Mị Ảnh nhấc đầu nhìn chằm chằm La Hải oán hận nói:
- Ta đã đầu hàng, nhớ kỹ lời ngươi nói thả bọn họ!
La Hải nhìn Mị Ảnh, trong mắt chớp động vẻ vui sướng điên cuồng cười ha hả:
- Ha ha ha! Ngu xuẩn, Mị Ảnh, ngươi đúng là ngu ngốc. Ngươi không phải hiểu rất rõ tác phong của chúng ta sao? Nói cho ngươi biết, cho dù ngươi đầu hàng người bên dưới cũng chỉ có con đường chết, bọn hắn đều sẽ biến thành huyết mật giúp bệ hạ tiến hóa!
Trong mắt Mị Ảnh thoáng hiện vẻ tuyệt vọng mắng lớn:
- Đê tiện, vô sỉ! Ngươi là tên súc sinh!
Trong mắt La Hải hiện dâm quang ôm Mị Ảnh cười to:
- Ha ha ha! Mắng chửi đi, tiểu tiện nhân! Tùy tiện ngươi mắng! Mị Ảnh, ta đã sớm muốn nếm thử hương vị của ngươi. Đáng tiếc địa vị của ngươi luôn cao hơn ta. Lần này ngươi thật ngu xuẩn, lại tự mình chạy ra khỏi hoàng thành. Nếu không phải như vậy ta còn không cách nào lên ngươi đâu. Hiện tại ngươi lại ngây ngốc đi tìm cái chết, thật sự là ngu ngốc, ha ha ha! Xem ra đầu của ngươi ngoại trừ giết người không còn tác dụng gì. Ha ha ha!
Oanh! Oanh! Oanh!
Nương theo thanh âm tiếng nổ vang, bom năng lượng lập tức nổ tung lộ ra một con đường đi thông dưới lòng đất.
Hơn mười chiến sĩ nhanh chóng đào ra một động lớn, đi vào trong lòng núi, không bao lâu hơn hai trăm người áo quần rách rưới tản ra mùi hôi thối từ trong lòng núi bị áp giải đi ra, bọn họ nhìn thấy nhóm chiến sĩ bên ngoài trong mắt tản ra vẻ sợ hãi vô tận.
La Hải một tay bóp cằm Mị Ảnh trong mắt chớp động vẻ nóng rực điên cuồng:
- Xem! Đây là những người mà ngươi muốn bảo vệ. Mị Ảnh, trước kia ngươi giống như con thiên nga trắng cao cao tại thượng, chưa từng liếc mắt nhìn ta. Ta bày tỏ tình yêu với ngươi, ngươi đều không thèm nhìn tới. Ngươi có biết ta tức giận thế nào sao? Ngươi có biết ta hận ngươi thế nào sao?
Mị Ảnh trừng mắt nhìn La Hải phun ngụm nước bọt lên mặt hắn:
- Phi! Ngươi là tên biến thái!
La Hải đưa tay sờ soạng nước bọt của Mị Ảnh, biến thái liếm một chút, trong mắt điên cuồng:
- Ha ha! Ha ha! Ngươi vẫn kiêu ngạo như vậy, ngay cả nhìn cũng không muốn liếc mắt nhìn ta. Tốt! Tốt! Thật tốt quá, đợi lát nữa ta phải ở chỗ này lên ngươi ngay trước mặt những kẻ mà ngươi muốn bảo vệ, cho bọn hắn đều nhìn thấy bộ dáng dâm đãng của ngươi!
Dứt lời, La Hải đưa tay xé mạnh, trực tiếp xé áo Mị Ảnh lộ ra da thịt trắng như tuyết.
Trong mắt Mị Ảnh rốt cục lộ ra tia sợ hãi, vừa nghĩ tới nàng phải ở trước mặt công chúng bị La Hải cưỡng bức nàng đã khủng hoảng:
- Không! Không!
Đám chiến sĩ chung quanh thấy cảnh này hơi thở cũng ngưng lại, ánh mắt nhìn lên làn da trắng muốt của Mị Ảnh không thể di dời.
Trước khi Mị Ảnh trốn ra khỏi hoàng thành, là thích khách vương bài cao cao tại thượng. Địa vị của nàng vượt xa đám chiến sĩ này, chẳng những nàng có được thực lực cường đại, đồng thời còn có vóc dáng tuyệt mỹ, là nữ thần trong mộng của rất nhiều người.
Vừa nghĩ tới nữ thần cao cao tại thượng sắp bị bọn hắn chà đạp trước mắt mọi người, đám chiến sĩ đều cảm thấy máu huyết sôi trào, hơi thở trở nên dồn dập.
Mà các thôn dân nhìn thấy cảnh này trong mắt tràn ngập tuyệt vọng, thần hộ mệnh duy nhất của họ đã bị bắt, chờ đợi họ sẽ là vận mệnh vô cùng bi thảm.
Ngay lúc ánh mắt mọi người nhìn lên Mị Ảnh, đột nhiên sau lưng đám ngươi toát ra một thân ảnh, lướt ngang qua người một gã chiến sĩ.
