Hàn Sắc vừa làm ra quyết định liền ngồi trên xe máy cường hóa dẫn theo ba trăm Huyết Lạc Vệ cùng hai Thu Hoạch Giả nhanh như mũi tên nhọn hướng phía trước phóng đi.
Tốc độ xe máy cường hóa cực kỳ khủng bố, thật nhanh đã qua hai mươi dặm, Hàn Sắc nhìn thấy bộ đội tiếp viện của đối phương xuất hiện phía trước.
Xe máy cường hóa đều được khảm tinh hạch nhị giai, không phải mỗi chiến sĩ đều có thể sử dụng loại phương tiện giao thông này. Đối với bộ đội bình thường mà nói xe vận binh mới là phương tiện giao thông thông dụng nhất của họ.
- Công kích!
Hàn Sắc vừa xông vào tầm bắn, liền khống chế xe của mình bắn ra tia la
-de hướng xe vận binh oanh tới.
Huyết Lạc Vệ đồng dạng thúc giục xe máy cường hóa hướng xe vận binh bắn phá.
Bị tia la
-de oanh kích, xe vận binh bọc thép liền bị oanh tới vết thương chồng chất, nơi nơi đều là lỗ thủng, không ít chiến sĩ bị xỏ xuyên qua chết ngay tại chỗ.
Giờ khắc này sự thiếu hụt của súng la
-de liền lộ đi ra, tuy lực xỏ xuyên mạnh mẽ nhưng không làm được như trọng pháo chỉ một phát liền oanh cả xe thành nát vụn.
Chỗ thiếu hụt này lập tức dược hai Thu Hoạch Giả ở sau lưng bù đắp lại, hai vai bọc thép cơ giáp vừa mở ra, từng viên đạn đạo tự động như mưa tuôn thẳng về hướng xe vận binh.
Mỗi viên đạn đạo tự động rơi xuống xe vận binh phát ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, đem cỗ xe vận binh kể cả binh lính hoàn toàn cắn nuốt.
Hai Thu Hoạch Giả chẳng khác gì hai cỗ pháo đài di động hung mãnh tuyệt luân, mấy chục chiếc xe vận binh vừa tiếp xúc lập tức bị nổ thành nát vụn, vô số chiến sĩ tan xương nát thịt.
- Thu Hoạch Giả! Là Thu Hoạch Giả! Nơi này làm sao có được Thu Hoạch Giả? Đáng chết!
- Lui lại! Mau lui!
- …
Đột nhiên rơi vào đả kích, đội ngũ kia lập tức hỏng mất, thương vong đã vượt qua 30%, hơn nữa họ chưa từng trải qua những cuộc chiến quá kịch liệt, vừa đối diện với thương vong lớn như vậy tinh thần liền tan vỡ.
Thật nhiều chiến sĩ tranh đoạt xe điên cuồng bỏ chạy, lưu lại đồ quân nhu kể cả xe tải hạng nặng đều bị ném bỏ.
Hàn Sắc nhìn thấy đội quân đối phương bị đánh tan tác trong lòng thả lỏng, nàng dùng binh lực ba trăm người mạnh mẽ tấn công ba ngàn người, trong lòng nàng cũng phải thừa nhận áp lực cực lớn. Một khi nàng thất bại chỉ sợ đội ngũ bình dân khổng lồ kia phải rơi vào kiếp nạn.
Lần này Hàn Sắc có thể lấy được thắng lợi là nhờ ưu thế đánh bất ngờ. Đặc biệt hai Thu Hoạch Giả nhờ có Bạch Y chỉ dẫn chính xác phá hủy đại bộ phận xe vận binh của kẻ địch, khiến địch nhân thương vong thật lớn nên mới khiến kẻ địch tan vỡ tháo chạy.
Hàn Sắc nhìn đội ngũ binh sĩ bị hỏng mất, trong lòng chợt hiểu ra:
- Đây hẳn không phải là viện binh mà là đội hộ vệ. Bọn hắn bảo hộ đồ vật bên trong xe kia!
Hàn Sắc nhanh chóng đi tới mở những chiếc xe được bảo hộ nghiêm ngặt kia, vừa nhìn thấy liền hít sâu một hơi rét lạnh, ngay sau đó ánh mắt chớp động vẻ mừng như điên.
Bên trong những cỗ xe kia chuyên chở chính là Thu Hoạch Giả. Trong ba mươi xe tải hạng nặng cũng có được ba mươi Thu Hoạch Giả.
Sức chiến đấu của Thu Hoạch Giả cực kỳ kinh người, nhưng muốn chế tạo cũng cực kỳ khó khăn. Bên trong vật chất có thật nhiều linh kiện đều là kim loại hiếm, thậm chí còn cần tài liệu trên thân biến dị thú ngũ giai mới có thể chế tạo hoàn thành.
Cả Vân Châu một năm nhiều nhất chỉ sản xuất ra được năm Thu Hoạch Giả, ba mươi cỗ cơ giáp hiện tại tương đương sản lượng sáu năm của Vân Châu.
Hàn Sắc nhanh chóng bắt lại một gã tù binh dò hỏi:
- Số hàng này các ngươi muốn vận chuyển đi đâu?
Tên tù binh thành thật khai báo:
- Chúng tôi cần vận chuyển tới Thiên Đô hoàng thành!
- Cấp trên có nói với các ngươi số hàng hóa vận chuyển là Thu Hoạch Giả hay không?
- Không có, cấp trên chỉ cho chúng tôi hộ tống xe đến Thiên Đô hoàng thành mà thôi!
- Nguồn gốc số hàng này ngươi có biết hay không?
- Không biết!
Hàn Sắc triệu tập thêm vài tên tù binh thẩm vấn cũng không nhận được tin tức gì, nàng đành bỏ qua, đem tình báo nàng nắm giữ thông qua điện não báo về cho Nhạc Trọng.
- Có chuyện gì sắp xảy ra rồi sao?
Nhạc Trọng nhận được tin tức, cảm giác mẫn tuệ cho hắn biết bên Thiên Đô thành sắp xảy ra chuyện gì đó. Nhưng hiện tại hắn đang ở cứ điểm biên cương, đối với việc trong Thiên Đô xảy ra chuyện gì căn bản không chút tin tức.