Ấn ký Thần Ma hệ thống của hắn hấp thu thật nhiều sinh mệnh nguyên khí của các sinh linh giúp hắn tiến hóa, làm cho hắn tiến hóa theo phương hướng cường giả chí cao. Trong quá trình tiến hóa, Nhạc Trọng đã đột phá cực hạn của nhân loại, từ người phàm biến chất thành cường giả tuyệt thế.
Kiểm tra xong thân thể, Nhạc Trọng đi tới trước mặt Mị Ảnh hỏi:
- Mị Ảnh, cô là người trốn thoát từ trong Thiên Đô hoàng thành sao?
Sau khi tiến hóa thành cường giả ngũ giai, giác quan thứ sáu của hắn vô cùng mẫn tuệ, hắn có thể nghe được lời đối thoại giữa Mị Ảnh cùng La Hải, đây cũng là nguyên nhân hắn xuất hiện cứu mạng của nàng.
Mị Ảnh cảnh giác nhìn Nhạc Trọng nói:
- Đúng vậy! Anh là ai?
Nhạc Trọng lấy ra một ống giải dược Nhuyễn Hóa Tề thản nhiên nói:
- Tôi là Nhạc Trọng, là một thủ lĩnh phản kháng quân vùng tây bắc, tôi hi vọng biết tình báo thực tế trong Thiên Đô hoàng thành. Đây là giải dược Nhuyễn Hóa Tề, nếu cô nguyện ý nói cho tôi biết thì nó sẽ là của cô!
Mị Ảnh trầm mặc một thoáng nói:
- Được! Tôi nói cho anh biết!
Nhạc Trọng ném giải dược cho nàng.
Mị Ảnh nhận lấy mở ra ngửi xem, xác nhận thật giả, lúc này mới nuốt vào, sau đó ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng:
- Anh muốn biết chuyện gì?
Nhạc Trọng quét mắt lướt qua những thôn dân bên cạnh nàng, nói:
- Toàn bộ! Toàn bộ tình báo cô nắm giữ về Thiên Đô hoàn thành!
Mị Ảnh sâu kín thở dài, bắt đầu giảng thuật tình huống trong hoàng thành:
- Bệ hạ đã nhập ma…
Hoàng đế Vân Châu Ngụy Minh Thanh đem hơn trăm vạn dân chúng chung quanh hoàng thành giết hại không còn, đem máu tươi của họ ủ huyết mật, hành động điên cuồng này làm toàn bộ mọi người trong hoàng thành đều bàng hoàng.
Một ít quý tộc khai sáng chỉ trích Ngụy Minh Thanh vài câu, kết quả liền bị hắn phái binh tróc nã, ném vào trong bầy Hấp Huyết Phong bị hút sạch máu tươi, gia quyến bị biếm thành nô lệ phân phát cho bộ hạ của Ngụy Minh Thanh.
Thấy cảnh tượng này mọi người không ai dám tiếp tục khuyên can Ngụy Minh Thanh, trước mặt hắn đều tỏ vẻ thành thật, nhưng sau lưng mạch nước ngầm bắt đầu khởi động.
Phải biết rằng trong trăm vạn dân chúng chung quanh hoàng thành, rất nhiều người đều là đời sau của các quý tộc được bồi dưỡng, bọn họ có thể lấy được thật nhiều tài nguyên dồi dào từ trong nhân lực giá rẻ này.
Trăm vạn dân chúng bị tàn sát, lợi ích của thật nhiều quý tộc trong hoàng thành bị tổn thất lớn. Đồng thời hành động phát rồ của Ngụy Minh Thanh ngoại trừ chỉ có một ít thuộc hạ tử trung của hắn ủng hộ, toàn bộ mọi người thập phần sợ hãi, sợ mình không cẩn thận sẽ bị Ngụy Minh Thanh đem ra tế đao.
Không bao lâu trước đó, các quý tộc trong thành còn được phép đi ra ngoài, lúc ấy thật nhiều quý tộc cùng bình dân dùng đủ mọi lý do rời khỏi địa phương tràn ngập mùi máu tươi như Thiên Đô kia.
Ngụy Minh Thanh phát hiện thật nhiều quý tộc cùng bình dân ý đồ rời khỏi hoàng thành, vô cùng phẫn nộ, hạ lệnh đóng cửa thành, ngoại trừ quân đội nhận được mệnh lệnh của hắn những người còn lại không được tự do ra vào.
Mệnh lệnh này vừa ban ra, cửa thành đóng chặt, người bên trong không còn được đi ra ngoài. Nhưng vì thế càng tạo thêm khủng hoảng thật lớn, lời đồn nổi lên bốn phía, đều nói Ngụy Minh Thanh muốn giết sạch toàn bộ mọi người trong thành để cho hắn đột phá cổ bình tiến lên lục giai.
Lúc lời đồn nổi lên bốn phía trong thành, mật thám cùng quân đội không ngừng xuất động đem những người nghị luận việc nào tróc nã, sau đó ném vào trong bầy Hấp Huyết Phong. Mỗi ngày trong hoàng thành đều có rất nhiều người chết, lòng người kinh động.