Thân ảnh kia vừa lướt ngang qua, cổ tên chiến sĩ liền mở ra một lỗ lớn, máu tươi phun tràn vô thanh vô tức bắn đầy mặt đất.
Đợi tới khi hơn ba mươi chiến sĩ té xuống đất, mới có thôn dân nhìn thấy cảnh quỷ dị này, trong lòng đột nhiên trào ra nỗi sợ hãi cùng hi vọng:
- Đó là cái gì?
Lúc này tốc độ của Nhạc Trọng đã siêu việt vận tốc âm thanh, hơn nữa hắn phát động kỹ năng tiềm hành tam giai có thể làm người chung quanh bị vặn vẹo cảm giác, người thường căn bản không thể nhìn thấy được thân ảnh của hắn.
Nhưng những chiến sĩ kia đều là tinh nhuệ, Nhạc Trọng giải quyết hơn bốn mươi tên chiến sĩ liền có một gã đột nhiên phát động dị thường, lớn tiếng quát:
- Có địch nhân!
Tên chiến sĩ vừa lên tiếng, Nhạc Trọng đã tùy tay bổ một đao lên đầu hắn, đem đầu hắn chặt đứt máu tươi phóng lên cao.
Tiếng thét của tên chiến sĩ khiến những người khác chú ý, bọn hắn lập tức phát động lực lượng trang giáp cường hóa, sau đó liền tìm kiếm vị trí của Nhạc Trọng.
Lúc này Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, không ngừng xẹt qua trong đám người, đem đầu từng tên chiến sĩ chém bay, không ai chống đỡ nổi một đao của hắn.
- Ngươi là ai?
La Hải xô mạnh Mị Ảnh xuống đất, phát động lực lượng trang giáp tứ giai, cầm chiến mâu hướng Nhạc Trọng vọt tới.
Bên cạnh La Hải có hai chiến sĩ mặc trang giáp tứ giai cũng phát động lực lượng kéo lên tứ giai đỉnh phong, sau đó đánh thẳng tới Nhạc Trọng.
Thân thể Nhạc Trọng run lên, bảy phân thân chia ra nháy mắt, xông tới bảy phương hướng, một đao bổ lên đầu đám chiến sĩ, đem bảy tên chiến sĩ chém giết.
Phân Thân thuật tiến hóa tới tam giai Nhạc Trọng đã có thể nháy mắt phân ra chín phân thân, đồng thời tuy kém hơn bản tôn nhưng có được lực công kích không tầm thường, nhược điểm duy nhất nếu trúng một kích của địch nhân liền phá.
Chém giết xong bảy tên chiến sĩ cuối cùng, Nhạc Trọng lại hướng ba người La Hải vọt tới.
Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, phát động thao túng trọng lực tam giai, một cỗ sóng gợn trọng lực cường đại cuốn tới một gã cao thủ mặc trang giáp tứ giai phía trước.
Bị cỗ trọng lực cuốn tới, thân thể gã cao thủ trầm xuống, bàn tay Nhạc Trọng ngưng tụ ma viêm xích hồng sắc hướng ngay mặt hắn ấn tới, ma viêm khủng bố lập tức bao phủ đầu tên cao thủ tứ giai kia, làm hắn phát ra tiếng thét thê lương thảm thiết, thoáng chốc đầu lâu của hắn liền hóa thành tro bụi.
- Cao thủ!
La Hải nhìn thấy tên sĩ quan phụ tá bị Nhạc Trọng một kích miểu sát, trong lòng tràn ngập kinh hãi. Thuộc hạ của hắn cũng là một gã cường giả tứ giai đỉnh phong, được trang giáp cường hóa thậm chí đạt tới cảnh giới ngũ giai sơ cấp, một cường giả như vậy lại bị Nhạc Trọng một kích miểu sát, làm trong lòng hắn tràn ngập kinh hãi.
Một gã cao thủ khác đâm ra chiến mâu, thẳng hướng tới trái tim Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng vung ra một đao lướt qua quỹ tích huyền ảo bổ lên chiến mâu, ám hắc đấu khí cường đại phun mạnh ra ngoài đem chiến mâu của tên kia trực tiếp đánh bay.
Nhạc Trọng đánh bay chiến mâu, sấn tới trước người tên kia, một chưởng chụp thẳng vào đầu của hắn.
Tên kia nhìn thấy tay phải bao phủ ma viêm của Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét tuyệt vọng.
- Dừng tay!
La Hải nổi giận gầm lên một tiếng, nhân mâu hợp nhất mang theo khí thế lạnh thấu xương đâm thẳng về hướng Nhạc Trọng. Nếu như Nhạc Trọng khăng khăng muốn giết tên cao thủ kia cũng sẽ bị một mâu của hắn xuyên thủng.
Nhạc Trọng không hề tránh né, trong mắt chớp động hung quang, một chưởng bổ lên đầu tên kia, ánh lửa chợt lóe đầu của người kia liền hóa thành tro tàn.
Tên cao thủ kia chết trận nhưng La Hải không hề kinh sợ còn lấy làm mừng, một mâu này cho dù Nhạc Trọng cường thịnh bao nhiêu cũng tuyệt đối không thể tránh thoát.