Mỗi viên đạn đạo năng lượng cần tiêu hao năm tinh hạch biến dị thú tam giai để chế tạo, hơn nữa còn hao phí thật nhiều nhân lực vật lực, cho dù là tứ đại gia tộc cũng không có được nhiều. Bọn họ phải lưu trữ một bộ phận nhất định dùng ứng phó biến cố phát sinh.
Cấm vệ quân trong nội thành đích xác có được thực lực siêu phàm, nhưng bọn họ tránh trong nội thành liên tiếp bị đả kích trọng thương, thật nhiều vũ khí tiên tiến lại không thể sử dụng, kết quả ngược lại bị lâm vào hoàn cảnh xấu.
Nhờ có Thu Hoạch Giả cùng trực thăng võ trang hạng nặng yểm hộ, thật nhiều phản quân không ngừng tấn công vào nội thành, bắt đầu chiếm lĩnh từng tấc đất.
Nhưng trong nội thành cũng có được thật nhiều cao thủ thực lực mạnh mẽ, bọn họ liều chết cùng phản quân chiến đấu kịch liệt, thật nhiều phản quân cũng bị những cao thủ cấm vệ quân giết chết.
Thậm chí có hiện tượng vài cấm vệ quân đơn độc chiến đấu cùng mười mấy phản quân phát sinh.
Nhưng không có vũ khí hạng nặng, những cao thủ kia cho dù xuất sắc thế nào chỉ bị vũ khí tiên tiến tập kích, không ngừng bị bắn nát thân thể.
Bên dưới hầm ngầm trung xu nội thành, một cao thủ ngũ giai mang theo bốn cận vệ tứ giai tiến vào thông đạo đi thông tới nơi đặt điện não trung ương.
- Lui lại!
Tên cao thủ ngũ giai vừa bước vào thông đạo, ánh mắt chợt co rụt lại, rống lớn. Hắn rõ ràng nhìn thấy có một Thu Hoạch Giả đang canh giữ ngay đầu thông đạo bên kia.
Tia la
-de dày đặc, điện từ pháo như mưa bắn tới.
Dưới màn mưa điện từ pháo oanh kích, bốn cao thủ tứ giai không kịp né tránh lập tức bị xỏ xuyên, hai gã tử vong tại chỗ, hai người khác té ngã lập tức bị thật nhiều tia sáng xử lý.
Thu Hoạch Giả đứng ngay đầu bên kia thông đạo chỉ một mình ngăn chặn đã tương đương một người giữ ải vạn người khó qua, không người có thể địch lại.
Tên cao thủ ngũ giai tránh né vào công sự che chắn, phẫn nộ quát:
- Đáng chết, ngươi rốt cục là ai?
Bên trong thông đạo hẹp hòi như thế, cao thủ ngũ giai kia nếu muốn xuyên qua sự ngăn trở của Thu Hoạch Giả đi vào thật sự khó có khả năng, nếu không cẩn thận hắn sẽ bị bắn chết như đám thủ hạ.
Nhạc Trọng nhìn Bạch Y đang không ngừng sao chép tin tức, thản nhiên nói:
- Ta là Nhạc Trọng, ngươi lại là ai?
Tên cao thủ ngũ giai quát lớn:
- Nhạc Trọng, ta là phó thống lĩnh cận vệ nội thành Uông Giang Hà. Ta không biết ngươi làm sao trà trộn được vào nơi này. Nhưng đường lui của ngươi đã bị phá hỏng, hơn nữa còn có hơn hai mươi cao thủ ngũ giai đang chạy tới. Chỉ cần người của chúng ta vừa đến, cho dù ngươi chắp cánh cũng khó thể bay, chỉ còn một con đường chết. Hiện tại nếu ngươi đầu hàng chúng ta, chẳng những chuyện trước kia xóa bỏ, đồng thời ta còn cam đoan cho ngươi vinh hoa phú quý vô tận, cho dù muốn trở thành một đại quý tộc cũng không thành vấn đề!
Nhạc Trọng cười nhẹ:
- Ta biết nơi này có cao thủ đông đảo, nhưng như vậy cũng vừa lúc, để cho ta tặng cho các ngươi một món lễ vật!
Trong lòng Uông Giang Hà dâng lên tia dự cảm bất tường đột nhiên kêu lên:
- Lễ vật gì?
Nhạc Trọng không trả lời hắn mà lại nhìn Bạch Y.
Số liệu lưu trong mắt Bạch Y đã biến mất, nàng nhìn Nhạc Trọng nói:
- Đã sao chép toàn bộ. Tài liệu đã được ghi nhớ hoàn thành!
- Tốt lắm! Như vậy chúng ta cũng nên đi!
Nhạc Trọng cười, lấy ra một quyển kỹ năng thư thao túng mặt đất 3 cấp nhẹ vỗ, một đạo quang mang chớp động, trong thức hải của hắn lại ngưng kết ra một phù văn đại địa màu thanh đồng.