Cũng có một ít quý tộc tổ chức lực lượng ý đồ phản kháng chính sách tàn bạo của Ngụy Minh Thanh, nhưng bọn họ vừa mới động thủ đã bị hắn trực tiếp phái binh tiêu diệt, căn bản không nhấc nổi sóng gió gì quá lớn.
Lực lượng võ trang cấm vệ quân mạnh nhất Thiên Đô hoàn thành bị Ngụy Minh Thanh chặt chẽ nắm giữ trong tay, đây cũng là lý do hắn không chút kiêng nể giết hại trăm vạn bình dân dân chúng.
Đồng thời lực phòng ngự ở cửa thành làm người tuyệt vọng cũng đã cắt đứt hi vọng chạy thoát khỏi Thiên Đô hoàng thành của thật nhiều người.
Cửa chính hoàng thành hỏa lực vô số, hệ thống phân hình lại tiên tiến kinh người, do máy móc phân hình cho dù là cường giả lục giai cũng không thể lén lút xuyên qua được hệ thống kia, tiềm vào trong thành.
Nhạc Trọng tò mò hỏi:
- Như vậy cô làm sao thoát khỏi hoàng thành?
Mị Ảnh đáp:
- Tôi nương một lần cơ hội chấp hành nhiệm vụ rời khỏi Thiên Đô, sau đó cũng không tiếp tục quay về!
Nhạc Trọng nghe vậy cau mày, dựa theo lời nói của Mị Ảnh, hắn căn bản không thể lén lút đi vào trong thành.
Nhạc Trọng cau mày chậm rãi nghĩ thầm:
- Chẳng lẽ phải hóa trang làm dân nghèo chui vào sao?
Lẻn vào đội ngũ áp giải dân nghèo, lặng lẽ ẩn vào hoàng thành cũng là một trong những kế hoạch mà hắn chọn lựa, nhưng kế hoạch kia lại không thể chủ động quá nhiều. Một khi bị người phát hiện ra thân phận chân thật, chỉ sợ kết cục sẽ thê thảm.
Mị Ảnh nhìn Nhạc Trọng bỗng nhiên hỏi:
- Anh muốn đi vào?
- Đúng vậy!
Mị Ảnh nhìn Nhạc Trọng nói:
- Trấn thủ hoàng thành là đại tướng quân Ngụy Điền, hắn là người trong hoàng thất, tuyệt đối trung thành với Ngụy Minh Thanh. Nhưng trong hoàng thành còn có bốn thành vệ quân đông, nam, tây, bắc, thủ lĩnh của những thành vệ quân kia là con cháu đại gia tộc quý tộc trong thành, bọn hắn cũng nắm giữ lực lượng không nhỏ trong thành. Sau khi Ngụy Minh Thanh truyền ra mệnh lệnh phong thành giữa bọn hắn đã sinh sản khe hở. Chỉ cần thêm thời gian ngắn bọn hắn rất có khả năng phát sinh nội chiến!
Nhạc Trọng lắc đầu nói:
- Qua thêm thời gian ngắn sao? Hiện tại tôi thiếu thốn nhất chính là thời gian!
Sau khi tiến vào ngũ giai, Nhạc Trọng mơ hồ cảm giác được hắn đang ở trong một luồng lốc xoáy cực lớn, không tiến là lui, nếu không cẩn thận có lẽ bản thân hắn sẽ bị luồng lốc xoáy kia nghiền thành phấn vụn.
Đúng lúc này trong nhóm người sống sót đi ra sáu nam nữ trung niên, cẩn thận hỏi Mị Ảnh:
- Tiểu Ảnh, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào?
Mị Ảnh nghe vậy cau mày lâm vào trong suy tư. Nàng là một thích khách đứng đầu, cho dù cường giả ngũ giai cũng từng ám sát qua, nhưng nàng luôn là độc hành hiệp, căn bản không có kinh nghiệm lãnh đạo mọi người, trong khoảnh khắc thấy có chút lúng túng.
Nhạc Trọng đang tự hỏi, máy truyền tin trên tay phải hắn rung lên, hắn mở máy nhìn thấy Hàn Sắc xuất hiện trên màn hình.
Hàn Sắc nói:
- Thủ lĩnh, chiến sĩ của chúng ta đã trinh sát được tin tức, hiện tại Trường Thanh thành, Cự Mộc thành cùng Dũng thành binh lực hư không, tôi đề nghị xuất binh cướp lấy ba tòa thành thị này, đem họ thu vào trong tay chúng ta. Tiến công ba thành thị này đồng thời có thể rèn luyện được chiến sĩ của chúng ta, làm cho họ càng thêm thành thục thiện chiến!
Nhạc Trọng thưởng thức nhìn Hàn Sắc thử nghiệm nói:
- Hiện tại binh lực của chúng ta đủ sức chống đỡ cuộc đại chiến đó sao?
Tinh thần kiên quyết tiến thủ của Hàn Sắc ở trong nhóm bộ hạ của Nhạc Trọng thật sự hiếm thấy, cho tới nay bởi vì Nhạc Trọng biểu hiện quá mức chói mắt nên thật nhiều bộ hạ đều dưỡng thành thói quen chỉ nghe theo mệnh lệnh của hắn, một khi hắn rời khỏi họ liền không thích ứng, hơn nữa xu hướng luôn có chút bảo thủ.