Nhạc Trọng ở tại địa cầu là thủ lĩnh một phương, trong tay nắm giữ thật nhiều kỹ năng thư, kỹ năng thao túng đại địa bình thường hắn không ít, chỉ là khi chưa dùng tới hắn vẫn lưu trong giới chỉ.
Phù văn đại địa màu thanh đồng vừa thành hình, từ trong thân thể Nhạc Trọng tràn ra thật nhiều sinh mệnh nguyên khí rót vào trong phù văn kia, làm quang mang sáng ngời, đồng thời lại khắc thêm thật nhiều phù văn thần dị.
- Chúc mừng ngài đã học tập kỹ năng thao túng đại địa!
- Chúc mừng ngài đã thăng lên kỹ năng thao túng đại địa 2 cấp!
Thanh âm nhắc nhở không ngừng vang lên, mượn dùng sinh mệnh nguyên khí tinh thuần mà hắn đã hấp thu liền giúp hắn thăng lên kỹ năng thao túng đại địa tới nhị giai.
Nhạc Trọng nhảy lên, liền đứng trên trụ lớn máy móc, một quyền oanh lên lồng thủy tinh, đem lồng thủy tinh chống đạn oanh thành dập nát, sau đó lấy ra năm viên tinh hạch ngũ giai, thu vào trong trữ vật giới chỉ.
Nhạc Trọng thu xong tinh hạch, lấy ra điện từ pháo đan binh hướng bên trên bắn ra hai phát, liền oanh ra hai lỗ thủng lớn. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên, đưa tay trảo tới, trực tiếp nắm bắt một lỗ thủng, sau đó chỉ lên mặt đất, phát động kỹ năng thao túng đại địa, mặt đất chợt vỡ ra lộ ra một thông đạo thật lớn.
Nhạc Trọng xoay người nhảy vào thông đạo kia, không ngừng phát động kỹ năng thao túng đại địa, xé rách mặt đất, hướng bên trên đi lên. Ngưu Khánh bị hắn biến thành khôi lỗi cũng đi theo sau, nhanh chóng biến mất không còn nhìn thấy.
Oanh!
Nương theo sau tiếng nổ vang thật lớn, Thu Hoạch Giả mà hắn lưu lại rốt cục bị hủy diệt, năm tên cao thủ ngũ giai xông qua tiến vào trong đại sảnh.
- Đáng chết, chúng ta chậm một bước, hắn chạy thoát!
Nhìn lỗ thủng thật lớn trên trần nhà, Uông Giang Hà cùng bốn người khác đều tối sầm.
- Không tốt! Mau tránh ra!
Ánh mắt Uông Giang Hà rơi trên những bom năng lượng chung quanh đại sảnh, sắc mặt đại biến lớn tiếng gầm rú.
Oanh! Oanh! Oanh!
Bom điều khiển được đặt trong đại sảnh nháy mắt nổ mạnh, lực nổ mạnh cường đại trực tiếp đem năm tên cao thủ ngũ giai cuốn vào bên trong.
Cột trụ điện não trung ương thật lớn tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng bị nổ tung biến thành tro tàn.
Trên mặt đất cách trung xu nội thành vài dặm đột nhiên vỡ ra, Nhạc Trọng nhảy lên trên, sắc mặt tái nhợt không ngừng thở hổn hển.
Liên tục phát động kỹ năng thao túng đại địa, tiêu hao tinh thần lực cùng thể lực thật lớn, làm cho hắn lâm vào trạng thái thập phần mỏi mệt.
Nhạc Trọng vừa thở hổn hển vừa nghĩ thầm:
- Cũng may ta đã thăng cấp thành ngũ giai cao thủ, nếu không lần này chỉ sợ cũng bị chôn dưới đất. Hành động hôm nay thật sự quá mức mạo hiểm, thật không đơn giản như ta đã tưởng tượng!
Nhân lực luôn có giới hạn, cho dù là cao thủ ngũ giai cũng không phải chuyện gì đều có thể làm được.
Sau khi khôi phục được một lúc, thân hình Nhạc Trọng chợt lóe ẩn vào trong một ngõ nhỏ âm u liếc nhìn về hướng trung xu hoàng thành:
- Hắc hắc! Vừa rồi cho các ngươi một bữa điểm tâm khai vị, lễ vật chân chính hiện tại mới bắt đầu đưa đến!
Cơ hồ cùng một thời gian tứ đại gia tộc tiếp tục bắn ra đạn đạo năng lượng hướng trung xu hoàng thành bắn tới.
Oanh! Oanh!
Không có bất kỳ lực lượng nào chặn đường, đạn đạo năng lượng trực tiếp oanh lên trung xu hoàng thành, phát ra tiếng nổ lớn kinh thiên động địa.
Trung xu tinh mỹ hùng tráng trong hoàng thành bị một viên năng lượng đạn đạo ném trúng hóa thành tro bụi.
Chứng kiến một màn kia lúc này Nhạc Trọng mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.